Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 496: Chương 496: Thư ký tạm quyền




Bất quá, đứng trước cục diện “tứ bề thọ địch” tại thị trường mới mẻ Dương Khoa và đồng bọn chẳng hề tỏ ra nao núng chút nào. Trải qua một chặng đường phát triển không ngừng, thực lực của Ninja Entertainment thời điểm hiện tại đã đủ lớn mạnh để đem lại sự tự tin, không ngại va chạm đến cho những người đứng đầu công ty. Mà lại, với việc tinh phẩm liên tục xuất xưởng hết lớp này đến lớp khác, các thành viên từ trên xuống dưới ai nấy cũng đều chuẩn bị sẵn tinh thần rằng bọn họ sẽ là cái bia ngắm bắt mắt trong ngành trò chơi điện tử rồi. Thói đời là thế, kẻ quá vượt trội so với số đông thì chuyện bị tách ra khỏi đàn chỉ là sớm hay muộn, dù là chủ động hay bị động thì kết quả cũng đều như nhau.

Đồng thời, nếu đã xác định sẵn rằng các bên không thể làm bạn với nhau thì cũng chẳng việc gì phải nhân nhượng nhau hết. Trước những động thái “dìm hàng” mang tính chất thăm dò đến từ khối thế lực thù địch bản địa, chi nhánh Ninja Entertainment theo lệnh của Dương Khoa và các thành viên cốt cán khác đã ngay lập tức tung lời lẽ đáp trả cực kỳ đanh thép. Ai cũng ngứa mắt với người kia dẫn đến chiến hỏa nổ ra như một lẽ tự nhiên, cuốn theo đủ mọi thể loại fan hâm mộ từ gạo cội đến phong trào gia nhập vào trong đó. Tất nhiên là có cả những kẻ ham mê náo nhiệt, yêu thích đổ thêm dầu vào lửa nhân cơ hội này tìm đến góp vui nữa.

Trong lúc nhất thời, làng trò chơi lục địa già đột nhiên loạn thành một đoàn. Tranh luận xem trò chơi của bên nào đáng chơi hơn đã đành, người ta còn cãi nhau nảy lửa ở cả những chủ đề vặt vãnh nhất có thể. Tỷ như “nông dân” trong “Age of Empires” liệu có “solo” lại với nông dân trong “Quê hương rồng thiêng” không, cho đến rốt cuộc “Plants vs Zombies” ăn theo “Trừ tà diệt ma” hay là ngược lại vân vân…. Nói chung là không thiếu cơ hội để các cư dân mạng thể hiện tài hùng biện của bản thân, chỉ có muốn nắm bắt lấy cơ hội ấy hay không mà thôi.

Về phần những kẻ đang là tiêu điểm của dư luận, trải qua một phen đấu đá võ mồm thông qua các phương tiện truyền thông thế cục hiện tại đang tạm ở mức cân bằng khá vi diệu, chưa có bên nào chiếm được thế thượng phong hết. Điều này cũng dễ hiểu, Ninja Entertainment tuy đánh ra được tiếng tăm bằng những “Age of Empires”, “Angry Birds” thật đấy, song đối với một công ty mới chân ướt chân ráo đổ bộ vào thị trường nó chỉ có thể tạm coi như một khởi đầu không tệ mà thôi. Các thế lực bản địa thì lại chẳng phải là đèn cạn dầu gì cho cam, kinh nghiệm chinh chiến dày dặn đồng thời phản ứng cũng thuộc hàng mau lẹ, ý thức bảo vệ miếng bánh thị phần của bản thân cao hơn hẳn so với những kẻ đồng hành tại dải đất hình chữ S. Vậy nên, nhìn chung hành trình mở mang bờ cõi của Dương Khoa lẫn đồng bọn trước mắt vẫn còn lắm gian truân.

Có điều kết quả giao phong sơ bộ không thua không thắng này vẫn cứ làm nhân vật chính của chúng ta cảm thấy hài lòng. Tuy phải chi thêm khá nhiều tiền của để các trò chơi không bị lép vế trên phương tiện truyền thông đại chúng song không hề gì, Dương Khoa hắn có lòng tin rằng bằng vào chất lượng tốt đẹp tự thân sở hữu chúng sẽ kiếm lại đầy đủ số vốn liếng đã bỏ ra. Chưa kể cho dù không có thế lực bản địa ngáng đường thì hắn cũng sẽ chỉ đạo quản lý chi nhánh châu Âu tiêu pha mạnh tay vào khâu quảng bá thôi. Ai bảo hắn đang cần gây dựng thanh thế lớn mạnh hết mức có thể để “đột kích” buổi lễ Video Game Awards năm sau chứ?

Tóm lại, nên đầu tư tiền của thì cứ đầu tư, không cần phải lăn tăn hay tiếc nuối làm chi.

Giải quyết xong vấn đề phát sinh liên quan đến công tác quảng bá “Age of Empires” thời kỳ mới bắt đầu phát hành thì cũng là lúc Dương Khoa không còn chuyện gì để làm tại lục địa già nữa. Đường dây phát hành dưới bàn tay lo liệu chu đáo của hai người quản lý một chính một phụ nay đã đi vào vận hành bình thường, những chuyện vụn vặt còn lại thì đã có đội ngũ cựu thần Gold Egg chứ chẳng cần hắn phải tham gia. Mọi sự coi như tạm yên, chờ cho siêu phẩm chiến thuật thời gian thực đột phá cột mốc 100000 lượt tải xong hắn bèn dẫn đoàn đội quay trở về quê nhà luôn, không buồn lấy cớ đi công tác để tiện thể nán lại rong chơi vài ngày như năm ngoái.

Có phần vội vã, nhưng không vội vã căn bản là không được. Một năm nữa lại chuẩn bị kết thúc đến nơi rồi, không về mà giải quyết đống công việc ứ đọng với cả tiến hành tổng kết cuối năm đi thì e là muộn mất. Một mình bà chị “tổng quản” đáng tin cậy Thu Lan của hắn căn bản là xử lý không xuể, mà lại có những vấn đề chỉ khi nào đi qua hắn xác minh và cho ý kiến thì mới có thể tính là đã xử lý xong. Chết là chết ở chỗ đó.

Ninja Entertainment, một ngày đầu đông lạnh giá.

“... Hợp tác bản quyền để khai phá phim hoạt hình xoay quanh “biệt đội chim nổi loạn”? Tin này có từ lúc nào vậy chị Lan? Sao em không biết gì thế?”

Phòng làm việc của Thu Lan, lật đến tờ công văn sau cùng đặt trên bàn Dương Khoa đột nhiên nhíu mày suy tư. Ở phía đối diện, Thu Lan vừa cặm cụi soạn thảo văn bản trên một chiếc laptop vừa từ tốn giải thích: “Trước hôm em về nước được hai ngày thì người ta cử đại diện tới tận nơi chào hỏi, thấy em chuẩn bị về đến nơi rồi nên chị cũng chẳng gửi tin vào hòm thư. Nếu em chưa biết thì đối phương là một xưởng chế tác phim hoạt hình… đại khái thuộc hàng khá khẩm nhất nước ta. Mặc dù thực lòng mà nói thì thực lực của bọn họ cũng chẳng mạnh, sản phẩm họ làm ra chẳng đặc sắc gì cho cam. Kiểu kẻ chột làm vua xứ mù ấy.”

“Doanh nghiệp nước nhà? Vậy mà lấy cái tên rõ Tây…. Ý kiến của chị thế nào?”

“Chị nghiêng về phía từ chối hợp tác, vì chị thấy báo giá đối phương đưa ra chẳng có tý thành ý nào hết. Túng thiếu đến mức phải đi mượn nhân vật của người khác để chế tác phim mà cứ viện cái cớ rủi ro cao để đè thấp lợi nhuận ăn chia. Mà lại, cái Lam họa sỹ của chúng ta cũng tham mưu rằng không nên hợp tác với đối phương vì lý niệm thiết kế nhân vật của hai bên xung đột lẫn nhau, làm không tốt sẽ gây ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của trò chơi gốc. Cái này thì em có thể tìm gặp Lam để trao đổi thêm cho rõ ràng rồi đưa ra quyết định cũng không muộn.”

“Ok, chuyện này em sẽ tìm gặp chị Lam để bàn bạc thêm.”

Ném tờ công văn lên chồng giấy đặt bên tay trái, kế đó Dương Khoa quay người đẩy một chồng giấy khác bên tay phải về phía Thu Lan: “Chỗ này coi như em phê duyệt hết rồi đấy nhé, bên chị cứ y thế mà cho tiến hành giúp em. Còn lại chỗ kia để từ từ em cân nhắc thêm xem sao.”

“Ừm.”

“Thế là hết rồi đấy nhỉ. (vươn vai) Khiếp hãi thật, chỉ là xem xét phê duyệt các đầu hạng mục công việc tồn đọng với ký kết giấy tờ thôi thế mà cũng mất đứt ba ngày trời. Dã man!”

“Đấy là đám bọn chị còn thay mặt em xử lý một đống hạng mục không quan trọng rồi đấy, chứ không thì em sẽ được biết cái cảm giác ngập đầu trong công văn theo đúng nghĩa đen luôn.” Thu Lan hơi hơi mỉm cười, thế rồi cô đột nhiên ngừng tay gõ chữ để quay ra phía máy in vừa mới khởi chạy gần đó. Một tờ thông báo chi chít chữ nhanh chóng ra lò, sau khi cầm vào tay đọc qua thấy không có vấn đề gì cô bèn đưa nó luôn cho Dương Khoa:

“Còn một chuyện nữa, liên quan đến buổi tiệc mừng công cuối năm mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng rồi. Thành viên công ty đã xác nhận sẽ góp mặt đầy đủ không thiếu một ai, kể cả anh Viễn bên kia cũng sẽ bay một chuyến về nước để tham dự cho đông vui. Đây là thông báo thời gian địa điểm tổ chức và chương trình dự kiến, em cầm về một bản mà để ý ngày giờ. Còn lại lát nữa chị sẽ thông báo cho các phòng ban sau.”

“Tuyệt vời! Cảm ơn chị Lan, chị Lan vạn tuế ế ế ế ế….”

“(Híp mắt) Một từ “ế” nữa là chị cho hủy buổi tiệc luôn này.”

“... Ấy đừng đừng! Thiệt tình, chị nhạy cảm quá đấy chị Lan…. Mà thôi hôm nay kết thúc ở đây nhé, có vấn đề gì phát sinh ta trao đổi sau. Giờ em phải về phòng đây, có hẹn báo cáo công việc với cả đống người rồi.”

Trong lòng than vãn bà chị khó tính ghê người, Dương Khoa mau chóng đứng dậy cầm theo đống giấy tờ cần xem xét thêm rồi nói lời tạm biệt Thu Lan. Quay trở lại căn phòng làm việc của mình, trông thấy bên trong có mấy người đang ngồi chờ sẵn thế là hắn lập tức tiến vào chào hỏi, giọng điệu áy náy:

“Chào mọi người. Xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu, công việc rắc rối quá.”

“Dạ vâng chào sếp.”

“Chào sếp ạ. Không có gì đâu sếp Khoa.” Các thành viên ngồi trong phòng nhao nhao đáp lại. Toàn là đại diện chủ chốt của các phòng ban trong công ty cả, mà lại ai nấy đều cầm theo ít nhiều giấy tờ trên tay. Hiển nhiên tất cả đều tụ tập ở đây để báo cáo công việc đúng như lời mà hắn đã nói với Thu Lan.

Chỉ là nhân lúc ai nấy còn chưa kịp nói thêm câu nào thì Thùy Linh trong trang phục áo váy “bốc lửa” giữa tiết trời giá rét nhanh chân tiến lại gần hấp dẫn sự chú ý của Dương Khoa: “Sếp Khoa, đây là bản báo cáo tổng kết chuyến công tác nước ngoài mà sếp yêu cầu. Ngoài ra, chị Thủy vừa gửi lời nhắn rằng chị ấy có việc bận đột xuất nên xin sếp cho chị ấy hoãn báo cáo công việc đến chiều nay.”

“Được, cảm ơn Linh.” Tiếp lấy bản báo cáo từ tay Thùy Linh, Dương Khoa xếp chung nó với tập giấy trong tay rồi thuận miệng hỏi thăm: “Thế nào, mấy ngày hôm nay công việc các thứ vẫn ổn chứ? Có gặp vấn đề gì không Linh?”

“Ồ không. Công việc không có gì khó khăn cả, mà lại mọi người cũng chỉ bảo hướng dẫn Linh làm việc nhiệt tình lắm. Không vấn đề gì đâu sếp Khoa cứ yên tâm.” Thùy Linh nhẹ lắc đầu, miệng cười rõ tươi hướng về phía Dương Khoa. Nhân đây thuận tiện nói thêm, ngay khi nghe thấy đích thân sếp lớn mở miệng nhờ vả tạo điều kiện hỗ trợ thực tập tại công ty, người bạn học cũ của Dương Khoa đã ngay lập tức nhận được cái gật đầu đến từ các thành viên bộ môn nhân sự. Chỉ là gật đầu thì gật đầu, cô vẫn phải trải qua một cuộc phỏng vấn đầy đủ quy trình không thiếu thứ gì, nhằm mục đích xem xem bản thân cô phù hợp với vị trí thực tập nào ở nơi đây.

Nội dung chi tiết cuộc phỏng vấn như nào Dương Khoa không hề hay biết, hắn chỉ biết là ngay ngày hôm sau Thùy Linh đã được dọn vào làm việc cùng phòng với hắn, trên tấm thẻ chức vụ đính trên ngực ghi dòng chữ thư ký tạm quyền dưới trướng người đàn ông quyền lực nhất Ninja Entertainment. Theo như lời kể của cô bạn học cũ thì có vẻ như Hương Ly cho rằng vị trí này cực kỳ phù hợp với năng lực mà cô sở hữu, đồng thời đây cũng là vị trí đang một mực bị để trống kể từ khi công ty thành lập đến giờ. Cho Thùy Linh làm thư ký theo hầu Dương Khoa sẽ giải quyết được bài toán sếp lớn liên tục đi mượn thư ký từ các phòng ban khác mỗi khi cần thiết, dẫu cho sự giải quyết này trước mắt chỉ mang tính chất tạm thời.

Đối với an bài này của Hương Ly thú thực ban đầu Dương Khoa cũng hơi ngần ngại một chút vì nhất thời cảm thấy không thích ứng, nhưng rồi thấy cô bạn học cũ tỏ vẻ thích chí khi được giao phó trọng trách thế là hắn mềm lòng chấp nhận chia sẻ không gian làm việc riêng của bản thân. Phần còn lại của câu chuyện diễn ra một cách tự nhiên, đúng như đánh giá của Hương Ly Thùy Linh thực sự rất phù hợp với vị trí thư ký này. Công tác mặc dù đôi lúc xử lý chưa được vẹn toàn cho lắm song đối với một sinh viên chưa va chạm xã hội mấy thì như vậy đã là quá tốt, tính nết cô lại nhiệt tình xởi lởi nên hầu hết những người tiếp xúc với cô ai ai cũng quý mến.

Tất nhiên, sự đời không có gì là chắc chắn 100% cả nên mới đản sinh từ “hầu hết”. Tại Ninja Entertainment vẫn có thành viên không bao giờ cho Thùy Linh sắc mặt tốt mỗi khi đụng độ. và làm ông chủ công ty Dương Khoa biết rất rõ điều này. Hơn nữa hắn còn biết chắc chắn rằng người đó là ai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.