Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 578: Chương 578: Ý tưởng to gan (3)




“À vâng…. Sếp Khoa đã có lời thì em Minh Hà xin được bày tỏ một chút quan điểm cá nhân ạ. Về cơ bản em hoàn toàn ủng hộ việc mọi người tổ chức thêm một giải đấu mới, bất quá có một vài rào cản theo em mọi người nên suy xét kỹ lưỡng trước khi đưa ra quyết định cuối cùng. Thứ nhất….”

Thấy sếp chỉ đích danh bản thân phát biểu, Minh Hà hơi chần chừ một chút rồi quyết định chia sẻ thẳng thắn nỗi băn khoăn trong lòng. Đại khái hiện tại cô đang lo ngại chuyện Ninja Entertainment không đủ khả năng tổ chức thêm một sân chơi tầm cỡ khu vực nữa, khi mà toàn bộ các thành viên công tác tại trụ sở chính đều đã quá bận rộn với giải đấu AoE Championship ở quê nhà. Sẽ không có bất kỳ lực lượng chi viện nào cho văn phòng bên này, đồng nghĩa với việc đoàn đội Markus phải tự mình cáng đáng toàn bộ hạng mục vẽ ra. Và trong mắt cô việc tổ chức một sự kiện lớn như thế chỉ với vài ba mống người có vẻ hơi bị bất khả thi.

Thực sự chỉ có vài ba mống thôi thật đấy, chứ không phải cô phóng đại hay gì đâu. Vì quy mô nhân sự giữa hai bên vốn ngay từ đầu đã không cùng một thứ bậc, chưa kể văn phòng chi nhánh còn phải phân bổ nhân lực cho công tác vận doanh thường ngày nữa. Trừ đi thì chả còn lại bao nhiêu.

Ngoài ra, cứ cho là bằng cách thần kỳ nào đó đoàn đội Markus vẫn có thể đảm đương được nhiệm vụ đi, vậy thì vẫn còn đó bài toán khó mang tên thu hút sự quan tâm tới từ cộng đồng. Ở quê nhà thì đây chẳng phải vấn đề gì to tát, khi mà tự thân Ninja Entertainment có thể dễ dàng kiếm được lượng khán giả ủng hộ cần thiết nhờ vào lợi thế “sân nhà”. Và đó là còn chưa kể đến một số cơ quan đồng minh đứng cùng chiến tuyến lẫn một ban ngành Hiệp hội quyền uy sẵn sàng nâng đỡ giải đấu trên các phương tiện truyền thông, qua đó đảm bảo giải đấu có đủ vốn liếng áp đảo những sự kiện diễn ra trong cùng thời gian. Thế nhưng tại “sân khách” châu Âu thì đám người Markus sẽ phải bắt đầu mọi thứ với “ba không”: không sở hữu lượng fan hâm mộ người Việt sẵn sàng “sống chết” với giải, không có sự săn đón tới từ giới truyền thông chủ lưu lẫn không được Hiệp hội chú ý để mắt tới nốt.

Khởi điểm bất lợi như thế thì thu hút một lượng người xem khả quan còn khó, chứ nói gì đến đánh động mấy vị giám khảo miền lục địa già.

Bất quá, ngay khi Minh Hà chia sẻ xong những nỗi băn khoăn trong lòng thì người tổng quản lý Markus đã lập tức gạt phăng chúng đi. Anh hướng về phía Dương Khoa khẳng định “chắc cốp” rằng chuyện thiếu hụt khán giả ủng hộ không cần phải lo lắng, vì anh đã lường trước được vấn đề và giải quyết nó thông qua việc chọn các Gaming House nổi tiếng trong khu vực để gửi lời mời tham gia tranh tài. Khác với mấy thành phần vô danh, những đối tượng này đã có sẵn cho mình lượng fan hâm mộ cơ sở vững chắc, sẵn sàng dõi theo thần tượng trên hành trình so đấu mới. Chỉ cần tận dụng chúng rồi mượn thêm danh tiếng tới từ giải đấu ở quê nhà là bọn họ khỏi phải lo không gây dựng được tiếng vang tại nơi đây.

Cho đến chuyện tập thể đơn vị truyền thông quay lưng với Ninja Entertainment thì giải quyết cũng dễ: con đường chủ lưu đi không thông thì ta cứ rẽ sang “ngõ ngách” thôi. Nếu chỉ là lan truyền thông tin giải đấu cho các tín đồ thế giới ảo nắm được thì một cái diễn đàn trực tuyến hạng quèn cũng có thể làm tốt ngang ngửa mấy tòa soạn báo tuổi đời chục năm trăm năm. Còn lại chuyện Hiệp hội thì ảnh hưởng không đáng kể, chỉ cần bọn họ làm tốt khâu trù bị cộng thêm các đội dự thi vào đúng chỗ là giải đấu có thể khởi chạy bình thường. Có giới quan chức nâng đỡ hay không thì cũng vậy.

Cuối cùng, Markus trịnh trọng quay về phía Minh Hà tuyên bố văn phòng chi nhánh châu Âu sẽ tận hết khả năng an bài nhân lực thỏa đáng cho công tác tổ chức giải lẫn công tác vận doanh thường ngày, sao cho cả hai chạy được song song với nhau. Nếu mọi người còn chưa yên tâm thì anh sẽ chủ động thuê mướn thêm một ít lao động tự do để hỗ trợ ban tổ chức nòng cốt, để giải đấu có thể diễn ra một cách trơn tru. Và thế là những nỗi băn khoăn Minh Hà vừa nêu đều đã có câu trả lời tương đối thuyết phục, nhìn người tổng quản lý chi nhánh nở nụ cười vui vẻ cô khép mí mắt thở dài rồi gật gật đầu chấp thuận:

“Nếu anh Markus đã có tính toán chu đáo như vậy thì…. Chắc rồi, em nghĩ chúng ta có thể tiến hành thử nghiệm tổ chức một giải đấu “Đế chế” tại khu vực châu Âu.”

“Vậy là tất cả nhất trí đồng thuận hết rồi chứ? Còn ai có ý kiến gì nữa trình bày luôn một thể đi, chúng ta cùng nhau thảo luận luôn cho đỡ tốn thời gian.” Thấy tay chân thân tín của bà chị Liễu không còn ý kiến gì nữa Dương Khoa bèn quét mắt một lượt hỏi thăm. Thế rồi từ bên cạnh Markus, một người phụ nữ trẻ tuổi đột nhiên nhấc tay xin quyền phát biểu. Người này là phó quản lý văn phòng chi nhánh Ninja Entertainment tại châu Âu tên Hòa Yến, và cũng là thành viên trong gia đình nhà ngoại được hắn tin cậy giao phó trọng trách giám sát hoạt động công tác nơi chi nhánh đây.

“Mời chị Yến.”

“Thưa sếp Khoa, thưa tất cả mọi người, theo Yến thấy chúng ta còn một nội dung nữa cần thống nhất với nhau ngay. Đó là thời gian giải thi đấu diễn ra, và liệu chúng ta có định tổ chức theo ý của sếp Khoa là trùng với lịch thi đấu một số bộ môn của ờ... “mùa eSport” hay không. Cá nhân Yến cho rằng dù trùng toàn bộ lịch thi đấu hay chỉ trùng một bộ phận thì cũng đều không nên, vì với hiện trạng trước mắt rất khó để cho chúng ta giành lấy khán giả từ mấy giải thi đấu lâu đời.”

“À đấy, Yến không nhắc thì anh quên đi mất. Chuyện va chạm “mùa eSport” Markus có cùng quan điểm với Yến đây thưa boss Khoa. Không phải tự nhiên mà trong kế hoạch của Markus công tác trù bị lại gói gọn trong vài tuần lễ vậy đâu, chính là để né cái “mùa eSport” tháng năm ra đấy. Có thể kết thúc giải đấu của chúng ta ngay trước thềm khởi tranh mấy giải thi đấu eSport truyền thống là tốt nhất, bằng không loạt trận chung kết giải đấu của chúng ta sẽ đối diện với áp lực không hề nhỏ chút nào.”

Ngồi ngay cạnh Hòa Yến Markus chợt tỏ vẻ sửng sốt, kế đó anh thu hồi ý cười quay trở lại với Duong Khoa nghiêm túc góp ý. Theo sát anh, Minh Hà và các thành viên còn lại đều lần lượt đứng về phe hai thành viên cầm trịch văn phòng chi nhánh. Duy có mỗi mình Thiếu Hoàng là ủng hộ ý tưởng khiêu chiến to gan của sếp lớn, anh vội vàng rướn người hướng về phía màn hình lớn giọng phản đối:

“Ơ kìa, sao chưa gì mọi người đã lo không giành được khán giả với mấy cái giải đấu eSport truyền thống vậy? Trò chơi chúng ta làm ra chất lượng có thua gì đống “bom tấn” kia đâu chứ, không va chạm một phen làm sao mà biết được?”

“Này không phải vấn đề thua kém chất lượng đơn thuần anh Hoàng, mà là những giải đấu truyền thống kia chúng đã ăn sâu bén rễ trong lòng khán giả quá rồi. Ít ai chịu từ bỏ chúng để đến với một giải đấu non trẻ, danh tiếng chưa phổ biến rộng rãi mà chúng ta đang triển khai lắm, nên cạnh tranh trực diện với chúng ở vào thời điểm hiện tại không phải ý tưởng khôn ngoan đâu.”

“Không không, mọi người suy nghĩ bi quan như thế là không nên. Hoàng có thể cam đoan với mọi người rằng những trận thi đấu “Đế chế” rất chi là lôi cuốn trong mắt người xem chứ tuyệt không phải dạng vừa, nhát là càng về những vòng cuối chọn ra nhà vô địch nó càng gay cấn hấp dẫn tợn. Cứ lấy giải đấu đang tổ chức ở quê nhà, hay là mấy giải dân gian tổ chức hồi cuối năm ngoái ra xem là rõ ngay. Lượng khán giả theo dõi đông không kém gì những mùa giải “Quê hương rồng thiêng” thường niên luôn! Không việc gì phải ngại “mùa eSport” hết!”

“Cái đó ít có giá trị tham khảo lắm Hoàng, vì thị trường quê nhà không thể nào đánh đồng với thị trường bên này được. Ở trong nước giải AoE Championship được tạo điều kiện quảng bá rầm rộ như thế, rồi lại còn không có bao nhiêu đối thủ cạnh tranh trực diện nên mới đảm bảo được lượng khán giả theo dõi đông đúc, chứ bên này bọn anh lấy đâu ra những lợi thế ấy để mà tận dụng? Không chú ý play safe (chơi an toàn) rồi đến lúc hao tiền tốn của mà chẳng đem lại thu hoạch tương xứng anh lại khó ăn nói với boss Khoa ra.”

“Trời ơi boss Khoa của chúng ta không có quan tâm đến chuyện thu hoạch đâu, suy nghĩ của boss Khoa như nào Hoàng nắm hết trong lòng bàn tay rồi. Mà từ từ, để Hoàng tìm người cãi phụ đã. Một mình một ngựa đương đầu với nhiều cái cối xay gió quá, không xuể! ( ̄ヘ ̄) ”

Như đã thành thông lệ, chỉ cần xảy ra xung đột quan điểm một cái là các thành viên Ninja Entertainment sẽ bắt đầu chia trận doanh để tranh luận với nhau. Ban đầu phe ủng hộ “va chạm” rõ ràng là lép vế hơn hẳn phe phản đối khi thành viên của phe chỉ có mỗi mình Thiếu Hoàng, nhưng rồi ngay lập tức người đàn anh lập dị tiến hành chiêu mộ thêm đồng minh ở văn phòng trụ sở quê nhà tham gia vào cuộc chiến. Một tràng lý lẽ được tung ra theo sau đó nhằm phản bác lại lối suy nghĩ an toàn của đoàn đội công tác tại chi nhánh, khiến cho cán cân cuộc tranh luận dần dần cân bằng trở lại. Căn phòng họp trong phút chốc trở nên vô cùng huyên náo, còn may là ai nấy đều cố gắng kiềm chế không để câu chuyện trở nên gay gắt, kẻo dân tình bên ngoài lại tưởng trong đây có đánh chửi nhau to.

Xuyên suốt cuộc tranh luận chỉ có đúng hai người im hơi lặng tiếng là Tiến và Dương Khoa. Kẻ trước không phải người của Ninja Entertainment nên cực kỳ dứt khoát giả vờ bản thân đang tàng hình không can dự vào, còn người sau thì vốn đã chọn phe từ lâu rồi nhưng lại vướng thân phận sếp lớn lù lù ra đấy, không tiện tham gia tranh luận nên đành lựa chọn bàng quan theo dõi. Chỉ là ngồi không thì cũng chán, thế nên khi thấy Markus bật một lon nước tu ừng ực rồi hít thở lấy hơi chuẩn bị đáp trả chàng thanh niên tóc vàng nơi trụ sở quê nhà, mang theo nụ cười đầy ẩn ý Tiến nghiêng đầu buôn chuyện với nhân vật chính của chúng ta:

“Công ty sếp Khoa “dân chủ” thật đấy, chuyện gì mọi người cũng đem ra trao đổi công khai rồi chia phe tranh luận được. Tiến cứ tưởng chỉ có công tác quan hệ xã giao triển khai mấy tuần nay mới thế thôi chứ.”

“Ha ha, thôi thì toàn người có tâm huyết cả, cứ để bọn họ nói tự nhiên cho vỡ ra vấn đề.” Dương Khoa cũng nở nụ cười hỏi ngược lại: “À thế bên Navigame của anh thì sao, mọi người có tranh luận thoải mái như này không?”

“Tàm tạm. Những lúc bất đồng quan điểm mọi người cũng mở cuộc họp trao đổi vô tư đấy, chỉ là bầu không khí nó sẽ không được sôi nổi như bên này đâu. Có thể là do toàn người có tuổi rồi nên trầm tính.... Lại nói, chiêu số mượn nhờ giải đấu để đánh động ban giám khảo Video Game Awards của sếp Khoa thật sự rất được. Mang tiếng là người chỉ dẫn mà Tiến lại chẳng nghĩ ra, thật là ngại quá.”

“Anh Tiến quá lời. Mà anh Tiến nói vậy là sao? Chẳng nhẽ bên Navigame mình chưa từng triển khai biện pháp tương tự?”

“Đúng vậy. Navigame bọn anh từ trước tới nay chỉ đi theo lộ tuyến quan hệ thông thường thôi, vì nói thật đầu tư chơi một vố lớn thế này nó hơi bị… phiêu lưu. Cơ mà nếu tổ chức giải xoay quanh trò chơi do Ninja Entertainment làm ra thì không hề gì, vì chúng toàn là những trò chơi có tính tranh tài cao và khán giả chắc hẳn sẽ rất vui lòng bỏ thời gian theo dõi.... Tóm lại, sếp Khoa đúng là người tài cao gan lớn, Tiến chắc chắn phải tự nhận mình không bằng rồi.”

“Ầy dà, chỉ là bị dồn vào bước đường cùng nên túng quá hóa liều thôi. Anh Tiến đừng cho đó là bản lĩnh thật, cũng đừng nên khiêm tốn quá.”

Lắc đầu trước mớ ngôn từ đậm chất tâng bốc biểu thị bản thân không xứng đáng với chúng, Dương Khoa âm thầm đảo con ngươi một vòng trước khi thay đổi chủ đề câu chuyện: “Mà thôi chủ đề này tạm gác lại đi, để đoàn đội tranh luận xong rồi chúng ta thống nhất sau. Tình hình những khu vực còn lại thế nào rồi anh? Đã làm rõ ý tứ hợp tác của mấy nhà truyền thông trong danh sách ban đầu chưa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.