Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính

Chương 7: Chương 7: Vô Địch Nhà Cảnh Biển




Edit: KateChou

“Xán Xán, chị buổi chiều có việc gấp, xem nhà chỉ có thể cùng em xem tới đây thôi, đi trước nhé.” Lâm Viện mang một đôi giày cao gót mười cm, nghe thấy Cố Xán Xán buổi chiều còn hẹn xem một căn nhà ở gần làng chài, không bao giờ nguyện ý liều mình đi theo bạn thân nữa, hay nói giỡn a, trên chân cô mang là một đôi giày có giá 1700 tệ, gót giày kia mà giẫm lên đống bùn ở làng chài một cái, phỏng chừng lại hấp dẫn được một đám ngư dân, theo ở phía sau dâng cá chạch.

Nghe được tin Cố Xán Xán chia tay với Triệu Hoa, Lâm Viện còn cố ý mua bánh ngọt tới để chúc mừng, quả thực vô tâm vô phế tới cực điểm.

Cố Xán Xán được dịp bắt người bạn thân vô lương tâm khỏe mạnh này, giúp mình đi xem phòng.

Lâm Viện cảm thấy mới mẻ, ăn mặc xinh đẹp cùng Cố Xán Xán xem nhà suốt buổi sáng, buổi chiều sống chết cũng không đi, quá vất vả, mua nhà trong suy nghĩ của cô hẳn là cầm áp phích, cô gái phụ trách bán nhà ân cần giới thiệu trước sau, sau đó tiền và giấy tờ soàn soạt, nhà đã mua xong.

Sao lại giống như Cố Xán Xán, nhìn từng chỗ từng chỗ, chân chạy muốn gãy, vẫn là một số căn nhà tồi tàn, hoặc là xa thành phố, hoặc cũ đến nỗi so với bà ngoại cô còn lớn tuổi hơn, hoặc quá nhỏ, đều không nhìn được cái nào.

Cố Xán Xán cũng hết cách, tiền hơn mười vạn, đối với người thường mà nói, thật sự là một số tiền đáng kể, nhưng dùng để mua nhà, thật tình vẫn không đủ, đặc biệt cô dự định mua nhà đã qua sử dụng, nói là nhà mới có thể trả góp nhiều lần, nhưng hiện tại với mức độ mua ở thành phố Hạ Châu, giá nhà bán đến một vạn năm sáu, nhưng giá cả ước định lại chỉ có tám chín ngàn, cao nhất cũng chỉ một vạn, cho vay là tính theo giá ước định, cứ tính như vậy, nhà ở giá năm mươi vạn có thể phải đặt cọc hơn hai mươi vạn, tiền của cô căn bản không đủ.

Nói tiếp, nhưng thật ra có thể mua nhà mới đang ở, từ thanh toán bàn bạc hỗ trợ cho vay, tiền đặt cọc có thể giảm xuống, nhưng nhà ở phải quá hai ba năm mới tới được tay. Cố Xán Xán có tính quy mao, hoặc nói là có tư tưởng của một tiểu nông, làm cho cô không nhận thấy cái gì là không có cảm giác an toàn, mặc kệ được tuyên truyền tốt bao nhiêu, tương lai tiểu khu này có bao nhiêu phồn hoa, giá trị tài sản tăng nhiều, cô vẫn tình nguyện mua cho mình nhà đã qua sử dụng, dù sao cũng không phải rất nóng lòng, tận lực xem nhiều, nhiều sự lựa chọn, nói không chừng ngày nào đó còn có vận phân chó, gặp gỡ cái mình ưng ý, giá cả lại thích hợp.

“Tiểu Viện Tử cậu sẽ không nhẫn tâm như vậy chứ, bỏ mình mà đi, cậu thật sự nỡ lòng bỏ lại một cô gái nhỏ, ngộ nhỡ gặp phải người xấu thì làm sao bây giờ?” Cố Xán Xán gắt gao bắt lấy vạt áo Lâm Viện, sức lực kia nhiều đến nỗi có thể xé rách quần áo cô ấy.

“Cút! Không cần làm trò trước mặt lão nương, người khác không biết rõ con người cậu, mình còn không biết sao, một lần có thể ăn ba chén cơm, có thể ôm thùng máy tính chạy một vòng sân thể dục, cậu không ức hiếp người xấu thì không sao đâu.” Lâm Viện không lưu tình chút nào nhắc lại vết sẹo của Cố Xán Xán, thừa dịp cô không chú ý, lập tức xoay người đón taxi liền nghênh ngang mà đi.

Thời học đại học, nữ sinh đều thích để nam sinh giúp đỡ sửa máy vi tính, thường xuyên qua lại với nhau sẽ sinh ra cảm tình, Cố Xán Xán cũng thầm mến một nam sinh, bắt chước làm theo, kết quả bất ngờ, nam sinh kia nhìn thấy Cố Xán Xán hoa lệ ôm thùng máy chạy tới mà ngây ngẩn cả người, về sau thành bạn thân, nói ra đều là nước mắt.

Cố Xán Xán là một người rất thông suốt, làm việc tuy còn rất nghiêm túc đến mức quy mao, nhưng trong đầu không suy nghĩ nhiều, lại cùng bạn thân làm ầm ĩ cả đêm thêm xem nhà ban ngày, cơ hồ đều mắng Triệu Hoa hỗn đản kia, hai cô gái rất ăn ý ở chỗ cùng nhau mắng đàn ông, mắng đến bây giờ nhìn chung là hả hê, tâm tình tốt.

Nhìn thời gian cũng không còn nhiều, Cố Xán Xán bắt xe tới vịnh cá heo.

Từ rất xa đã nhìn thấy Tiểu Mã chờ ở cửa, vẫn là một thân tây trang, cao lớn tráng kiện.

“Hôm nay tôi không đến muộn a!” Cố Xán Xán bởi vì đã phát tiết hết với cô bạn, tâm tình tốt, vẻ mặt tươi cười.

Hôm nay cô mặc áo hồng hoa văn ô vuông màu lam lớn phối với quần màu đen, y phục hoa văn cường điệu, cách ăn mặc như giả trai, tóc thả dài, vén ra sau tai, để lộ vành tai nhỏ mượt mà, khuôn mặt nữ tính trông rất xinh.

Ven biển Hạ Châu, lúc chạng vạng luôn có gió, từ xa nhìn thấy mái tóc đen của cô được gió thổi tung bay, Mã Liệt trong nháy mắt bỗng nhiên có một cỗ xúc động, muốn dùng tay vuốt ve tóc cô.

“Không có, chúng ta đi lên đi.” Lúc này đây Mã Liệt rất chủ động.

Mặt tiền tiểu khu không nhiều lắm, nhà là ở tận cùng bên trong, tầng 18.

Bên trong thang máy bốn phía đều là gương, Mã Liệt ngẩng đầu là có thể nhìn người đứng bên cạnh mình, cô gái vô cùng nhỏ xinh, hai người đứng chung một chỗ tựa hồ rất hài hòa.

Mà Cố Xán Xán cũng nhìn vào gương, người môi giới Tiểu Mã bên cạnh mình, biểu cảm trên mặt rất cao hứng, không biết đang cười ngây ngô cái gì.

Đến lúc vào nhà, đến lượt Cố Xán Xán choáng váng.

Thật đẹp, cô hoàn toàn không biết dùng ngôn từ nào để miêu tả.

Nhà ở chính là một gian rất rộng, phòng như một chiếc bánh ngọt được cắt xuống, dàn kính thủy tinh hình bán nguyệt phủ xuống vừa vặn đối mặt với cả vịnh, trăm phần trăm là nhà cảnh biển, tầm nhìn trống trải, lập tức có cảm giác từ nhân gian đến thiên đường.

Nhìn sơ qua một cái, Cố Xán Xán liền sợ ngây người, cô từng xem nhiều nhà, nhưng chưa gặp được một bộ phong cảnh tốt như vậy, quả thực so với cảnh sắc nhìn từ khách sạn năm sao còn đẹp hơn.

“Đây, đây, đây là nhà muốn bán sao?” Cố Xán Xán kích động đến nõi chuyện cũng không thông, trong đầu thậm chí nghĩ mình ở nơi này, trên mặt đất trải thảm, cả ngày lăn lộn trên đất, ngẩng đầu có thể nhìn thấy cảnh biển.

Mã Liệt mỉm cười gật gật đầu.

“Lúc trước thời điểm anh nói với tôi, tôi còn nghĩ anh lừa tôi, nhà đẹp như vậy, trên mạng đều không có ảnh chụp, anh nếu như chụp hai tấm quảng cáo nhất định có vô số người gọi điện thoại cho anh hẹn xem nhà.” Cố Xán Xán lúc trước hiểu lầm Tiểu Mã có chút ngượng ngùng.

“Cô không thích sao?”

“Thích a, nhưng vừa thấy nơi này, cho dù thuận tiện hơn tôi cũng không mua nổi a. Bất quá có thể nhìn thấy nhà ở như vậy, cũng không phí chuyến này.” Cố Xán Xán đứng trước cửa sổ, vẻ mặt say mê ngắm cảnh biển bên ngoài.

“Chủ nhà đang ở nước ngoài, chìa khóa giao cho tôi, trong lúc nhất thời cũng không cần bán gấp, bất quá cô nói đúng, có thể chụp hai tấm ảnh quảng cáo.” Mã Liệt tỏ ra biết nghe lời, cầm di động hướng đến nơi Cố Xán Xán đứng, nhấn nút chụp hai tấm.

Do vì che bóng, chỉ có thể nhìn thấy sườn mặt của một cô gái đứng bên cửa sổ, tóc bị gió thổi có chút bay bay, cảnh biển phía sau, rất đẹp.

“Tôi xem xem.” Cố Xán Xán đối với người môi giới Tiểu Mã một chút cũng không khách khí, vừa nói đã cầm lấy di động trên tay anh, nhìn thấy mình trong ảnh chụp, bất quá bị che bóng không thấy rõ mặt, cũng không hề gì, “Ở đây thật sự rất đẹp, tấm ảnh này có thể dùng để quảng cáo.”

“Tiểu Mã, anh kế tiếp còn đi xem nhà nữa không?”

“Không có, buổi chiều chỉ có cô thôi.” Mã Liệt nghe Cố Xán Xán hỏi như vậy, trong lòng khẽ động, hay là cô muốn hẹn mình, cô ấy có phải cũng có thiện cảm với mình hay không, nhất định là như vậy đi, Mã Liệt rất ít khi một mình tiếp xúc với phụ nữ, còn có chút khẩn trương, lập tức mau chóng lắc đầu.

“Vậy thật tốt quá, tôi còn có thể ở lại đây một lát, nơi này rất đẹp.” Ngay tại thời điểm Mã Liệt tự mình đa tình, Cố Xán Xán đã đem mấy tờ báo trong túi ra, trải trên mặt đất, chuẩn bị ngồi xuống.

Bây giờ đã gần bốn giờ chiều, một lát nữa là có thể ngắm mặt trời lặn. Cố Xán Xán ngồi xong, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Tiểu Mã, không khỏi cười nói, “Tiểu Mã, anh rất soái, công tác cũng rất cố gắng, có bạn gái chưa?”

Mã Liệt vừa cảm thấy chính mình tự đa tình, lại nghe Cố Xán Xán hỏi mình có bạn gái không, cho rằng còn nói đùa, lại một trận kích động. Tiếp tục nghe Cố Xán Xán cao hứng hỏi, “Như vậy đi, chi bằng tôi tặng anh một thẻ hội viên miễn phí, giới thiệu đối tượng giúp anh.”

Em giới thiệu đối tượng cho tôi? Mã Liệt trong lòng rất không hài lòng, tự mình đa tình lần nữa, bất quá đối diện với gương mặt cười hì hì của cô gái nhỏ này, anh không đến mức tức giận, cô ấy có gì nói nấy, nghe cô nói không biết mệt, Mã Liệt cũng dứt khoát ngồi trên chiếu.

Căn nhà này đẹp thì đẹp, nhưng lúc trước là nhà trả nợ của người ta, vẫn chưa được sửa chữa, một gian rộng rãi trống trơn, ngay đến ghế ngồi cũng không có.

“Tôi gọi cô là Tiểu Cố đi, cả ngày cứ Cố tiểu thư Cố tiểu thư, cảm thấy khó đọc quá.” Mã Liệt tuyệt đối là người không lấy lòng phụ nữ, kỳ thật anh muốn nói chính là Xán Xán, nhưng mở miệng lại thành Tiểu Cố.

“Được a, nghe cũng rất thoải mái. Bất quá Tiểu Mã, anh vẫn rất thật thà, cứ thành thật như vậy, làm nghề môi giới tiền đồ không dễ dàng, đầu năm nay thành thật hay bị bắt nạt.” Hai người ngồi song song, Cố Xán Xán cuối cùng có thể vỗ lên bả vai Mã Liệt, vừa thuyết giáo, vừa vỗ bả vai anh, có vẻ thuận tay.

Mã Liệt dở khóc dở cười. Chỉ nhìn móng vuốt trắng nõn ở trên âu phục màu đen của mình ra sức vỗ vỗ, quả thực nhìn không ra, sức lực cũng rất lớn a.

“Tiểu Cố, cô còn trẻ như vậy, sao lại muốn mua nhà?”

“Đang sắm đồ cưới cho mình a, anh nghĩ thử xem, tôi nếu có người yêu, nói với đối phương tôi có một căn nhà, đối phương còn không nịnh bợ tôi, cả ngày xem tôi là bà cô để hầu hạ.” Cố Xán Xán tuy rằng tùy tiện, nhưng không muốn đem chuyện của mình tùy ý nói với người khác, vừa nghe Mã Liệt hỏi vậy, liền trả lời trêu đùa.

“Vậy nếu đối phương có nhiều nhà thì sao? Làm sao bây giờ?” Mã Liệt rất muốn đi sâu vấn đề này, hỏi.

“Vậy rất tốt, tôi đem nhà của mình cho thuê, tiền nhận được đều lấy làm của riêng, muốn mua gì thì mua đó, nếu ba mẹ tôi muốn đến Hạ Châu, không muốn ở một chỗ với tôi, có thể để họ ở lại căn nhà của tôi, ai cũng không phản đối được, tài vụ tự do, tinh thần liền tự do theo.” Cố Xán Xán vừa nói vừa huơ nắm tay, làm như tuyên thệ.

“Ý tưởng không tồi, bạn trai cô nhất định vô cùng hạnh phúc.” Mã Liệt cẩn thận nói, kỳ thực chính là muốn hy vọng, em không có bạn trai đi, không có đi, không có đi…

Cố Xán Xán còn chưa kịp trả lời, di động vang lên, vừa thấy là ba mình, không thể không tiếp, nếu bây giờ dám tắt máy, ông khẳng định tiếp theo sẽ gọi điện phiền chết mình.

“Ba, có chuyện gì sao?” Cố Xán Xán làm động tác im lặng với Mã Liệt, ngón tay đặt trên bờ môi anh, nhưng chỉ nhẹ nhàng xẹt qua một chút, Mã Liệt cư nhiên đỏ mặt, cũng may mắn, Cố Xán Xán đang nghe điện thoại, không chú ý tới.

“Xán Xán, lần trước nói ngày mười tám tháng sáu, con đã nói với tiểu Triệu chưa, nhà họ có đồng ý không?”

“Ba, ngày đó không được.” Cố Xán Xán vừa nghe ba mình nói như vậy, suy nghĩ bị một trận xóa sạch.

“Sao lại không được? Ba đã đặc biệt mời cao tăng trên Phổ Đà Tự xem qua, đó là ngày hoàng đạo!” Ba Cố Xán Xán, Cố Hữu Tài là người thập phần cố chấp.

Cố Xán Xán khóc không ra nước mắt, ngày hoàng đạo cũng không thể dùng, vắng mặt chú rể a.

“Con để Tiểu Triệu nói chuyện với ba.” Cố Hữu Tài cảm thấy chuyện này nên bắt nhịp với đàn ông, cùng phụ nữ nói cũng vô dụng.

“Anh ấy không ở bên cạnh con.” Cố Xán Xán đỡ trán.

“Lừa ba con à, vừa mới nghe âm thanh suỵt của con, để nó tiếp điện thoại.” Cố Hữu Tài giọng rất lớn, Cố Xán Xán để điện thoại ra xa đầu cũng nghe được tiếng vang ong ong bên tai.

Mã Liệt mạc danh kỳ diệu tiếp nhận điện thoại, mở miệng gọi một tiếng “Bác trai.”, chợt nghe bên trong điện thoại một giọng nói lớn như tiếng chuông, “Tiểu Triệu a, Xán Xán tính tình không tốt, ít nhiều con vẫn chăm sóc nó, lễ mừng năm mới con đã đến nhà rồi, mọi người đều rất vừa lòng, con xem xem, bây giờ con mua nhà, có phải nên định ngày để kết hôn không, bác cảm thấy mười tám tháng sáu là ngày không tồi, nếu có thể, liền quyết định ngày đó đi.”

Nhìn thấy Cố Xán Xán tội nghiệp bên người mình, hai tay tạo thành chữ thập cầu xin, Mã Liệt đành phải kiên trì nói, “Bác trai cảm thấy thích hợp là được.”

“Vậy rất tốt, hôm nay ông bà nội, ngoại, ba ông chú, bốn bác chồng đều ở đây, chúng ta trước hết đem ngày quyết định mười tám tháng sáu là ngày vui của hai con.” Cố Xán Xán hiện tại ý nghĩ muốn chết đều có, quả nhiên, tính tình này của ba cô, nghe thấy đầu kia điện thoại âm thanh náo nhiệt: chúc mừng a, lão Cố, rốt cuộc cũng gả được con gái rồi…

Đầu kia điện thoại ba cô nhất định cũng xóa được nỗi lo, Cố Xán Xán vội vàng cúp điện thoại, rốt cuộc làm mất tâm tư thưởng thức cảnh đẹp.

Mã Liệt cũng ngây ngẩn cả người, thật vất vả mới tìm được một cô gái vừa ý, có cảm tính, mà lại phải kết hôn rồi?

“Chúc mừng a!” Giờ này khắc này cũng chỉ có thể nói như vậy.

“Đồng chí Tiểu Mã, con mắt này của anh đã hồ đồ quá rồi đó, anh xem tôi có bộ dạng như có chuyện vui sao? Bên này vừa bị bạn trai bỏ rơi, bên kia ba tôi đã an bài cho tôi ngày kết hôn, chuyện này thật đáng chúc mừng a?”

Nghe Cố Xán Xán nói vậy, Mã Liệt lập tức cảm thấy trước mặt một đường bằng phẳng tinh quang, cảnh biển đối diện đẹp không sao tả xiết, bất quá cảm thấy biểu hiện rất vui vẻ của mình có vẻ không tốt, chỉ có thể ra vẻ nặng nề nói, “Thực xin lỗi, Xán Xán, tôi mỗi lần gặp cô, thần sắc tâm tình đều đặc biệt tốt, hoàn toàn nhìn không ra.”

Cố Xán Xán bị ba mình ầm ĩ một trận, không chú ý tới Mã Liệt đem xưng hô Tiểu Cố lặng lẽ đổi thành Xán Xán, chỉ giải thích, “Tôi trước kia nghe được một chuyện cười, có một con khỉ, cái bụng bị nhánh cây đâm bị thương, chảy rất nhiều máu. Nó nhìn thấy một bạn khỉ khác liền chỉ vào miệng vết thương nói: ngươi xem miệng vết thương của ta, đau quá! Con khỉ kia xem qua miệng vết thương đều an ủi nó, đồng tình nó, nói cho nó nhiều phương pháp trị liệu khác nhau, nó liền tiếp tục cho các bạn khỉ khác xem miệng vết thương, tiếp tục nghe ý kiến, về sau nó bị nhiễm trùng chết.”

Cô vừa kể vừa học bộ dáng con khỉ, chỉ vào bụng mình, thảm quá, thảm quá, đùa đến mức Mã Liệt thật sự vô tâm vô phế nở nụ cười.

Nụ cười của anh rất hiếm, bởi vì bình thường không ai dám ở trước mặt anh kể chuyện tiếu lâm.

“Anh xem anh đi, nếu tôi mỗi lần gặp anh đều nói với anh, tôi rất thảm a, tôi bị bạn trai bỏ rơi, anh khẳng định sẽ cảm thấy rất buồn cười.”

“Không đâu, quả thực sẽ không.” Mã Liệt vừa nghiêm túc nói không, vừa không nhịn được lại cười rộ lên.

Vừa cười vừa nghĩ đến chuyện của mình và Vệ Minh Châu, kỳ thực lúc trước anh còn có khúc mắc, căn bản không nghĩ đến, dù sao một người đàn ông bị vợ ngoại tình, ly hôn không phải là chuyện vinh dự gì, hiện tại nghe Cố Xán Xán nói vậy cũng hiểu được không có gì, quá khứ đã là quá khứ.

Thật ra Mã Liệt còn muốn cười, nghĩ đến cô gái nhỏ và con khỉ bình thường, bất quá nhìn thấy vẻ mặt của cô có vẻ không vui, vội vàng ngưng lại.

“Xem đi, mặt trời lặn!”

Cố Xán Xán cảm thấy Tiểu Mã này rất vô tâm vô phế, mình nói chia tay, anh vui như vậy làm gì, bị anh gọi một câu, ngẩng đầu nhìn ngoài cửa sổ, khác với một mảnh trời lam biển xanh khắp nơi vừa rồi, giờ phút này cũng như một mảnh hồng hải, nắng chiều cùng ánh tà dương khắp biển đều đỏ hồng, cực kỳ xinh đẹp.

Hai người cứ ngồi cùng nhau xem mặt trời lặn như vậy, cái bóng phía sau họ bị kéo thật dài, kề vai, tựa vào nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.