“Em đã nói cho người trong nhà rồi. Anh, lúc nào có thời gian? “
“Đồng ý à? Hôm nay có thời gian. “
“Vậy tới nhà của em ăn cơm chiều đi, đợi chút nữa cho mẹ bọn họ biết một tiếng. Thì tới thành tương xuân uyển tòa nhà mười tám đơn nguyên ba 502. “
“Tốt. “
Doãn Chuyên có chút mơ màng để điện thoại di động xuống, cứ như vậy kết hôn à. Tối hôm qua nói cho cả nhà có bạn trai mọi người vừa kinh ngạc vừa vui mừng, cuối cùng bày ra rất nhiều cảm xúc. Ba mẹ, vẫn là bên ngoài không quan tâm nhưng trong lòng cũng sốt ruột, dẫu sao hai mươi lăm hai mươi sáu không một lần từng qua lại với người yêu, làm cho lo lắng phải chăng có chút vấn đề gì đi.
Hề Vũ Lai đúng hai giờ chiều đi đến nhà Doãn Chuyên, cùng cha cô trò chuyện đến tâm đầu ý hợp. Không tới nửa giờ thì Doãn Chuyên khi còn bé ăn sống cá con bị tiếng kêu con cá dọa khóc các loại sự việc 囧đều vạch trần hết sạch, giống như khoe khoang kêu lên chú kia thím này tí tới nhà chơi mạt chược. Món ăn dọn ra chính là mấy mâm, làm cho Doãn Chuyên cùng mẹ của cô bận rộn gần chết ! Buổi tối em gái cô Doãn Miểu thẳng thắn nói đây là phân biệt đối xử, cha thì không hợp bạn trai cô như thế còn cả ngày cầu nguyện hai người lúc nào có thể tan vỡ, tâm tư tốt giảm bớt.
Lúc Hề Vũ Lai nói đến kết hôn, Doãn Chuyên có một chút lo lắng, nhưng cô là sợ bóng sợ gió một trận, cha mẹ đối với ngày cưới có bất ngờ một chút, nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói cứ thế đồng ý. Ngày cứ như vậy quyết định vào nửa tháng sau, thời gian tới ngoại trừ bận rộn vẫn là bận rộn, gia đình hai bên gặp mặt nữa..., công việc hôn lễ cụ thể nữa..., thông báo ba bốn bạn bè nữa..., tóm lại là một đống công việc. Bận rộn vội vàng tới vội vàng đi ngược lại khiến cô không có thời gian nhớ tới những chuyện khác, kết quả là trong buổi sáng ngày hôn lễ hôm ấy cô bắt đầu có chứng sợ hãi trước hôn nhân, lúc đầu đông đảo họ hàng cũng có thông cảm được an ủi một chút, ra đến đằng sau liền biến thành cả đẩy kèm theo mắng, thật vất vả mới thoát khỏi cảnh lên xe hoa khó khăn.
Một ngày giày vò chỉ sót lại một chút sức lực, Hề Vũ Lai cũng là uể oải nằm trên giường hừ hừ,
“Cũng may, cũng may cả đời cũng chỉ một lần. Loại chuyện kết hôn này thực mẹ nó quá kinh khủng, việc này cuộc đời chỉ một lần là đủ. “ Anh đúng là không bao giờ mong muốn bị hành hạ như thế này nữa.
Xem ra Doãn Chuyên quả thực là gặp vận may, vớ bở, việc kết hôn này quả thực làm cho tâm tư Hề Vũ Lai thu lại không ít....!
Lời của Nấm Cô: Quào! Cuối cùng cũng toàn văn hoàn rồi! Mong mọi người sẽ đón đọc những bộ tiếp theo của mình :“ bộ này đầu tay nên còn nhiều thiếu sót mong mọi người bỏ qua :iou: