“Chưa nói?... À đấy tôi quên đi mất cậu thông cảm, tại quyết vội quá mà đợt đầu năm này cũng nhiều việc bận rộn.”
Vương Khải ngớ người suy ngẫm thoáng qua rồi giải thích thật nhanh trước khi xoay người rời đi: “Đại khái, cậu cứ xem như là người tính không bằng trời tính đi. Vốn kế hoạch ban đầu của tôi với cậu là đợi thêm một khoảng thời gian quan sát Ninja Entertainment thật, nhưng hiện tại tôi thấy không cần phải đợi nữa. Cứ tạm hiểu ngắn gọn thế thôi nhé chứ tôi phải đi bây giờ đây.”
“Kìa sếp, làm gì mà phải vội đến mức giãi bày tường tận đôi câu cũng khó khăn vậy? ( ̄、 ̄〃)”
“Không vội không được, chỗ lão Dũng Triều bên kia có đối tác nước ngoài người ta đang chờ. Chứ không thì tôi đã chả đến mức thất lễ như này. Có gì cậu cứ hỏi Ngọc ấy Phát, Ngọc biết đấy.”
Dứt lời người phó giám đốc già vội vã biến mất, để lại đoàn đội của mình ngồi tại phòng chuyện trò tiêu khiển nhân lúc chờ đợi phía Ninja Entertainment bàn bạc nội bộ xong xuôi. Trong đó Phát là người hăm hở nhất, ông bám lấy thành viên mà Vương Khải vừa nêu đích danh hỏi cho rõ ràng tường tận vấn đề. Thành thực mà nói thì đối phương cũng không nắm được nhiều thông tin liên quan đến quyết định đột ngột bất thình lình của sếp lớn, nhưng chừng đó vẫn là đủ để Phát có thể xâu chuỗi mọi dữ kiện lại với nhau thành đáp án bản thân cần tìm.
Vốn dĩ nếu không có gì thay đổi thì hiện tại vẫn đang là thời điểm mà Vương Khải cùng ông âm thầm quan sát đánh giá Ninja Entertainment, để xem hai bên có thực sự cần phải tiến thêm một bước thắt chặt quan hệ hợp tác hay không. Bất quá chính trong cái khoảng thời gian này đã xuất hiện hai tin tức liên quan mật thiết đến đối phương, khiến cho Vương Khải không thể không kết thúc ngay giai đoạn quan sát từ trong trứng nước và cho triển khai luôn hạng mục đồng bộ thông tin thí điểm. Một là tình báo từ chi nhánh Navigame tại Bắc Mỹ gửi về, nói rằng bên đó hiện có một bộ phận không nhỏ tín đồ thế giới ảo tỏ vẻ ấn tượng với màn “nhá hàng” của “Slay the Spire”, đồng thời ai nấy đều tỏ vẻ háo hức khi thấy ngày trò chơi phát hành chính thức đang đến rất gần. Tin còn lại thì đến từ trong nước và đang là một trong số những tin tức được cộng đồng quan tâm bậc nhất: giải đấu “Age of Empires” chính quy đầu tiên sắp sửa khởi tranh.
Tình báo chi nhánh Bắc Mỹ gửi về Phát cũng đã xem qua và có cùng cái nhìn với sếp ông. Mức độ chờ mong dành cho trò chơi nhập vai thẻ bài mới lạ tương đối cao, cộng thêm văn hóa tiêu dùng của người phương Tây thường khá thoáng, hai yếu tố này kết hợp lại cho ra kết quả là công tác phát hành “Slay the Spire” chắc chắn sẽ có sự khởi đầu như ý nơi đất khách. Chỉ cần chất lượng sản phẩm không đến nỗi tệ hại theo kiểu “treo đầu trâu bán thịt lợn” thì Ninja Entertainment coi như kiếm được một khoản danh lợi về cho mình, lấy đó bù đắp khoản lỗ tại thị trường nước nhà phòng trường hợp chẳng may thất thủ. Tóm lại là đối phương khó có khả năng sảy chân ngã đau một phen như đám người trong giới vẫn thường hay kháo nhau.
Giải đấu “Age of Empires” chính quy thì khỏi phải bàn, cứ nhìn cảnh tượng dân tình nước nhà sục sôi mấy ngày gần đây là đủ thấy nó được hoan nghênh đến mức độ nào. Fan hâm mộ đua nhau lên internet spam nhảm những dòng trạng thái hưng phấn, những thông tin nóng hổi xoay quanh giải đấu khắp các ngõ ngách, bao gồm cả những trang web chẳng liên quan gì đến trò chơi điện tử nói chung hay “Age of Empires” nói riêng. Trong khi đó, các cao thủ “cầm trịch” máy chủ dải đất hình chữ S lẫn các đội tuyển eSport chuyên nghiệp thì hằm hè mài gươm mài giáo chuẩn bị sẵn sàng lâm trận. Có kẻ còn lên hẳn báo đài công khai buông lời thách thức hòng tiêu diệt nhuệ khí của đối thủ cạnh tranh nghe rất chi là giật gân.
Nói đâu xa, sáng nay nhân lúc rảnh rỗi lướt web ông vừa đọc phải một bài báo có tiêu đề “Thành viên LâuTếch Gaming tuyên bố đấm bỏ ** NorthWind tại giải “Đế chế” sắp tới và gọi NorthWind là một đám đầu b*** giẻ rách” đây này. Máu chiến đến thế là cùng, mà lại có tới cả đống người “gáy bẩn” như vậy chứ chẳng riêng gì một hai cá nhân. Thành thử giải đấu còn chưa bắt đầu nhưng bầu không khí đã sớm nồng nặc mùi thuốc súng, khỏi phải lo thiếu thốn yếu tố kịch tính gay cấn nhằm hấp dẫn người xem.
Chỉ cần ban tổ chức không lên cơn rồ dại làm ra mấy pha “tự hủy” hình tượng, hay là để drama lẫn phốt phiếc các thứ có cơ hội bùng phát thì cái giải đấu “Age of Empires” đầu xuân năm mới này thành công là cái chắc. Mà siêu phẩm chiến thuật thời gian thực của Ninja Entertainment hiện giờ cũng chỉ thiếu một giải đấu chính quy thành công để ngồi vững giang sơn thôi. Khi cái thời khắc ấy đến thì nước lên thuyền cũng lên, Ninja Entertainment sẽ nghiễm nhiên tiến thêm một bước dài trên con đường trở thành “ông lớn” ngành trò chơi nước nhà. Hay nói cách khác họ sẽ thu hẹp đáng kể khoảng cách thực lực giữa họ và những thế lực hùng mạnh đương thời.
Bao quát chính Navigame ở trong đó.
Cái khác không nói, riêng khoản “tự hủy” theo Vương Khải thấy khả năng để nó xảy ra tiệm cận 0%. Ai bảo đơn vị đứng sau giải đấu lần này là đoàn đội chàng thanh niên thiên tài ngồi ngay phòng kế bên chứ, lấy phong cách hành sự cẩn thận kín đáo từ xưa đến nay của bọn họ còn lâu mới có chuyện tự cầm súng bắn vào chân. Và nếu mọi sự đã thành chuyện đương nhiên như vậy, cộng thêm tình báo mới có được từ phía Bắc Mỹ thì theo ý Vương Khải Navigame không cần phải thăm dò hay quan sát Ninja Entertainment thêm nữa. Tranh thủ thắt chặt quan hệ hợp tác sớm ngày nào hay ngày đấy, kẻo đêm dài lắm mộng.
Nên nhớ rằng trong công ty vẫn có phe phái phản đối chuyện hai bên qua lại mật thiết với nhau đấy, chứ không có được hài hòa đồng thuận như một thể thống nhất đâu.
“Nhưng anh Phát này, sao em cứ có cảm giác bên chỗ tổng giám đốc các sếp có vẻ không ưa việc trao đổi thông tin ngang hàng như thế này nhỉ? Đối lập hẳn với sếp Khải nhà mình ấy, nó đâu có hại gì đâu mà phải thế đúng không anh?” Chờ cho Phát và Ngọc trao đổi với nhau xong xuôi, một người đồng nghiệp của họ ngồi kế bên lên tiếng thắc mắc.
“À ừ, đúng là chỗ sếp Dũng Triều không thích thật. Một phần là bởi thực lực của Ninja Entertainment còn chưa đến mức để họ phải coi trọng kết giao ngang hàng, nhưng chủ yếu là bởi họ e ngại dính lại “dớp” trong quá khứ.”
“”Dớp” quá khứ? Quá khứ có vụ gì “hot” hở anh?
“Có.” Phát gật nhẹ đầu cầm chén nước trên bàn uống một hớp cho trơn giọng, sau đó bắt đầu từ tốn trình bày: “Chú em là lớp nhân viên mới nên chắc chưa biết cái thời khổ chiến với GETA năm xưa nhỉ. Hồi ấy Navigame với mấy công ty Hoasgame các thứ nào có được hùng mạnh như bây giờ đâu, sểnh ra một cái là bị GETA ép cho không thở nổi luôn. Làm bất cứ cái gì cũng phải lo nơm nớp.”
“Em biết sơ sơ thôi. Sao nữa anh Phát?”
“Thế rồi bị chèn ép nhiều quá nên công ty ta mới cùng các công ty còn trụ vững thời đó liên hợp lại thành một khối thống nhất “chiến đấu” một mất một còn với GETA. Mà để không ngáng chân lẫn nhau trong quá trình tranh đấu thời ấy thì các bên buộc phải chia sẻ cho nhau biết hết thảy tin tức mà mình nắm được, cộng thêm cả những dự định, kế hoạch bản thân chuẩn bị triển khai. Thậm chí trong trường hợp một bên rơi vào cảnh thua lỗ còn phải công bố cả báo cáo tài chính chi tiết, để các bên xem xem có thật sự thua lỗ hay không rồi mới tìm cách giang tay cứu giúp. Và nói không phải khoe chứ, Navigame chúng ta hồi ấy là một trong những đơn vị cho đi thông tin chiến lược nhiều nhất đấy. Vô tư cực kỳ.”
“Tiếc là thói đời kẻ nào cũng tham, sau khi đánh gục được GETA rồi thì các bên lại xé bỏ hiệp ước quay ra “úp sọt” lẫn nhau. Mớ thông tin chiến lược cho đi trở thành con dao sắc đâm ngược lại mình, ai càng cho đi nhiều bị đâm càng đau. Chưa kể Navigame ta đúng lúc ấy còn bị bọn *** má tráo trở, đầu b*** giẻ rách GVN phản thùng làm thực lực vô duyên vô cớ bị giảm sút. Còn may là ta vẫn đủ sức vượt qua sau đó phản kích thành công, rồi từ từ vươn lên thành một trong những đơn vị đầu ngành như bây giờ. Nhưng cơ hội thay thế GETA xưng bá thị trường nội địa cũng theo đó một đi không trở lại.”
“Khiếp anh Phát nói bậy ghê thế? Anh ghét GVN lắm hả? ( ̄ヮ ̄)”
“Tất nhiên. Ai chứ riêng anh là anh ghét bọn GVN cho đến hết kiếp. ( ̄ヘ ̄) Đấy, trải qua nhiều chuyện như vậy nên các sếp ờ… không còn mặn mà với việc chia sẻ thông tin chiến lược giữa công ty và đối tác cùng ngành nữa. Trên thực tế, kể từ hồi đó tới nay Navigame chúng ta chẳng tiến hành được bao nhiêu kèo hợp tác như đang đàm phán cùng Ninja Entertainment đây. Chắc chỉ một bàn tay là đếm hết, mà lại toàn là sếp Khải của chúng ta đứng ra làm chủ rồi ôm hết trách nhiệm vào người chứ các sếp khác còn khuya mới đứng ra. Không phản đối kịch liệt là may rồi.”
“Quào, không ngờ chuyện hợp tác này lại ẩn chứa nhiều ý tứ sâu xa thế…. Mà anh Phát nói vậy thì chắc là tiêu chuẩn để chúng ta giao kèo hợp tác cao lắm anh nhỉ? Kiểu đề phòng bi kịch năm xưa tái diễn ấy.”
“Ừ, phải cam kết một đống điều khoản lằng nhằng đi kèm thời hạn thí điểm các thứ. Với cả hầu hết đơn vị chúng ta hợp tác đều là công ty nước ngoài có tiếng tăm lẫn uy tín, chứ như trường hợp Ninja Entertainment đây là đặc biệt lắm đấy. Vừa chưa đạt đến thực lực chúng ta mong muốn vừa là “gà nhà”, thành thử mấy hôm rồi chỗ sếp tổng lời ra tiếng vào điếc tai lắm. May mà sếp Khải vẫn đè xuống được.”
“Sếp Khải nhà mình trông vậy mà coi trọng người ta phết anh nhỉ, đổi lại là em chắc phải cho em thêm mười lá gan may ra! Dễ bị quay giáo đâm ngược trở lại thật chứ không đùa đâu. (cười)”
“Vậy nên chú em chưa thành được giám đốc là vì thế đấy.... Thôi mọi người bàn tính công việc đi, tôi không quấy rầy nữa.” Có được đáp án cần tìm Phát nhếch miệng cười chốt lại câu chuyện, trong lòng không quên bồi thêm coi trọng là đúng thôi. Ai bảo Ninja Entertainment người ta phát triển thẳng một đường như tên lửa vậy chứ? Lo mà đầu tư thắt chặt mối quan hệ ngay từ bây giờ, khi người ta còn đang nhỏ yếu cần đến viện trợ của mình đi mới là thượng sách.
Nhưng lời này không cần phải nói ra khỏi miệng, để người tinh tế hiểu lấy với nhau thôi là được rồi.
…
Đi qua bàn tính kỹ lưỡng, cuối cùng nhóm ba người Dương Khoa đạt thành thống nhất rằng Ninja Entertainment có thể thử hợp tác chia sẻ thông tin chiến lược với Navigame một phen xem sao. Vì căn bản là trong ngắn hạn họ không thấy được nguy cơ tiềm ẩn nào tại hạng mục lần này, trong khi lợi ích đem đến cho song phương, nhất là Ninja Entertainment lại rõ như ban ngày. Không nhân cơ hội chớp ngay lấy quả thực phí phạm vô cùng.
Chuyện sau đó diễn ra theo đúng kịch bản Vương Khải tiên liệu: Thu Lan và Liễu thay mặt Ninja Entertainment tiến hành thảo luận đàm phán với đại diện Navigame về nội dung chi tiết của giao kèo hợp tác, còn ông chủ công ty rất quyết đoán lùi về phía sau không tham dự vào. Chỉ chờ có thế các thành viên chủ nhà nhanh chóng sắp đặt buổi gặp mặt giữa đoàn đội thiết kế “Điểm chết” và người cố vấn thiên tài Dương Khoa, với địa điểm quen thuộc không kém phòng họp ban đầu là căn phòng làm việc rộng thênh thang của bộ môn Game Tester.
“Chết này! ** nín thở đỏ cả mặt!”
“Ê các ông khoan bắn nhau vội. Giúp tôi trèo lên mái nhà cái, xem đứng trên mái nhà có nhìn sang được bãi đậu xe không.”
“Nào, đừng có ném lựu đạn! Bỏ tay xuống đi bạn êi, làm gì có lựu đạn trong chế độ chính thức đâu mà phải test?”
“Bí đâu, ghi lại cho anh chỗ tầng hầm bị lỗi respawn nhé. Chân kẹt vào sàn nhà không di chuyển được.”
“Các anh đã xây dựng được chế độ “Arms Race” rồi sao? Nhanh vậy?” Đứng ở một bên ngắm nhìn mấy chục con người đang vui chơi nhưng không quên nhiệm vụ kiểm nghiệm thành phẩm, Dương Khoa vừa tấm tắc lấy làm lạ vừa cất giọng hỏi han. Ở phía liền kề hắn, lãnh đạo đoàn đội thiết kế “Điểm chết” - Trung hào hứng đáp lại, tay không ngừng múa may chỉ vào những chiếc màn hình đặt trước mặt:
“Em quá khen, mới xây dựng xong dàn khung thôi chứ còn xa mới hoàn thiện. Kìa em xem, thấy khẩu súng vứt ra giữa đường chưa? Bọn anh chưa “code” kịp khoản xoay tua súng nên đành chơi tạm chiêu trò “công nghiệp” là nhét hết súng vào ba lô nhân vật. Cứ mỗi khi người chơi “làm thịt” được ba mạng thì nhân vật sẽ vứt khẩu súng đang cầm đi và rút cây súng tiếp theo từ ba lô. Tất nhiên bọn anh quy ước với nhau rằng khi thử nghiệm không được chủ động đổi súng ống trong ba lô lẫn súng ống rơi dưới đất, để cho cuộc chơi nó giống với những gì em đã mô tả.”