“Vậy cũng tốt, bớt đi một phần công việc mọi người ắt hẳn sẽ cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút.”
Gật đầu tán thành quyết định của Dương Khoa, Thiếu Hoàng vươn vai đứng dậy: “Thế thôi nhé, những nội dung chưa xác định trong bản kế hoạch thì bao giờ vấn đề nhân lực được giải quyết bọn anh sẽ chốt rồi báo cho chú biết sau. Chứ giờ thành viên theo vào các dự án cụ thể như nào còn chưa rõ thì không thể có deadline các thứ cho chú được.”
“Ok, nhưng anh Hoàng cố gắng chốt nhanh cho em nhé. Nhất là dự án cập nhật “Age of Empires” đó, có bao nhiêu bug còn sót lại thống kê hết ra rồi làm patch vá nhanh khẩn trương, không dân tình người ta lại kêu ca.”
“Vậy thì chú cũng phải chốt luôn dự án chế tác trò “GunBound” bên chú đi mới được. Vì như ban nãy anh vừa nói rồi, số nhân viên tham gia cập nhật “Đế chế” bị phụ thuộc vào nó đấy.”
“Chậc, lại thêm việc à? Gay nhỉ…. Thôi được, chậm nhất là cuối tuần sau em sẽ có kế hoạch sơ bộ cho các anh xem.” Tuyên bố xong Dương Khoa cũng vươn vai đứng lên. Hắn đánh mắt về phía chiếc máy in ngừng hoạt động từ lâu, sau đó đưa tay cầm lấy tập giấy mới in còn nóng hổi rồi bước ra khỏi góc làm việc của mình: “Giờ thì, em có chút việc phải giải quyết gấp. Anh Hoàng về phòng thông báo tin tức cho mấy anh em biết đi, lúc khác gặp nhau sau.”
“Được được, đi luôn đây khỏi phải đuổi khéo.”
Vừa nói Thiếu Hoàng vừa quay người mở cửa phòng cho cả hai. Ra đến hành lang, thấy Dương Khoa đi cùng với mình một đoạn đường thế là anh nổi cơn tò mò hỏi thăm: “Thế bây giờ chú định đi đâu thế? Qua phòng em Lan?”
“Chuẩn.”
“Để làm gì thế? Có phải là hỏi thăm tình hình nhân sự bên đó?”
“Không. Nhân sự bên chị Lan vẫn ổn định chứ không loạn thành một đoàn như bộ môn của anh em mình đâu. Em sang để chuẩn bị hoàn tất thủ tục một thương vụ mua bán thôi.”
“(Vỗ tay) À há, thương vụ mua lại đường dây phát hành của Gold Egg đúng không?”
“... Đúng vậy. Anh Hoàng nắm bắt thông tin nhanh nhạy đấy.”
“Xời ơi, nó là nghề của chàng mà lị. ( ̄~ ̄) Nghe chú nói thế tức là mọi chuyện suôn sẻ rồi phải không? Khi nào thì Ninja Entertainment chúng ta có thể tiến quân vào thị trường châu Âu? Anh là anh hơi bị sốt ruột rồi đó.”
“Chờ còn chán anh Hoàng ạ.” Thấy Thiếu Hoàng tỏ ra đặc biệt hưng phấn Dương Khoa không chút do dự dội gáo nước lạnh: “Nhanh nhất cũng phải cuối năm nay công ty chúng ta mới có thể phát hành trò chơi tại thị trường châu Âu. Vì mua đường dây của người ta xong rồi còn phải chỉnh hợp lại chán chê chứ cứ thế vận hành ngay được đâu?”
“Tận cuối năm? Không thể nhanh hơn một chút được sao?”
“Thế là nhanh nhất rồi không hơn được nữa đâu anh Hoàng. Chuyện thành lập đường dây phát hành này nó phức tạp lắm, tiếng là mua sẵn nền móng của đối phương rồi nhưng ta vẫn phải….”
“Thôi thôi, chú chỉ cần nói là được hay không thôi khỏi phải giải thích nhiều làm gì.” Thấy Dương Khoa chuẩn bị tuôn ra một tràng dài Thiếu Hoàng rất quyết đoán xua tay biểu thị bản thân không muốn nghe. Đi thêm vài bước nữa, anh dừng chân trước cánh cửa tiến vào phòng thiết kế âm thanh rồi nói lời tạm biệt: “Chú đi nhé, tiện đường anh vào gặp Hải trao đổi chút chuyện.”
“Bye anh Hoàng. À quên, anh gặp anh Hải thì nhờ anh nhắn anh ấy hộ em một câu là chuẩn bị sẵn sàng cho dự án thử nghiệm bí mật nhé. Cứ nói nguyên xi vậy là anh ấy sẽ hiểu.”
“Ừ ừ…. Từ từ, dự án bí mật? Bí mật gì đấy?! (゚ ヮ゚) “ Vốn định mở cửa tiến vào, song nghe thấy cụm từ nhạy cảm Thiếu Hoàng ngay lập tức quay mặt 90 độ lớn tiếng hỏi dồn.
“Không có gì đâu, chỉ là một dự án bé nhỏ chơi chơi thôi. Sau này anh sẽ biết.” Làm Thiếu Hoàng thất vọng là Dương Khoa chỉ nở nụ cười bí hiểm giải thích chung chung chứ nhất định không chịu tiết lộ rõ ngọn ngành. Anh bĩu môi một cái rõ dài rồi buông lời hờn dỗi quen thuộc trước khi biến mất sau cánh cửa phòng:
“Lại giữ bí mật rồi, chán chú không để đâu cho hết luôn.”
…
- ---------
Đúng như những gì Thu Lan đã từng tuyên bố, mắt thấy thêm vài ba tuần lễ qua đi nhưng Ninja Entertainment vẫn điềm nhiên như không, chẳng đả động đến chuyện mua bán nữa thế là cao tầng của Gold Egg rốt cuộc cũng phải dẹp bỏ hy vọng ép giá viển vông để đối diện với tình hình thực tế. Một lời xin lỗi chính thức được bọn họ trịnh trọng gửi đến Thu Lan, kèm theo đó là nguyện vọng nối lại thương vụ mua bán với nội dung cụ thể dựa trên thỏa thuận sơ bộ hai bên đã từng thống nhất với nhau.
Và chỉ đến tận đây Thu Lan mới phá vỡ sự im lặng của mình bằng một câu từ gỏn lọn: “Được“. Vẫn kiệm lời và bá khí như xưa, thể hiện rõ đẳng cấp của một người ngồi chiếu trên.
Thương vụ mua bán đường dây phát hành tại thị trường châu Âu nhanh chóng được nối lại trong sự buồn vui lẫn lộn của cao tầng phía Gold Egg. Vui vì rốt cuộc cũng có thể đẩy đi cục nợ trong tay với mức giá không tệ, cộng thêm không cần phải tiếp tục oằn mình chịu đựng tổn hao nữa. Còn buồn thì đương nhiên rồi, lẽ ra bọn họ đã có thể vơ vét thêm một khoản tiền của phi nghĩa nữa, nếu như đối phương không tỏ ra quá khó chơi.
Tuyệt nhiên không có lấy một ai bận tâm đến chuyện mức giá Ninja Entertainment đưa ra ngay từ đầu đã là mức giá cao nhất mà Gold Egg có thể nhận được cho thương vụ này, bất kỳ mức giá nào cao hơn đều không có khả năng xảy ra. Thay vào đó bọn họ chỉ biết trách cứ Dương Khoa và đồng bọn là những kẻ tằn tiện bủn xỉn, trong khi bản thân thì làm ngơ chuyện mình là một kẻ lật lọng đáng khinh, vì chút lợi lộc mà không từ bất cứ thủ đoạn nào. Ngay cả bộ mặt cũng không cần, vô liêm sỉ quá đỗi!
Nhưng cũng rất thực tế. Xã hội kim tiền chính là như vậy, vì tiền chuyện gì người ta cũng có thể làm được.
Ngày ký kết hợp đồng chính thức, trước sự tiếp đón có phần gượng ép và ngữ điệu oán trách mịt mờ tới từ phía đại diện công ty Gold Egg Dương Khoa cũng lập tức cho thấy bản thân mình là một kẻ sẵn sàng “đi với ma thì mặc áo giấy“. Bản hợp đồng chưa ráo mực đến tay một cái là hắn lập tức trao cho thư ký lâm thời Cẩm Tú bảo quản rồi dẫn đầu đội ngũ đứng dậy về luôn. Không bắt tay, không chụp ảnh chung, không cùng nhau trao đổi hay liên hoan sau buổi lễ ký kết, không gì hết.
Tựa như phi vụ mua bán lần này chỉ đơn thuần là ra chợ mua bó rau thôi vậy. Một tay đưa tiền một tay nhận hàng xong là xong, những chuyện râu ria như làm thân làm quen gì đấy dẹp hết đi. Không có nhu cầu.
var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push([”6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7”,“[yo_page_url]”,“[width]”,“[height]”]);
Điều này cố nhiên càng khiến cho cao tầng Gold Egg thêm phần ác cảm với kẻ vừa làm ơn làm phước rước đi cục nợ trong tay. Thế là, giữa lúc cơn bão dư luận mang tên độc tài còn chưa lắng xuống thì Ninja Entertainment đã lại gánh thêm tiếng xấu thiếu đạo đức trong mắt cộng đồng. Có điều Dương Khoa và đồng bọn căn bản là chẳng thèm để ý đến ngôn luận hùng hổ của đối phương, đăng tải một bài viết thanh minh trên trang chủ xong bọn họ lập tức mang theo hùng tâm tráng chí đi gây dựng văn phòng chi nhánh miền lục địa già từ một đống hoang tàn.
Nói hoang tàn thật sự chẳng sai chút nào, bởi lẽ để tối đa hóa lợi nhuận cũng như giảm thiểu chi phí hao tổn đến mức thấp nhất Gold Egg đã áp dụng chính sách “siêu tiết kiệm” và “tận thu” cực kỳ khắc nghiệt đối với văn phòng chi nhánh cũ của mình, hơn nữa chính sách này vốn đã áp dụng từ lúc thành lập chứ chẳng phải đến khi gặp khó khăn mới nảy sinh. Để rồi trong chuyến thăm văn phòng chi nhánh mới sang tên lần đầu tiên, khi hiện trạng đường dây phát hành lộ ra rõ mồn một trước mắt Dương Khoa đã phải lớn tiếng chửi bới Gold Egg suốt nửa ngày.
Cứ tưởng “viên ngọc quý” trong miệng cao tầng Gold Egg thế nào, hóa ra chỉ là một văn phòng tồi tàn xập xệ nằm ở khu vực ngoại ô thành phố, tuy không đến mức khỉ ho cò gáy song chắc chắn là không thuộc vào phạm trù sầm uất náo nhiệt như địa điểm văn phòng chi nhánh Bắc Mỹ tọa lạc. Trang thiết bị bên trong thì khỏi phải nói, thứ tốt đều bị Gold Egg khuân hết về nước chỉ chừa lại đồ rách nát không mang đi được cho Ninja Entertainment. Lực lượng lao động cũng chẳng đông đúc gì vì bị sa thải dần sa thải mòn theo thời gian, trong khi nhân viên mới thì không tuyển được vì “viên ngọc này quý quá thân phận của họ không xứng“.
Toàn cảnh tệ hại đến nỗi thua cả văn phòng nhỏ bé nơi ngõ phố Cầm năm xưa a.
Cũng may là ngoại trừ những thứ vừa nêu thì văn phòng chi nhánh nơi đây chỉ gặp thêm vấn đề nợ lương nhân viên nữa là hết, khoản giấy tờ các thứ đã được lo liệu êm xuôi không cần đám người Dương Khoa phải nhọc công xử lý. Lương bị nợ cũng không nhiều, tối đa nằm trong khoảng gần ba tháng đổ lại - thời điểm mà Gold Egg quyết định tìm người mua lý tưởng để sang tên cục nợ của mình. Giải quyết hết những vấn đề nhức nhối trước mắt cộng thêm chiêu mộ chút ít thành viên nữa là đường dây phát hành trò chơi tại châu Âu có thể đi vào hoạt động ngay.
Rất nhanh chóng, một đội ngũ thợ xây bản địa được Ninja Entertainment điều động tới văn phòng để trang hoàng lại khu vực làm việc cho thật tử tế, kèm theo đó là những thiết bị làm việc cần thiết được mua về và lắp đặt theo kiểu cuốn chiếu. Về phần những người nhân viên bị Gold Egg từ bỏ, Dương Khoa nhanh chóng tập hợp đông đủ không thiếu một ai rồi đứng ra trả hết số lương công ty cũ còn nợ họ, cũng như chân thành gửi lời đề nghị tiếp tục ở lại cống hiến cho công ty mới.
Đều là cựu thần cả, có thể giữ lại được thì tốt hơn hết là nên giữ. Sau này nếu có vấn đề gì phát sinh thì từ từ tìm người thay thế cũng không muộn.
Thấy ông chủ mới có vẻ phúc hậu trong chuyện chi trả tiền nong và môi trường làm việc, kết hợp với đãi ngộ lương thưởng Ninja Entertainment đưa ra tương đối hấp dẫn, những người nhân viên này tức thì có thiện cảm với chàng thanh niên người Việt tuổi đôi mươi. Từng bản hợp đồng lao động mới nhanh chóng được hai bên đặt bút ký kết, và đến cuối ngày Dương Khoa đã hoan hỉ cực kỳ khi thấy không có lấy một người lựa chọn rời đi.
Bao quát cả quản lý cũ của văn phòng chi nhánh - một người đàn ông trung niên Việt kiều, và cũng là người mà hắn đặc biệt muốn giữ chân vì có chung một ngôn ngữ.
Ban đầu khi thấy Gold Egg bỏ lại cả một thành viên thuộc tầng lớp quản lý như vậy Dương Khoa đã cảm thấy rất đỗi ngạc nhiên. Bất quá ngạc nhiên thì ngạc nhiên, hắn vẫn ráo riết tìm cách ký hợp đồng mới với người này, trong lòng tự nhủ cơ may tìm đến tận cửa không nắm lấy là thằng ngu. Mọi chuyện diễn ra sau đó càng khiến cho hắn cảm thấy ngạc nhiên hơn, không cần phải mời mọc đến câu thứ hai người này đã lập tức xin hợp đồng rồi đặt bút ký tên luôn.
Nhanh gọn lẹ.
Thủ tục xong hết cả rồi, thuận miệng hỏi thăm chuyện trò thêm vài câu cuối cùng Dương Khoa mới hiểu được vì đâu mà người này bị Gold Egg bỏ lại. Thì ra người ta cũng chỉ là một kẻ thế chân được Gold Egg chiêu mộ khẩn cấp, hòng trấn an đám nhân viên quèn trong lúc tìm người mua văn phòng chi nhánh mà thôi, chứ tên quản lý kỳ cựu đã sớm cuốn gói về nước rồi. Hay nói cách khác, luận về tầm quan trọng trong mắt Gold Egg người này căn bản là không khác gì đám nhân viên quèn kia hết.
Bất quá đó là trong mắt đám người Gold Egg. Còn trong mắt Dương Khoa thì, người này đúng là người mà hắn đang cần.
Tốt nghiệp ngành quản lý doanh nghiệp loại giỏi của một trường đại học khu vực bản địa, kinh nghiệm làm việc cũng thuộc vào dạng dày dặn chứ chẳng phải chim non mới ra ràng. Chưa kể thái độ làm việc khá nghiêm cẩn và có phần nhiệt huyết, khác hẳn quản lý cũ trong miệng những người nhân viên dưới trướng. Người như vậy kể cả khi thừa thãi nhân sự hắn cũng tìm cách chiêu mộ cho bằng được, chứ đừng nói lúc thiếu thốn.