Bữa tiệc này kéo dài tới lúc trăng treo ngọn cây, mọi người mới tận hoan ra về.
Lý Tiểu Dân lúc này cũng thấy hơi say, mặc dù chỉ uống rượu nhạt, nhưng hắn cũng không chịu nổi nhiều người tới mời rượu như vậy. Đi trên đường mà cứ xiêu xiêu vẹo vẹo.
Vài cung nữ xinh đẹp thông minh lanh lợi vội vàng tiến tới dìu hắn, tiện tay đem hồng bao mình vừa nhận được nhét vào tay đám thái giám bên cạnh. Đám thái giám thu được lợi nên cũng không định ngăn cản, nhường việc tốt dìu đỡ Lý công công lại cho các tiểu cô nương.
Cao Tố Nga thấy Lý Tiểu Dân say thì trong bụng không khỏi thấy quan tâm, mặc dù cũng muốn tiến tới đỡ hắn, nhưng lại sợ có người nhìn ra được quan hệ giữa hắn và nàng nên đành thôi. Ấm ức mang theo cung nữ thiếp thân quay về nghỉ ngơi.
Còn có mấy thái giám quản sự không biết điều, muốn nịnh bợ cấp trên mới nhậm chức nên đi tới, định dùng thân phận của mình để áp chế các cung nữ, bắt các nàng tránh ra. Nhưng Lý Tiểu Dân mở cặp mắt lờ mờ ra, nhìn thoáng qua bộ mặt già nua của bọn họ liền cảm thấy phiền muộn, quát bọn họ lùi lại, chỉ để mấy nữ hài này dìu mình về nghỉ ngơi là được.
Những cung nữ kia được dìu Lý Tiểu Dân về chỗ ở của hắn thì mừng rỡ, mặt tươi rói. Nhìn những má lúm đồng tiền như hoa nở, những thái giám được hai phần hồng bao cũng thấy không cam lòng, trong bụng thầm than thở mình sinh ra không là thân nữ nhi, cho dù muốn đối thực với Lý công công cũng không thể.
Chính là”Trăng non soi bóng chín châu, mừng vui mấy kẻ sầu lo mấy người“. Người cao hứng nhất chính là những cung nữ xinh đẹp dìu đỡ Lý Tiểu Dân. Các nàng mừng vui hớn hở dìu Lý Tiểu Dân về căn phòng lớn của hắn ở trong cung. Vừa nhìn bài trí trong căn phòng, các nàng không khỏi thấy hơi kinh ngạc, không ngờ Lý công công người nhỏ thế mà lại thích ngủ trên chiếc giường lớn như vậy, chẳng lẽ hắn muốn lăn lộn trên đó sao?
Lý Tiểu Dân được các nàng dìu đến ngồi trước cái bàn rộng, bỗng có vài đôi tay mềm mại bóp vai đấm chân cho hắn. Lại có thiếu nữ xinh đẹp dâng lên Tỉnh Tửu thang giúp hắn giải rượu.
Uống Tỉnh Tửu thang vào, chua chua ngọt ngọt, mùi vị cũng khá, Lý Tiểu Dân quả nhiên đã tỉnh hơn một chút. Vừa mở hai mắt ra thì không khỏi sợ hết hồn: Trong phòng ngủ của chính mình giờ có mười mấy thiếu nữ xinh đẹp oanh oanh yến yến, tất cả đều đang nhìn mình trong mong, vẻ mặt thì xấu hổ, nơi khóe mắt còn có chút ý vị như muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy
Lý Tiểu Dân gãi gãi đầu, dùng bộ óc say ngà ngà suy nghĩ hồi lâu mới hiểu: Chính mình bây giờ là Kim Cương Vương Lão Ngũ *** độc nhất vô nhị ở trong thâm cung, được tất cả cung nữ trẻ tuổi ái mộ. Ai cũng thèm thuồng rình rập ở bên, chỉ mong có thể cùng mình phát triển mối quan hệ thân mật. Nếu có thể thiết lập mối quan hệ “đối thực” tốt đẹp với mình thì lại càng tốt hơn!
Đôi mắt của Lý Tiểu Dân trở nên thâm thúy và đầy trí tuệ. Ánh mắt hắn lướt qua đầu các cung nữ, nhìn ra bầu trời sao ngoài cửa sổ mà nhớ lại kiếp trước của hắn, trong lòng không khỏi thầm than thở.
Kiếp trước mình chỉ là một thanh niên bất tài vô dụng, mặc dù lớn lên cũng đẹp trai, nhưng mình lại bị tất cả nữ sinh coi thường. Mà bây giờ, mình tuy là một thái giám trong cung, trên danh nghĩa đã thiếu đi một khối thịt, nhưng lại trở thành tình nhân trong mộng của tất cả cung nữ. Quả đúng như một câu nói, rằng quyền thế là thứ xuân dược tốt nhất!
Vào thời khắc này, Lý Tiểu Dân rốt cuộc cũng hiểu ra được chân lý của cuộc đời, trí tuệ hắn tiến lên một bước xa, đạt tới tầm cao mới. Hắn đứng dậy, dùng giọng điệu trách trời thương dân dửng dưng nói:“Tâm ý của các ngươi ta đã hiểu. Đã đến đây thì cũng không thể để các ngươi đi một chuyến uổng công. Cởi quần áo ra rồi nằm hết lên giường.”
Nghe những câu nói kinh thế hãi tục như vậy, đám cung nữ không khỏi hít sâu vào một hơi, khẽ kêu lên. Trong lúc nhất thời oanh thanh yến ngữ mang theo sự kinh ngạc vang lên khắp gian phòng.
Chúng nữ kinh hãi, chỉ có một tiểu cung nữ lanh lợi xinh xắn thì lòng đầy kính sợ lén nhìn Lý Tiểu Dân mà thầm tán thưởng, đúng là bản sắc của đại anh hùng. Chỉ một câu nói là vạch trần được mục đích của chúng cung nữ, lại còn dùng tấm lòng trách trời thương dân để thỏa mãn tâm nguyện của tất cả cung nữ tới đây. Đại trí tuệ, đại khí phách bậc này, người thường há có thể làm nổi?
Cũng không phải tất cả cung nữ đều hiểu được nỗi khổ tâm của Lý Tiểu Dân giống nàng, có mấy cung nữ hơi nhát gã, đã sợ tới mức chân tay mềm nhũn, lùi từng bước một ra phía cửa để chuẩn bị phá cửa bỏ chạy.
“Rầm” một tiếng, cửa tự động đóng lại, tiếp đó hai cánh cửa sổ đang mở cũng khép lại, biến phòng ngủ rộng rãi trở thành một không gian khép kín, đảm bảo không ai có thể trốn thoát được.
Trông thấy ánh mắt ngậm cười đầy đồng tình của Lý Tiểu Dân, lại nhớ tới lời đồn Lý công công biết tiên pháp, đám cung nữ không biết điều, vọng tưởng bỏ chạy rên rỉ một tiếng, không ai dám ý đồ phản kháng nữa.
Lý Tiểu Dân đưa tay ra kéo một cung nữ xinh đẹp đang run rẩy đến bên giường. Tay hơi động một cái liền ôm nàng ngã lăn lên giường, thuần thục cởi bỏ quần áo của nàng làm lộ ra một thân thể tuyết trắng lõa lồ. Sau đó hắn quay người lại, trong mắt lóe lên những tia sáng trí tuệ, thản nhiên nói:“Các vị tỷ tỷ, mời lên giường nào!”
Một cung nữ thét lên rồi té ngã xuống đất: Cuối cùng nàng cũng hiểu giường của Lý công công lớn như vậy là để làm gì!
Ánh mắt của Lý Tiểu Dân lướt qua khuông mặt của các thiếu nữ xinh đẹp. Ánh mắt hắn như có chứa ma lực, khiến cho những cung nữ kia không ai dám phản kháng mệnh lệnh của hắn. Có người xấu hổ, có người vui mừng, lại có người đau buồn, sợ hãi mà khóc ròng, từ từ cởi áo nới dây lưng rồi leo lên giường cuộn mình nằm xuống run rẩy, không thì ôm gối cúi đầu ngồi yên lặng.
Chiếc giường ban đầu nhìn có vẻ lớn, sau khi có nhiều thiếu nữ leo lên như vậy lại có vẻ chật chội. Điều này khiến Lý Tiểu Dân không khỏi tự than thở, mình vẫn chưa có được đại trí tuệ đủ để thấy trước tiên cơ, nếu không thì đã sớm làm một cái giường lớn hơn nữa, đỡ phải chật chội như bây giờ?
Có điều việc này để sau này tính tiếp. Lý Tiểu Dân cúi người ôm thiếu nữ đã ngất xỉu vào lòng, nghiêm trang bế nàng đặt lên giường, một hai ba, liền lột sạch quần áo nàng.
Đêm hôm rét lạnh khiến thiếu nữ nhanh chóng tỉnh lại, đôi mắt đẹp vừa mở ra liền nhìn thấy Lý công công thì không khỏi vừa thẹn vừa sợ. Nàng vội vàng trốn vào góc giường, ôm chặt lấy một tỷ muội thân thiết để rồi khẽ nức nở.
Lý Tiểu Dân không lập tức thi triển ma thủ với nàng, ngược lại hắn còn lùi ra sau mấy bước rồi mỉm cười trấn an. Khiến các thiếu nữ đang sợ hãi dần bình tĩnh lại, xấu hổ nhìn Lý Tiểu Dân, trong mắt lộ vẻ vui mừng, cam chịu số phận.
Lý Tiểu Dân đứng ở bên giường, tay hắn chậm rãi cởi bỏ bộ y phục tổng quản thái giám đức cao vọng trọng, tiện tay vứt sang một bên, để lộ ra tấm áo lót trong.
Hắn nhanh chóng cởi bỏ áo ở nửa người trên, lộ ra dáng người khỏe đẹp, nhưng ở hạ thân thì vẫn mặc quần.
Tay của hắn đặt lên đai lưng, dưới cái nhìn khẩn trương, chăm chú của tất cả các thiếu nữa, hắn đột nhiên động tay cởi đai lưng ra!
Tất cả thiếu nữ không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, các nàng hoảng sợ nhìn hạ thể tráng kiện đầy sức sống của hắn, giống như một tia chớp lóe trong đêm đen, xẹt qua óc, khiến đầu óc các nàng thấy choáng váng. Vài người còn nghi ngờ mình đang ở trong mộng.
Ở trước giường, thần của thái giám, tổng quản nội cung Lý công công có vóc người thật khỏe đẹp, đẹp đến mức con người khó mà có được.
Một ánh sáng nhu hòa rọi lên người hắn. Thiếu niên xích lõa đứng trước giường, cả người tắm trong ánh dương quang chói lọi trông giống như thiên thần xích lão vậy, uy phong lầm lẫn đứng đó, để các thiếu nữ xinh đẹp dùng ánh mắt kinh sợ chiêm ngưỡng.
Các thiếu nữ trợn mắt há mồm thiếu niên đứng trước giường phát ra ánh sáng chói lọi. Không ai phát hiện ra Nguyệt Nương đang ẩn thân, dựa theo chỉ lệnh của Lý Tiểu Dân mà dùng linh lực của nàng phát ra hào quang chiếu xuống thân thể trần truồng của hắn. Làm tăng cảm giác rung động khi hắn xuất hiện. xem tại
Bước những bước rất trang nghiêm, Lý Tiểu Dân thật giống như một thiên thần thật sự vậy, chậm rãi tiến đến trước giường. Hắn leo lên giường, ôm lấy một thiếu nữ thuần khiến tuổi chừng mười sáu mười bảy, đem thân thể xích lõa cứng ngắc vì hoảng sợ của nàng đặt ở dưới thân, rồi mỉm cười hiền lành, hôn nhẹ lên trán nàng.
Đùi ngọc thon dài dịu dàng tách ra, thần của thái giám nằm phục lên thân thể thuần khiết không tỳ vết của thiếu nữ. Sau đó trong một tiếng kêu thảm thiết, hắn đột phá chướng ngại thuần khiến, cùng thiếu nữ hợp thành một thể.
Từ từ cúi đầu xuống, thần của thái giám bi thương nhìn hạ thể của thiếu nữ chảy ra huyết hồng, trong lòng hắn thầm nghĩ:“Hừ, mấy ngày hôm trước nằm mơ, mơ thấy có người phát biểu trên website tiểu thuyết rằng ta “làm” quá ít xử nữ, quả thật không giống một người hiện đại, nói kiểu gì vậy! Xử nữ tình kết luôn là ma chú khắc sâu trong lòng mỗi nam nhân Trung Quốc, chẳng lẽ ta lại khác những người khác sao?Hừ, vì những câu nói này, ta nhất định phải làm một đại sự nghiệm kinh thiên động địa, cùng một lúc phá thuần khiết của mười thiếu nữ. Hành động vĩ đại như vậy, xem các người ai có thể vượt qua được!”
Trên chiếc giường lớn, các thiếu nữ xinh đẹp người trần truồng chen chúng lại một chỗ, hoảng sợ, ngượng ngùng nhìn Lý công công cùng vị tỷ muội kia quấn quýt cùng một chỗ, khiến cho nàng vừa khóc lại vừa cười, thân thể tuyết trắng cũng dần ửng hồng. Các thiếu nữ xinh đẹp thấy vậy thì trong lòng cũng bắt đầu dâng lên cảm giác tò mò cùng chờ mong.
Nhìn thiếu nữ kia nằm ở dưới người Lý Tiểu Dân, vì hưng phấn mà rên rỉ khản cả giọng, các thiếu nữ bắt đầu xấu hổ đánh giá lẫn nhau, đoán xem ai sẽ là người tiếp theo được Lý công công nhìn trúng. Hoặc là tỷ muội nào sẽ đánh bạo, chủ động hiến thân mình?
*** Kim Cương Vương Lão Ngũ: Hình tượng đàn ông hoàn hảo, kiêu, hội tụ đủ 5 yêu cầu, đẹp trai, lắm tiền, có thành tích ở nước ngoài, chú trọng phát triển sự nghiệp, hơi bí ẩn...