Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 589: Chương 589: Thành công tột bậc




Sự kiện lớn hạ màn, khán giả theo dõi lẫn tuyển thủ dự thi ai nấy nhanh chóng giải tán quay về cuộc sống thường ngày. Đa số đều thỏa mãn với thu hoạch mà bản thân mình có được, chỉ trừ một ít khán giả biểu thị tám bảng đấu vòng chung kết xem vẫn chưa đã thèm, cộng thêm vài ba tuyển thủ phải rời giải sớm không quá phấn khởi với danh lợi ít ỏi gặt hái về tay. Toàn trường hợp cá biệt “trời ơi đất hỡi” cả, hơn nữa không cần xử lý chúng cũng sẽ tự động “chìm xuồng” theo thời gian nên ban tổ chức giải đấu quả quyết gạt chúng sang một bên luôn, để tập trung triển khai nốt công tác trọng điểm sau cùng: họp bàn tổng kết và xử lý hậu sự phát sinh.

Vì là giải đấu chính quy đầu tiên của một trò chơi có chiều sâu như “Age of Empires”, quy mô vượt xa những sự kiện tổ chức trong quá khứ nên hậu sự mà Ninja Entertainment phải xử lý đương nhiên cũng tăng lên tương ứng. Từ kết toán với Hiệp hội cùng các bên liên quan cho đến dập tắt triệt để những vụ drama lùm xùm vẫn âm thầm đeo bám lấy giải đấu vân vân…, việc gì cũng cần giải quyết dứt điểm trong ngày một ngày hai khiến nhân viên tại trụ sở chính phải tất tả chạy ngược chạy xuôi loạn thành một đoàn. Còn may là đúng lúc này các đồng nghiệp đi ngao du vòng quanh thế giới vừa vặn mang theo sếp lớn trở về đỡ đần họ khâu tổng kết, không thì ai nấy đến sụp đổ với đống gánh nặng treo trên vai chứ chả đùa.

Đúng vậy, xuyên suốt hành trình tổ chức giải đấu Aoe Championship đám nhân viên mẫn cán ở quê nhà vẫn thường kín đáo bông đùa với nhau rằng chuyến công tác của phái đoàn Dương Khoa chỉ như một chuyến ngao du. Vì tuy mang tiếng đi để lo liệu công việc hệ trọng thật song các đồng nghiệp của bọn họ vẫn có thời gian ăn chơi nhảy múa xen kẽ, biểu hiện qua những tấm ảnh chụp và clip ghi lại đậm chất khoe khoang trên trang mạng xã hội của từng cá nhân. So với cảnh tượng bận bịu đầu tắt mặt tối, đến bát cơm cốc nước còn phải ăn vội uống vàng chứ đừng nói tới nhảy múa của bọn họ thì quả là khập khiễng không để đâu cho hết.

Nói một trời một vực cũng không quá.

Lời bông đùa nói nhiều rồi cũng thành thật. Bất giác các nhân viên thuộc hàng cộm cán ở quê nhà ai nấy đều cảm thấy tâm lý bị mất thăng bằng trầm trọng, và chỉ có bắt đám đồng nghiệp vừa mới hồi hương kia theo vào “cùng khổ” với bọn họ thì mọi thứ mới có thể yên ổn trở lại. Thế là chúng ta có những sự đỡ đần nêu lướt qua phía trên, đồng thời ngay cả thành viên cầm đầu phái đoàn đi công tác - Dương Khoa cũng chạy không thoát. Chỉ chờ bóng dáng người sếp lớn hiền hòa thân dân xuất hiện tại trụ sở chính một cái là cả đám vội vàng rủ nhau tìm đến “vấn an” ngay và luôn.

Ninja Entertainment, một ngày sau khi giải đấu AoE Championship kết thúc.

“~Ây yôôô! Chào mừng sếp Khoa trở về!!!”

Lời chào ngọt tựa đường mật từ ngoài hành lang chợt vọng thẳng vào bên trong căn phòng làm việc riêng của Dương Khoa, đúng vào lúc nhân vật chính của chúng ta chuẩn bị bắt tay vào thực hiện công tác điều hành thường ngày. Đoạn, Cẩm Tú trong bộ cánh hàng hiệu mở rộng cửa tung tăng tiến vào, vừa nở nụ cười tươi tắn trao cho sếp lớn cái nhìn âu yếm vừa quăng một tập giấy tờ dày cộp đánh “Bịch!” xuống bàn làm việc. Nhất thời bị một phen choáng váng, chưa kịp định thần lại thì Dương Khoa hắn tiếp tục mắt tròn mắt dẹt, khi chứng kiến thêm một đống người khác nối gót Cẩm Tú ùn ùn kéo tới ngay sau đó một giây.

Có bà chị tổng quản cùng cô bạn thư ký tháp tùng bên cạnh, có cánh tay phải đắc lực giúp hắn quán xuyến toàn bộ mảng tuyên truyền phát hành, lại còn có cả đại diện tổ đội thiết kế trò chơi nòng cốt lẫn mấy phòng ban hỗ trợ nữa. Một đội hình hết sức hoành tráng, đồng thời ai nấy đều mang theo bên mình một cặp tài liệu có độ dày chẳng kém gì thứ mới xuất hiện trước mặt Dương Khoa. “Vũ trang” đến tận răng như này thì chắc chắn không phải tiết mục “chào mừng” đơn thuần rồi, đến người ngu độn cũng nhìn ra.

— QUẢNG CÁO —

“Khiếp chưa kìa. Chào mừng hay là cầm công văn đến đánh hội đồng sếp lớn đấy?” Hoàn hồn, Dương Khoa đảo mắt một vòng nhìn người nhìn giấy tờ rồi lắc đầu cười mếu. Đừng nói đây là toàn bộ hạng mục công việc tồn đọng chờ xử lý trong lúc hắn đi vắng đấy nhé. Không phải trước lúc khởi hành hắn đã giao phó toàn quyền định đoạt mọi sự vụ lớn nhỏ cho bà chị Thu Lan rồi sao? Hà cớ gì đến bây giờ trông mọi thứ vẫn ngổn ngang dọa người quá vậy?

“ ( ̄ヮ ̄) Ơ kìa sếp, nào ai dám làm gì sếp đâu sếp cứ đổ tiếng xấu cho nhân viên bọn em. Bọn em đây thương sếp còn chả kịp nữa là…. Mà sếp đi nước ngoài về có mua quà cáp gì cho bọn em không đấy sếp?”

“(Mở to mắt) Quà cáp? Lấy đâu ra, đi công tác chứ có phải đi du lịch đâu?”

“... Thế thì thôi nhá, bọn em hết thương sếp rồi. ( ̄ヘ ̄) “

Nghe xong câu trả lời của Dương Khoa, tức thì vẻ mặt tười cười cùng giọng điệu ngọt ngào nơi Cẩm Tú biến mất không còn tăm hơi. Cô giả bộ ngúng nguẩy ra chiều bất mãn, cả người hơi nhích sang một bên để nhường lối cho đoàn đội sau lưng tiến lên.

“Chào sếp Khoa. Thôi sếp không có quà cũng được, nhận món quà này của chị là chị vui rồi.”

“Không có quà? Chán chú Khoa thế nhờ đi vui như thế mà không có quà, làm anh tốn bao công chuẩn bị quà đổi chác này!”

“Của em có tý gọi là lòng thành, mong sếp nhận giải quyết giúp em nhá hí hí.” Theo sau từng lời chào hỏi của mỗi người là một cái cặp tài liệu được đặt lên trên tập giấy tờ Cẩm Tú mang đến. Chỉ trong chốc lát chúng đã chất thành đống cao gần bằng đỉnh đầu Dương Khoa khiến hắn lên cơn ngấy dài thuỗn cả mặt ra, mất nửa phút mới nói được nên lời:

“Tại sao còn nhiều giấy tờ chưa được giải quyết thế này? Các phòng ban ở nhà không làm việc à?”

— QUẢNG CÁO —

“Ui sếp ơi, bọn em làm gần như là hai tư trên hai tư rồi đấy sếp! Chỗ này chưa bằng một phần một tỷ khối lượng công văn giấy tờ bọn em đã giải quyết đâu.”

“Đúng rồi, với cả này là phần việc đích thân sếp phải thực hiện đấy sếp nhé. Chứ bọn em không giúp gì được đâu vì không đủ thẩm quyền.”

“Này, có ai gọi thêm cái Ly bên nhân sự lên đây nữa đi cho đủ bộ. Thấy bảo bên nhân sự còn một đống hồ sơ chờ sếp ký mà, nhanh không có sếp chuẩn bị ngất đến nơi rồi không ai ký thay cho đâu.” Chỉ chờ có thế đám nhân viên dưới trướng nhao nhao hồi đáp xen lẫn dọa dẫm.

Dương Khoa: ┐( ´ д `)┌

“Thôi nào mọi người, đừng đùa sếp quá trớn như thế không hay.” Cuối cùng vẫn là bà chị lớn Thu Lan đứng ra trấn an Dương Khoa, cô trực tiếp đưa cho hắn cặp tài liệu cầm trên tay sau đó nhẹ giọng nói tiếp: “Chỗ giấy tờ mọi người cầm chỉ là báo cáo tổng kết thôi Khoa yên tâm. Công việc tồn đọng còn sót lại ở hết đây rồi, đợi báo cáo tổng kết xong xuôi Khoa xem xét rồi cho chị biết ý kiến càng sớm càng tốt là được.”

“Cảm ơn chị Lan, vậy mà mọi người làm Khoa hết cả hồn.” Thở phào một hơi nhẹ nhõm, Dương Khoa hất đầu về phía chồng giấy tờ cao ngất ngưởng tò mò hỏi thêm: “Nhưng báo cáo tổng kết gì mà nhiều quá vậy? Thời gian gần đây Ninja Entertainment chúng ta chỉ có vài hoạt động lớn thôi mà, lấy đâu ra lắm thành quả để mà tổng kết thế?”

“Nhiều chứ sếp. Riêng giải đấu AoE Championship đã chiếm một phần ba chỗ tài liệu trên bàn sếp rồi đấy ạ, có nhiều thứ để nói về nó lắm.” Đứng giữa đám đông Đức nhanh miệng trả lời. Này thì càng khiến Dương Khoa trở nên tò mò bội phần, hắn vội dùng một tay đẩy chồng giấy tờ sang một bên rồi đổ người về phía trước chống cằm phân phó:

“Vậy hả? Cụ thể như nào thử trình bày cho Khoa nghe xem. Cố gắng vắn tắt nhé.”

“Vâng. (hắng giọng)”

— QUẢNG CÁO —

Sếp lớn có lời, thế là Đức cùng với mấy anh chị em đồng nghiệp bắt đầu thay nhau tóm lược kết quả tổ chức giải đấu quy mô lớn đầu tiên của Ninja Entertainment. Nhìn chung AoE Championship là một sự kiện thành công tột bậc, không chỉ người một nhà bọn họ thấy thế mà dân tình ngoài kia cũng cho là như vậy. Căn bản ngay từ giai đoạn vòng loại khởi tranh giải đấu đã nhận được sự hưởng ứng vô cùng nhiệt liệt đến từ cộng đồng rồi, đến khi vòng chung kết diễn ra đúng hẹn với những trận so đấu mãn nhãn mọi thứ càng được đẩy lên tới đỉnh cao.

Băng ghế theo dõi trực tiếp tại hiện trường thi đấu lúc nào cũng kín người hết chỗ, còn kênh livestream chính thức của Ninja Entertainment liên tục chinh phục những cột mốc kỷ lục mới về số lượng người xem. Mà lại, điều đặc biệt đáng chú ý tới ở đây là có rất nhiều khán giả trước khi tìm tới giải đấu vốn không hề biết chơi “Age of Empires”, thậm chí đến cái tên trò chơi còn chẳng hề nghe qua lấy một lần. Thế nhưng điều đó không hề ảnh hưởng gì tới việc đồng hành cùng AoE Championship đến hết chặng đường của bọn họ cả, nếu không muốn nói là lúc chứng kiến những pha thi đấu xuất thần ai nấy còn tỏ vẻ hưng phấn kích động hơn cả fan hâm mộ trò chơi chính cống.

Một điều nằm ngoài sức tưởng tượng của ban tổ chức giải đấu nói riêng và người của Ninja Entertainment nói chung, nhưng lại rất hợp tình hợp lý nếu xét đến chuyện bản thân “Age of Empires” là một trò chơi không quá khó hiểu dưới góc nhìn của khán giả. Bỏ qua mảng phát triển kinh tế không nói, mảng quân sự có thể coi là tối giản đến mức hoàn mỹ khi quân dân chỉ có mỗi chỉ số công thủ thông thường, cùng lắm là sở hữu thêm yếu tố khắc chế bị động chứ không hề có bất kỳ kỹ năng lằng nhằng phức tạp nào cần lưu tâm. Dẫn đến mỗi cuộc giao tranh thường sẽ phân định thắng thua bằng tương quan lực lượng kết hợp cùng tài điều binh khiển tướng của các bên, và ai nấy với tư duy logic cơ bản chỉ cần chăm chú quan sát một chút sẽ nhận ra ngay cục diện ván đấu đang nghiêng về phía bên nào.

Hay nói ngắn gọn, việc biết chơi trò chơi hay không không đem lại ảnh hưởng quá lớn đến trải nghiệm của khán giả. Một khi đã thích là có thể theo dõi người khác so tài vô tư.

Làm một con nghiện từng gắn bó với trò chơi lâu năm đương nhiên là Dương Khoa thừa biết điều này, đồng thời hắn cũng dễ dàng nhận thấy đám nhân viên dưới trướng mình không ngờ được nguyên do nó lại đơn giản đến thế. Cả đám cứ bán tín bán nghi với nhau không biết phép màu nào vừa xảy ra tại giải AoE Championship vừa rồi, và hắn thì trải qua giây lát cân nhắc cực kỳ quả quyết ngậm chặt miệng mỉm cười phụ họa. Không hề có bất kỳ động thái nào gọi là giải đáp mối nghi ngờ hết, ai bảo mấy thanh niên trước mặt vừa mới khiến hắn bêu xấu một phen chứ? Giờ chịu khó chết một ít nơron thần kinh như một cái giá phải trả cho hành động ngang nhiên vuốt râu hùm ấy đi. ( ̄~ ̄)

“... Tóm lại là mọi người chưa thể tìm ra được nguyên do sếp ạ, cơ mà.… Đại khái chuyện khán giả theo dõi đông đúc như thế chung quy vẫn là một chuyện tốt, Đức nghĩ thế.... Ngoài ra ban tổ chức còn tranh thủ tiến hành trưng cầu ý kiến xem mọi người có hứng thú với việc biến AoE Championship thành giải đấu hàng năm không, kết quả có tới 85% người đóng góp ý kiến biểu thị hứng thú đó sếp. Hơn nữa còn là hứng thú mãnh liệt, kiểu sẵn sàng đến tận địa điểm tổ chức thi đấu để theo dõi trực tiếp ấy.”

“Rất tốt. Nhưng chuyện có một lượng lớn khán giả không biết gì về trò chơi theo vào xem giải thì mọi người phải chú ý làm rõ nhé. Cái này quan trọng lắm, rất cần cho việc xây dựng sách lược mở rộng tầm ảnh hưởng trong tương lai đấy.” Đợi Đức tóm lược xong xuôi, Dương Khoa cố gắng nín cười hết mức có thể để truyền đạt ý tứ của mình cho mọi người nắm được. Kế đó, hắn xoay qua hỏi thăm nốt về một vài khía cạnh còn lại liên quan đến giải đấu. Tỷ như lợi ích thu về có đủ bù đắp chi phí bỏ ra hay không, hay là xử lý lùm xùm drama đến đâu rồi vân vân…. Mục đích là để xem xem có tin tức gì xấu ẩn giấu phía sau không, chứ từ nãy tới giờ nghe mọi người thông báo toàn tin tức tốt đẹp có chút nhàm tai rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.