Nhân Duyên Người Thừa Kế

Chương 38: Chương 38: Cột dây giày




Tôi không thích đeo cao gót, thích sưu tầm giày thể thao là chủ yếu, với lại lúc học ở Cao Lãnh Đường sống trong vai trò học sinh nam, nên hầu như lúc nào cũng phải đeo giày. Tôi luôn thích những gì hoàn hảo nhất, bởi vậy ngay cả sợi dây giày cũng phải thắt một cách chỉnh chu, đẹp xuất sắc khiến người nhìn phải thích thú, hâm mộ tay nghề của tôi, hehe.

Tranh cãi một hồi người chiến thắng vẫn là tôi, Yên Tử đã dậy làm việc từ rất sớm, trong phòng chỉ còn lại mình tôi, tiếng gõ cửa bên ngoài.

Cửa vừa mở, Đông Đông đứng bên ngoài mỉm cười nhìn tôi.

Tôi nhìn trái ngó phải, cảm thấy không có ai ở gần đây, cảm thấy an toàn rồi mới bước sang một bên cho anh ta vào phòng. Thực tình phòng riêng của con gái mà cho con trai vào thì hơi kỳ, đặc biệt là tôi đang ở chung với một cô gái khác nữa chứ, nhưng cái tên họ Đông này thì quan tâm tới phép tắc gì chứ.

Vào bên trong, tôi đóng cửa lại. Đông Đông vẫn mỉm cười, đưa tay cầm chặt lấy hai bàn tay tôi. Chuyê

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.