Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới

Chương 145: Chương 145: Tuyết Thiên Lăng tuyển chồng




Thất thểu rời khỏi cổng thành, Đoàn Tiến Hàn vừa đi vừa bực tức đá đá mặt đất dưới chân, chẳng may đá trúng phải một hòn đá cứng, khiến hắn ngao ngao kêu cha gọi mẹ, cực kỳ đau đớn.

Soạt! Soạt!

Hàng loạt âm thanh loạt soạt vang lên, khí tức nguy hiểm tràn ngập trong bầu không khí. Đoàn Tiến Hàn thoáng chốc lạnh cả gáy, kinh hãi hô lên:

- Là ai? Mau ra đây! Giả thần giả quỷ!

Đáp lại hắn là một giọng nam lạnh lẽo, có phần hơi quen thuộc, ngữ khí thoáng chốc đã làm Đoàn Tiến Hàn lâm vào khủng hoảng:

- Chậc chậc! Đoàn nhị công tử! Trước đây ngươi oai phong biết bao, làm biết bao nhiêu việc táng tận thiên lương! Sao lúc đó ta không nhận thấy ngươi có một mặt hèn kém như vậy nhỉ!

Đoàn Tiến Hàn thấy được chân thân, là một gã lực lưỡng, cơ bắp đầy mình, khuôn mặt tà dị có mấy phần dữ tợn nhìn chằm chằm vào hắn, thoáng chốc, tinh thần Đoàn Tiến Hàn lạnh lẽo như rơi vào hầm băng:

- Ngươi... ngươi... ngươi là ai? Ngươi muốn gì?

- Chậc chậc! Muốn gì? Đương nhiên là giết ngươi!

Nói đến đoạn cuối, giọng nói của người này càng trở thêm lạnh giá, khuôn mặt phẫn hận tràn ngập sát khí:

- Tên khốn kiếp nhà ngươi! Tội ác nhiều tới mức việc mình làm cũng không còn nhớ rõ! Còn nhớ không? Một năm trước, ngươi đứng trước mặt ta, làm nhục hôn thê của ta đến chết! Sau đó còn chính tay đâm ta một kiếm xuyên tim! May mắn, từ nhỏ ta đã là trường hợp dị biệt, tim nằm lệch sang phải mười phân, nhờ đó mới thoát được cái chết! Khặc khặc... ác tặc, đền mạng đi!

- Ngươi... là ngươi?

Chuyện nhắc đến đó, Đoàn Tiến Hàn cuối cùng cũng biết người kia là ai! Đó chẳng phải là đôi kim đồng ngọc nữ khá nổi tiếng trong thành Trạch Thủy này trước đây hay sao? Bọn họ có tiếng là giỏi giang, tuổi còn trẻ cũng đã có tu vi Võ Tôn, rất có triển vọng được gia nhập học viện Cửu Long chính tông.

Đôi cẩu nam nữ này ngày thường tình tình ý ý, mắt cao hơn đầu, không coi Đoàn Tiến Hàn ra gì. Gây nên tâm oán hận ghen ghét của hắn. Cuối cùng trực tiếp bị Đoàn Tiến Hàn lợi dụng mê dược và bọn thủ hạ chó, “bẫy” được cả đôi. Nữ thì gian dâm tới chết, nam thì trực tiếp tiêu diệt! Thủ đoạn như vậy hắn đã làm không biết bao nhiêu lần, vậy nên cũng chẳng có ấn tượng mấy. Nếu không phải cô nàng kia là giai nhân tuyệt sắc, lại là thiên tài có số má, tư vị kia đến giờ Đoàn Tiến Hàn vẫn còn hoài niệm, vì vậy mới có thể nhớ ra được.

Chỉ là... tên kia thay đổi cũng quá nhiều đi. Trước đây nhìn thế nào cũng là một tên mặt trắng văn nhược, bây giờ thì chẳng khác nào tên thổ phỉ lâu năm, mình đầy cơ bắp.

- Nói nhảm làm gì! Trực tiếp diệt hắn đi! Nhanh lên, đại công tử cũng không kềm chế tên hộ vệ kia được bao lâu đâu!

Một tên văn sĩ râu dê đứng sau nhắc nhở! Gã lực lưỡng cùng vài tên khác cũng biết không có nhiều thời gian, cả bọn ai ai cũng là người có thù với hắn, nhưng lúc này bất đắc dĩ chỉ đành cho hắn chết “thống khoái”, nếu không, bọn họ có dằn vặt hắn cả ba ngày ba đêm cũng không đủ!

Vậy là, tiếng gào thảm thiết vang vọng cả vùng đất hoang vắng, cho đến chết, Đoàn Tiến Hàn mới biết được, hóa ra mình đã bị đại ca thân thiết nhất ám hại. Nếu không, bằng vào hộ vệ Võ Đế của hắn, bọn người này cũng làm gì đủ sức làm thịt hắn dễ dàng như vậy?

...

Bọn người hung ác kia lục tục rời đi, để lại một bãi thịt nát, không còn ra hình người. Lâm Hàn chậc chậc tiến tới, ngồi xuống lắc lắc đầu nói:

- Huynh đệ! Ngươi cả đời làm ác, rơi vào kết cục này coi như đã phải trả giá rồi! Thân phận của ngươi, ta mượn dùng tạm, mong huynh đệ dưới suối vàng có biết cũng đừng trách ta nha! Ít ra ta cũng là người mai táng cho ngươi, tránh cho ngươi phơi thây đầu đường, làm đồ nhắm cho dã thú!

An nghỉ đi!

Lâm Hàn lặng lẽ kết một thủ ấn, mặt đất nứt ra ngay vị trí cũ, Đoàn Tiến Hàn lặng lẽ rơi xuống vực sâu trăm trượng, biến mất nơi đáy vực đen đặc. Lâm Hàn thay đổi thủ ấn, mặt đất nhanh chóng khép lại, cây cỏ lại mọc lên bình thường, giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Dù cho có là siêu cấp cường giả đi qua đây, cũng không bao giờ biết được có cái xác bên dưới. Một là vì bị chôn quá sâu, hai là vì thủ đoạn của Lâm Hàn quá kỳ dị và hoàn hảo, thậm chí không để lại một chút dấu vết gì.

Lâm Hàn cười cười đứng dậy, phủi phủi quần áo, sau đó lặng lẽ kết ấn: Thuật siêu cấp biến thân!

Pụp!

Một làn khói trắng hiện ra, thân hình Đoàn Tiến Hàn dần xuất hiện, vẫn tuấn tú suất khí như vậy, nhưng vẻ mặt dâm uế hèn mọn đã không còn, thay vào đó là một chút khí chất tự nhiên và oai hùng, là một thiếu niên lang tài ba và tràn ngập tự tin vào bản thân.

Trên tay Lâm Hàn còn cầm một cái khánh màu bạc, bên trên ghi rõ ràng tên tuổi và ngày sinh tháng đẻ của tên này. Chắc hẳn là thứ đồ hắn đeo từ nhỏ. Theo đó, tên này là Đoàn Tiến Hàn, năm nay hai mươi hai tuổi, cha là Đoàn Hòa Quân, mẹ là chính thất. Nhưng vì mẹ hắn mất sớm, nên tiểu thiếp lại được lên làm chính, tên đại ca thân phận vốn kém hơn lại đè lên đầu hắn, sau đó...

Còn chuyện tiếp theo sẽ diễn ra theo kịch bản tranh đấu đại gia tộc, Lâm Hàn cũng lười để tâm. Tên đại ca kia giết Đoàn Tiến Hàn, coi như hết chuyện, còn nếu dám chọc lên đầu hắn... hừ hừ!

Lâm Hàn hiện tại chỉ cần biết, thân phận này sẽ dễ trà trộn hơn mà thôi!

- Thiên Lăng... phải ráng chờ ta!

Lâm Hàn thoáng chốc hơi siết chặt nắm tay, sau đó lại dần buông lỏng, thở dài một hơi.

Nghĩ đến cảnh Tuyết Thiên Lăng phải bất lực chịu khổ chịu sở, Lâm Hàn bất giác cảm thấy lòng mình như đau thắt lại. Hắn ước gì mình có thể chắp cánh bay tới ngay bên cạnh nàng, nhưng không được, Võ Đạo Môn không phải là nơi để hắn hoành hành vô kỵ. Cách duy nhất hiện tại là trà trộn, đường đường chính chính đi vào cổng lớn Võ Đạo Môn, dùng thân phận giả rước nàng đi! Chỉ còn duy nhất cách đó mà thôi!

Năm năm nay, nam tính cả đại lục đều sôi trào máu lửa, người của các thế lực lớn cũng đều nhao nhao lên, thanh niên tài tuấn đi đi lại lại không dứt, thậm chí còn nhiều kẻ dứt khoát cắm rễ trong địa bàn Võ Đạo Môn, đuổi cũng không đi. Lý do đơn giản chỉ vì một tin tức được Võ Đạo Môn lan truyền:

Thiên Tuyết tiên tử muốn tuyển chồng!

Người chồng nàng cần tuyển là một nam tử có đầy đủ tài năng, hơn nữa tuổi phải còn trẻ, lớn tuổi nhất cũng không được quá một trăm, hơn nữa đều là phải là thiên tài tuyệt đỉnh, diện mạo đường đường, thân phận minh bạch.

Đáp ứng đầy đủ những yêu cầu trên, hơn nữa còn được Thiên Tuyết tiên tử gật đầu chấp nhận. Vậy thì chúc mừng, ngươi đã có thể có được Đại lục đệ nhất mỹ nhân, đương nhiên, chỉ là “cựu”, hơn nữa còn là một bà mẹ trẻ rồi! Dù thế, cũng không thiếu kẻ si mê như điếu đổ, tình nguyện vì nàng đi chết!

Cũng không thiếu người đến đây vì danh lợi, bởi lấy được Thiên Tuyết tiên tử, ngươi không chỉ có được một đại mỹ nhân, mà còn có được lợi ích khôn cùng! Hiện tại, Tuyết Thiên Lăng đã chính thức được phân một dãy núi hùng vĩ dài năm trăm dặm phía Tây Nam lãnh thổ, đồng thời được phân Chưởng Môn Lệnh, chỉ cần nàng lập gia đình, ngay lập tức sẽ được tự lập môn hộ, trở thành một nhánh riêng của Võ Đạo Môn, đương nhiên, trượng phu của nàng sẽ là người nhậm chức chưởng môn, còn nàng chính là chưởng môn phu nhân rồi!

Làm một tiểu chưởng môn của Võ Đạo Môn a! Vị trí làm bao người ước ao mà không được! Không những có được lãnh thổ rộng lớn, có quyền cao chức trọng, hơn nữa còn được trợ cấp và ủng hộ “có điều kiện” của Võ Đạo Môn. Nhờ đó có thể an tâm phát triển, không lo bị quấy nhiễu... Sau này, nếu phát triển tốt, môn hộ dồi dào nhân tài, thậm chí còn có tiếng nói hữu lực trong Võ Đạo Môn, đến lúc đó còn thiếu được lợi ích hay sao?

Đây thuần túy là tài sắc kiêm thu, bảo sao người ta không điên cuồng?

Nhưng, người ngoài chỉ nhìn thấy lợi ích, còn với Lâm Hàn, hắn nhìn được sâu bên trong là sự thống khổ của Tuyết Thiên Lăng, và cả sự tàn nhẫn lạnh lùng của cao tầng Võ Đạo Môn.

Tại sao họ lại muốn làm như vậy? Dâng ra nhiều lợi ích như vậy để làm gì? Võ Đạo Môn không phải bị lãnh đạo bởi kẻ điên, quyết sách như vậy, chắc chắn là phải có lý do cực kỳ xác đáng!

Bọn họ muốn tách Tuyết Thiên Lăng ra khỏi Phong nhi!

Năm năm trôi qua, Phong nhi càng ngày càng biểu lộ thiên phú kinh người! Một tuổi đã có thể dùng thần thức do thám khu vực một trăm mét xung quanh. Hai tuổi bắt đầu tu luyện công pháp Thiên cấp tuyệt đỉnh, tiến hành bước trúc cơ nâng cao thiên phú! Bốn tuổi trúc cơ thành công, thiên phú vốn đã cao tuyệt nay càng lộ ra khủng khiếp. Sáu tuổi, cũng là ba tháng trước bắt đầu chính thức bái sư, tu tập võ đạo, trở thành tiểu sư đệ của Võ Đạo Môn. Theo tình báo từ một tháng trước của Lâm Chấn Sơn, tu vi của nó có lẽ đã đạt đến Võ Sư cấp bảy, đến hiện tại có lẽ đã là Đại Võ Sư, thậm chí là Võ Tông!

Tốc độ tu luyện khủng khiếp như vậy, kèm thêm công pháp tuyệt đỉnh thiên hạ, chỉ nghe thôi đã khiến người ta rợn cả người!

Thiên tài như vậy, chắc chắn phải trung thành với Võ Đạo Môn. Giao Phong nhi cho một người có bất mãn với sư môn như Tuyết Thiên Lăng nuôi dưỡng, họ không yên tâm được!

Trước đây còn không để ý, cho đến ba tháng gần đây, được dạy dỗ Phong nhi, tiếp xúc với nó nhiều, bọn họ mới biết được sự tình không ổn tới mức nào. Phong nhi mới sáu tuổi mà đã bắt đầu có tư tưởng phản loạn, muốn tiêu diêu tự tại, không chịu trói buộc! Một lòng tu luyện để tìm tự do! Bọn họ dám chắc, chuyện này chính là ảnh hưởng từ Tuyết Thiên Lăng! Vì vậy, việc tách hai mẹ con bọn họ ra càng trở nên cấp bách.

Kế hoạch tách biệt này đã trồi lên từ năm năm trước, chính là do tên trưởng lão từng ám hại Lâm Hàn kia đề ra. Hắn đã nhận lời cầu xin của Lã Thiên Thanh, muốn trực tiếp gả Tuyết Thiên Lăng cho gã, nhưng Tuyết Thiên Lăng dứt khoát phản đối, sư phụ nàng cũng đứng sau ủng hộ! Sư phụ Tuyết Thiên Lăng, Phong Sương tiên tử chính là cường giả số hai của Võ Đạo Môn, người người đều kiêng kỵ, vì vậy bọn họ mới không ép quá đáng, bày ra cái trò quỷ quái này, ước định năm năm. Nếu sau năm năm, Tuyết Thiên Lăng vẫn chưa xuất giá, vậy thì bắt buộc phải gả cho Lã Thiên Thanh!

Phong Sương tiên tử cũng lực bất tòng tâm, nàng là cường giả, nhưng quả bất địch chúng, hơn nữa còn có một lão quái vật bên trên đang mắt nhắm mắt mở theo dõi, không bày tỏ rõ ý kiến, khiến nàng vướng víu tay chân, nhất thời chỉ đành làm như vậy!

Cho đến hiện tại, Phong nhi bắt đầu tu luyện, thời hạn cũng đã sắp hết. Lần “tuyển chồng” này cũng là cơ hội cuối cùng. Điều kiện tham gia cũng hạ xuống hết mức có thể, chỉ cần có thân phận rõ ràng là có thể lên thuyền chuyên chở của Võ Đạo Môn, dẫn tới tận sơn môn tham gia tuyển chọn! Tuy nhiên, đến đó có thành công hay không thì lại là chuyện khác, dù gì thì cả một tỷ người tham gia, cũng chỉ có thể có một người thành công mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.