Ăn xong cơm Yến Thần
Dật và Tư Bác không lập tức đi về mà cùng hai phụ tử Lý đại gia và Lý
đại thúc ra sân ngồi ở trên chiếu rót trà, vừa uống trà vừa nói chuyện
phiếm.
“Tiểu Yến tính mua nhà ở trong huyện hả?” Lý đại gia gõ gõ tẩu thuốc châm chút lửa hút hai cái, sau đó xoay mặt nhìn Tư Bác nằm ở
trên đùi Yến Thần Dật nhắm mắt lại như là ngủ, ông nhẹ nhàng nhíu mày
thở dài nói: “Tư Bác bây giờ nhìn thông minh hơn trước kia nhiều.”
Yến Thần Dật rũ mắt nhìn nhìn Tư Bác, thấy y không có phản ứng gì hô hấp
cũng rất bình thản biết y vừa rồi uống không ít rượu, lúc này gió nhỏ
thổi qua phía trên đầu.
“Hắn vốn cũng không phải thật ngốc, chậm rãi dạy cũng có thể dạy được.” Hắn không muốn nói chuyện về Tư Bác, cho dù một nhà Lý đại gia đối xử tốt với hắn thì hắn cũng không muốn có
người nói gì về Tư Bác.
“Không tính mua nhà ở huyện, trong tửu
lâu đã có phòng có thể ở, bình thường không bận thì trở lại nhìn xem,
cháu chính là luyến tiếc một sân thức ăn kia.” Hắn cười cười vươn tay
rót trà cho Lý đại gia rồi khuyên nhủ: “Thuốc lá này vẫn là hút ít một
chút, chờ thêm mấy năm nữa thân thể sẽ chịu không nổi.”
Lý đại gia ngược lại là nghe lời gật đầu, bất quá tạch tạch hút vài cái bộ dáng làm cho Yến Thần Dật một hồi không nói gì.
Lý đại thúc cũng lắc đầu, ông lão cố chấp này sao có thể dễ dàng nghe lời như vậy.
“Tiểu Yến, gần đây tửu lâu của cháu buôn bán thế nào? Hai ngày trước thẩm
cháu còn nói muốn đi qua nhìn xem, thúc sợ bà gây thêm phiền toái cho
cháu nên không cho bà đi.”
“Cháu còn đang muốn nói đây, chờ lúc
sinh nhật Tiểu Bằng dẫn theo nó đến tửu lâu ăn một bữa cơm, cũng cho
cháu chúc mừng sinh nhật nó.” Yến Thần Dật giơ tay vuốt mấy sợi tóc trên trán Tư Bác ra sau tai y, động tác tự nhiên vô cùng như là làm qua rất
nhiều lần.
Lý đại thúc nhất thời có chút kinh hoảng.
Sắc
mặt Lý đại gia thay đổi xuống, nhìn nhìn động tác của Yến Thần Dật một
tay che chở đầu Tư Bác đột nhiên thở dài: “Tiểu Yến à, đại gia có câu
không biết có nên nói hay không.”
Yến Thần Dật ngẩng đầu nhìn ông gật đầu cười nói: “Đại gia cũng đừng nói lời này, cháu tới chỗ này hơn
nửa năm mọi người giúp cháu nhiều như vậy, so với lúc cháu ở nhà thì
được chăm sóc rất nhiều, còn có cái gì không thể nói.”
“Ai !” Lý đại gia lại thở dài thật mạnh, hất hất cằm nói: “Cháu và Tư Bác...... có phải là loại quan hệ này hay không?”
Tuy nói đã ý thức được ông lão sẽ nói cái gì nhưng thật sự nghe ông mở
miệng hỏi Yến Thần Dật vẫn là có chút khẩn trương. Hắn trộm nhìn biểu
cảm của Lý đại gia thấy ông lão lại khó được hơi xấu hổ đỏ mặt, hắn phụt một tiếng cười khẽ, ngược lại là không có khẩn trương lúng túng như vừa rồi, hắn gật đầu nhẹ giọng trả lời: “Vâng.”
“Cháu!” Lý đại thúc
cũng lắc đầu thở dài, ngược lại là không biểu hiện nói ra lời gì quá
kích, chỉ nói: “Người trong thôn đã sớm nghị luận sôi nổi, cháu không
thường ở trong thôn không có nghe được, chuyện này...... ai ! Tuy nói
cũng nghe nói qua không ít nhà cao cửa rộng có sở thích long dương chi
phích*, nhưng hai cháu...... Ai!”
(*Long dương chi phích: chỉ hai người nam quan hệ với nhau.)
Yến Thần Dật cười khẽ lắc đầu, xua tay nói: “Hai cháu cũng là tự nhiên mà
cứ như vậy, không phải loại quan hệ xấu xa này, Tư Bác không phải loại
người như vậy mà cháu lại càng không phải, không cần lo lắng; lại nói,”
Hắn vươn tay rót trà cho Lý đại thúc xong cúi đầu nhìn nam nhân ngủ say
với ánh mắt ôn hòa: “Lại nói người khác thấy thế nào nghị luận như thế
nào cũng là chuyện nhà người ta, cũng không thể đi bịt miệng, thích nói
cái gì thì nói cái đó, cuộc sống của cháu trải qua càng ngày càng tốt
thì làm người ghi hận, chỉ sợ nhà mọi người bởi vì có quan hệ thân với
cháu cũng làm không ít người chỉ trỏ.”
“Bọn họ dám?!” Lý đại gia
một mặt đe dọa, giọng cũng cao không ít: “Đám người kia nói huyên thuyên không cần phản ứng, Tiểu Yến nói đúng, cuộc sống nhà mình tốt là được,
quan tâm những người có cái rắm.”
Lý đại thúc cũng gật đầu, bất
quá vẫn là dặn dò hắn: “Chung quy không ít người không có biện pháp tiếp nhận chuyện này, cháu bây giờ còn mở ra tửu lâu buôn bán, đừng bởi vì
chuyện này làm cho người chèn ép, chính mình phải cẩn thận một chút.”
“Dạ, cháu biết rồi.” Yến Thần Dật nhẹ nhàng gật gật đầu đảo đảo đôi mắt có
so đo. Hắn ngẩng đầu nhìn thấy sắc trời cũng không sớm nên lắc Tư Bác
tỉnh, hai người trở về nhà.
* * *
Ngày tháng đảo mắt đến tháng tám, lúc này sớm tối gì còn tốt hơn chút, nhiệt độ không tính rất cao,
nhưng hai canh giờ giữa trưa thật sự là quá khó khăn. Giữa trưa khách
đến tửu lâu ăn cơm cũng ít rất nhiều, phòng bếp càng là nóng, Lưu sư phụ và mấy tiểu đầu bếp đầu đầy mồ hôi.
Hai ngày trước mới tuyển
thêm hai tiểu đầu bếp, người rất thông minh tuổi cũng không lớn, Yến
Thần Dật cảm thấy không tệ nên tuyển vào. Lúc này hai tiểu đầu bếp lại
đến phòng bếp mới xây lên hầm canh cay nấy cổ vịt, một lát đi ra uống
miếng nước giếng giải nhiệt, nhưng khuôn mặt hồng hồng vẫn là làm cho
Yến Thần Dật lo lắng, đừng lại bị cảm nắng ngất xỉu nha.
“Tư
Bác!” Yến Thần Dật ở hậu viện kêu hai tiếng cũng chưa nhìn thấy nam
nhân, bình thường kêu một tiếng đã chạy tới, hôm nay cả buổi sáng cũng
không thấy người. Hắn dạo qua một vòng ngay cả Dịch cũng không phát
hiện, hắn càng buồn bực.
“Phòng bếp này cũng quá nóng, lúc không
ai thì mau ra đây đừng đứng ngốc ở bên trong.” Hắn đi phòng bếp nhìn
thoáng qua thấy hai tiểu đầu bếp đang nằm sấp ở trên bàn há miệng thở
dốc rõ ràng nóng có chút hư thoát. Yến Thần Dật nhìn Lưu sư phụ đang bận rộn và mấy tiểu đầu bếp khác thở dài: “Như vậy không được rồi, tửu lâu
chúng ta buôn bán tốt, các ngươi đừng lại bị cảm nắng.”
“Nói đúng đó, bên ngoài mặt trời nóng cháy, quá nóng!” Lưu sư phụ cầm khăn vải lau mồ hôi trên mặt, giơ tay mở nồi múc thức ăn.
“Thần Thần ~~~ Thần Thần mau ra đây ~~~!!!”
Yến Thần Dật nghe thấy nam nhân kêu hắn nhanh chóng đi ra ngoài nhìn thoáng qua thì thấy cửa hậu viện mở to, Dịch và Tư Bác đang dẫn người ôm từng
trái dưa hấu to tròn vào trong, còn có không ít gậy trúc và vải bố thật
dày.
Hắn chạy tới khó hiểu hỏi: “Huynh làm gì vậy?”
“Vừa
vặn gặp được có người bán dưa hấu mua về ngâm trong giếng lạnh một chút
cho mấy người Lưu sư phụ ăn, còn làm cái giá đáp mái che nắng ở trong
sân thông gió còn che nắng, có thể chậm rãi làm.” Tư Bác tiếp đón mấy
tiểu đầu bếp nghe tiếng chạy đến hỗ trợ ôm dưa hấu, còn y cười với Yến
Thần Dật: “Nóng chết ta, tảng băng trong kho chúng ta còn đủ không,
không đủ thì nói ta lại đi mua một chút về.”
“Đủ rồi, chỉ là gần
đây đá bào bán tốt, người tiệm mình ngược lại là ăn không được bao
nhiêu, huynh lại đi mua thêm một về cũng được, bình thường lúc giữa trưa thì ta làm chút đá bào cho mọi người giải nhiệt.” Yến Thần Dật lấy một
túi tiền nhỏ từ trong tay áo ném cho y: “Đừng chạy loạn, mua băng rồi
trở về, hôm nay quá nóng.”
Tư Bác gật đầu nói cho mấy tiểu đầu
bếp tìm thùng nước đến lấy mấy trái dưa hấu ngâm vào: “Một lát kêu Ninh
lại đây dựng mấy cái giá lên, hắn biết.”
“Ừh.” Yến Thần Dật gật đầu xoay người đi đại sảnh.
--- ---
Lúc này ở trong đại sảnh chỉ có hai bàn ăn cơm, hơn nữa dường như không gọi thêm cái gì, hắn đi tới quầy chỗ Quảng muốn lấy giấy tờ giữa trưa hai
ngày này, sau đó nhíu mày suy nghĩ nói: “Chờ khách hai bàn này rời đi
sau đó trước treo biển không tiếp tục kinh doanh, một lát chúng ta sẽ
nghĩ biện pháp.”
Quảng gật đầu, Ninh quay đầu nhìn Yến Thần Dật
nhỏ giọng nói: “Hai ngày nay buổi tối không nhiều khách, giữa trưa thật
sự là không có người nào.”
“Ừh, ta biết.” Yến Thần Dật buông giấy tờ trong tay xuống nói với Ninh: “Vừa rồi Tư Bác mua một giá kêu ngươi
qua dựng lên, ở trên bãi đất trống hậu viện.”
Ninh đồng ý một tiếng lấy khăn bố khoát lên trên vai xuống đi hậu viện.
Yến Thần Dật quay đầu nhìn Quảng nhỏ giọng nói: “Ta nghĩ gần đây thời tiết
quá nóng, không thì giữa trưa chúng ta không tiếp tục kinh doanh, dù sao cũng không kiếm được bạc.”
“Người đến đều là tìm đá bào, bất quá trong thành mấy tiệm tửu lâu lớn nhỏ khác mấy cũng đều đẩy đá bào ra,
chúng ta nếu không tiếp tục kinh doanh thì sẽ mất rất nhiều khách.”
Quảng nhẹ nhàng lắc đầu, thấy hắn mặt co mày cáu cười nói: “Đừng phát
sầu, chúng ta nghĩ lại biện pháp, không bằng mở thực đơn chuyên môn bán
đá bào đi, thức ăn gì đó buổi trưa không bán, ta có ý tưởng ngươi nghe
một chút được hay không.”
Yến Thần Dật gật đầu nhìn gã: “Ngươi nói đi.”
“Hai ngày trước ngươi không phải bị Tư Bác quấn làm một bữa thịt nướng hay
sao, lúc ấy ta nhớ rõ ngươi từng nói nếu buổi tối trời mát mẻ ở trong
sân nướng thịt uống rượu khẳng định càng thoải mái, không bằng chúng ta
cũng làm một chút để buổi tối bán? Thời tiết quỷ này quá nóng, không
bằng buổi trưa bán đá bào buổi tối bán thịt nướng, ngươi làm tăm trúc
xâu mấy loại thuận tiện cho bọn họ lấy đi, cứ mở cái sạp ở trước cửa
tiệm chúng ta.”
Yến Thần Dật vừa nghe mắt sáng rực lên. Vốn hắn
cũng có quyết định này, nhưng than và giá nướng giá không có sẵn cho nên ngừng tính toán. Bất quá Quảng đã nói như vậy thì đại biểu gã có phương pháp, hắn duỗi tay cầm giấy bút vẽ vẽ rồi đưa cho gã xem: “Như vậy thợ
rèn có thể làm ra không?”
“Có thể, ngươi nói than kia cũng có
bán, đợi lát nữa ta cho người mua về.” Quảng nói rất nhẹ nhàng, Yến Thần Dật ngược lại là tin.
Nếu hắn biết Quảng nói than là đặc biệt
chỉ cung cấp cho hoàng gia dùng sưởi ấm vào đông thì không biết sẽ có
phản ứng gì. Đáng tiếc, hắn không biết.
Thấy hai bàn khách đều đi Yến Thần Dật đi treo thẻ bài, sau đó cùng Quảng thu dọn quầy một chút
rồi đóng cửa trước gài chốt khóa hai người mới cùng đi ra hậu viện.
--- ---
Trong hậu viện, Tư Bác cũng vừa mua hai xe băng lớn về mang cất vào trong hầm chứa đá, thấy hai người bọn họ cùng nhau đến đây còn buồn bực: “Không
buôn bán hả?”
Yến Thần Dật gật đầu duỗi tay lau mồ hôi trên mặt
cho y, thấy trên y phục y đều ướt một mảnh rất đau lòng hỏi: “Đầu có
choáng váng chóng mặt hay không?”
“Không chóng mặt, chỉ là nóng,
giống như mới tắm rửa.” Tư Bác lại gần ôm hắn cọ cọ, mấy người đã sớm
thấy nhiều cũng không trách.
Mặt dù lúc đầu thấy y ôm Yến Thần
Dật cọ thì còn có chút kinh ngạc, nhưng không chịu nổi y mỗi ngày cọ lên vài lần, có được cơ hội thì phải cọ một lần, thời gian lâu cũng thành
thói quen.
“Chúng ta sẽ mở ra bán.” Yến Thần Dật kêu bọn họ đều
đi ra, tay chân Ninh lưu loát mấy cái lều hóng mát kia đã dựng xong. Mọi người liên tiếp đi đến, sau khi lau mồ hôi rửa mặt đều đến ngồi trên
chiếu nhìn hắn.
“Thời tiết này càng ngày càng nóng tửu lầu chúng
ta buôn bán tửu cũng không tốt lắm, những thức ăn kia nếu nhập vào quá
nhiều để cũng hỏng; vừa rồi ta và Quảng thương lượng một chút về sau
giữa trưa chúng ta bán mấy món rau trộn và đá bào, đây là thực đơn.” Hắn đưa thực đơn trong tay cho Lưu sư phụ sau đó tiếp tục nói: “Nói như vậy chúng ta cũng không có chuyện gì làm, sau đó trong phòng bếp lại xâu
mấy xâu thịt, chờ đến buổi tối chúng ta bày cái sạp bên ngoài tửu lâu
bán thịt xâu nướng, các ngươi cảm thấy thế nào?”
“Bán thịt nướng? Vậy bán bao nhiêu, buổi tối chúng ta cũng có không ít người.” Một tiểu
đầu bếp nghiêng đầu nhìn nhìn thực đơn trong tay Lưu sư phụ, thấy phía
trên thật nhiều tên nguyên liệu và thịt xâu khó hiểu hỏi: “Những thứ này đều có thể nướng?”
“Đúng, về sau chúng ta không có việc gì thì
cứ xâu thịt, đến lúc đó lại mua một ít rượu nhẹ tồn, những bình rượu
mạnh đó cất vào chờ thêm mấy ngày trời sáng lại lấy ra bán.” Yến Thần
Dật thấy Tư Bác dựa vào trên vai hắn thì giơ tay vỗ vỗ y: “Đi cắt hai
trái dưa hấu đến cho mọi người ăn.”
Tư Bác ừ một tiếng đứng lên đi lấy dưa hấu.
Thấy sắc mặt mọi người có chút lo lắng Yến Thần Dật cười nói: “Chúng ta thử mấy ngày, nếu như buôn bán không tốt thì sửa lại.”
“Được, tiểu tiên sinh nói như thế nào thì làm như thế ấy.” Lưu sư phụ đi đầu đồng ý, ông thật xem trọng Yến Thần Dật.
Chuyện này cứ như vậy mà quyết định từ ngày mai bắt đầu, tửu lâu nghênh đón mùa hè đồ nướng.