Ngày hôm sau, Phủ Tướng Quân!
Trước cổng chính của Phủ Tướng Quân, một đám nữ nhân ăn mặc sang trọng cùng hơn cả trăm hạ nhân đứng ở cổng như chờ đón ai đó. Trong đó có bốn nữ nhân trung niên chính là bốn thiếp thất của Đại Tướng Quân, sáu nữ nhi của Đại Tướng Quân và một công tử ăn mặc hết sức sang trọng một thân y phục xanh lá sẫm chính là tam thiếu gia của Tướng quân Phủ.
Một lúc sau phía đằng sau có một đoàn người ngựa đi lại dừng trước cửa phủ. Bước xuống ngựa là một trung niên ba mươi bảy tuổi là Đại Tướng Quân Thượng Quan Vô Kỵ, một nam tử tuấn tú mặc một bộ giáp bạc hiên ngang anh dũng chính là Thượng Tướng Quân Thượng Quan Kỳ Phong đi cùng còn có một vài thuộc hạ tinh nhuệ của họ cùng với họ đã trấn giữ biên cương suốt bốn năm qua.
Lão gia, ngài đã về! Bốn phu nhân của Đại Tướng Quân khuỵu gối vấn an.
Phụ thân Đại Nhân! Đại ca! Sáu vị tiểu thư cùng tam thiếu gia đồng loạt vấn an.
Cung nghênh Tướng Quân cùng đại thiếu gia hồi Phủ! Hơn một trăm hạ nhân đồng loạt quỳ xuống vấn an.
Đứng dậy hết đi! Đại Tướng Quân Thượng Quan Vô Kỵ lên tiếng.
Cửu Tiểu Thư đâu? Thượng Quan Kỳ Phong nhìn khắp xung quanh không thấy Băng Nguyệt nên nhìn vào một nhau hoàn hỏi.
Cửu tiểu thư...! Cửu tiểu thư...! Nha hoàn sợ hãi lắp bắp, mắt run sợ nhìn nhị phu nhân.