Bởi vì trong lòng chắc mẻm rằng sau tất cả những gì vừa xảy ra, hiện tại con sông vắt ngang bản đồ đang nằm trong tầm kiểm soát của phe mình, sẽ không có bất kỳ chướng ngại nào nên Trác Hải cứ thế đưa ra chỉ lệnh hành quân mà chẳng thèm quan sát do thám kỹ càng. Thuyền vừa rời khỏi bến cảng một cái là anh chuyển dời tầm mắt về phía căn cứ nằm trong đất liền, ý đồ tính toán xem bản thân nên tiếp tục phát triển quân sự hay là đầu tư một chút vào công cuộc phát triển kinh tế cho đỡ thua kém chúng bạn. Và chính sự mất tập trung ấy nhanh chóng khiến anh phải trả giá.
“-Cảnh báo: Bạn đang bị HuynhLeNguyen.BCT tấn công.”
“Hở? Công gì đấy?” Vỏn vẹn vài giây sau khi Trác Hải quyết định điều động dàn thuyền chiến chạy sang chiến trường bên cánh còn lại, màn hình máy tính của anh chợt hiển thị thông báo quân địch tấn công kèm theo một ô vuông con con nhấp nháy trên bản đồ con minimap. Lông mày nhíu lại vì ngạc nhiên, anh vội chỉ chuột vào minimap tìm đến địa điểm vừa được đánh dấu. Để rồi ngay lập tức đập vào mắt anh là cảnh tượng dàn thuyền chiến War Galley đang nằm trong tầm công kích của một tòa thành trì xây trên gờ dốc hiểm trở, kèm theo một dàn máy bắn đá Mangonel đứng dưới chân gờ dốc ngay sát ven sông.
“Vút vút!”
“Kịch!... Rầm! Ì oạp!”
“Ối vãi ***! Nhà Turks đóng thành đóng xưởng từ bao giờ vậy trời?” Chứng kiến thanh máu của mấy chiếc thuyền chiến tụt nhanh hơn cả váy áo của gái làng chơi mỗi khi tiếp khách, Trác Hải vừa kích động kêu thành tiếng vừa luống cuống điều khiển đội thuyền đổi hướng tháo chạy. Bất quá chính vì cuống nên đáng lý phải nhanh tay tách từng chiếc thuyền yếu máu di chuyển zíc zắc né đạn thì anh lại đi kéo chuột thao tác cả đội thuyền di chuyển thành cụm, khiến cho những chiếc thuyền yếu máu nhất thời vẫn nằm nguyên trong tầm phục kích. Đã vậy kích cỡ thuyền bè trong “Age of Empires”, nhất là những chiếc thuyền chiến War Galley còn được thiết kế khá to và cồng kềnh. Hai điều này kết hợp lại vô hình chung tạo thành mục tiêu tuyệt hảo cho dàn máy bắn đá tộc Turks nhất tề nã tiếp phát đạn thứ hai.
“Kịch!... Rầm rầm!!! Ùng ục!”
Không né kịp những đường đạn xảo trá, bảy chiếc thuyền chiến “Made in Italia” đi cuối hàng bị đánh chìm trong nháy mắt, chỉ để lại mấy mẩu gỗ tàn tạ nổi trên mặt sông. Số còn lại may mắn thoát được thì cũng không có chiếc nào lành lặn cả vì bị tòa thành bắn tỉa nhiệt tình, thanh máu còn lại ba phần tư đã là thuộc dạng khá khẩm bậc nhất. Giữa lúc bản thân còn chưa kịp bày tỏ cảm xúc xót của thì bên tai Trác Hải đã vang lên thanh âm giục giã đến từ đồng đội cầm tộc Saracens trong cánh:
“Đâu rồi, bảo kéo thuyền sang đánh hội đồng mà sao lâu thế Hải? Nhanh không có chuẩn bị đánh trực diện này.”
“Đậu xanh, đội thuyền nhà tôi bị thành chòi với máy bắn đá bắn yếu rồi. Chờ đấy tôi phải men đường ven sông để sang.” Không chút phân vân Trác Hải cất giọng bực bội đáp lại.
“Đi đứng kiểu gì mà lại bị bắn yếu thế?”
“Má, tôi còn đang muốn hỏi các ông đây này: các ông dò ven bờ kiểu gì mà nhà Turks xây được thành chòi lẫn xếp máy bắn đá sát ven sông lúc nào cũng không biết vậy? Tôi mà biết ven sông đầy địch thì đã chẳng điều vội thuyền sang rồi, đang yên đang lành tự dưng thiệt quân vô cớ.”
Quảng Cáo
“Chỗ nào có thành?”
“Đoạn giữa sông. Đấy tôi vừa đánh dấu đấy.”
“... Chỗ đấy á? Nãy tôi dò rồi có thấy gì đâu?”
“Ùi ông phải dò liên tục chứ? Dò rồi dò lại, chơi trò chơi chiến thuật mà không điều quân đi dò liên tục thì còn gọi gì là chơi nữa?” Đến đây ngữ khí của Trác Hải bắt đầu bộc lộ sự bất mãn. Đáp lại anh, người đồng đội cầm tộc Saracens trong cánh cũng tỏ vẻ cau có:
“Vẫn biết, cơ mà tay đâu mà dò liên tục. Ông không thấy tôi bận điều quân đánh nhau suốt từ đời 2 đến giờ à? Mở được bản đồ chỗ đấy đã là giỏi lắm rồi.”
“Đùa, cái câu tay đâu của ông nghe chán quá thể đáng. Dò map trong trò này thuộc hàng thân thiện nhất thế giới rồi đấy mà còn kêu tay đâu.”
“Thân thiện thì ông dò đi nhờ tôi làm gì? Mang tiếng đánh ngoài cánh mà dò cũng không dò bắt trong cánh làm thay.”
Cứ thế, Trác Hải cùng với người đồng đội cầm tộc Saracens trong cánh bắt đầu lời qua tiếng lại với nhau, làm khán giả đứng gần đó được một phen thưởng thức tiết mục “nội bộ lục đục” đầy thú vị và đậm chất giải trí. Cùng lúc đó, ở phía bên kia chiến tuyến khung cảnh lại trái ngược hoàn toàn so với đoàn đội zoV4life. Ngắm nhìn dàn thuyền chiến tộc Italians bị mình đánh cho tàn phế người sếp của Dương Chính hào hứng lên tiếng báo tin:
“Thuyền nhà Italians vừa bị anh đánh phủ đầu một trận rồi. Nổ khoảng bảy tám con gì đấy, số còn lại chạy đi được nhưng bị anh bắn yếu hết. Có hội quân đánh bên cánh chú Chính cũng không dám “hổ báo” nữa đâu.”
“Nai xư! Sếp chơi hay quá sếp ơi!” Nghe thấy vậy Dương Chính lập tức nhoẻn miệng cười, đầu lúc lắc thiếu chút nữa thì hất rơi chiếc mũ đội khư khư phía trên. Hai người đồng đội còn lại cũng không quên nịnh bợ sếp mình đôi câu.
Quảng Cáo
“Hay hả, vậy tức là mưu kế của chú xem như thành công rồi? Anh thấy diệt được từng đấy quân vẫn hơi ít Chính ạ.” Tự động bỏ qua mấy lời khen ngợi vuốt đuôi, người sếp tên Huỳnh tiếp tục hướng về phía Dương Chính bày tỏ ý kiến. Hiển nhiên, pha phục kích vừa rồi đã được chàng trai cầm tộc Slavs mưu tính sẵn từ lúc tộc Turks tiến lên đời 3. Đoán được rằng phe đối phương kiểu gì cũng sẽ đầu tư chiêu mộ thêm thuyền bè nhằm giữ vững quyền kiểm soát dải sông chiến lược trong tay, anh đã nảy sinh ý định để người sếp của mình bí mật xây thành cùng sắp đặt dàn máy bắn đá nơi gờ dốc nhìn ra con sông. Hành động này vừa là để tạo thế đánh chiếm lại đường sông, vừa là để bắt bớt lượng tàu thuyền đông đúc của hai nhà ngoài cánh bên kia cho cục diện trận đấu sáng sủa lên đôi chút.
Sách lược rất đơn giản, đồng thời cũng rất dễ bị đối phương phát hiện và triển khai biện pháp ứng phó kịp thời. Do đó, để sếp mình có đủ thời gian xây dựng lẫn chiêu mộ cần thiết, đẩy lùi quân địch ra khỏi căn cứ xong anh lập tức “giả ngu” bằng cách liên tục cho nông dân làm bộ muốn xây bến cảng mới thay cho bến cảng cũ đã bị đánh sập. Thao tác diễn ra ngay trước mắt liên quân phe zoV4life, và khỏi phải nói ai nấy đều đổ dồn sự tập trung vào nó hết. Từ đó tạo điều kiện tốt đẹp nhất có thể cho tộc Turks thoải mái dựng lên một tòa thành sừng sững, cộng thêm hai xưởng cơ khí sẵn sàng hoạt động suốt ngày đêm nơi gờ dốc chiến lược.
Khâu quan trọng nhất của kế hoạch coi như đã được thực hiện thành công mỹ mãn, phần còn lại chỉ đơn giản là dụ cho tàu thuyền phe địch chui đầu vào bẫy mà thôi. Vì trên lý thuyết đây là kế hoạch tiêu hao quân lực nên dụ địch từ cánh nào cũng được, song nghĩ đến chuyện người đồng đội cầm tộc Malians không ngừng làm bản thân thất vọng từ đầu trận đến giờ thế là Dương Chính quyết định bắt đội thuyền túc trực tại căn cứ Italians. Anh phân phó Nguyên đổi tài nguyên đá xây thành chòi chặn hết mọi lối đi bên cánh phải, còn mình thì phối hợp với Tĩnh đẩy quân tiến công trả thù. Như thế sẽ khiến cho nhà Italians tưởng rằng Nguyên quyết định chỉ thủ không công, từ đó đẩy hết số thuyền rảnh rỗi tại nhà đi chết à nhầm đi trợ giúp chiến tuyến bên kia.
Còn về việc tại sao Dương Chính lại biết nhà Italians có một đội thuyền túc trực thì, cứ xem như sự hy sinh của mấy con ngựa dò bị nhốt trong “chuồng” trước đó không hề vô nghĩa đi.
“Không vấn đề gì đâu sếp, tiêu hao được lực lượng nhà Italians như vậy là kế hoạch thành công rồi. Vốn em còn chuẩn bị sẵn tinh thần cho tình huống xấu nhất là sếp chẳng tiêu diệt được cái thuyền nào ấy chứ.” Thu hồi cảm xúc hưng phấn Dương Chính nhỏ giọng trấn an.
“Hờ, thế thì chú lại coi thường anh quá…. Nhưng nói vậy chứ, đầu tư cả nghìn vàng vào dàn bắn đá này mà chỉ đánh sập được có tý tẹo thuyền như vậy tốn kém quá chú ạ. Liệu chỗ máy bắn đá này có còn đất dụng võ không thế?”
“Tất nhiên là có rồi sếp. Giờ không phục kích được thuyền bè địch nữa thì sếp cho sang chiến trường bên em đánh nhau trực diện đi, vừa bắn thuyền vừa khoan thẳng vào căn cứ đối diện em luôn. Nhà cửa tụi Saracens “phèn” lắm, đập tý là sập ngay.”
“Thật thế hả. Vậy đợi chút anh điều máy bắn đá chạy sang luôn. Mấy chú nhớ bảo vệ “tài sản công” cẩn thận đấy nhé, tốn kém lắm mất không cấp lại đâu đấy. (cười khùng khục)”
Tin vào lời chỉ dẫn của chàng thanh niên “Chính trực”, người sếp tên Huỳnh không chút phân vân cho ngay dàn máy bắn đá đắt tiền lầm lũi lăn bánh chạy sang khu vực nước nông cánh trái. Cùng lúc đó, hai nhà Slavs và Khmer cũng đồng loạt bung hết toàn bộ lực lượng để choảng nhau với phe địch. Cần phải nói thêm rằng khi trước để đoàn đội zoV4life yên tâm không điều động chiến thuyền trên sông bọn họ chỉ đẩy một ít quân hộ tống nông dân xây lại bến cảng thôi, còn đâu họ đem đại bộ phận quân đội chia nhỏ rồi giấu ở vùng rừng núi lân cận. Chờ cho mưu đồ phục kích sắp đặt đâu vào đó họ mới cho cả đám “hạ sơn”, và nhóm người Trác Hải nhanh chóng bị cả dàn xe tên kẹp voi chiến, nỏ thủ đông đảo của tộc Khmer làm cho choáng váng.
“Oh ****! Xe tên với voi ở đâu ra mà lắm thế? Thuyền ông nào ra cứu lính tôi cái, a lô?”
“Đang bắn trước mặt ông rồi còn gì nữa?”
Quảng Cáo
“Hai chục cái bọ như này ăn voi làm sao được? Ông Hải đâu cho thuyền lên đằng trước đê.”
“Yếu máu không lên được, lên nó bắn hai phát tan tành hết. Ông xua Spearman hay Knight lên mà chém.”
“Má chém được thì tôi đã chả nhờ. Quân bộ nó đông hơn kiến!”
“Nhà Khmer đánh toàn lực rồi, thôi tạm lùi đi các bạn đừng cãi nhau…. Ê nhưng đừng lùi sâu quá, nó đánh nhà tôi luôn đấy!”. đam mỹ hài
Phút thứ 28 của trận đấu, đoàn đội zoV4life loạn lên thành một đoàn sau khi giao chiến cùng với toàn bộ lực lượng quân sự nhà Khmer. Do hỏa lực tới từ dàn thuyền bè đồng minh bị khắc chế bởi đàn voi chiến Battle Elephant lực lưỡng cũng như dàn xe tên Scorpion sở hữu lượng giáp tên nhỉnh hơn cả War Galley, toán lính Archer, Spearman và Knight - những đơn vị quân chủ lực của nhà Saracens trong cánh thời điểm hiện tại bị đánh giết rất nhanh. Cơ hồ chưa cầm vũ khí đâm chém được mấy nhát tên nào tên nấy đã đua nhau về với đất mẹ thân thương, khiến người này không thể không từ từ điều động toán lính lui về căn cứ Saracens ngoài cánh nhằm bảo toàn lực lượng, chờ quân chi viện chạy tới nơi rồi chỉnh đốn lại đội ngũ tiếp tục giao tranh.
Bất quá, đoàn đội VP12.BCT hiển nhiên là sẽ không cho đối phương được như ý.
Phong thủy luân chuyển, nay chiếm được con đường băng qua sông vào trong tay Dương Chính cùng đồng bọn thuận đà xua quân tiến đánh căn cứ Saracens ngoài cánh luôn. Dưới sự công phá mãnh liệt của xe tên tộc Khmer và ngay sau đó là máy bắn đá tộc Turks, lần này đến lượt dải công trình bao ngoài căn cứ mà người chơi tên Tín đã dày công xây dựng lần lượt bốc cháy rồi đổ sụp. Không còn cách nào khác, để ngăn không cho địch quân đánh sâu vào căn cứ làm ăn liên quân zoV4life phải xua lính đương đầu trực diện với mưa tên bão đạn trở lại, kèm thêm nỗ lực điều khiển dàn thuyền bè tàn tạ đánh úp phía sau lưng.
Nhưng chẳng ăn thua gì.
Cứ việc bản thân được nâng cấp theo thời gian, nhưng những phát bắn đến từ dàn thuyền chiến War Galley của phe zoV4life vẫn chẳng khác gì gãi ngứa đối với dàn xe cơ giới thuộc nhà Siege Workshop. Trong khi ở chiều ngược lại, một phát bắn đá trúng đích có thể bào đi gần một phần ba cây máu của một chiếc chiến thuyền, chưa kể nó còn có khả năng gây sát thương lan ra xung quanh. “Trao đổi chiêu thức” không được mấy lần dàn thuyền nhà Saracens lẫn Italians đã phải quay đuôi bỏ chạy, để mặc dàn xe cơ giới rảnh tay tiếp tục nã đạn vào nhà cửa cùng lực lượng phòng ngự căn cứ ngoài cánh. Và đáng lý kết quả của ván đấu đã có thể được định đoạt ngay tại thời điểm này, nếu như người chơi cầm tộc Magyars - “con át chủ bài” của đoàn đội zoV4life không tham chiến kịp thời.
“-MiuRen.Mãiyêuem đã tiến lên thời kỳ đế quốc.”