“Khiếp, không nói luôn đi còn ra vẻ thần bí.”
Bất ngờ trước việc đồng minh thân cận truyền đạt thông tin theo kiểu úp úp mở mở, Dương Khoa cảm thán một câu lấy lệ rồi từ tốn phân phó Liễu: “Chị thử liên lạc với bên đấy hỏi cho rõ ràng tường tận xem nào. Nếu không phải chuyện gì quan trọng thì thôi không cần phải kéo nhau rồng rắn chạy sang đó đâu. Một người đại diện thôi là đủ lắm rồi, công ty còn bao việc cần kíp đi cả làm sao được?”
“Ừm, chị cũng đang nghĩ y hệt em luôn. Đợi chị chút.”
Dứt lời Liễu lập tức bấm số gọi đi rồi nghiêng người áp điện thoại lên tai. Trong lúc chờ đợi bà chị liên lạc với đối phương Dương Khoa tranh thủ thả lỏng tâm thần sau tất cả những gì mới xảy ra trong ngày, thuận tiện nghiền ngẫm nội dung thông tin chợt đến từ phía Navigame. Đúng như lời Liễu vừa nói, vài ngày trước nhân lúc thu xếp hòm hòm công tác tổng kết năm cũ xong hắn đã lên một số ý tưởng nhằm khắc phục vấn đề “Điểm chết” hiện đang gặp phải: dân tình cắn răng cày cuốc một chế độ mất cân bằng tối ngày chỉ để kiếm tiền “chơi xổ số“. Vì dù sao cũng mang tiếng là đối tác thân thiết của nhau, lại thêm vào Ninja Entertainment có thể thu được lợi lớn từ phi vụ này như Thu Lan từng khuyên, thành thử suy đi tính lại hắn thấy bản thân mình không có lý do gì để mà từ chối hết.
Vốn dĩ ban đầu hắn định giải quyết gốc rễ vấn đề là hệ thống Capsule, nhưng rồi chỉ sau một thời gian rất ngắn hắn đã dứt khoát từ bỏ do đường đi không thông. Nhờ vào sách lược chiều lòng cộng đồng “sáng suốt” của Navigame mà hiện giờ ai ai cũng dính vào trò quay đồ đỏ đen không khác gì con nghiện. Chỉ cần một sự thay đổi dù là nhỏ nhất cũng sẽ khiến cho dư luận sôi trào, và đó không phải là điều mà đội ngũ cha đẻ trò chơi lẫn bản thân hắn muốn chứng kiến xảy ra.
Mọi thứ nó đã đi vào quỹ đạo ổn định rồi thì đành để nó yên đi vậy. Chứ giờ gióng trống khua chiêng hô hào chỉnh sửa chẳng may dân tình không thích rủ nhau bỏ trò chơi này nọ thì toi cơm! Được không bù mất.
Cực chẳng đã, Dương Khoa đành phải chuyển dời tầm mắt sang mảng chế độ chơi. Bỏ ra vài buổi phân tích tư liệu tìm được cũng như tự thân quay trở lại trò chơi trải nghiệm, bằng vào mớ lý thuyết hùng hậu của một con mọt game hắn nhanh chóng nắm được vì đâu mà cộng đồng người chơi “Điểm chết” lại cho rằng “Ghost” mất cân bằng trầm trọng. Rất đơn giản, chế độ này vốn dĩ đã chẳng cân bằng rồi, mà nay sự mất cân bằng ấy còn bị phóng đại lên mấy lần do chênh lệch công nghệ giữa hai thế giới.
Hắn quên mất rằng dân tình nơi đây đã có bề dày kinh nghiệm chinh chiến thể loại FPS trên các cỗ máy VR vượt thời đại, từ đó luyện ra phản xạ thượng thừa để bắn giết những “con ma” tay không súng ống do tay hắn mang tới. Đồng thời, dưới sự ảnh hưởng của công nghệ tiên tiến một chiêu số giúp những “con ma” thế giới cũ thoải mái tung hoành nay đã không có cơ hội xuất hiện. Đó chính là Bunny hop (thỏ nhún nhảy) hay còn gọi tắt là Bhop - chiêu số mà bất cứ fan hâm mộ thể loại FPS nào tại “Địa cầu 1.0” cũng đều biểu thị bản thân từng nghe nói qua.
Xuất phát điểm từ một lỗi nghiêm trọng trong khâu lập trình chuyển động nhân vật, Bhop cho phép người chơi di chuyển với tốc độ nhanh hơn bình thường, cộng thêm nhảy cao hơn hẳn bình thường thông qua việc không ngừng quay đầu trái phải luân phiên và canh nút nhảy đúng điểm rơi. Khi đó nhân vật do người chơi điều khiển sẽ tạo ra cảm giác nhún nhảy liên hồi tựa như những con thỏ tăng động vậy, chưa kể nó còn khiến phương hướng di chuyển của nhân vật trở nên khó đoán hơn hẳn so với bình thường. Bởi vì giúp cho lối chơi thêm phần biến ảo như vậy, nên sau khi bị phát hiện lỗi Bhop không những không được sửa lại mà còn được các đơn vị phát triển trò chơi nâng tầm lên thành tính năng luôn. Nhất là đối với những trò chơi thể loại FPS mang tính chất thi thố thì càng khoa trương, Bhop mặc định bị coi như một phần tất yếu của cuộc chơi.
“CrossFire” của thế giới cũ cũng không là ngoại lệ. Hơn nữa Bhop trong trò chơi này còn đặc biệt bá đạo ở chỗ khi áp dụng trong chế độ “Ghost” các “con ma” sẽ không tạo ra tiếng di chuyển lẫn tiếng thở, do hệ thống không xếp được hành động Bhop vào hạng mục đi lại hay đứng yên thuần túy. Chỉ cần thao tác chuẩn mực nhân vật của người chơi sẽ hành tẩu trong yên ắng như những con ma đúng nghĩa, thân hình thì không ngừng lắc lư khiến cho những viên đạn phe địch khó lòng tìm đến mục tiêu. Tóm lại là rất lỗi.
Nhưng đó là câu chuyện của thế giới cũ.
Sang đến thế giới này thì lỗi Bhop đó đã chết từ trong trứng nước, không có lấy cơ hội sinh ra chứ đừng nói đến việc phổ biến thành tính năng. Mất đi mánh khóe di chuyển thần tốc, các “con ma” trong “Điểm chết” giờ chỉ còn nước giữ nút chạy thẳng về phía kẻ địch nếu muốn chơi theo kiểu hạ sát đối phương nhanh gọn. Tất nhiên tiền đề là đối phương phản xạ chậm không kịp giơ súng lên bắn họ “bể gáo” trước - điều mà hiếm khi nào Dương Khoa hắn bắt gặp trong quá trình chơi đùa lẫn phân tích các đoạn clip replay.
Nắm được vấn đề nằm ở đâu rồi thì chuyện còn lại là tìm biện pháp giải quyết. Ban đầu Dương Khoa hắn nghĩ ngay đến việc giới thiệu luôn vũ điệu nhảy tung tăng Bhop cho dân tình nơi đây cùng vui, nhưng rồi sau một hồi cân nhắc hắn lại phải gạt bỏ vì cảm thấy không thích hợp. Một thao tác có phần kệch cỡm như Bhop chỉ có thể được sinh ra một cách tình cờ mới mong nhận về những phản hồi tích cực đến từ phía cộng đồng, chứ làm ra có chủ đích chưa chắc đã lọt được vào mắt xanh của đám người chơi đại chúng. Hệ số nguy hiểm quá cao khiến hắn phải lùi một bước thay thế Bhop bằng một kỹ năng trung quy trung củ dành riêng cho phe “ma”: tăng tốc độ di chuyển trong thời gian cực ngắn thông qua một nút nhấn, đi kèm thời gian hồi chiêu khá lâu để khỏi bị những con “ma tốc độ” lạm dụng quá đà.
Như vậy, trên lý thuyết phe “ma” đã được gia tăng sức mạnh lên tương đối trong chế độ “Ghost”, giúp cho cân cân sức mạnh dần trở lại thế cân bằng và góp phần xoa dịu cộng đồng người chơi ham mê cày cuốc. Có điều dù nhìn từ góc độ nào đi chăng nữa thì đây vẫn cứ là một ý tưởng hết sức tầm thường, Dương Khoa hắn không nghĩ ra thì sớm muộn gì đội ngũ thiết kế “Điểm chết” cũng sẽ nghĩ ra. Chưa kể bản thân nó cũng không có bao nhiêu giá trị nếu lấy ra trao đổi với phía Navigame, hắn buộc phải chồng thêm ý tưởng nặng cân hơn lên bàn đàm phán mới mong nhận được sự trợ giúp tận tâm của đối phương tại giải thưởng Video Game Awards sắp tới. Mất thêm nửa buổi đấu tranh tư tưởng nữa, cuối cùng Dương Khoa quyết định thông qua “Điểm chết” cho thêm một chế độ bắn súng mới toanh xuất sinh.
“Chạy đua vũ trang” - “Arms Race”
Một chế độ chơi gồm hai đội đối đầu trực tiếp với nhau tựa như chế độ “Deathmatch” nhưng đi kèm quy tắc hết sức thú vị: tất cả người chơi sẽ bắt đầu trận đấu với vũ khí cận chiến, súng khởi điểm và hệ thống “cấp độ” y hệt nhau. Trong quá trình chơi bất cứ khi nào người chơi hạ sát được một số lượng mạng nhất định sẽ lên một cấp và thay đổi ngay lập tức khẩu súng bản thân đang sở hữu, cứ tuần tự như vậy cho đến lúc chạm đến cấp độ cuối cùng. Khi đó người chơi sẽ được phát một con dao đặc biệt và chỉ khi nào dùng nó chém chết một kẻ địch trận đấu mới đi đến hồi kết. Và đương nhiên phần thắng sẽ thuộc về đội của người giết địch bằng con dao đặc biệt kia.
Chưa hết, đồng hành cùng với quy tắc then chốt vừa nêu là những chi tiết giúp cho “Arms Race” trở nên hấp dẫn kịch tính hơn hẳn những cuộc chạy đua số mạng “Deathmatch” thông thường. Như là người chơi sẽ hồi sinh ngay lập tức sau khi chết, giết người đang sở hữu số mạng cao nhất của phe bên kia sẽ lập tức lên cấp luôn, cho tới danh sách xoay tua súng đạn có sự lên xuống về mặt sức mạnh nhằm tạo cơ hội cho những pha “lật kèo” diễn ra vân vân…. Chúng khiến cho nhịp độ trận đấu một mực bị đẩy lên ngưỡng cao nhất có thể, người chơi buộc phải quen với việc phản xạ lẫn đưa ra quyết định thật nhanh nếu không muốn trở thành cục tạ của toàn đội. Tóm lại, trong “Arms Race” sẽ không có chỗ cho những chiến thuật rườm rà hay những pha xử lý cồng kềnh phức tạp, thay vào đó sẽ là những tiết mục bắn giết “mất não” nhưng cũng hết sức sảng khoái.
Đây quả thực là một sự bổ sung tuyệt vời cho “Điểm chết” ở thời điểm hiện tại, khi mà cộng đồng đã bắt đầu chán những chế độ chơi giải trí hiện hữu và đang cần một làn gió xả stress mới sau những trận đấu xếp hạng dài hơi. Hơn nữa “Arms Race” còn không có bất cứ tương tác nào với hệ thống vũ khí trang bị trong trò chơi do súng ống của người chơi được phát theo danh sách cho sẵn. Dựa trên gợi ý của Dương Khoa, tại chế độ chơi này Navigame chỉ cần nhét đầy những khẩu súng cơ bản cho dân tình bắn giết lẫn nhau là được. Ai cũng đều cầm súng “lởm” như ai hết khỏi lo chuyện đại gia nạp tiền đè đầu cưỡi cổ dân nghèo, coi như thắng bại nằm tại kỹ năng.
Cho đến cộng đồng người chơi liệu có phàn nàn súng “lởm” với khó bắn các thứ hay không ấy hả? Hắn cũng đã chu đáo ghi kèm câu trả lời bên dưới bản thảo ý tưởng là mặc xác! Người chơi khi đến với “Arms Race” vốn đã không phải lo nghĩ thời lượng thuê súng ống của bản thân rồi, có sân chơi cày cuốc vô cùng tiện nghi như vậy thì cố mà ngậm miệng cày cuốc đi đừng mở miệng đòi hỏi thêm. Muốn súng xịn để bắn thì tự mình mua lấy rồi vào chế độ chơi khác mà bắn, ở đây chỉ có thế thôi.
Chung cuộc, Dương Khoa chốt lại thương vụ cố vấn đầu năm cho Navigame với hai ý tưởng cập nhật chế độ chơi cho “Điểm chết”, một mới hoàn toàn một nhắm đến việc cải thiện cái đã có. Không nhiều cũng không ít, vừa đủ để đổi lấy viện trợ của đối phương tại giải Video Game Awards vừa không làm “Điểm chết” tăng mạnh thanh thế trong tương lai, từ đó tạo ra tác động không tốt tới những đứa con tinh thần nhà Ninja Entertainment. Thuận tiện nói thêm, thứ duy nhất có thể khiến hắn chùn chân trong khoản “bơm” ý tưởng ra bên ngoài là việc quy đổi trò chơi trên Btop sẽ chịu ảnh hưởng xấu, thì riêng ca này hắn lại chẳng lo. “Arms Race” là đặc sản của dòng trò chơi “Counter Strike” và “Call of Duty”, mà hai dòng trò chơi này hắn không hề có nhu cầu nhập khẩu chúng sang đây do những yếu tố khách quan. Cho nên dù có bị loại bỏ khỏi Btop hay mất trắng số điểm danh vọng đáng được hưởng thì hắn cũng chẳng việc gì phải lăn tăn.
Một cái chế độ đấu súng mang tính chất giải trí thuần túy mà thôi, mất thì mất chứ tiếc làm quái gì. Sau này cho cả thế giới chạy theo bắt chước ta làm Battle Royale của riêng ta. Bao vui! ┐( ̄~ ̄)┌
Ờ mà, nhắc đến Btop mới nhớ hình như lâu rồi mình chưa sờ đến nó thì phải. Hay là đợt tới làm giải “Age of Empires” xong xuôi dành trọn một ngày ở bên nó đi. Để xem siêu phẩm chiến thuật thời gian thực của thế giới cũ kiếm về được bao nhiêu danh vọng rồi, sau đó có thể nhân dịp năm mới năm me đánh lô tô mấy phen? Đùa chứ năm nay nhất định phải gỡ lại quả ướt quần à nhầm quả thua lỗ đỉnh cao của năm ngoái mới được, ** kiếp giờ nghĩ lại vẫn còn cay….
“Thôi được, nếu anh đã cam đoan như thế…. Ok để em hỏi lại ý kiến sếp Khoa nhà em đã nhé, có gì em sẽ gọi điện liên lạc lại sau…. Vâng, chào anh.”
Cúp máy, Liễu chép miệng một cái rồi nghiêng người quay trở về phía màn ảnh camera. Thấy Dương Khoa ngồi im như thể đang chờ mình, cô lập tức cất giọng đều đều tóm tắt nội dung cuộc chuyện trò trong vài câu ngắn gọn:“Bên Navigame nhất định không nói chuyện hệ trọng ấy là gì đâu em ạ, chỉ bảo khi nào mọi người gặp mặt trực tiếp sẽ công bố và cam đoan không khiến chúng ta phải thất vọng. Hai chuyện kia thì như trong thư cảm ơn của họ thôi, chị không kể lại nữa cho đỡ dài dòng. Có lẽ… chị phải làm phiền em và cái Lan theo cùng chị sang bên đó một chuyến rồi, em thấy sao hả Khoa?”