*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Liên tục chứng kiến bốn nước đi mềm nhũn và không tạo được bao nhiêu áp lực đến từ con trùm, thậm chí một giọt máu của nhân vật sát thủ cũng không làm mất nổi thế là cả đám triệt để thả lỏng tâm thần sau cơn hốt hoảng ban đầu. Đây đó một vài thành viên hồn nhiên còn mở miệng cười cợt kẻ địch trên màn hình, rằng hóa ra nó chỉ được cái cao to cục mịch với sở hữu thanh máu dài ngoằng dọa người chơi thôi, chứ sức mạnh chả xứng danh “trùm sò” tý nào. Thua xa bộ giáp tự động vừa khỏe đều vừa biết gọi thêm cả “đệ” trợ chiến mà bọn họ từng chạm trán trong lần leo tháp lúc trước.
Thuận tiện nói thêm, ở cái lần leo tháp ấy nhóm bọn họ đã bị chiêu số đầy bất ngờ của bộ giáp tự động là “Chùm sáng hủy diệt” - một đòn tấn công gây tới 45 sát thương đập cho ra bã, và đây mới chỉ là lần thứ hai họ leo được đến nơi trú ngụ của trùm tầng Hồi 2. Nếu những lượt sau con trùm này không còn chiêu số nào khá khẩm hơn thì có thể chính thức coi nó như một cái bao cát cho em gái sát thủ tập tành thả độc được rồi. Trải nghiệm hàng mấy chục lần chơi đi chơi lại cuối cùng cũng chinh phục thành công cột mốc mới, xem ra trò chơi thẻ bài này của Ninja Entertainment chưa đến mức hết thuốc chữa a.
Song song với đó, trong số các thành viên hồn nhiên cười cợt có một người bất giác hồi tưởng lại những gì cô nàng đồng nghiệp nhút nhát của bọn họ vừa đề cập. Trải qua một thoáng suy nghĩ, cảm thấy lạ lùng người này mạnh dạn lên tiếng: “Này các ông, có khi nào con trùm này yếu thật như lời con Quỳnh Anh mới nói không nhỉ?”
“Đâu, tôi tưởng nó nói con trùm này không mạnh chứ?” Một thành viên khác đáp lại bằng giọng điệu bắt bẻ.
“(Gắt gỏng) *** ** thế không mạnh thì chả là yếu à?! Bị làm sao đấy?”
“... Ờ ha.”
“Thì yếu thật còn gì? Từ nãy tới giờ con này đánh chả đánh toàn làm trò hề không à. Mà có đánh thì cũng chả xi nhê, tính cả debuff “Sơ hở” rồi sát thương được có 18 bọ. Còn không bằng cả quái thường.”
“Công nhận. Nhưng thế đâm lại may, cứ tưởng không nghỉ hồi máu là sai lầm cơ. Giờ lại thấy đúng đắn hết mực các ông ạ.” Thấy có người gợi chuyện một vài người khác trong nhóm bèn theo vào bình phẩm. Chỉ có điều trọng tâm vấn đề đều xoáy vào con trùm cục mịch và hoàn toàn không phải là thứ mà thành viên vừa lên tiếng muốn nhắc đến ở đây. Vẻ mặt thoáng xuất hiện một tia khó hiểu người này khoan thai nói tiếp:
“Ừ hừ. Nhưng các ông có để ý không, làm thế quái nào mà con Quỳnh Anh biết con trùm này yếu vậy? Nó đâu có ở trong nhóm “kiểm hàng” chúng ta đâu? Với cả chúng ta đây là nhóm đánh nhanh nhất công ty mà cũng chỉ mới gặp con trùm này lần đầu, còn chưa có cơ sở gì để xác định mạnh hay yếu mà nó đã có thể phán chính xác luôn rồi? Tôi là tôi đang thấy lạ lắm á, các ông thấy sao?”
Lần này không ai trả lời câu hỏi của thành viên gợi chuyện hết. Thay vào đó cả đám chậm rãi quay sang nhìn nhau với ánh mắt trầm tư, như thể đang cố gắng hồi tưởng lại những gì vừa mới diễn ra cách đây vỏn vẹn có vài phút đồng hồ. Ngay đến thành viên ngồi “ghế nóng” đang bận rộn cầm chuột thao tác cũng bị vấn đề không ngờ tới làm cho sao nhãng, thiếu chút nữa thì tung nhầm một lá bài không phù hợp với tình huống trước mắt lên sân.
Đúng nha.
Nhằm phục vụ mưu đồ mới nhất của công ty, ngay thời điểm “Slay the Spire” trình làng đám cựu nhân viên Ninja Entertainment bọn họ đã được phía trên giao phó nhiệm vụ “kiểm hàng” như hiện tại đang triển khai. Ngoài ra đồng hành cùng bọn họ còn có một vài cá nhân lẫn tổ đội nữa theo vào hỗ trợ, nhưng luận về tiến độ leo trèo “tháp xoắn” thì bọn họ đang là phe dẫn đầu. Nhân vật dưới tay bọn họ điều khiển sắp sửa đổi mới cột mốc thành tích rồi, trong khi đám đồng nghiệp kia ai nấy vẫn còn đang ngụp lặn ở phần đầu Hồi 2 và chẳng thấy dấu hiệu gì cho thấy sự tiến bộ hết. Vậy hà cớ làm sao cô nàng nhút nhát kia phán được một câu chuẩn chỉ thế? Sở hữu năng lực thấy trước tương lai?
“Chẹp, có khi là nói bừa đấy anh em chúng ta quan tâm làm quái gì? Kệ đi, tập trung vào chuyên môn.” Bất quá, giữa lúc cả đám còn chưa kịp động não cân nhắc sâu xa thì một thành viên đứng gần thanh niên cộc cằn trông thấy đối phương lại một lần nữa nghiêm mặt lại, sửa soạn vung lời chửi bới bèn chủ động gạt vấn đề sang một bên. Khỏi phải nói, đề nghị này nhanh chóng được một vài thành viên nhạy bén đón ý nói hùa, và thế là cả đám lại xúm vào mách nước cho thành viên tên Ngạn nên đi như thế nào ở lượt tiếp theo. Nể nang “người chèo lái” là một chuyện, quan trọng hơn cả là cuộc chiến trước mắt đang tới hồi hấp dẫn. Tập trung ngắm em gái sát thủ “hành” kẻ địch cục mịch lên bờ xuống ruộng cho nó khoan khoái, hơi đâu để ý đến mấy chuyện vu vơ.
“-Mày gọi đó là vũ khí à con nhóc? Tao không biết mày thích chơi đồ chơi cơ đấy.”
“-Ha ha ha. Gãi ngứa đã quá con nhóc, tiếp đi chứ?”
“-Thêm một cơn đau đớn miễn phí giao nhận tận nơi này, thứ đồ yếu đuối.”
Những lượt đi tiếp theo, con trùm Hồi 2 vẫn cứ trung thành với lối đánh phóng khoáng của mình, khi liên tục để người chơi có cơ hội thoải mái rút dần máu của mình xuống. Bất quá nói đi thì cũng phải nói lại, theo thời gian trôi đi nó dần cho thấy sự nguy hiểm nhất định thông qua khả năng tăng đều chỉ số công thủ, cộng thêm không ngừng duy trì tổ hợp debuff trên người kẻ địch đối diện. Song đáng sợ nhất vẫn là kỹ năng... trào phúng ngang tầm đại văn hào của nó. Dường như lượt đi nào nó cũng phải mở miệng trêu tức đối thủ thì mới chịu được, giống kiểu võ công thiếu hụt đã có võ mồm bù đắp trong mấy bộ phim võ thuật nổi tiếng vậy. Khiến đám bọn họ ai nấy buồn cười đến xóc cả hông.
Riêng về khoản này thì ừ, công nhận là lợi hại hơn đám quái thường câm như hến và xứng với cái danh hiệu trùm sò của nó. Đem ra mua vui cũng được một vài trống canh. ┐( ̄~ ̄)┌
Tự động bỏ qua mấy lời trào phúng không coi vào đâu, dưới sự chỉ bảo của đám đồng nghiệp vây xung quanh thành viên tên Ngạn tiếp tục sắp đặt “điều kiện thắng” chuẩn chỉ đâu vào với đấy, đồng thời tung thêm các lá bài tấn công xen kẽ hòng rút máu con trùm mỗi khi có cơ hội. Mọi sự diễn ra hết sức thuận lợi, sau tám lượt đi tất cả con trùm cục mịch chỉ còn lại 200 máu tròn, cùng cộng dồn độc trên thân lúc này đã lên đến 31 đơn vị. Và đến đây lá bài “Chất xúc tác+”, trải qua hai lần xoay tua đã có lần thứ ba xuất hiện trên tay bài người chơi. Vẫn là câu hỏi cũ được đặt ra: liệu hiện tại có phải là thời điểm thích hợp để tung nó lên sân hay không, khi mà ở lượt đi thứ chín con trùm không có ý định vung kiếm tấn công. Khả năng cao nó lại chuẩn bị tự tăng một ít chỉ số sức mạnh cho bản thân, như nó vẫn thường làm trước đó.
Nói cách khác, lượt đi này bọn họ không có áp lực tăng giáp phòng ngự và muốn chơi như nào thì chơi. Bây giờ tung lá bài then chốt ra luôn thì cộng dồn độc trên người con trùm sẽ nhân ba lần lên thành 93, phối hợp thêm một ít lá bài tấn công nữa thì bọn họ có khả năng hạ sát thành công đối thủ lắm mồm ở lượt đi liền kề. Sách lược này rõ ràng là thích hợp hơn hẳn việc đợi chờ thêm một lần xoay tua lá bài then chốt nữa, thế nên trải qua vài giây tính toán thiệt hơn thành viên tên Ngạn gật gù đưa ra ý kiến:
“Tôi nghĩ đến đây dồn độc chết luôn con trùm được rồi đấy. Nổ lượt này với lượt nữa là gần 190 máu, chỗ còn lại cố kiếm mấy lá tấn công khỏe khỏe đục xuyên giáp của nó là xong. Cùng lắm thì chờ thêm lượt nữa, vẫn tốt hơn là đợi đến tận lần bốc bài tiếp theo. Được không các ông?”
“Được.”
“Ừm.”
“Đồng ý. Nhanh nhanh lên còn xem hồi sau nó như nào.” Toàn những kẻ “tư tưởng lớn gặp nhau”, thế nên ý kiến của thành viên tên Ngạn nhanh chóng được thông qua. Tức thì lá bài “Chất xúc tác+” được tung vào sân, tiếp đến là một chuỗi tổ hợp tấn công gồm “Đánh”, “Vô hiệu hóa” và “Chém nhanh” trước khi lượt đi kết thúc. Chúng phối hợp cùng nhau xóa bỏ lớp giáp phòng ngự của con trùm, gây một tý tẹo sát thương ban đầu rồi nổ “Đùng” một cái làm bốc hơi non nửa cây máu còn sót lại. Toàn cảnh trông thực sự đã mắt đã tai, đẩy sự phấn khích trong lòng từng người lên đến cao trào.
“-Mày giỏi lắm con nhóc!”
“-Chơi thế là đủ rồi, giờ thì nếm mùi thịnh nộ của tao nè!”
Giữa lúc ai nấy đều chắc mẻm rằng chiến thắng đã sắp sửa về đến tay thì đột nhiên, tên trùm cục mịch thôi không trào phúng nữa mà chuyển sang đe dọa, hơn nữa đã dọa là phải dọa hai câu liền cho cẩn thận. Một tích tắc sau, toàn thân nó bốc lên khói lửa nghi ngút, lan sang cả tấm chắn và thanh kiếm cầm lăm lăm trong tay trông rất chi là đáng sợ. Song nó vẫn còn chưa đáng sợ bằng việc bên dưới thanh máu, chỉ số sức mạnh của con trùm bỗng dưng tăng thêm tới 6 đơn vị, khác xa so với cái dự tính “một ít” của bọn họ. Kèm theo đó các debuff nối đuôi nhau biến mất với tốc độ ánh sáng, bao gồm debuff “Suy yếu” đến từ lá bài “Vô hiệu hóa” và quan trọng hơn cả, cộng dồn độc to tướng mà bọn họ khổ công tích lũy từ đầu tới giờ.
Cuối cùng, nếu như chừng ấy còn chưa đủ để khiến đám thành viên Hoasgame từ thiên đường rơi xuống địa ngục thì còn có thêm dự định của con trùm ở lượt đi kế tiếp: một nhát đánh đôi gây sát thương khủng khiếp 20x2. Thừa sức tiễn nhân vật sát thủ về miền cực lạc nếu không có một lượng giáp nhất định chống đỡ.
Đám đông chơi trò chơi: ( ⊙ д⊙)
Quỳnh Anh nấp ở phía xa quan sát đám đông: (; ̄- ̄)
“Ối vãi ***! Cái *** gì đấy, game bịp à?”
“Ở đâu ra trò cắn thuốc đấy?! Bất công *** chịu được!”
“... Bình tĩnh bình tĩnh! Đóng hết giáp vào mình vẫn còn đỡ đ…. Uầy kẹp hẳn hai lá nguyền lên luôn! Thôi thôi, toang!” Vài giây im lặng qua đi, một cơn náo loạn chợt bùng nổ nơi gian phòng làm việc sang chảnh. Ai nấy đua nhau ôm đầu kêu rên, miệng liến thoắng phun ra những lời lẽ biểu thị không thể nào chấp nhận nổi cái sự “bật hack” vô lý này của con trùm. Căn cứ vào đâu mà nó có thể đi một nước hết sức bố láo vậy, xong rồi lại còn không có bất kỳ một dấu hiệu nào báo trước nữa? Chơi xấu thế thì vô địch rồi, họa chăng có ông giời mới đánh lại.
Ngay đến người chơi chính là Ngạn cũng bị choáng váng bởi thế cục đảo chiều chỉ trong khoảnh khắc. Bất quá anh vẫn còn đủ tỉnh táo để nhận ra hiện tại mình cần cố gắng giúp nhân vật sống sót trước đòn tấn công chí mạng, thế là không cần trưng cầu ý kiến ai hết anh vội vã lùng tìm các lá bài tăng giáp đánh ra. Tiếc là cả tay bài chứa tới hai lá bài nguyền rủa lẫn hàng debuff bên dưới thanh máu đều không cho phép anh thực hiện ý đồ ấy một cách suôn sẻ. Nhìn ô năng lượng về 0 sau vài thao tác di chuột anh chỉ còn biết trơ mắt nhìn con trùm nhảy cẫng lên nện một cú trời giáng vào nhân vật trên màn hình.
Ánh sáng đỏ chớp lóe. 31 đơn vị máu tan vào trong hư vô, và giờ thì em gái sát thủ lả lướt rơi vào trạng thái hấp hối đúng nghĩa luôn. Mắt thấy cộng dồn độc trên người con trùm quay trở về với cái máng lợn à nhầm mốc một chữ số, trong khi thanh máu của nó vẫn còn tới một phần tư so với lúc đầu thành viên tên Ngạn bèn lắc đầu tỏ vẻ muốn buông xuôi:
“Này coi như bỏ thôi các ông ạ. Mình không biết nó còn chiêu số thanh tẩy debuff láo quá, giờ tích lại độc sao kịp nữa?”
“Sao lại bỏ? Cứ đánh tiếp đi chứ, chưa gì đã nhụt chí rồi. Đàn ông đàn ang.” Thanh niên cộc cằn cau mày nói khích, cốt để khơi lên chiến ý nơi đồng đội ngồi “ghế nóng“.
“Chịu. Đánh tiếp thì cũng phải có cơ sở nào đấy mới đánh tiếp được, chứ vừa sắp chết vừa mất hết độc thế này vô vọng lắm rồi. Công nó vừa to giáp nó vừa dày thế kia đánh sao lại? Huống hồ tý nữa chẳng may nó dùng chiêu cũ mình lấy gì ra đỡ tiếp?”
Thành viên tên Ngạn buột miệng phản bác như một lẽ tự nhiên, không thèm để tâm đến chiêu trò khích bác lộ liễu của “người chèo lái“. Tuy vậy anh vẫn nỗ lực chèo chống trong phần còn lại của trận chiến, cốt để chứng minh những gì anh vừa tuyên bố cho cả đám thấy. Quả thực, mất hết cộng dồn độc nhân vật sát thủ của bọn họ căn bản là không có cách nào để xoay sở trước một đối thủ nay đã trở nên mạnh mẽ ngoài tầm kiểm soát. Chưa kể, sau đó hai lượt con trùm đúng là dùng lại chiêu số “nhảy nện” đau điếng, và đến nước này thì bọn họ dù muốn hay không cũng phải cám cảnh dõi theo giao diện thống kê số điểm thân quen.
“-Ngươi đã bị tiêu diệt.”
“-(Lời trăn trối của nhân vật) Không chuẩn bị kỹ càng một cái là nó thế đấy.”
“-Điểm leo tháp: 165”
“-Điểm giết địch: 36”
“-Điểm giết tinh anh Hồi 1: 10”
“-Điểm giết tinh anh Hồi 2: 40”
“-Điểm giết trùm: 50”
“-Điểm thưởng “Quá mức cần thiết”: 50”
“-Điểm thưởng “Từ từ và chậm rãi”: 20”
“-Tổng điểm: 371”
“-Đánh giá: Có chút trình độ”