Edit: KateChou
“Bang” một âm thanh vang lên, chén đĩa Hoàng Tiểu Phỉ bưng trên tay rơi
trên mặt đất, đồ gốm rơi trên sàn gỗ ở phòng khách, vỡ vụn, còn có thịt
kho ở Phẩm Kí, bắn tung tóe đầy sàn.
“Tiểu Phỉ, con làm sao vậy, thật là hấp ta hấp tấp, bưng chén đĩa cũng
có thể làm vỡ được.” Mẹ Triệu Hoa đau lòng sàn nhà kia, mới vừa đổi năm
ngoái, một thước vuông gần hai trăm đồng.
Hoàng Tiểu Phỉ không giải thích, mà vẻ mặt giận dữ nhìn chằm chằm Triệu Hoa.
Triệu Hoa vô cùng kinh ngạc, “Tiểu Phỉ, em sao lại ở đây?”
Hoàng Tiểu Phỉ cười lạnh một tiếng, “Em nếu không ở đây chắc cũng không biết anh đêm qua không về ngủ.”
Nguyên Ái Bình lúc này mới nghe thấy kì quặc, cảm giác hình như tối qua con trai không ở cùng Hoàng Tiểu Phỉ.
“Tiểu Phỉ, em nghe anh giải thích.” Triệu Hoa tuyệt đối sẽ không thừa
nhận mình ra ngoài lêu lổng, lấy cớ trước kia lừa Cố Xán Xán, bắt đầu mở miệng, “Đêm qua tăng ca đột xuất, tới nửa đêm, liền ngủ ở nhà của đồng
nghiệp Tiêu Vĩ.”
“Thật không?” Hoàng Tiểu Phỉ căn bản không tin tưởng, bất quá thấy Triệu Hoa nói chắc chắn, lại làm trò con mẹ nó, ầm ĩ tiếp cũng khó coi, vốn
cũng không tới nỗi cãi nhau, cô lúc trước để cho bạn đồng nghiệp của
Triệu Hoa làm hội viên của Yêu Điển, mỗi người đều có lưu lại phương
thức liên lạc, lúc đi du lịch Thái Lan, cô cũng hòa đồng với đồng nghiệp của anh, biết đồng nghiệp bọn họ thường xuyên giả bộ ngớ ngẩn để lừa
gạt, hỏi cũng vô ích.
Mẹ Triệu Hoa tâm đều hướng về con mình, nghe nói con tăng ca, đau lòng
muốn chết, vội vàng nói, “Cũng không biết chú ý thân thể, mau đi tắm rửa thay quần áo, mẹ buổi tối nấu cho con ăn đồ tầm bổ, Tiểu Phỉ, con giúp
mẹ một tay.”
Hoàng Tiểu Phỉ không phải Cố Xán Xán, không dễ dàng tin tưởng người
khác, ngoài mặt tỏ ra biết nghe lời vào nhà bếp giúp, lại nhân dịp không chú ý, đến phòng ngủ của Triệu Hoa, loay hoay tìm quần áo cũ của Triệu
Hoa, quả nhiên trên mặt có sợi tóc dài, lại là tóc thẳng, mình uốn tóc,
khẳng định không phải của mình.
Không thể ngờ được người đàn ông mình hao tâm tổn trí đoạt được lại là
như thế này, bây giờ mới vừa đính hôn, trong tay Hoàng Tiểu Phỉ cầm quần áo Triệu Hoa, bất giác dùng sức, móng tay mới làm cơ hồ đều bị gãy.
Mẹ Triệu Hoa ở bên ngoài gọi, “Tiểu Phỉ, con dọn dẹp bàn trước đi.”
...
Nhà Mã Liệt hôm nay rất náo nhiệt.
Ngô Ngọc Mai không có ở nhà, hẹn bạn bè ra ngoài chơi, chỉ có Mã Văn Hùng ở nhà, chị hai của Mã Văn Hùng lại tới đây.
Nhìn bộ dáng của chị, đoán chừng là cố ý chọn lúc Ngô Ngọc Mai không có nhà mới đến, vì quan hệ của hai người không tốt.
Nhà ai cũng đều có một hai người thân cực phẩm.
Chị hai của Mã gia chính là như vậy, lúc trước vợ chồng Mã Văn Hùng thuê mở cửa hàng kiếm chút tiền, bắt đầu làm vật liệu thép chính là Mã Văn
Hùng và anh hai Mã Văn Phú hợp tác với nhau, nhà máy chỗ anh hai làm có
hiệu quả tốt, lại là lãnh đạo nhỏ của nhà máy, của cải rất nhiều. Hai
nhà bỏ ra một nửa tiền, việc buôn bán thứ này có lời có lỗ, rất bình
thường, năm đầu tiên, buôn bán lời chút tiền, anh hai chị hai rất cao
hứng, nhưng đến năm thứ hai vật liệu thép giảm giá nhiều, lỗ vốn đáng
kể, lúc này chị hai nhất định đem tiền lấy đi, phải giải thể, chết sống
không tiếp tục làm, ầm ĩ náo loạn, muốn phá nát cả nhà, cơ hồ ngay cả
TV, vật gì đáng giá của nhà Mã Văn Hùng đều muốn ôm đi.
Không còn cách nào, lúc ấy cả gia sản của Mã Văn Hùng và Ngô Ngọc Mai
đều bị lấy đi, chỉ có thể đi vay tiền khắp nơi, đem trả tiền lại cho anh hai chị hai, bản thân cắn răng tiếp tục làm.
Khi đó thật là khó khăn tới cực điểm. Lễ mừng năm mới năm ấy, trong nhà
không mua nổi một trái táo, không mua được một bộ quần áo, ngay cả pháo
cũng không mua, Mã gia trải qua những năm nghèo túng lạnh lẽo nhất, đều
là do anh hai chị hai ban tặng, vốn đang trong thời điểm nguy cơ thiếu
thốn tiền bạc, lúc này anh hai chị hai lại đến rút củi dưới đáy nồi, quả thực là muốn bọn họ chết.
Nếu là người hợp tác khác, có hợp đồng chế ước không nói, thua lỗ liền
phá nát cả nhà người ta, không đạo lý còn có thể giải thích.
Nên về sau, Mã Văn Hùng không bao giờ làm ăn chung với người thân nữa.
Trải qua hố nhân sinh thấp nhất, việc buôn bán dần dần tốt lên, ra vẻ ta đây, lúc này anh hai chị hai ngược lại còn oán hận, lúc trước là Mã Văn Hùng bày mưu loại trừ họ ra ngoài, lẽ ra bây giờ lợi nhuận việc làm ăn
hẳn là của nhà bọn họ một phần.
Bề ngoài chị hai gò má cao, môi mỏng, cánh môi hé ra hợp lại, bùm bùm đều là đạo lí.
Mã Văn Hung thật bất đắc dĩ, người đó chính là anh hai, chị dâu của
mình, ba mẹ không còn, là trưởng bối duy nhất, cũng do người như vậy,
nếu không có vợ Ngô Ngọc Mai bảo hộ, Mã Văn Hùng cho dù không bị bên
ngoài ép trả nợ bức chết, lúc trước cũng có thể bị anh hai chị hai khi
dễ đến chết.
Quan hệ hai nhà từ chuyện kia hoàn toàn xấu đi, lại vào lúc tập đoàn
Thịnh Nguyên lớn mạnh nhất, anh hai chị hai liền chủ động đến đây bám
lấy, muốn được chia một phần, đây là người một nhà, nói nữa làm cho trái tim người ta băng giá, nhưng đây là người thân, anh hai chị hai của
ông, ông ngay cả đuổi cũng không đuổi được.
Ngô Ngọc Mai không phải Mã Văn Hùng, ngươi nếu khi dễ nhà ở, ta còn lui, mặc kệ ngươi không phải anh hai chị dâu, ngươi nếu dám khi dễ người của ta, ta liền đánh ngươi.
Mặc dù anh hai chị hai nịnh bợ đủ lời, bà vẫn không quên được chuyện năm đó, vợ chồng bọn họ bị bỏ đá xuống giếng, bây giờ tuy chẳng ra gì nhưng bà nếu nhìn thấy anh hai chị hai, sắc mặt vẫn không tốt.
Mã Văn Hùng lại mềm lòng, người không tốt vẫn là anh hai, chị dâu của
mình, huống hồ bây giờ cũng có tiền, không cần phải nhớ kĩ chuyện xấu
trong quá khứ, vẫn hy vọng hai nhà có thể sống tốt.
Chị hai cũng chính vì nhìn thấy được điều đó, liền liều chết bám lấy chú ba, thừa dịp vợ ông không có nhà, cứ tới.
“Văn Hùng, chị hôm nay tới là muốn giới thiệu đối tượng cho Tiểu Mã, cô
gái đó rất tốt, tốt nghiệp đại học hàng đầu, vóc dáng cao gầy, tướng mạo xuất chúng, là giảng viên âm nhạc, người theo đuổi rất nhiều.” Chị hai
ba hoa khen người.
Mã Văn Hùng biết vợ không thích chị hai, dẫn tới ngay cả người của chị
hai cũng không thích, lúc trước chọn con gái nhà lão Vệ, chị hai đã tới
một lần rồi, ngay lúc vợ có ở nhà, không thành công, không ngờ bây giờ
lại tới nữa.
“Chị, làm phiền chị rồi, nhưng Tiểu Mã đã tìm được đối tượng, đang quen
nhau, chị không cần lo lắng.” Mã Văn Hùng nghĩ cô gái kia, tuy vóc dáng
nhỏ, nhưng tính cách nhìn qua vẫn rất ưa nhìn, liền cắt ngang lời nói
của chị.
“Sao có thể nhanh vậy, không phải vừa mới ly hôn không lâu sao? Nếu chị
không hỏi thăm cũng không biết, kết hôn mới nửa năm đã ly hôn, chuyện
này nhất định phải cẩn thận, cũng không thể tùy tiện mèo chó gì cũng đều cho vào cửa, lần trước các người nếu đồng ý cô gái mà chị giới thiệu,
nói không chừng bây giờ em đã ẵm cháu nội, Văn Hùng, không phải chị nhắc em, ở nhà em phải mạnh mẽ hơn, không thể cái gì cũng nghe vợ, đây chính là hạnh phúc cả đời của Tiểu Mã, nó là cháu chị, chị cũng quan tâm xem
nó như con trai mình, hay là, chị đem ảnh cô gái đó đến đây, em vừa nhìn bảo đảm thích.”
Chị hai từ trong túi lấy ra một tấm ảnh, là ảnh nghệ thuật, chỉnh sửa như của ngôi sao điện ảnh.
Ảnh chụp nhét vào tay Mã Văn Hùng, Mã Văn Hùng đành phải nhận lấy xem
một cái, bất quá càng nhìn càng quen mắt, “Cô gái này hình như đã từng
gặp qua.”
“Ha ha, đây là cháu gái bên họ ngoại của chị, cười có nét giống chị.” Chị hai vẻ mặt đắc ý.
Mã Văn Hùng nhìn kỹ, quả nhiên, xương gò má cao kia, cũng không giống
chị hoàn toàn, vất vả lắm việc làm ăn mới ổn định, không chịu được mặt
mũi của anh hai chị hai, bây giờ mình tìm một cô gái cho con trai kết
hôn có gương mặt như của chị hai, quả thực chính là tự tìm ngược, Mã Văn Hùng vội vàng đem ảnh chụp cất đi, giải thích lần nữa, “Chị dâu, Tiểu
Mã thật sự đã tìm được đối tượng, không phiền chị lo lắng, cháu gái nhà
mẹ đẻ của chị tốt như vậy, để lại cho người nhà mẹ đẻ của chị đi.”
“Văn Hùng à, chị đây chính là hiểu rõ mới giới thiệu, đừng tìm một bông
hoa thất thường đến nữa, dạng đó vào cửa hai ngày liền hồng hạnh vượt
tường, làm mất hết mặt mũi Mã gia. Vợ em tính cách mạnh mẽ, nhưng cô gái đó không giống vậy, là giảng viên âm nhạc, xinh đẹp không nói, giọng
nói chuẩn, vóc dáng cao gầy, tính tình dịu dàng, ở bên cạnh Tiểu Mã, quả thực là trời sinh một đôi, tương lai sinh con vóc dáng cũng cao, người
cũng đẹp.” Chị hai nói chuyện nước miếng văng tứ tung.
Mã Văn Hùng thật sự có chút xấu hổ, lúc này rất hy vọng vợ mau chóng về nhà, đuổi người chị dâu này đi.
“Chị dâu, cô gái kia em đã gặp, rất nhu thuận, không có tật xấu kia như
chị nói, Tiểu Liệt đã gặp qua ba mẹ đối phương, chuẩn bị đặt lễ đính
hôn. Chỉ có thể vô duyên phận với cháu gái của chị.” Mã Văn Hùng tuy cảm thấy vóc dáng Cố Xán Xán nhỏ nhắn, người có chút ngốc, nhưng ít nhất
bớt lo a, người như của chị dâu mới không bớt lo, cô gái giới thiệu có
thể tốt đến đâu, người thành thật cũng gắn một câu nói dối, bất quá
không tính, ông và Ngô Ngọc Mai hy vọng mau chóng định ra ngày đính hôn.
“Người này cũng không tinh tường, chưa mang đến cho anh chị xem qua đã
quyết định, quá nhanh đi, sẽ không là vì muốn chia tài sản nhà chúng ta
chứ, bây giờ phụ nữ rất khôn khéo, chị nói, hai là quan sát cẩn thận lại đi, nếu không ngày nào đó chị dẫn cháu gái chị đến đây để em xem rồi
nói sau.” Bà cười lộ nếp nhăn trên mặt, da dày là một loại kỹ năng, lúc
trước có thể ầm ĩ như vậy, cũng không để ý thể diện, bây giờ lại có năng lực mặt dày tới tận cửa.
Mã Văn Hùng không biết nói gì, rõ ràng không mở lời, liền uống trà.
Trong lòng mắng thằng con trai, ngày thường về sớm, hôm nay cũng không
về, để cha ngươi ở nhà một mình đối mặt với chị dâu khủng bố.
Bà cũng không để ý sắc mặt Mã Văn Hùng khó coi, kiên quyết lằng nhằng
đến khi ông đồng ý mình dẫn người tới gặp mặt mới thôi, cho dù Ngô Ngọc
Mai hung hãn thì có ích lợi gì, Văn Hùng luôn là em trai tốt của chồng
mình, là em chồng của mình, tục ngữ nói xem chị như mẹ, thể diện phải để lại cho, huống hồ về sau Mã gia cũng là của Mã Liệt, nếu có thể tác
thành cho cháu mình và Mã Liệt bên nhau, ngày lành về sau là chắc chắn.
Chú ba có người vợ lợi hại không gây khó dễ được, nhưng cháu trai nếu
cưới cháu gái của mình, sẽ không để mình lo lắng nữa, cháu trai kia tính cách giống ba như đúc, to con, ngây ngốc, bây giờ lại ly hôn qua, cháu
gái mình dư điều kiện gả cho nó...