“Chơi đùa? Vậy mọi người cứ chơi đùa đi tôi lên quân diệt bớt một nhà cho chắc kèo. Khi nào cần tài nguyên hay nhờ bọc lót hẵng kêu tôi nhé.”
Biết là cả ba thành viên còn lại trong đội chẳng nghe lọt tai lời cảnh báo của mình đâu nên Nhật Anh quả quyết tách đàn “đánh lẻ”, không đẩy thêm quân lên chiến trường gần căn cứ địa Ethiopians nữa. Tuy có hơi mất đoàn kết song không có cách nào cả, ai bảo những người đồng đội mới này của anh bình thường không sao nhưng cứ lần nào chạm mặt phái nữ là lại nảy sinh tâm tư đùa cợt chứ. Ngoài đời thực thì thả mồm thả miệng đi chơi xa bờ, trong thế giới ảo thì chủ động bỏ qua lợi thế, cố ý hạ thấp trình độ xuống hòng mua lấy nụ cười giai nhân.
Đang thi đấu tranh giành một suất tham dự vòng trong mà bầu không khí nó như mấy ván giải trí hằng ngày vậy, cứ tưởng thế là hay.
Với lại, không hiểu thời đại nào rồi mà mấy ông thần này còn ôm tư tưởng coi thường phái nữ. Nhìn Yurin hay Hani phe bên kia đi, tấn công dồn dập suốt chục phút đồng hồ mà căn cứ chính vẫn bám sát thời gian phát triển vươn lên là giỏi phết đấy chứ không đùa đâu. Cô nàng Sóc Bông thì tâm tư khó lường sánh ngang mấy hảo thủ hàng đầu anh vẫn thường chạm trán mỗi khi leo rank, mất cảnh giác chút xíu thôi là ăn thiệt thòi ngay tắp lự. Cứ chủ quan thi đấu dưới sức vớ vẩn có khi thua được ấy chứ.
Giống như anh đã từng thất bại trước một nữ cao thủ vô danh tại hội chợ GamExpo năm ngoái vậy. Cũng coi thường người ta rồi sau cùng kẻ thua cuộc lại là bản thân mình, và nhờ có bài học đầy ám ảnh đó mà giờ đây anh đã không còn dám tỏ lòng khinh thị tại bộ môn thi đấu mới này nữa. Chỉ cần tiến vào những trận so tài chính thức, có công chúng dõi theo là anh sẽ nỗ lực chơi hết sức mình, mặc kệ đối thủ là ai hay ý tứ đồng đội xung quanh ra sao.
Tất cả, vì chiến thắng.
Quá khứ anh đã phải nếm mùi thất bại tại đấu trường “Quê hương rồng thiêng” chuyên nghiệp quá nhiều rồi. Sang đến bộ môn “Đế chế” này khí vận nó mới đổi thay chút chút, may mắn giành được ngôi vô địch thể thức đấu đơn tại một cái giải “cỏ” quy mô tàm tạm. Bất quá chừng đó chưa nói lên được gì nhiều, mà đời tuyển thủ eSport chuyên nghiệp nào có dài lâu gì cho cam? Cơ hội đứng trên sân khấu lớn nhiều nhặn lắm đâu để mà cho phép bản thân mình thua mãi? Ai không biết chứ Nhật Anh anh giờ chỉ muốn gặt hái vinh quang dành cho kẻ thắng cuộc thôi, kể cả đồng đội cũng đừng hòng ngăn cản cái tham vọng chính đáng ấy của anh.
“... Cũng được. Ông có thể tự do hành động, khi nào cần ông trợ giúp bọn tôi sẽ gọi.”
Thấy Nhật Anh đã quyết tâm “đánh lẻ” người đội trưởng tên Hữu bèn dứt khoát gật đầu thông qua, căn bản trong đội ngũ có một thành viên biết lo xa cũng không phải là chuyện gì đó quá xấu. Kế tiếp anh vội điều động quân đội phòng ngự căn cứ lên đường chi viện nhà Ethiopians thay cho toán lính vừa bị phục kích dọc đường. Lần này Hữu chú tâm hơn một chút, cứ vài giây lại lia chuột theo dõi động tĩnh trên đường hành quân để nhỡ có chuyện gì xảy ra còn kịp thời thao tác ứng phó.
Nói gì thì nói, bị đối phương bắt sạch sẽ cả đạo quân mà không đánh trả nổi dù chỉ một đòn vẫn là một sự nhục nhã nhất định đối với người chơi “Age of Empires” nói chung. Sự bất cẩn ấy không thể tái diễn, kẻo anh sẽ trở thành trò cười cho cả đống khán giả cuồng nhiệt phía bên ngoài kia mất.
Có điều, lần này toán lính nhà Celts lại không gặp phải bất kỳ trở ngại nào trên đường đi. Chúng thuận lợi hội tụ cùng quân đội đồng minh, và trong lúc dàn mỏng lực lượng chuẩn bị tác chiến Hữu chợt bắt gặp một toán nông dân Aztec đang ra sức xây thành đá Castle ngay sát căn cứ Ethiopians, dưới sự yểm hộ của liên quân LadyNinja. Không chút phân vân, anh lập tức quay sang cảnh báo các thành viên:
— QUẢNG CÁO —
“Anh em chú ý! Nhà Aztec “dâng” thành ngay sát nhà Hoàng Hà này! Sắp xây xong rồi.”
“Hướng nào anh Hữu?” Thành viên cầm tộc Ethiopians tên Hoàng Hà lên tiếng hỏi lại.
“7 giờ.”
“Có quân canh không? Em cho lính ra xiên.”
“Đừng! Đông lắm, có cả cung Nhật Bản canh cùng nữa ra quân chỉ có nước chết thôi. Tạm thời lùi lại, micro cẩn thận đừng để bị dụ vào tầm bắn của thành.”
“Ghê nhờ. Nhà Aztec đang đứng bét bảng mà cũng dám liều đánh dâng cao.” Thành viên còn lại trong đội NorthWind tặc lưỡi bình phẩm.
“Nhiều khả năng nhà Aztec chuẩn bị ra quân Jaguar để counter bộ binh đấy. Anh em cẩn thận một chút, mau hủy hết lính đang chiêu mộ trong Barracks đi.”
Lờ mờ đoán được ý đồ của đối phương, khuôn mặt người đội trưởng tên Hữu rốt cuộc cũng xuất hiện một tia nghiêm túc. Anh dặn dò hai nhà Teutons và Ethiopians ngừng “đẻ” thêm bộ binh, trong đầu thoáng suy tính hướng phát triển quân lực những phút sắp tới. Dòng lính kiếm Swordsman chắc chắn là không thể tiếp tục chơi rồi, như thành viên Nhật Anh vạch trần trước đó loại quân này thực lực không thể nào coi là mạnh được. Đã vậy chúng còn bị Jaguar Warrior nhà Aztec khắc chế gắt gao, chày cối chơi tiếp chỉ tổ lãng phí tài nguyên vô ích.
Cân nhắc đến nhà Nhật Bản còn chủ động chơi nỏ thủ hỗ trợ công kích từ xa…. Xem chừng hiện tại xoay sang chơi vũ khí cơ giới là chuẩn bài. Các nhà đều có ưu thế ở loại quân này cả, cây công nghệ đầy đủ không chơi hơi phí. Đánh mấy quân di chuyển chậm như bộ binh hay nỏ thủ chỉ cần micro khéo là quyền định đoạt trận đấu vẫn sẽ nắm ở trong tay.
“-Cảnh báo: Bạn đang bị Sóc Bông tấn công.”
— QUẢNG CÁO —
“... Ơ kìa, sao tấn công lén lút hay vậy?” Tiếng chuông cảnh báo đột ngột vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của người đội trưởng tên Hữu. Kế đó anh không kìm được nhỏ giọng lẩm bẩm khi thấy căn cứ của mình bị công kích, người tới không ai khác chính là đối thủ vừa chơi anh một vố ban nãy. Đúng vào lúc binh lính kéo nhau chạy hết sang phía bên kia bản đồ, xe cơ giới chưa kịp xuất xưởng thì đám quân hỗn tạp nhà Nhật Bản kết đội mò tới đánh phá nhà cửa nông dân, canh thời gian chuẩn xác tới nỗi không thể chê vào đâu được.
Tâm thái bắt đầu có chút cuống, Hữu vội chơi bài “chạy dân” kèm chiêu mộ thêm ít quân rẻ tiền hòng phối hợp cùng vũ khí cơ giới đẩy lùi quân địch tập kích. Có điều được bên này thì mất bên kia, quân đội nhà Celts đang đứng dàn hàng tại căn cứ Ethiopians chợt bắt gặp mấy đơn vị nỏ thủ Nhật Bản chủ động tiến tới khiêu khích. Không có chỉ lệnh đến từ người chơi, chúng vô tư tách khỏi đội hình xách theo vũ khí lao lên. Và chỉ chờ có thế nỏ thủ Nhật Bản lập tức lùi lại, lừa cho đối thủ tiến vào tầm bắn của tòa thành Aztec vừa vặn dựng lên rồi phối hợp xả tên.
“Ô, lại một đòn tấn công bất ngờ tuyệt hay nữa đến từ tuyển thủ Sóc Bông, nhờ thêm sự trợ giúp của thành đá nhà Aztec. Cô em út của đội tuyển LadyNinja đang không ngừng cho chúng ta thấy sự khó chịu của mình, liên tục là những pha lén lút bắt quân bắt dân vô cùng hiệu quả…. Kiếm dài nhà Celts vẫn bị mất điều khiển không ngừng chết trận, có hiện tượng lỗ lớn ở đây rồi!”
“Vâng cuối cùng thì cũng nhận ra mình đang bị “mất tay”, quân đã được kéo về dù có hơi muộn màng…. Hai đầu đều bị tấn công, dưới sự “chăm sóc” kỹ lưỡng này chắc hẳn tuyển thủ Huwux bên phía NorthWind đang cảm thấy rất khó chịu đây anh Phong ạ.” Phía bên ngoài, hai bình luận viên Nhật Phong - Hạnh Đào cũng tỏ vẻ ngạc nhiên không kém trước pha thi đấu như lên đồng của Thảo My. Cho đến phía khán giả theo dõi trực tiếp thì khỏi phải nói, tiếng reo hò cổ vũ đã sớm cất lên từ lâu.
“Hú hú! Tuyệt vời quá LadyNinja!”
“Bắn mạnh vào em Sóc!”
“Các cô gái cố lên, cho các tuyển thủ chuyên nghiệp biết thế nào là lễ hội đi!”
“Anh Hữu, sao để mất quân vô ích thế?” Quay trở lại đoàn đội NorthWind, thấy đội trưởng thi đấu bất cẩn thành viên tên Hoàng Hà nhíu mày chất vấn. Vẫn biết cả đội đang phối hợp chơi đùa cùng giai nhân nhưng cũng phải có hạn độ thôi nha. Vỏn vẹn đôi ba phút ngắn ngủi thiệt quân vô ích tới tận hai lần là bắt đầu hết vui rồi đấy.
“Ừ thì đối phương đánh hay quá.... Cơ mà không sao đâu anh em đừng lo, mọi thứ vẫn ổn.” Không tìm được lời nào hay để đáp lại, Hữu bèn ậm ừ cho qua chuyện.
“Không sao thật không đấy anh?“. Truyện Kiếm Hiệp
— QUẢNG CÁO —
“Thật, cứ yên tâm…. Nhưng mà mấy phút sắp tới anh em tránh giao tranh trực diện nhé. Anh ờ… tạm thời phải thủ nhà không đẩy quân lên được. Đợi tý nữa thủ xong anh đẩy xe pháo lên đập nhau với đập cái tòa thành Aztec luôn.”
“Hê, đấy hậu quả của việc coi thường đối phương nó đến ngay tắp lự đấy. Nhục ơi là nhục chưa?” Trong lòng âm thầm chê bai, ngoài mặt Nhật Anh điềm tĩnh nhấn vào dãy chuồng ngựa mới xây nơi trung tâm bản đồ đặt lệnh chiêu mộ hàng loạt. Chuyện của mình thì mình cứ làm thôi, đồng đội không mở miệng kêu gọi cứu nguy nên anh cũng kệ coi như không biết. Lại nói hiện tại xua quân tấn công mới là biện pháp trợ giúp hữu hiệu nhất a, mục tiêu có sẵn rồi chỉ việc vùi dập thành công là phe anh cầm chắc chiến thắng trong tay luôn.
Bốn phút sau.
“... Các cô gái LadyNinja vẫn miệt mài đẩy lính tấn công nhà Ethiopians, một ít quân chia ra chặn cửa ngõ ngăn cản nhà Celts chi viện. Đến giờ thì cuộc chơi nó đã thành được ăn cả ngã chơi ván tiếp theo rồi, kiểm tra nhanh về điểm số kinh tế thì hai bên chênh lệch nhau quá nhiều. Rất may mắn cho các cô gái là nhà Teutons trong cánh không hiểu sao đến giờ này vẫn chưa dám bung quân. Tài nguyên dồn cho nhà Ethiopians phòng ngự căn cứ còn mình chỉ lên tý lính gọi là múa may phụ trợ. Thiếu tự tin chăng?”
“Không, tôi nghĩ là họ đang định bung quân thì thấy chiến binh da báo nhà Aztec đăng tràng thế là bỏ dở kế hoạch luôn anh Phong ạ. Khắc chế “cứng như trứng” thế thì có bung cũng vô nghĩa, không bằng phát triển nhảy 4 rồi chơi kỵ binh Paladin, hay là vũ khí cơ giới nó sẽ hiệu quả hơn hẳn…. Tiện đây tôi đánh giá rất cao chốt chặn thành đá ngay tại căn cứ Ethiopians của nhà Aztec. Một nước đi… rất sáng đến từ KupyLinh. Giá mà trước đó cô sở hữu một nền kinh tế khỏe mạnh làm tiền đề bung quân dồn dập thì mọi thứ có thể coi như hoàn mỹ.”
Trong một phút hiếm hoi mở miệng tán dương mắt xích yếu nhất đội tuyển LadyNinja, khách mời Hạnh Đào đột nhiên bắt gặp một cụm ô vuông di chuyển thần tốc trên minimap. Anh nhanh chóng vuốt tay vào màn hình ẩn giấu dưới bàn bình luận ra hiệu cho kỹ thuật viên lia màn ảnh đến, và rồi ngay tức khắc anh cất cao giọng tỏ vẻ khoa trương mười phần: “Ai da, thưa các vị khán giả chúng ta có ở đây một binh đoàn lạc đà từ dưới đất chui lên! Màu này là màu nhà Indians! Chạy rất nhanh xuống góc 5 giờ đó là vị trí nhà Aztec! Tuyển thủ KupyLinh gặp nguy hiểm rồi!”
“Sao lại tụ quân đột nhiên thế nhờ để tôi xem nào…. A thì ra nhà Indians lén lút dựng cho mình mấy cái chuồng ngựa ở gần núi tuyết khu vực trung tâm. Xây lúc quái nào tôi cũng không để ý nhưng điều đó không còn quan trọng nữa, vì lúc này đàn lạc đà công giáp đầy đủ đã tới nơi rồi! Nhà Aztec có tường rào bo bế nên sẽ mất thời gia…. LỌT VÀO NHÀ KÌA! Một cái khe hở rất chí mạng chỗ rừng bạch dương đã vô tình mở đường dẫn lối cho lạc đà tràn vào bên trong! Bãi ruộng bãi gỗ ngay sát kế bên, ôi thôi xong rồi.”
“Ối chị em ơi cứu cứu! Linh bị công! Chết hết dân rồi!” Hoảng hốt trước thế công vũ bão đầy bất ngờ, Thùy Linh vội vàng mở miệng kêu cứu. Với việc phải dồn lực chơi chiến thuật đánh sớm cùng với sai lầm không đáng có trong khoản phát triển kinh tế, giờ phút này cô hầu như không có khả năng chống lại địch quân giáng từ trên trời xuống cửa nhà. Quân đội chạy hết lên chiến trường trong khi công trình phòng thủ thì bạc nhược, những con lạc đà cơ động được trang bị tận răng của nhà Indians cứ thế thoải mái lùa nông dân Aztec như lùa vịt, không gặp bất kỳ khó khăn trở ngại nào hết. Chẳng mấy chốc timeline nhà Aztec vốn đã bé nay càng co lại trông thấy, cảm giác bất kỳ lúc nào nó cũng có thể biến mất khỏi tấm biểu đồ chữ nhật đầy màu sắc.