Mười ngày trôi qua kể từ ngày tôi quen cậu ấy...
Thời tiết hôm nay tốt lắm, mây trắng lững lờ trôi, bầu trời xanh biếc và cao vút, xuyên qua kẽ lá, có thể thấy được mặt trời đang tỏa nắng...
Nhưng tâm trạng tôi lại rất tệ.
Thật đấy.
Rất tệ.
Cậu ấy ôm người khác.
Ừ, thì rõ ràng là cậu ấy muốn có bạn gái thì tôi cũng chịu, thế nhưng cậu ấy làm gì có bạn gái!
Cậu ấy độc thân mà, hoàn toàn độc thân luôn!
Cái cô nàng kia sao mà xấu xa quá đáng!
Hình như tôi phản ứng hơi nghiêm trọng...
Cũng chỉ là ôm thôi mà.
Chắc là do tôi đang ghen ăn tức ở.
Phải rồi, tại sao người đang được cậu ấy ôm không phải là tôi?
Đáng lẽ ra tôi nên tham gia vào trò chơi đó.
Nhưng tính tôi lại hướng nội, tôi không muốn chơi.
Ai biết được trò Sự thật hay thử thách lại có thể làm ra những yêu cầu như thế này?
Mà sao cậu ấy lại chọn thử thách cơ chứ?
À, có lẽ là vì nếu cậu ấy chọn sự thật thì sẽ bị hỏi xem là thích ai. Cậu ấy thích ai? Tôi cũng muốn biết lắm. Nhưng cậu ấy không trả lời.
Lúc nghe câu hỏi đó, mặt cậu ấy đỏ lên, không dám nhìn thẳng ai, dễ thương đến mức tôi muốn bất chấp mà chạy lại để hôn cậu ấy một cái.
Mặc dù dùng từ 'dễ thương' để miêu tả một người con trai có hơi kì.
Nhưng đó là từ đầu tiên hiện lên trong đầu tôi lúc ấy, và tôi muốn hôn cậu ấy.
Ít nhất là véo má một cái cũng được.
Tôi muốn chạm vào cậu ấy!!!
Nhưng tôi đã không làm thế.
Hiển nhiên rồi, tôi chưa đủ điên để làm thế.
Giá như lí trí của tôi chịu thua trái tim một lần, thì có lẽ điều ấy đã trở thành sự thực rồi...