Edit: Hoa Lan Nhỏ
Bởi vì là bạn chung phòng, Chu Diệu cũng không muốn cãi nhau dẫn đến bế tắc không còn tình bạn, nên hảo tâm nhắc nhở một câu: “Đa Ninh sẽ không thích cậu, đừng hy vọng nữa.”
“Cậu có ý gì. . . Đây là ý của cậu hay là ý của cô ấy?”
“Tôi và cô ấy thì có gì khác nhau? Tóm lại hai người không hợp, rất không hợp!”
. . . . . . . .
Sau đó Chu Diệu có chút không nhớ rõ, không nhớ tại sao anh và Ô Giang lại đánh nhau một trận, hình như là Ô Giang nói rằng anh chiếm hầm cầu nhưng không sử dụng, anh vừa nghe liền phát hỏa.
Đa Ninh? Hầm cầu?. . . Nói cái gì vậy!
Xe nhanh chóng chạy đến hoa viên Lam Thiên, Chu Diệu dùng heo hồng nhồi bông gõ hai hai cái vào cửa kính xe, nhắc nhở người nào đó đang đi xuống: “Chủ nhật, đừng có quên.”
. . . . . Đúng vậy, ngày mai cô còn phải theo Chu Diệu lên núi ngâm suối nước nóng giải nhiệt. Đa Ninh ừ một tiếng, sau đó đối mặt với ánh mắt tò mò của Nhan Nghệ, kéo tay của Nhan Nghệ lên lầu mới kể sau.
Nhìn theo Đa Ninh lên lầu, Chu Diệu nhếch miệng cười cho nên đánh rơi một mảnh kẹo nhuận hầu, nhất thời mùi bạc hà mát lạnh mất đi làm cho anh không thể cảm thụ sự khoan khoái được nữa.
Về phần Ô Giang, Chu Diệu tiếp tục nghĩ nếu cậu ta và bạn gái thật sự bởi vì Đa Ninh mà náo loạn thành như vậy, chỉ có thể nói tên Ô Giang này thật đúng là. . . Mặt người dạ thú.
*******
“Ngâm suối nước nóng!” Vẻ mặt Nhan Nghệ rất phong phú, ép buộc Đa Ninh phải di chuyển đến tận mép sô pha, còn liên tục nói tốt đến ba lần.
Đa Ninh cũng hiểu được là đi tắm suối nước nóng rất không tệ, có thể để cho Chu Diệu thấy rõ dáng người hiện tại của cô đã có bao nhiêu thay đổi.
“Bởi vì Chu Diệu gần đây bị nóng, nghĩ rằng đi tắm suối nước nóng sẽ giải được.” Đa Ninh mở miệng nói, giải thích vì sao muốn đi ngâm suối. Sau đó cô hỏi Nhan Nghệ, “Ngâm suối nước nóng có thể giải nhiệt trong người sao?”
“Có thể. . . Bởi vì…” Nhan Nghệ gật đầu sau đó làm một tư thế ám chỉ, nhìn Đa Ninh nói, “Có khả năng Chu tổng muốn dùng cách này để hạ hỏa?”
Nhan Nghệ đưa tay ám chỉ như thế. . . Đa Ninh nhìn thấy, khuôn mặt liền hồng.
Đối với một lời mời có mục đích không trong sáng như vậy, Nhan Nghệ cũng ngồi xuống bên cạnh Đa Ninh, mặt nghiêm trọng hẳn lên sau đó tự hỏi: “Đa Ninh, cậu muốn đi sao?”
“Mình muốn. . . “ Đa Ninh trả lời.
Nhan Nghệ phủi tay, vậy không có gì phải lo lắng rồi. Hồ điệp bên suối, thanh mai trúc mã, cứ trực tiếp tiến lên thôi!
“Mình muốn làm cho Chu Diệu yêu mình trước.” Đa Ninh nhìn Nhan Nghệ, mục tiêu của cô vẫn xác định rõ ràng. Cô muốn Chu Diệu yêu cô, cô muốn thay đổi hoàn toàn quan hệ của hai người, không phải là thanh mai trúc mã, cũng không phải là bạn thân từ nhỏ đến lớn gì cả.
Mà phải là tình yêu nam nữ chân chính.
“Ừ. . . “Bởi vì động cơ của hai người hoàn toàn khác nhau cho nên Nhan Nghệ lại lâm vào trầm tư.
“Đa Ninh, cậu phải vùng lên” Sau một lúc lâu, Nhan Nghệ ngẩng đầu lên nói.
Đa Ninh “. . . . Vùng lên?” Vùng lên cái gì?!
“Thế này đi.” Nhan Nghệ giữ chặt tay Đa Ninh, truyền thụ mỹ nhân tâm kế trong ba mươi sáu kế, “Cậu phải quyến rũ Chu Diệu nhưng không thể để cho anh ta thực hiện được hành vi, cậu hiểu ý mình không?”
“Hiểu.” Đa Ninh gật đầu, nhịn không được cười cười.
“Mình nghiêm túc đó.”
Đa Ninh cũng tỏ ra giống như vậy: “. . . Mình hiểu thật mà.” Cô cũng không phải là con gái mới lớn, hoàn toàn hiểu được ý tứ của Nhan Nghệ. Hơn nữa cô cảm thấy điều Nhan Nghệ nói cũng có chút đạo lý, nhất là đối với người như Chu Diệu. . . Người đàn ông xấu xa!
“Đúng rồi, gần đây mình có theo dõi blog cá nhân của phó tổng Thiên Tín Diệp Tư Tư, giúp cậu xem xem rốt cuộc Chu Diệu thích cô ta ở điểm nào. Nếu muốn đánh bại đối thủ thì phải hiểu biết về đối thủ của mình!” Thời điểm trở về phòng mình, Nhan Nghệ lại ghé vào khung cửa nói với Đa Ninh.
Đây là do nửa năm trước cô dùng tinh thần tác chiến này để đối phó với mối tình đầu của chồng trước.
Đa Ninh cười cười, dùng ánh mắt nhìn Nhan Nghệ biểu đạt ý cảm tạ; cảm thấy không đủ, lại làm tư thế vỗ ngực. Cho dù Nhan Nghệ là một đồng đội như heo, cô cũng thật sự thấy cảm kích.
Nhan Nghệ rất hưởng thụ, ngẩng đầu đi về phòng. Trong di động, Nhất Thành đại sư Cố Gia Thụy trả lời cô, ngắn gọn năm chữ: “Cô muốn hãm hại ai?”
Nhan Nghệ dựa vào tường, gửi đi bốn chữ: “Chồng trước của tôi.”
Cố Gia Thụy nhất thời không đáp lại, nửa giờ sau mới gửi cô hai chữ nêu lên ý khuyên bảo: “Tái - hôn.”
. . . . . .
Tái hôn. . . . Hiện tại đàn ông nếu không phải là heo thì là sói. Nếu cả hai thứ đều không phải, khẳng định cũng là mặt người dạ thú đầy xấu xa. Dù cho cô tìm kiếm như thế nào cũng đều thành một tổ hợp ‘giai nhân và quái vật’!
Tái - hôn cái quỷ gì chứ!
Ngày hôm sau, Nhan Nghệ đi đến nhà của chị gái để mừng sinh nhật cháu trai, lúc trước Đa Ninh đã chuẩn bị quà sinh nhật nay nhờ Nhan Nghệ mang tặng giúp. Nhan Nghệ vừa cảm động vừa vui mừng sờ sờ mặt của cô.
“Đừng làm chuyện buồn nôn.” Đa Ninh cười, nhắc nhở Nhan Nghệ, “Mình đã trang điểm đấy.”
“Khó trách được như tiên nữ vậy.”Nhan Nghệ làm bộ muốn hôn miệng.
Đa Ninh đẩy Nhan Nghệ ra, không thể được!
Nhan Nghệ vẫn sán đến, sau đó khôi phục vẻ mặt lại dặn dò một lần nữa: “Nhớ kỹ, có thể quyến rũ anh ta nhưng không thể để anh ta đạt được mục đích.”
Đã biết. . . Đa Ninh gật đầu với Nhan Nghệ, là rụt rè quyến rũ, sau đó ở thời điểm mấu chốt thì vô tình cự tuyệt, có đúng hay không?
Thông minh!
Nhan Nghệ yên tâm mà lái xe rời đi, ở cửa tiểu khu vừa vặn gặp được Chu Diệu lái xe tiến vào, hai xe gặp nhau. Nhan Nghệ bấm còi hai cái, hạ kính cửa xe hướng về xe của Chu Diệu nói: “Chu Diệu đi chơi vui vẻ nha.”
Chu Diệu đáp lại một tiếng cảm ơn, trực tiếp chạy qua, rất sát với xe của Nhan Nghệ.
Thật là. . . kĩ thuật chạy xe rất tốt!
Chu Diệu cho xe chạy đến dưới lầu, Đa Ninh cũng vác một cái túi xách lớn ra cổng, bên trong là đồ dùng Nhan Nghệ chuẩn bị cho cô. Hôm nay váy cô mặc cũng là do Nhan Nghệ hỗ trợ chọn giúp.
Một bộ váy thuần màu trắng dài đến mắt cá chân.
Khí chất như tiên, khi ngồi vào trong xe lại có chút lạnh, nên Đa Ninh lại mặc vào áo khoác màu đen bằng tơ tằm. Sau đó đeo mắt kính dựa vào ghế phụ lái, nhắm mắt muốn ngủ một chút.
“Tối hôm qua ngủ không ngon sao?” Chu Diệu liếc mắt nhìn một cái cất tiếng hỏi.
“Rất ngon.” Đa Ninh đáp lại.
Chu Diệu ừm một tiếng, hỏi hôm nay muốn đi ngâm suối nước nóng ở đâu, lại giới thiệu núi Ôn Tuyền rất đặc sắc, có rất nhiều thứ để xem, anh cùng cô ở lại một đêm có vẻ rất được.
Đa Ninh vẫn không có phản ứng gì, ngừng một lúc mới nói với Chu Diệu: “Anh tự sắp xếp là được.”
Chu Diệu im lặng, cũng dừng lại một lúc mới mở miệng thương lượng: “Đa Ninh, có thể cởi mắt kính của em ra được không?”
Đa Ninh. . . . .
Thành phố A cổ kính cũng không có suối nước nóng nổi danh gì cả nhưng kế bên lại có một huyện có đất đai tài nguyên phong phú, có rất nhiều khách sạn và resort nghỉ dưỡng có suối nước nóng. Trước đây Đa Ninh đi theo gia đình của bác có ở qua khách sạn suối nước nóng. Lúc ấy cả nhà cô còn cùng nhau ở đây vui chơi, trở về cô còn viết được tác phẩm báo cáo kết quả công tác, gọi là “Suối nguồn hạnh phúc”
Còn bây giờ thì sao, có phải suối nguồn hạnh phúc đó đã biến thành suối nhuộm màu rồi hay không? Trong lòng Đa Ninh nhẹ nhàng than thở một tiếng, người không biết cô thường khen tính tình của cô đoan trang khéo léo, thật ra cô rất rõ ràng bản thân mình có bao nhiêu ngông cuồng. . . .
Đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng, bên ngoài ánh mặt trời ấm áp, Đa Ninh để đầu trần hứng lấy ánh mặt trời cùng Chu Diệu xuống xe, sau đó làm vẻ mặt bình tĩnh thong dong đi bên cạnh Chu Diệu.
Chu Diệu bỏ chìa khóa xe vào túi quần, bước đi không nhanh không chậm. Hai người đi trên đường vào resort nơi có những bông hoa hải đường nở rộ, anh giống như đang nghĩ đến chuyện gì, mở miệng nói: “Anh đặt hồ tắm dành cho hai người. . . Chắc không sao chứ?”
Sự thật, hồ tắm hai người là anh cố ý sửa đổi cách gọi, tên gốc gọi là hồ uyên ương dành cho tình nhân.
“. . . Không sao.” Đa Ninh quay về phía Chu Diệu, khẽ ngẩng đầu, khuôn mặt tươi cười nhìn về phía Chu Diệu.
Trước đây cô và anh cùng nhau học bơi lội, lớn lên còn làm qua chuyện vợ chồng, hai người cùng nhau ngâm suối nước nóng có sao đâu, nhưng mà thay đổi dĩ nhiên phải có. . . Không thể nào giống như trước khi cô ngâm suối chỉ mặc qua loa áo tắm liền thân, hôm nay thứ cô mang đến là một bộ bikini rất sexy.
Đa Ninh đi phía sau mím môi cười một cái với Chu Diệu đang đi ở phía trước.