Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình

Chương 242: Chương 242




Thật sự là phát rồ rồi.

“Chắc chắn Trần Nhật Linh đang ở trong tay ông ta, chỉ là… chúng ta muốn tìm ra được cũng không dễ đâu”“

Giang Anh Tuấn càng nghĩ càng đau đầu, anh ngồi thẳng lên lần nữa.

Đây là lần đầu tiên đầu óc anh lại hỗn loạn như thế, trong lúc nhất thời không nghĩ ra được biện pháp nào hợp lý.

Quan hệ của nhà họ Trần quá hỗn loạn, anh vốn còn đang cảm thấy Vũ Tuyết Phương không nhất định là hung thủ thật sự.

Bây giờ xem ra, Trần Tuấn Tú mới là hung thủ chân chính phía sau mọi chuyện.

Nhưng ông ta có thể nhẫn nhịn nhiều năm như thế, đến bây giờ mới bộc lộ ra lòng lang dạ thú thì đúng là rất khó đối phó.

“Có lẽ hai ngày nữa là có thể giải quyết được chuyện này, Trân Tuấn Tú cũng sẽ không kéo dài thời gian đâu.

Tôi đoán rằng cuối cùng ông ta sẽ đưa Trần Nhật Linh ra nước ngoài, nên điều quan trọng bây giờ là giải quyết chuyện nhảy lầu và công trình kia”

Cho dù sự chú ý của đa số người đều bị chuyện Giang Anh Tuấn bắt cóc Trần Nhật Linh hấp dẫn nhưng chuyện công trình dù sao cũng là hợp tác với chính phủ.

Nếu không xử lý cẩn thận thì sợ là sẽ phải đình công.

“Tôi đã để cho Lâm Tiến Quân tìm tới nhà người nhảy lầu kia, đã lấy được tất cả chứng minh của bệnh viện, ghi chép chuyển khoản và video hỏi thăm rồi.

Yên tâm đi, chuyện này sẽ được giải quyết nhanh thôi”

“Nếu thế thì tôi vê trước đây.

Bây giờ chúng ta vẫn chưa biết là Trân Tuấn Tú muốn ra tay với ai, cứ cẩn thận thì hơn”

NhanKiến Định nể mặt Giang Anh Tuấn đã cứu em gái anh ấy rất nhiều lần nên có ý tốt nhắc nhở một câu rồi mới quay người rời đi.

Gần đây Hải Phòng rất náo nhiệt, chuyện nhảy lầu vừa mới qua đi thì lại xuất hiện chuyện hấp dẫn ánh mắt người khác như Chủ tịch bắt cóc vợ chưa cưới cũ.

Kết quả còn chưa kịp hóng hớt xong chuyện này thì lại có một đám người tới gây chuyện trước cửa tập đoàn Sunrise.

Ba mươi năm mươi người tụ tập lại một chỗ rồi hét to đòi Sunrise trả lại tiền lương còn thiếu.

Thậm chí còn có mấy người phụ nữ dẫn theo con tới nằm ngay trước cổng Sunrise rồi khóc khàn cả giọng.

Khiến cho sự ra vào của nhân viên công tác gặp chút khó khăn.

Bảo vệ không ngăn được, bây giờ Giang Anh Tuấn lại không thể nào ra mặt.

Toàn bộ cổng chính Sunrise đều bị bao vây, người tới xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều.

Lúc Lâm Tiến Quân chạy tới thì tình hình đã không thể nào khống chế nổi.

Bảo vệ và người tới gây chuyện đang nhìn chằm chằm nhau.

Giống như là chỉ cần có ai làm thêm động tác gì đó là có thể nhào vào đánh nhau ngay vậy.

Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lâm Tiến Quân lau mồ hôi trên trán rồi chen vào giữa, anh ta tỏ vẻ tươi cười: “Mọi người có chuyện gì thì từ từ nói, có gì cứ nói với tôi.

Nếu như là vấn đề của Sunrise thì Chủ tịch của chúng tôi chắc chắn sẽ giải quyết theo lẽ công bằng.

Mọi người đều để đồ trên tay xuống đi, dù sao đều là người cùng công ty đúng không!”

Thời buổi rối loạn, nếu như lần này đánh nhau thì sợ rằng Sunrise sau này sẽ không tốt lên được.

Mắt thấy có người có thể xử lý chuyện này xuất hiện thì một người nhìn qua đã hơn năm mươi đứng dậy với vẻ tức giận.

Ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Sunrise các người không đúng, chúng tôi hối hả ngược xuôi nhiều năm như thế rồi nhưng đây là lân đầu tiên gặp người như các cậu.

Nợ công trình đã sắp nửa năm rồi nhưng chẳng hó hé câu nào, lần nào cũng bảo là chuyển ngay.

Đã qua bao lâu rồi nhưng chẳng có kết quả gì cả, Sunrise không hề có chút chữ tín nào! Tôi nói cho cậu biết, nếu hôm nay không thanh toán xong thì chúng tôi sẽ ngồi ở đây không đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.