Tiết Hoàn ôm Cố Lan, một tay mò mẫm xuống dưới thân y, bên tai nhẹ giọng hỏi, “Vừa nãy có thích không?”
Cố Lan hai má đỏ ửng, ngữ khí lạnh nhạt, “Họ Tiết, tôi cho anh biết…a….”
“Em muốn cho ta biết cái gì? Bảo bối, đừng dùng miệng phía trên nói, dùng phía dưới này.” Tiết Hoàn đút thêm một ngón tay vào, đảo móc liên tục phía trong âm huyệt trơn trượt nóng khẩn “Nói a, em muốn nói cái gì?”
Cố Lan nỗ lực kẹp chặt hai chân, vừa thẹn vừa giận, “Tiết Hoàn!”
“A, bảo bối, đừng kẹp chặt như thế, tay tôi muốn đứt rồi.” Tiết Hoàn lè lưỡi liếm lỗ tai Cố Lan, “Thật là khẩn trương đi, bảo bối, em đúng là làm người làm người khác thấy hiếm lạ.”
“Tên tôi là Cố Lan!”
“Được, không gọi bảo bối, gọi Cố Lan” hai ngón tay Tiết Hoàn cang đam vào sâu hơn, “Cố Lan, tôi lại muốn nữa rồi.”
Cố Lan bị động tác của hắn làm cho eo chân như nhũn ra, âm thanh run rẩy, “Anh, anh đừng quá phận, a…”
Tiết Hoàn âm thanh trở nên khàn khan. “ Chỉ cần nghe em kêu tôi liền muốn bắn, bảo bối, tôi yêu cảm giác này, đặt em dưới thân, vùi trong thân thể em, nghe em ý loạn tình ê mà rên rỉ, quá tuyệt vời.”
“Tiết…a……Tiết Hoàn, không muốn….” Cố Lan hai mắt ươn ướt, mang ý cầu xin, “ Không muốn, tôi đau quá.”
“Nhưng tôi muốn” Tiết Hoàn dùng một tay túm lấy tay Cố Lan đè xuống chính hạ thân mình, “Em xem, đã cứng lên rồi này.”
Cố Lan run rẩy, gạt tay ra.
“Tôi không có lừa em đúng không?” Tiết Hoàn rút ngón tay ra, ôm lấy Cố Lan dưới thân, hôn lên nốt ruồi son dưới mắt y, “Tôi đảm bảo, đây sẽ là lần cuối cùng, được không?”
Căn bản là không cho người ta có cơ hội cự tuyệt rồi, còn hỏi là gì nữa?
Cố Lan cắn chặt môi, quay đầu đi, “Anh nhanh một chút.”
Tiết Hoàn cười nhẹ, “Em chê tôi vừa nãy không đủ nhanh hả? Rõ ràng còn kêu tôi chậm một chút mà bảo bối.”
Cố Lan đỏ mặt lên, “Tôi, tôi không phải ý đó…”
“Rồi, tôi rất hiểu ý em.” Tiết Hoàn cười cười bộ dạng rất muốn ăn đòn, “Này dễ đỏ mặt vậy bảo bối, em thật đáng yêu.”
Cố Lan xấu hổ không chịu được, “Muốn làm thì làm đi, sao lại có người thích nói nhảm vậy chứ!”
“Được, không phí lời nữa.” Tiết Hoàn mở chân Cố Lan ra, tiến sát lại nhìn, “Ân, có chút sưng.”
“Anh…” Cố Lan giận dữ và xấu hổ muốn chết, “Anh còn nhìn! Biến thái! ”
“Tôi thích nhìn.” Tiết Hoàn lại luồn hai ngón tay vào, càn quấy qua lại một phen, đến khi mật huyệt ẩm nóng kia trở nên mềm xốp, ướt át, theo động tác tay ra vào có thể nghe thấy tiếng nước nhóp nhép, lúc này Tiết Hoàn mới hôn môi Cố Lan đang đị tình dục nhuộn đến đỏ mắt, ách thanh nói: “Ta đi vào.”
Cố Lan mím môi, hơi trật đầu đi.
“Sao lại dễ thẹn thế hả?” Tiết Hoàn hàm ý cười, “Vừa thẹn thùng lại dâm đãng.”
“Tiết Hoàn anh..ạch a…” Thân thể đột nhiên bị côn hình thô cứng lấp đầy, mật huyệt mềm mại bất ngờ bị căng ra hết cỡ, mặc dù không đau lắm nhưng cũng căng đến khó chịu. Cố Lan mi tâm nhíu lại, “Đừng động.”
“Được, không động.” Tiết Hoàn cúi người hôn ngón tay Cố Lan đang nắm chặt trong tay mình, tính khí chôn sâu trong cơ thể theo thói quen mà đâm tới, tàn nhẫn cọ xát.
“Hic, ân a a a a a …” Cố Lan theo phản xạ khép chân lại, ngửa đầu cao giọng rên rỉ, bị đỉnh đến chảy nước mắt, mật huyệt cũng dồn dập co rút, dâm dịch giàn giụa.
“Tiết Hoàn, không muốn, không nên như vậy, a a a… Thật khó chịu, cầu ngươi, không muốn…”
“Thật sự khó chịu sao? Thân thể ngươi lại nói rằng ngươi rất thoải mái.” Tiết Hoàn lại nặng nề đỉnh nhập, vừa mới động lại khônd nhin được, “Nhiều nước ghê, đây chính là biển dục vọng đó bảo bối.”
Cố Lan nhắm mắt lại, vừa ngượng vừa tức đến mức muốn hôn mê.