*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“... Được.”
Mặc dù bản thân rất muốn bày tỏ rằng đề xuất của người đồng nghiệp tên Thành nghe không tệ lắm và hoàn toàn có thể thử triển khai xem sao, nhưng rồi thấy đồng nghiệp xung quanh ai nấy đều gật gù biểu thị tán đồng sách lược của thanh niên cộc cằn, thế là thành viên ngồi trước màn hình máy tính bèn chép miệng nuốt lại những lời sửa soạn nói ra. Kế đến, như một thói quen người này di chuột săm soi tay bài mới rút trước khi lựa chọn những lá bài đầu tiên để tung vào sân. Có tổng cộng bảy lá bài tất cả, nhiều hơn bình thường hai lá do công dụng đến từ món thánh vật khởi điểm, và thoạt nhìn qua tay bài này trông khá “xịn sò” với đủ mọi thể loại lá bài lẫn hiệu quả mà chúng có thể đem lại trong giao tranh.
Một lá bài năng lực “Khí độc+”, một lá bài năng lực “Đồ nghề hành hiệp”, một lá bài kỹ năng “Né và lăn”, một lá bài kỹ năng “Nhảy lộn ngược”, một lá bài nguyền rủa “Quằn quại”, một lá bài “Phòng thủ” và một lá bài “Đánh” cơ bản. Tổng thể cứ phải gọi là muôn màu muôn vẻ, thừa sức làm choáng ngợp các tay mơ chưa hiểu nhiều biết rộng về trò chơi.
Cơ hồ vừa mới nắm bắt được nội dung “bài vở” ở lượt đầu tiên một cái, thành viên ngồi trước màn hình máy tính đã ngay lập tức tung ra hai lá bài năng lực trên tay mà không cần suy xét kỹ càng. Nguyên do rất đơn giản, khác với hai loại bài tấn công và kỹ năng những lá bài năng lực chỉ có thể được sử dụng đúng một lần duy nhất trong mỗi trận chiến, không bị đưa vào chồng bài bỏ đi sau khi sử dụng xong và cũng không có bất cứ cách nào để gọi chúng trở lại cuộc chơi. Đồng thời, những lá bài năng lực thường sẽ đem đến cho nhân vật chỉ số cộng thêm, trạng thái lợi hại hay là kích hoạt một vài khả năng phi phàm xuyên suốt giao tranh.
Vừa giúp tối đa hóa sức mạnh nhân vật trong các trận đánh lâu dài vừa giúp “gọt” mỏng bớt bộ bài để về sau người chơi dễ bề xoay tua, một mũi tên bắn trúng hai con lợn như vậy thì chả tội gì mà không tung chúng ra ngay khi bốc lên hết. Huống hồ, hiện tại “điều kiện thắng” của bộ bài được cả nhóm dày công xây dựng đang phụ thuộc khá nhiều vào hai lá bài năng lực ấy, khi một lá sẽ liên tục gây sát thương độc lên mọi đối thủ trên sân còn một lá sẽ giúp công cuộc xoay tua bài vở của người chơi dễ dàng hơn. Không chơi chúng luôn đi để giao tranh bị kéo giãn, tốn thêm mấy lượt không cần thiết quá bằng “đêm dài lắm mộng” a.
Xong xuôi đâu đấy, liếc mắt nhìn ô năng lượng lúc này chỉ còn lại hai đơn vị thành viên ngồi trước màn hình máy tính mới bắt đầu tính đến chuyện “đóng giáp” đỡ đòn. Về bản chất thì lượng giáp cung cấp bởi ba lá bài kỹ năng có trên tay đều sàn sàn nhau, không có lá nào thực sự vượt trội và cho dù có chơi thế nào đi nữa thì cũng không thể đỡ hết toàn bộ sát thương 6x2 chuẩn bị được “quyển sách” đánh ra. Điều này đồng nghĩa với việc nhân vật sát thủ chắc chắn sẽ chịu thương tổn ở lượt đầu, hoàn toàn đi ngược lại với mong muốn giữ máu của thanh niên cộc cằn đứng ngay kế bên.
Nhưng cũng chỉ là mất vài giọt máu mà thôi. Hy sinh chừng ấy để đổi lại hai lá bài năng lực trọng yếu được triển khai thì cũng đáng, thanh niên cộc cằn thừa hiểu điều ấy nên cũng không phàn nàn gì hết. Lạc quan hơn nữa thì coi tình huống trước mắt như một bài thuốc thử kiểm chứng xem lời đồng nghiệp tên Thành kia vừa nói có đúng hay không luôn, tóm lại là chẳng việc gì phải lăn tăn.
Quay trở lại chuyện “đóng giáp”, bỏ qua lá bài “Phòng thủ” cơ bản không nói lá bài “Né và lăn” tuy cho ít giáp hơn một tý tẹo nhưng lại sở hữu thêm khả năng cho một lượng giáp tương tự ở lượt sau, tính tổng thì vẫn lãi hơn lá bài “Phòng thủ” cơ bản ít nhiều. Trong khi đó, lá bài “Nhào lộn” lại cho lượng giáp tương đương lá bài “Phòng thủ” cùng với hai lá bài rút thêm lên tay, khá hữu ích về mặt lý thuyết nhưng ở vào tính huống trước mắt thì lại không thật sự ổn để chơi. Trải qua vài giây lưỡng lự, hai lá bài “Né và lăn” cùng “Phòng thủ” lần lượt được đánh ra, giúp nhân vật sát thủ có 9 giáp ở lượt này và 4 giáp ở lượt sau. Không còn gì để chơi nữa, thành viên ngồi trước màn hình máy tính mới chậm rãi nhấn kết thúc lượt đi.
“~Tưởng tượng tiếng vũ khí sắc nhọn chém vào da thịt tại đây.”
Theo sau động tác đâm chém cực kỳ “ảo ma”, một lá bài trạng thái “Vết thương” được quyển sách quỷ quái nhét vào chồng bài bỏ đi của người chơi. Đồng thời, con số biểu thị sát thương đòn đánh trên đầu con quái tinh anh cũng biến đổi từ 6x2 thành 6x3, cho thấy nó thực sự sở hữu khả năng gia tăng sức mạnh theo thời gian. Hơn nữa còn là gia tăng sức mạnh theo kiểu nhảy nấc trong âm thầm, không có bất kỳ dấu hiệu nào báo trước cho người chơi biết hết. Rất đáng sợ, và cũng rất đỗi vô lý.
“Vãi ***! Có thấy buff gì đâu mà sao nhảy số kinh thế nhỉ?”
“Tăng thêm số lần chém à? Kết hợp thêm quả nhét rác vào deck (bộ bài) nguy hiểm phết đấy, dễ quả này toi quá.”
“**, đánh bố láo hơn cả cái con thủ lĩnh quỷ lùn nữa. Ông Thành đâu rồi, quy luật khỏe lên của con này là gì đấy? Ra đây nhanh nào, đang chơi hay thì lại bỏ đi.”
Phát hiện ra chi tiết bất thường, đám đông vây xung quanh chiếc máy tính tức thì nhao nhao như chợ vỡ. Hầu hết đều tỏ vẻ không thể chấp nhận được cái sự tăng tiến sức mạnh này của con quái tinh anh, ngoài ra còn có một ít thanh âm phẫn nộ chửi bới trò chơi mất cân bằng xen lẫn trong đó. Ngay đến thanh niên cộc cằn cũng bị choáng ngợp trong thoáng chốc, chỉ là thanh niên này rất nhanh lấy lại bình tĩnh quan sát tay bài lượt tiếp theo rồi cất lời trấn an:
“Nào anh em trật tự! Bài mình đẹp mà sợ quái gì con này, khỏe đến mấy thì ăn độc vài lượt cũng chết à. Ngạn ông dồn độc luôn đi, xong vừa đóng giáp vừa tìm cái lá gì đấy không năng lượng đánh yếu con này là xong.”
“”Vô hiệu hóa” ý hả. Không thành vấn đề, nhưng mà dồn độc bây giờ liệu có sớm quá không? Hay là chờ thêm mấy lượt nữa hẵng dồn cho đỡ phí?” Thành viên ngồi trước màn hình máy tính tên Ngạn băn khoăn hỏi lại.
“Cứ dồn đi. Chờ thêm mấy lượt nữa cũng thế, giờ có mười độc nhân đôi lên thành hai mươi. Đánh qua đánh lại bốn năm lượt là con này tiêu tùng rồi, nghe tôi.”
“... Ok.”
Lại một lần nữa lựa chọn tin tưởng người đồng nghiệp độc đoán, thành viên tên Ngạn đánh ngay hai lá bài kỹ năng “Kịch độc+” và “Chất xúc tác” vừa mới lên tay trước tiên. Thuận tiện nói thêm, đây chính là “điều kiện thắng” mà nhóm người bọn họ sở hữu trong hành trình leo tháp lần này. Sau khi dùng lá bài “Kịch độc+” phối hợp cùng lá bài “Khí độc+” gia tăng debuff độc trên người đối thủ lên đến một ngưỡng nhất định thì lá bài “Chất xúc tác” sẽ theo vào, nhân đôi lượng debuff độc trên người đối thủ lên tạo ra sát thương cực kỳ đột biến vào cuối mỗi lượt. Tới đây bọn họ chỉ cần tập trung phòng thủ giữ máu cho nhân vật, đợi debuff độc kia hoàn thành nhiệm vụ hạ sát mục tiêu là có thể ung dung leo lên tầng tháp tiếp theo.
Một chiến thuật khá hiệu quả, nhất là khi dùng để đối phó với kẻ địch đơn lẻ ở các tầng. Chỉ cần không bị áp đảo về mặt quân số thì ngay cả trùm sò đều không là vấn đề trong mắt bọn họ, chứ đừng nói tinh anh hay đám quái lâu la.
Có điều, với việc phải chậm rãi tích lũy debuff độc ở những lượt đầu làm nền móng cho việc “sốc sát thương”, chiến thuật này rõ ràng là một chiến thuật thiên về giao chiến lâu dài. Mà trong “Slay the Spire” giao chiến càng lâu thì càng dễ phát sinh biến số, xử lý không khéo là đám bọn họ ăn hành no nê chứ chẳng đùa. Chưa kể lá bài chủ chốt “Chất xúc tác” sau khi đánh ra sẽ bị “đốt”, không vào chồng bài bỏ đi giống như loại lá bài năng lực và dĩ nhiên là không thể xoay tua sử dụng tiếp trong phần còn lại của trận chiến. Thế nên lúc nào nên dồn sát thương độc cũng là một bài toán cần cân nhắc kỹ càng, sớm quá sẽ thành lãng phí còn muộn quá thì lại đem đến nhiều rủi ro nguy cơ.
Xem xét tình huống trước mắt, trên người quyển sách quỷ quái mới có 10 cộng dồn debuff độc đã cho lá “Chất xúc tác” vào sân luôn rõ ràng là hơi sớm. Thế nhưng không đánh nó ngay bây giờ thì áp lực phòng thủ giữ máu ở những lượt sau lớn quá e là không còn cơ hội đánh ra nữa, nhận thức được điều này nên chứng kiến Ngạn thao tác cả đám không ai nói ra nói vào gì thêm. Vả lại 20 cộng dồn debuff độc cũng không ít, bằng đúng một phần tám thanh máu con quái tinh anh nên chắc là bọn họ sẽ kết thúc được đối phương trước khi sức mạnh của nó vượt quá tầm kiểm soát thôi. Tựa như những gì thanh niên cộc cằn kia đinh ninh ấy.
Tư tưởng lạc quan là vậy, song hiện thực nhanh chóng ban phát cho cả nhóm mỗi người một cú bạt tai đau điếng, khi trò chơi liên tục “trình làng” những tay bài xấu đến mức không thể xấu hơn ở những lượt đi tiếp theo. Các lá bài bốc lên đơn giản là chẳng ăn nhập gì với cục diện giao tranh đang diễn ra, đã thế tay bài nào cũng có một hai lá bài trạng thái vô dụng lẫn lá bài nguyền rủa đáng ghét trà trộn vào, chiếm hết suất lên sân khấu của những lá bài bọn họ trông chờ. Trong khi phía bên kia chiến tuyến, con quái tinh anh chỉ đơn giản là điên cuồng triển khai tiến công, hết tuyệt chiêu “liên hoàn đâm chọt” gây sát thương nhiều lần rồi lại đến tuyệt chiêu “vung dao chém nước nước càng chảy mạnh” gây sát thương xấp xỉ giá trị giáp tối đa mà nhân vật có thể lên ở mỗi lượt đi. Coi như không cho đám người chơi bọn họ bất cứ cơ hội nào để mà thở dốc luôn.
Mất tổng cộng sáu lượt đi không tính lượt nhập cuộc đầu tiên bọn họ mới có thể tiêu diệt thành công đối thủ khó nhằn, và đến lúc đón nhận kết quả chung cuộc mặt ai nấy đều dài thuỗn ra như cái máy bơm. Mang tiếng ưu tiên “đóng giáp” phòng thủ xuyên suốt trận chiến mà cả đám vẫn khiến em gái sát thủ lả lướt tổn thất tới 22 đơn vị máu, kèm thêm tiêu hao sạch nhẵn ba bình thuốc hết sức quý giá trên người là “Thuốc mau lẹ”, “Thuốc kỹ năng” và “Hồn ma đóng chai” nhằm mục đích giữ lại mạng sống tại mấy lượt cuối cùng. Ở chiều ngược lại họ thu về được những gì từ con quái tinh anh? 25 vàng, cơ hội chọn một trong ba lá bài không hề phù hợp với lối đánh “độc công” tý nào và một món thánh vật vô cùng “hữu ích”.
“** mạ, cứ tưởng quả cuối phải chết rồi. Thằng súc vật nào làm ra trò này đúng là phường khổ ***!” Một thành viên trong đám lớn tiếng chửi đổng. Giọng điệu khoa trương hết sức, đứng ngoài hò la mách nước thôi mà cứ làm như đích thân mình vừa mới lâm trận khổ chiến không bằng.
“Bùa hộ mạng đá đen ạ! Vãi *** thần hồn món đồ phế vật! *** đáng tý nào!” Một thành viên khác bĩu môi chê bai ngay khi tên gọi món thánh vật đập vào mắt. Thành thật mà nói thì nó cũng khá phế, vì để nó phát huy công dụng của mình thì người chơi phải chủ động đi tìm các lá bài nguyền rủa bổ sung vào bộ bài - một điều nghe thôi đã thấy xuẩn ngốc chứ chưa cần suy xét kỹ càng.
“Đi tong hết sạch thuốc thang luôn! Chơi lỗi *** chịu được.” Lại thêm một thành viên nữa góp lời, lần này là biểu thị tiếc rẻ mấy bình thuốc đầy quyền năng và cũng hết sức khó kiếm. Đem chúng dùng hết ở một tầng thật chẳng khác gì kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
“Á à giờ thì thấy tiếc chưa? Bảo chơi “khô máu” ngay từ đầu thì không nghe cơ.” Thành viên tên Thành không biết từ đâu chui về lại chỗ cũ cất lời mỉa mai, đôi mắt không chút cố kỵ liếc xéo thanh niên cộc cằn đứng kế bên. Hiển nhiên, quyết định sử dụng cả ba lọ thuốc trong trận chiến vừa rồi đều từ “nguồn” này mà ra, và quyết định ấy mang tính chất “chữa cháy” nhiều hơn là có chủ đích từ trước. Nếu chơi khôn ngoan ngay từ đầu có khi đã không phải lãng phí cả ba.
“... Thôi đi, không dùng để lỗ máu sặc tiết ra sao? Món đồ sinh ra là để dùng thì đừng có tiếc, bao giờ dùng xong không đem lại giá trị gì thì hẵng tiếc.” Không để lời nói của thành viên tên Thành vào tai, người thanh niên cộc cằn khoát tay biểu thị hành động đập phá cả ba lọ thuốc ấy là tình thế bắt buộc, đừng có tính lên đầu của bất kỳ ai đặc biệt là bản thân. Kế đến, với bộ não một mực hoạt động hết công suất trong việc “vạch lá tìm sâu” thanh niên này vội quay ra nói mát người đồng nghiệp ngồi trước mặt màn hình máy tính: “Với cả nãy ai là người nói tầm này đánh tinh anh không có vấn đề gì đâu vậy? Chủ động né nó đi thì đã chẳng tốn máu tốn đồ nghề như thế, có hai ngã rẽ to lù lù đấy chứ nào có độc đạo gì cho cam?”
Tự do! sao có thể dựa vào kẽ địch ban phát! tự do chính bản thân mình giành lấy.