Nhặt Ánh Bình Minh

Chương 42: Chương 42: Góp nhặt lần thứ bốn mươi mốt: Lá liễu




"Suỵt ——" Liễu Tức Phong cố gắng trấn an bản thân lẫn đối phương, hắn vừa vội vàng giúp Lý Kinh Trọc thắt lại dây lưng vừa nói, "Mau, gọi cảnh sát."

Lý Kinh Trọc sờ soạng vào túi quần theo quán tính, sau đó mới nhớ ra: "Điện thoại em hết pin rồi, chỉ có thể qua nhà hàng xóm mượn điện thoại."

Liễu Tức Phong vỗ mông anh một cái: "Thế đi mau lên."

Lý Kinh Trọc kinh ngạc: "Anh không đi?"

"Em đang tưởng tượng cái gì đấy?" Liễu Tức Phong nói, "Đồ ngu mới không đi, mau dẫn đường."

"Em tưởng anh lại ——" Đây là lần đầu tiên Lý Kinh Trọc thấy Liễu Tức Phong chịu đặt an toàn tính mạng lên trên hết, "Thôi đừng nói nhảm nữa, đi nhanh lên."

Hai người trao đổi với nhau chỉ mất mười giây, nhưng để mở được cánh cửa cài hai lần then gỗ vừa to vừa nặng của gian nhà chính kia phải tốn rất nhiều sức lực. Bọn họ không kịp bật đèn, trong nhà chính chỉ có vài sợi ánh trăng mỏng manh lọt xuống qua khe ngói, trong phòng lại chất đầy cột sách thành ra tối lờ mờ như đi lạc giữa rừng đêm. Vài quyển sách tài liệu còn được ép nhũ huỳnh quang phản chiếu chớp chớp ánh ánh, nhìn qua tựa như đôi mắt sài lang lúc nào cũng có thể nhảy bổ vào bọn họ.

Then cửa bằng gỗ quá nặng, lại luôn không được bôi trơn nên kéo một cái tạo tiếng va đập rất lớn, Lý Kinh Trọc cố thở chậm, nhẫn nại để mình không nổi nóng, trước giờ anh chưa lúc nào cảm thấy mở cửa nhà mình lại mất thời gian lâu đến thế.

Chốt thứ nhất đã rời ra.

Tiếng động truyền từ cầu thang thông lên tầng hai ngày càng lớn, tiếng bước chân càng lúc càng nhanh, mỗi bước đều như một tiếng chuông báo hiệu của tử thần.

Cái then thứ hai bị kẹt, trán Lý Kinh Trọc đã rịn mồ hôi.

Không được gấp gáp, phải vững tay, trước hết dời lại thanh gỗ vào chỗ cũ rồi mới rút ra lần nữa...

Nhanh lên.

Còn một chút nữa thôi.

Vào khoảnh khắc Lý Kinh Trọc chuẩn bị rút cái then cửa thứ hai ra, bỗng một cơn gió vù vù đánh úp từ mạn phải ——

Theo quán tính của người thường nhất định sẽ né tránh, nhưng Lý Kinh Trọc muốn rút thanh gỗ ra hoàn toàn nên không thể trốn, cũng không thể buông tay mà chỉ dùng khuỷu tay chặn lại, nhưng cũng vì lực tác động đó mà then gỗ bị đẩy từ phải sang trái, trượt về chỗ cũ!

Chốt cài bằng gỗ thô nháy mắt quẹt ra vài vết xước trên bàn tay Lý Kinh Trọc. Anh căn bản không có thời gian xem xét tay mình, lập tức quay người nhảy lên cho kẻ phía sau một cái lên gối.

Một kích kia vừa nhanh vừa tàn nhẫn, người nọ hoàn toàn không đoán được anh sẽ chống trả quyết liệt như vậy, sau khi hét lên một tiếng thì ngã ngửa đụng vào cột sách ở ngay đằng sau. Ầm một tiếng, mấy trụ sách bên cạnh cũng bắt đầu đổ ập xuống, rồi toàn bộ trụ sách được xếp trong nhà chính cũng đổ liên hoàn như những quân cờ domino ——

Người thường có lẽ không rõ ràng uy lực của mấy chồng sách này, nhưng Lý Kinh Trọc đã từng chính tay dọn và Liễu Tức Phong lại biết rõ không có gì nặng hơn sách vở, huống chi đống sách của Liễu Tức Phong còn có không biết bao nhiêu quyển dày ngang ngửa với đại từ điển Oxford. Một cột sách cao sắp đụng trần mà nện xuống quả thật không khác gì sập nhà.

Một đám bụi mù mịt nháy mắt bốc lên, vốn trong phòng đã đủ tối tăm, thêm tình huống này lại càng làm nhiễu tầm mắt. Liễu Tức Phong chỉ nhìn thấy có bóng người bị đánh ngã, nghe thấy tiếng ai đó tru tréo giận dữ chứ căn bản không biết được Lý Kinh Trọc đang ở nơi nào. Đúng lúc hắn đang do dự có nên gọi tên anh đồng thời làm bại lộ vị trí mình đang đứng không, tay trái đột nhiên bị một bàn tay kiên quyết nắm lấy, vừa thả lỏng chưa bao lâu, đến tay phải cũng bị cầm.

Là hai người khác nhau!

Hắn đã nắm tay Lý Kinh Trọc quá nhiều lần, anh bao dung hắn thành thói quen, cho dù có chủ động nắm tay cũng sẽ dùng vị trí bị động. Chỉ trong nháy mắt hắn phân biệt được bên trái mới là tay Lý Kinh Trọc, vì thế quyết đoán giơ chân đạp vào người bên phải mình.

Người nọ bị ăn một đạp, Liễu Tức Phong cho rằng mình đắc thủ rồi, nhưng cổ tay đột nhiên lạnh lẽo, rồi "cạch" một tiếng, tay phải của hắn đã bị còng tay khóa chặt.

"Bác sĩ nhỏ." Một tiếng cười đáng sợ vang lên. Googl

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.