Lâm Vũ rời khỏi tửu quán, tuyết đã bất đầu ngừng rơi. Lâm Vũ không khỏi nhìn ánh mặt trời ấm áp đang bắt đầu chiếu xuống, mở ra tấm bản đồ Đại Vận Thế Giới. Chỉ tay vào một ngọn núi lửa vô cùng hùng vĩ, đây là nơi tiếp theo hắn muốn đến. Hỏa Ô Sơn.
Đây là ngọn núi lửa khổng lồ, lớn nhất Đại Vận Thế Giới. Nằm ngay biên giới Ấp Di Đế Quốc và Mỹ Hạ Quốc. Ngọn núi lửa này vô cùng nguy hiểm, yêu thú hoành hoành. Nhưng nơi này lại có vô số mỏ linh thạch, kim loại quý hiếm. Hấp dẫn vô số tu sĩ tới đây tìm kiếm cơ duyên, một bước lên trời nhất phi trùng thiên. Bên trong ngọn núi lửa càng thêm hung hiểm, Trước sức nóng của biển địa hỏa, kết hợp với dung nham và một lượng khổng lồ hỏa tinh liên tục thiêu đốt. Sức nóng của hỏa diễm đủ để Đại Đạo Cảnh cũng có nguy cơ phải mất mạng.
Sau nhiều ngày đi đường, cuối cùng Lâm Vũ cũng đến được nơi đây, vừa mới bước vào phạm vi bên ngoài Hỏa Ô Sơn, một luồng khí nóng đã từ dưới đất bốc lên phả vào mặt Lâm Vũ. Lâm Vũ không khỏi nhíu mày mang theo Hắc Cẩu cùng Heo Mập tiếp tục bước sâu vào bên trong. Mặt đất từ đỏ ửng, liên tục bốc lên hơi nóng như nước sôi, dần dần chuyển sang đen kịt, nứt vỡ, xuất hiện vô số ngọn lửa đỏ trắng đang cháy trên mặt đất, càng lúc càng nhiều. Có thể đến được nơi đây, cơ bản đều là tu sĩ tu luyện hỏa hệ. Có sức đề kháng hỏa diễm vô cùng lớn. Mới có thể đi đến nơi này khai thác, tìm kiếm cơ duyên.
“Răng rắc...”
Một tiếng gẫy vụn vang lên, Lâm Vũ cúi đầu. Dưới chân hắn là một chiếc xương cánh tay khô khốc, bị cháy đen kịt qua bao năm tháng, Lâm Vũ ngẩng đầu. Vô số bộ xương khô nằm rải rác, lộn xộn trên mặt đất đập vào mắt hắn. Một bộ xương khô đang đi lại, nhặt từng chiếc xương cánh tay trên mặt đất, cố gắng lắp vào cánh tay còn thiếu của bản thân, nhưng vô dụng vì xương người xung quanh quá nhiều. Nơi đây vì chết quá nhiều người sinh ra oán khí quá nặng đã biến thành tử địa, là nơi sinh sống của vô số tà vật, yêu thú kỳ quái. Bộ xương hắn nhìn thấy cũng chỉ là một loại ma vật cấp thấp, nhưng muốn giết nó chỉ có một cách duy nhất là đánh vỡ đầu nó. Nếu không nó vẫn sẽ tiếp tục nhặt xương trên mặt đất, tiếp tục lắp lại một cơ thể mới.
Bộ xương đi đến trước mặt Lâm Vũ hỏi.
“Ngươi có thấy cánh tay của ta không...”
Lâm Vũ lắc đầu. Bộ xương lập tức ngơ ngác rời đi. Tiếp tục nhặt từng xương cánh tay rơi trên mặt đất.
Lâm Vũ tiếp tục bước tiếp, từng viên đá trên mặt đất bắt đầu rung nhẹ. Liên tục những con vật đen kịt khổng lồ có vẻ giống kiến đang trèo lên trên cao, rồi nhảy xuống miệng núi lửa một cách kỳ lạ.
Từng đám mây đen liên tục vặn xoán, không khí liên tục nóng lên một cách kinh khủng, báo hiệu một điều không may sắp sảy ra.
Mỹ Kim mang theo một cỗ xe ngựa xa hoa tiến vào Hỏa Ô Sơn. Nhờ việc bắt được tên Lâm Vũ biến thái. Bây giờ nàng đã không còn là một thương nhân nhỏ bé, không có tương lai nữa. Bây giờ nàng đã trở thành một thương nhân có vốn liếng, có các mối quan hệ nhỏ bé. Nhân sinh của nàng đang đi đến đỉnh phong.
Nàng không do dự sắm cho mình một cỗ xe mới, được làm nguyên khối từ kim mộc, không sợ lửa, không sợ nước vô cùng kiên cố. Lại mua thêm vài con hỏa thú kéo xe, đi tới nơi đây. Thu gom tài nguyên giá thấp sau đó tiếp tục kiếm một khoản tiền lớn, tiền bạc tiêu không hết. Nhân sinh của nàng có thể nói như cá gặp nước, vận may bạo phát một cách kinh khủng. Vừa mới đến đây thu gom được một lượng lớn kim loại quý, giá cả kim loại quý liền điên cuồng tăng mạnh đến mức không có điểm dừng. Lúc đầu nàng chỉ mất một viên hạ phảm linh thạch mua một viên hỏa tinh, chỉ trong vòng vài ngày, giá cả đã lên tới một vạn viên linh thạch một viên hỏa tinh. Mà tất cả tu sĩ tới nơi này đều chỉ mải mê đào bới, tìm kiếm cơ duyên không chú ý tới tin tức. Nàng chỉ cần trả hai viên hạ phẩm linh thạch đã vui vẻ bán hết cho nàng số hỏa tinh kiếm được. Hai viên linh thạch đổi lấy một vạn viên linh thạch. Hắc hắc...Nàng giàu to rồi, nàng sắp trở thành một tỷ phú, linh thạch tiêu không hết. Ha ha...
Nàng sẽ xây một căn hoàng cung cho riêng mình, mở rộng đoàn thương nhân bao trùm, buôn bán khắp đại vận thế giới. Linh thạch ngày ngày tiêu không hết.
Mộng tưởng là vậy, nhưng thực tế thì.
“Ha ha...Tiểu cô nương, mau đem hết của cải trên người ra đây, nếu không chúng ta sẽ giết ngươi...”
Thôi xong rồi...
Mỹ Kim không do dự đánh xe ngựa vội vàng bỏ chạy. Đám tu sĩ thấy vậy không khỏi bật cười. Lôi ra hai tấm phú chú. Lập tức hai tờ giấy mỏng dính, rách nát liền biền thành hai sợi dây thừng rắn chắc như độc xà lao tới, chói chặt cỗ xe ngựa. Khiến hai con hỏa thú mất đà ngã trên mặt đất. Mỹ Kim cũng vì thế mà bị văng ra ngoài, cả người đều là thương tích. Mỹ Kim cắn răng, không màng tới thương tích. Vội vàng tiếp tục bỏ chạy.
Đám người cũng không chịu buông tha cho nàng, hai mắt tràn đầy dâm quang cùng độc ác nhất quyết đuổi theo. Mỹ nữ trước mắt, bọn hắn không thể buông tha ha ha...
Mỹ Kim đang điên cuồng chạy trốn. Vô tình vấp phải một viên đá, khiến nàng ngã lăn lộn trên mặt đất. Chợt một đôi bàn chân xuất hiện trước mắt nàng. Mỹ Kim như thấy được hi vọng, vội vàng hét lớn. Được copy tại || TRU мtгцуen.мE ||
“Công tử, xin cứu mạng...”
Nhưng khi vừa ngẩng đầu, mọi hi vọng của nàng liền hoàn toàn biến mất.
“Là ngươi, tên biến thái Lâm Vũ...”
Trời ơi, sao số nàng có thể xui xẻo như vậy được, vừa mới chạy thoát khỏi một đám dâm tặc biến thái lại gặp ngay phải một tên đại biến thái. Biến thái nhất trong những kẻ nàng từng gặp.
Lâm Vũ mặt đen lại, hắn biến thái bao giờ, tại sao ai cũng gọi hắn là biến thái.
“Cô ta ở kia, mau bắt lấy cô ta.”
Mỹ Kim thấy đám người đã đuổi theo phía sau, không kịp suy nghĩ liền trốn sau lưng Lâm Vũ.
Đám người chạy đến trước mặt Lâm Vũ thì dừng lại. Hai bên rơi vào im lặng.
Mỹ Kim trốn sau lưng Lâm Vũ, không khỏi lo sợ. Tên đại biến thái này chắc chắn sẽ không cứu nàng, thậm trí sẽ hùa cùng bọn kia giở trò đen tối với nàng. Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ... Giữa một đám biến thái háo sắc muốn giết nàng và một tên đại biến thái háo sắc không kém. Nàng lên chọn rơi vào tay ai đây. Rơi vào tay Lâm Vũ chí ít còn có thể bảo toàn mạng sống.
“Lâm Vũ, chỉ cần ngươi cứu ta. Ta...Ta...Ta sẽ cho ngươi mượn chiếc áo trong của ta để ngươi làm trò đen tối...”
Mỹ Kim thấy khuôn mặt Lâm Vũ đen lại, liền biết ra giá quá thấp, khiến tên đại biến thái này không hài lòng. Mỹ Kim không khỏi có chút tức giận, phẫn nộ cúi thấp đầu xuống, xấu hổ nói.
“Ta...Ta...Ta sẽ cho ngươi một phút...Một phút được không...”
Mỹ Kim thấy Lâm Vũ mặt còn đen hơn trước, không khỏi tỏ ra tức giận nói.
“Ba mươi phút...Ba mươi phút...Ngươi đừng có quá đáng...dù sao ta cũng là mỹ nữ”
“Bốp...”
Một cái cốc đầu trời giáng cốc vào đầu Mỹ Kim. Khiến Mỹ Kim không khỏi ôm đầu, rưng rưng nước mắt.
Lâm Vũ không khỏi tức giận mắng.
“Ngươi đang lảm nhảm gì vậy. Ta cần những thứ đó để làm gì, có ăn được không...Nếu muốn ta cứu ngươi thì giao linh thạch làm thù lao, ngươi hiểu không...”
Mỹ Kim hai mắt mở lớn, nàng không bằng linh thạch...Thật quá đáng. Tên biến thái này lại thích linh thạch hơn thích nàng.
“Ngươi...Ngươi...Ngươi...”
Lâm Vũ nhíu mày, cô nàng này bị làm sao vậy, toàn nói những điều vớ vẩn hắn không hiểu nổi. Hắn chắc chắn cô ta là người vô cùng biến thái, toàn suy nghĩ đen tối. Đâu như hắn, một chính nhân quân tử luôn suy nghĩ trong sáng. Hắn thề hắn không hiểu cô ta đang ám chỉ điều gì. Vì hắn là người trong sáng không hiểu những câu nói ẩn ý như vậy. Nếu ai hiểu được những câu nói này, thì chắc chắn người này đang suy nghĩ vô cùng đen tối. Hắn cảm thấy mình quả là bậc chính nhân quân tử, ha ha...