Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 498: Chương 498: Sự vụ cuối năm (2)




“Sao thế anh Đức? Đề xuất này của tôi có vấn đề gì à? Hay là không làm được?” Thấy Đức “đứng hình” sau khi lắng nghe yêu cầu oái oăm quá đỗi của mình, Dương Khoa không nhịn được tiếp tục đùa cợt.

“... Làm thì tất nhiên là làm được thưa sếp. Cơ mà… thù dai như vậy không ổn đâu sếp ạ. Thật lòng mà nói thì chuyện người ta không coi trọng thành ý của mình nó cũng bình thường thôi, chỉ là lời từ chối nói không được khéo cho lắm mà sếp để bụng lâu quá. Chuyện đã qua thì cho nó qua đi sếp, với cả chúng ta cho ra bản cập nhật tháng trước cũng có thể coi như là xả giận rồi. Giờ mình tiếp tục lấn tới lại mang tiếng ra.”

Gãi gãi đầu, Đức cố gắng tìm từ khuyên bảo Dương Khoa bỏ ý định tiếp tục gây khó dễ người ta. Hiển nhiên, làm một thành viên của Ninja Entertainment anh cùng với những đồng nghiệp khác thừa biết chuyện mấy nhà đồng tổ chức giải đấu “Age of Empires” đắc tội với chính cha đẻ trò chơi hồi tháng trước, thông qua những cuộc tán gẫu trên mạng với người thư ký bất đắc dĩ khi ấy là Minh Hà. Đồng thời anh cũng tán đồng rằng đối phương tỏ thái độ trịch thượng, coi thường người khác ra mặt là không thể yêu thương được rồi.

Cơ mà nói đi thì phải nói lại, sếp nhà mình cũng nhỏ mọn lắm cơ. Đúng chất “đi với ma thì mặc áo giấy”, được mưu hay là báo thù ngay và luôn!

Khác với anh bạn Trọng Lâm ù ù cạc cạc, làm thành viên hoạt động ở cả mảng truyền thông bằng vào hệ thống fanpage đồ sộ Đức nắm được vô cùng tường tận phản ứng của các tuyển thủ đánh giải “Age of Empires” khi thấy bản cập nhật mới đột nhiên rơi từ trên trời xuống. Những thay đổi trong bản cập nhật này tiếng là không ảnh hưởng gì đến lối chơi chung thật đấy, song nó vẫn mang lại sự khó chịu nhất định đến với một bộ phận người chơi vì một số mánh khóe thường dùng nay đã bị vô hiệu hóa. Mà lại, phần lớn những mánh khóe này được ngầm thừa nhận và cho phép sử dụng tại giải đấu hoành tráng của mấy ông bầu, thành ra các tuyển thủ cứ thế thoải mái tận dụng chúng hòng gia tăng cơ hội chiến thắng của bản thân.

Và giờ, khi mà các tuyển thủ ai nấy vốn đang sử dụng mánh khóe quen tay bỗng dưng thấy không sử dụng được nữa, thanh âm kêu rên lập tức nổi lên tứ phía. Bản cập nhật nhanh chóng trở thành cái cớ cho những trận thua đầy tranh cãi, đi kèm với đó là những lời phàn nàn giải đấu thiếu chuyên nghiệp đến từ một số thành phần ưa thích “chọc ngoáy“. Làm ban tổ chức phải tốn khá nhiều công sức mới có thể đưa mọi thứ trở lại quỹ đạo vốn có, chỉ là ước mơ ban đầu về một kết cục hoàn mỹ không tỳ vết coi như bỏ vì cái drama đáng lý ra có thể tránh được này.

Tất nhiên quả đắng này mấy ông bầu tổ chức giải đấu phải hò nhau nuốt chứ chẳng thể đổ cho người khác. Ai bảo làm cha đẻ của trò chơi Ninja Entertainment có quyền ra bản cập nhật sửa lỗi bất cứ lúc nào chứ? Không đàm phán thỏa thuận với nhau từ trước thì khi có biến cố mà chịu lấy, thậm chí kể cả có biết Ninja Entertainment đây là lấy việc công báo thù riêng đi chăng nữa cũng phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Bất quá mọi chuyện dừng ở đây thôi thì được, chứ giờ lại tiếp tục lấn tới bằng cách ngắt server đúng hôm chung kết giải đấu thì thành ra trả thù lộ liễu quá. Người ta không vịn vào cái cớ ấy quay giáo phản kích mới là lạ.

Cha đẻ trò chơi cố ý nhắm vào giải đấu của chính nó mà không có bất kỳ lý do chính đáng nào, tiếng xấu này một khi thành hình thì Ninja Entertainment chắc chắn mất nhiều hơn được. Làm một người đã quyết tâm cống hiến những năm tháng tốt đẹp nhất của cuộc đời cho nơi đây Đức sẽ tìm mọi cách để dập tắt những nguy cơ kiểu như trên từ trong trứng nước, chứ không để cho nó có cơ hội xảy ra. Cho dù có phải đối nghịch với chính sếp lớn Dương Khoa cũng không tiếc thân.

“Ây dà, anh Đức nghiêm túc quá…. Được được, vừa nãy tôi chợt có nhã hứng muốn đùa một chút cho đỡ căng thẳng thôi. Không phải làm thật đâu anh cứ yên tâm.”

Vội vàng trấn an Đức xong, Dương Khoa thu hồi ý cười trên khuôn mặt để đi vào trọng tâm câu chuyện: “Có điều chuyện bảo trì server thì phòng ban anh Đức cân nhắc đưa vào lịch trình thực hiện cụ thể nhé. Hôm nọ đăng nhập vào trò chơi tôi thấy trong chế độ multiplayer nhiều lobby “rác” quá, chả hiểu dân tình không chơi cứ lập lobby tán loạn làm gì không biết…. Tóm lại ta nên có lịch quét định kỳ cho server nhẹ gánh với người chơi đỡ bị rối mắt khi tìm lobby.”

“Lịch bảo trì định kỳ thực ra đã có thưa sếp. Bất quá chuyện lobby “rác” này thì không có cách nào để khắc phục đâu, cứ quét một đợt bảo trì server xong rồi đâu lại vào đó thôi. Vấn đề này từ xưa đến nay nó vẫn cứ như vậy à sếp, giang sơn dễ đổi bản tính game thủ khó dời. ┐( ̄ヘ ̄)┌ ”

“Hừm…. Vậy tôi có ý tưởng như này anh Đức thử xem xem nó thế nào nhé. Mỗi lobby chúng ta sẽ gán cho nó thời gian tồn tại cụ thể, chẳng hạn….”

“Sếp Khoa nhà mình có vẻ thân thiện em nhỉ?” Chứng kiến Dương Khoa và Đức nhỏ to bàn tính chuyện server trò chơi với nhau, ngồi cạnh Thảo Hân một người đàn ông trung niên trọc đầu có phần lạ mặt chợt quay người thì thầm vào tai cô. Thấy vậy Thảo Hân nhỏ giọng hồi đáp:

“Vâng. Sếp còn trẻ nên giao tiếp thường ngày thoải mái lắm anh ạ. Người lại vui tính nữa, như vừa rồi anh cũng thấy đấy. Hơi tý là bông đùa với nhau ngay.”

“Ừ hừ. Cơ mà nghe anh bạn bộ phận server kia nói chuyện thì có vẻ như sếp Khoa nhà mình thù hơi bị dai? Thế này thì làm nhân viên cấp dưới hơi đáng lo đấy nha, chẳng may…. Em hiểu ý anh không? (nháy mắt)”

“(Gật đầu) Em hiểu. Cơ mà anh khỏi lo đi, với người ngoài thế thôi chứ với nhân viên cấp dưới sếp Khoa đối xử tử tế lắm. Không tin anh cứ hỏi mọi người trong công ty một lượt là rõ ngay.”

“Thế hả. Thế sếp lớn đối xử với em như nào? Cả em gái bên cạnh em đây nữa.”

“Tốt lắm ạ.”

“... Siêu tệ hại.”

Đáp án bất ngờ của Thảo My khiến cho hai người sững sờ trong thoáng chốc. Thế rồi Thảo Hân một mặt nở nụ cười khổ trấn an người đàn ông trung niên rằng đừng coi lời cô em gái ngồi cạnh họ đây là thật, mặt khác quay ra hỏi thăm Thảo My xem cô có bị làm sao không mà tự dưng lại đi nói xấu người yêu thế. Tiết mục trao đổi ngắn kết thúc cũng là lúc Dương Khoa và Đức tạm chốt lại một số vấn đề liên quan đến mảng server trò chơi:

“... Cứ như vậy đi. Lát nữa anh Đức gửi lịch bảo trì định kỳ server “Age of Empires” cho tôi nhé. Còn vấn đề server cho trò chơi mới thì để tôi sắp xếp một cuộc họp mặt với chị Lan bên kia, sau đó ba người sẽ cùng nhau thảo luận xem tự mình triển khai tốt hơn hay là thuê ngoài tốt hơn.”

“Vâng thưa sếp.”

“Bên anh còn đề xuất hay báo cáo gì nữa không?”

“Còn một chuyện nhỏ liên quan đến trang fanpage của chúng ta thưa sếp. Chẳng là, dạo gần đây trên internet xuất hiện một số trang fanpage giả mạo trang fanpage của chúng ta nhằm mục đích trục lợi. Anh Thiên Long bộ môn bản quyền mới thành lập đây là người phát hiện ra vấn đề, đồng thời anh Long còn đưa ra đề xuất rằng chúng ta nên có biện pháp xử lý trước khi chúng kịp làm tổn hại danh tiếng công ty.”

Vừa nói Đức vừa nghiêng người đưa tay về phía người đàn ông trung niên lạ mặt làm động tác giới thiệu. Ghé mắt nhìn theo Dương Khoa gật gù chào hỏi: “Có chuyện như vậy nữa? Xem ra thành lập phòng ban chuyên xử lý vấn đề bản quyền là quyết định đúng đắn đấy chứ nhỉ…. Chắc đây là anh Long trưởng phòng?”

“Thưa vâng. (đứng dậy) Thay mặt phòng ban mới thành lập Long tôi xin phép được ra mắt sếp và mọi người ạ. Chúc….”

“Ầy, anh Long không phải câu nệ vậy đâu. Những lúc công việc bận rộn bỏ mấy thứ lễ tiết rườm rà đi cũng được.” Cánh tay giơ lên ngăn người đàn ông trung niên tên Thiên Long cúi chào, kế tiếp Dương Khoa ra hiệu cho đối phương tiến đến báo cáo công việc cùng Đức luôn: “Trước mắt trụ sở chính đang kín người hết chỗ nên bộ môn phải đặt tạm ở bên ngoài, đi lại không được thuận tiện cho lắm mong anh và các thành viên trong phòng thông cảm. Tương lai tôi sẽ cố gắng thu xếp để mọi người về chung một nhà.”

“Không vấn đề gì đâu thưa sếp. Anh chị em trong phòng toàn người trẻ tuổi cả, đi lại một chút cho khỏe người cũng được không sao.”

“Ừm…. Vậy, bộ môn của anh có đề xuất rằng công ty nên bắt tay vào xử lý ngay mấy trang fanpage giả mạo anh Đức vừa nêu?”

“Vâng thưa sếp. Ngoài ra, đi qua tìm hiểu trong những ngày sếp đi công tác thì bộ môn còn nhận thấy trên thị trường hiện có rất nhiều sản phẩm sao chép trắng trợn sản phẩm công ty chúng ta sở hữu, thậm chí đến tạo hình hay tên tuổi nhân vật cũng chẳng buồn thay đổi. Vì thế, bộ môn xin được trình sếp kế hoạch “càn quét” sản phẩm sao chép cuối năm, bao quát lĩnh vực trò chơi lẫn những lĩnh vực hỗ trợ khác. Mong sếp xem qua và cho ý kiến ạ.”

Nắm được tác phong làm việc của sếp lớn thông qua mấy tiết mục báo cáo chớp nhoáng vừa rồi nên Thiên Long đi thẳng vào vấn đề luôn. Một tập giấy dày cộp được đặt lên bàn của Dương Khoa, lật qua một vài trang thì hắn thấy bộ môn vừa mới thành lập dưới trướng hoạt động khá là tích cực. Từng trò chơi, từng sản phẩm kinh doanh phụ, từng trang fanpage ăn theo phiên bản gốc, tất cả đều được thống kê và đánh giá kỹ lưỡng tới từng chi tiết. Tổng số trường hợp vi phạm cũng thuộc vào dạng “thiên văn”, đủ để khiến cho bất kỳ ai trông thấy cũng phải giật mình.

“Ghê gớm. Đúng là công việc giao cho người có chuyên môn xử lý có hơn.” Dương Khoa tấm tắc khen ngợi trong lòng. Khi xưa phòng của Thu Lan cũng từng đảm nhận công việc tương tự, bất quá trừ bỏ giai đoạn loạn lạc ban đầu thì hiệu suất làm việc nhìn chung khá thấp, một năm chẳng nắm thóp được bao nhiêu kẻ để đòi bồi thường vật chất lẫn tinh thần. Mà hắn thì sau này bản thân leo dần lên địa vị cao, tầm mắt trở nên thoáng hơn thành ra vấn đề từng là nỗi nhức nhối thời kỳ khởi nghiệp giờ chẳng mấy quan trọng đối với hắn nữa.

Bất quá nói như vậy không có nghĩa là hắn sẽ bỏ qua mấy kẻ chiếm trọn đống nhân vật “Angry Birds” về làm của riêng như trong báo cáo trước mặt ghi lại này. Nếu chuyện đã bị phanh phui thì sẽ là một sự phí phạm nếu Ninja Entertainment không tận dụng cơ hội gióng trống khua chiêng thảo phạt một phen, chưa kể hắn cũng không muốn những người nhân viên nhiệt tâm dưới trướng phải lạnh lòng.

“Nếu sếp cảm thấy từng này xử lý không xuể thì thay mặt bộ môn Long có đề nghị là trước mắt ta nhặt ra những trường hợp sao chép nhân vật trò chơi “Angry Birds” để giải quyết trước. Những trường hợp này phần lớn đều được thực hiện bởi những đơn vị nhỏ lẻ, không có tiếng tăm mấy trên thị trường, vi phạm lại rõ mồn một nên xử lý vi phạm rất dễ. Còn lại ta sẽ từ từ tính tiếp.”

“Không cần. Tôi thấy ở đây bộ môn đã lập sẵn kế hoạch thực hiện khá chi tiết rồi, chuyện này tôi không phải chuyên gia nên cứ y theo những gì bộ môn tham mưu mà tiến hành. Chỉ cần công tác đem lại hiệu quả rõ rệt thì anh và đồng nghiệp sẽ có đầy đủ sự hỗ trợ cần thiết tới từ các phòng ban khác trong công ty.”

“Tất nhiên cả tôi cũng sẽ không đứng ngoài, trong trường hợp bắt buộc tôi sẵn sàng đứng ra chào hỏi đánh tiếng với mấy cơ quan cầm quyền, hoặc là vận dụng mối quan hệ trợ giúp mọi người. Cứ mạnh dạn, nhé.” Đắn đo cân nhắc vài giây, Dương Khoa quyết định thông qua kế hoạch đầy tham vọng của bộ môn mới thành lập luôn, coi như thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối vào những thành viên mới gia nhập Ninja Entertainment. Thành công không nói, chẳng may có thất bại thì cũng không mất mát gì nhiều nên cứ y thế mà chơi lớn một phen. Khỏi lăn tăn.

Thấy Dương Khoa tỏ vẻ tín nhiệm như vậy Thiên Long tất nhiên là cảm thấy vui vẻ mười phần, đồng thời trong lòng âm thầm tự nhủ tin tức nghe ngóng mấy ngày hôm nay thật chẳng sai chút nào. Thân thiện với nhân viên dưới trướng đến mức không thể bắt bẻ vào đâu được, tác phong làm việc quyết đoán dứt khoát cộng thêm tầm nhìn trong lĩnh vực trò chơi vượt xa thường nhân, bảo sao tuổi còn trẻ vậy mà đã gây dựng nên được cả một “đế chế” đáng tự hào.

Tiếc nuối mỗi một điều là cũng vì tuổi tác không lớn nên tính cách vẫn có chút… trẻ con. Nhưng thôi kệ đi, cõi đời này lấy đâu ra người hoàn hảo mười phân vẹn mười chứ? Một ông sếp như này đã thuộc dạng hiếm có khó tìm rồi, nên trân trọng đi khi cuộc đời còn cho phép.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.