Nhật Kí Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng

Chương 135: Chương 135: Cách tân




Editor: Gà đồng

Cơ giới ma động học là thứ sẽ cải biến thế giới, nhưng hiện tại nó vẫn còn là đứa bé trong tã lót.

Nó không phải môn lý thuyết bỗng dưng nhảy vọt ra mà là sự tổng hợp và phát triển từ cơ giới, luyện kim, rèn đúc, ma pháp trận… Tại trong ‘lịch sử’, mãi đến khi thánh chiến diễn ra được gần nửa thì mới bắt đầu nở rộ hào quang.

Hai người đặt nền móng cho cơ giới ma động học là Olivia và Timiret đều bị ta đào góc tường. Timiret giờ mới năm tuổi, tạm không nói đến. Olivia thì sau khi bái Silverhook làm thầy tiến bộ cực nhanh.

Silverhook vẫn thường khoe khoang đồ đệ mình là một thiên tài (đồng thời cũng oán thán mấy món cô nàng phát minh là thiên tai). Vì thế, làm nhà tài trợ, ta không do dự đem khoá đề nghiên cứu dự định phát triển cho nàng.

Đem ý tưởng phát minh vứt cho tác giả vốn có, sau đó tận lực cung cấp điều kiện nghiên cứu tốt nhất. Nếu làm đến mức này mà còn không thành công, vậy ta cũng bó tay.

Tất nhiên bọn họ hiện chưa thành thục, thế nên ta cũng lên tinh thần phải chờ đợi khá lâu mới được nếm ngon ngọt. Vậy mà giờ Olivia lại cho ta một niềm vui ngoài ý muốn.

“Roland điện hạ, những phần khác tất cả mọi người đều đang nghiên cứu và thí nghiệm, riêng phần ‘nguồn năng lượng thu gọn’ đó thuộc phạm trù ma pháp trận và luyện kim thuật mà ta sở trường, nay nhờ sự trợ giúp của sư phụ và mọi người, đã có chút thành tựu.

‘Nguồn năng lượng thu nhỏ’ này chính là thứ mà ta kì vọng có kết quả nghiên cứu sớm nhất, bởi theo ta, nó chính là cửa ải quan trọng nhất.

Cơ giới ma động học có suy nghĩ thiết kế là dùng xác cơ giới mô phỏng các năng lực của ma vật, giảm thiểu thời gian tích luỹ tu luyện của cá nhân. Ba chân trụ của nó bao giồm chiến sĩ với vai trò người thao tác, động cơ ma năng với vai trò nguồn năng lượng và vỏ cơ giới với vai trò áo giáp cùng vũ khí ứng dụng năng lượng. Mà chân trụ trọng yếu nhất chính là động cơ, bởi nó là lí do khiến một người bình thường cũng có thể sử dụng những năng lực siêu tự nhiên.

Ngay cả binh chủng rồng cơ giới về sau vẫn tuân theo nguyên lí cơ bản này, có khác thì chỉ khác là động cơ của nó mạnh hơn, giáp ngoài của nó tốt hơn thôi.

Phần giáp cơ giới không phải vấn đề, sản phẩm robot hệ Roland đã hàm chứa đầy đủ kĩ thuật để hoàn thành chương trình này. Nhưng nguồn năng lượng thì khác, Roland II chạy bằng hạch tâm Titan không phải thứ có khả năng lượng sản, mà ngay cả những robot hệ Roland khác cũng tiêu tốn số tinh hạch trên trời, không thể ứng dụng rộng rãi.

Trong khi đó cơ giới ma năng lấy động lực cơ sở từ cơ thể sống, nó giống như một cục pin, dùng hết năng lượng xong có thể đi bổ sung, sử dụng tuần hoàn nhiều lần mà chỉ cần đầu tư một lần. Đó là lí do căn bản vì sao loại động cơ này có thể phổ biến rộng rãi.

Vệ đội bạch lang chỉ nhờ vào kiếm bạo liệt và thương bạo liệt cũng trở thành binh chủng bạch ngân đã chứng minh tính quyết định của vũ khí ma pháp với phương thức chiến đấu của chiến sĩ bình thường. Nay nếu ta có thể để mỗi chiến sĩ có thêm một thanh kiếm kết nối với động cơ ma năng với khả năng phụ ma nguyên tố và pháo năng lượng, định vị của các chiến sĩ trên chiến trường sẽ lập tức thay đổi.

Vì thế ta mới vui mừng đến mức suýt nhảy cẫng lên khi nghe Olivia nói đề án ‘nguồn năng lượng thu nhỏ’ có thành tựu.

Có lẽ ánh mắt của ta quá nóng, Olivia ngượng ngùng cúi đầu, nói thỏ thẻ.

“Điện hạ, không phải một mình ta làm ra, trong đó có sự đóng góp rất lớn của sư phụ và đại nhân Kakana. Nói chính xác thì thành tựu này phải tính là của đoàn đội chúng ta.”

Kakana? Ôn dịch bạo quân?

Kakana trước đây là luyện kim sư bình dân, nghe nói ước mơ của nàng trước đây là trở thành một thương nhân luyện kim cung ứng mĩ phẩm và thực phẩm dinh dưỡng. Nhờ vào ý chí ngoan cường và tiếc nuối vì chưa hoàn thành tâm nguyện (nàng chưa bao giờ để lộ tâm nguyện đó là gì), Kakana hưởng ứng lời hiệu triệu của ta, trở thành một thành viên của quân đoàn chó săn rực lửa.

Luyện kim thuật sĩ và hiền giả đều là chức nghiệp tích luỹ tri thức với đặc điểm tiến giai chậm chap. Bình cảnh lớn nhất của họ chính là thời gian và lịch duyệt. Ban đầu, Kakana là vị trí yếu đuối nhất được mọi người chăm chú bảo vệ, còn sau này, nàng trở thành một trong những tồn tại mạnh nhất.

Những chức nghiệp giả loại hình học tập và nghiên cứu thì càng sống lâu càng đáng sợ. Hơn ba trăm năm, những loại dược tề mà Kakana điều chế ra đã trở thành thứ kinh khủng mà ngay cả người chết cũng không dám nếm một ngụm.

Hiện tại nàng mạnh đến mức nào a không biết, dù sao thì cơ hội khiến nàng xuất thủ toàn lực chưa bao giờ đến. ta chỉ biết số kẻ chết vì ôn dịch mà nàng tạo ra nhiều vô số kể.

Không chỉ thế, nàng còn thu ba tên học đồ, một trong số đó còn là cấp truyền kì. Đoàn đội nghiên cứu cấu thành từ hai tên học đồ hoàng kim, một tên học đồ truyền kì và một sư phụ ít nhất là truyền kì thực sự khiến mấy đế quốc loài người vẫn coi luyện kim sư cấp hoàng kim như báu vật quốc gia không biết khóc ở đâu.

Mà bọn họ quá xuất sắc, đồng thời lại nghiên cứu với phương hướng chủ yếu là chế tạo độc dược, ôn dịch… thế nên xưa nay ta vẫn cố đè ép bọn họ, không để họ có cơ hội thi thố tài hoa. Không thì chẳng biết thế giới còn phải chịu bao lần ôn dịch cấp diệt chủng bạo phát nữa…

Thiên tài + nguyên tác giả Olivia, đại sư nổ tung Silverhook, ôn dịch bạo quân Kakana; đội hình như thế này quả thực có khả năng lấy được bước đột phá sớm đến vậy.

“Không, lần thành công này phần lớn là nhờ may mắn, đồng thời còn phải nhờ các ý tưởng kì diệu của Olivia.”

Kakana bước ra, lửa linh hồn hừng hực cháy trong hốc mắt.

Nàng có vẻ không quen thuộc bộ trang phục nghiên cứu cho lắm, lúc đi tới thỉnh thoảng lại dùng tay kéo kéo vải vóc.

Kiến nghị để vong linh mặc quần áo của người bình thường là do ta đề xuất để kéo gần thêm quan hệ giữa hai bên, dù sao thì phong cách ăn mặc xám xịt cũ nát của vong linh cũng là một trong những nguyên nhân khiến người sống rời xa họ. Nay làm thế này mặc dù khiến các vong linh không quen thuộc và hơi bất tiện, nhưng ít nhất thì người bình thường xem thoải mái hơn nhiều.

Olivia vội vàng xua tay

“Không phải không phải, ta đâu nghĩ đến sản phẩm thất bại đó lại có công dụng khác, ta vốn chỉ dùng nó như là đồ đựng băng thôi.”

Cùng lúc này, mấy tên kị sĩ nghe thấy tiếng nổ cũng chạy tới hiện trường, thuần thục cạy ra đống mảnh vụn, lôi vị luyện kim sư tộc địa tinh nay đã chín tái ra khỏi đống đổ nát. Silverhook cũng rất sảng khoái, nhanh tay lấy hai bình thuốc từ trong ngực ra uống ừng ực, ngay sau đó, cả đám vết thương lớn lớn nhỏ nhỏ trên người hắn khép lại với tốc độ mắt thường cũng thấy được.

Lão địa tinh hám tiền nhìn thấy ta, lập tức phấn chấn tinh thần, chạy đến vẫy tay chào hỏi:

“Hi, dê béo… nhầm, nhà tài trợ đáng kính, đơn hàng của ngài đã được hoàn thành, về phần thù lao…”

Đám địa tinh này chỉ cần ngửi thấy hơi tiền liền dai hơn cả bọn cương thi. Ai ta không biết, riêng tên Silverhook trước mặt, một ngày bị nổ mười lần tám lần không vấn đề gì, vẫn sống tốt.

Sau đó, từ lời báo cáo của tổ công tác, cuối cùng ta cũng biết lí do họ lấy được đột phá.

“Tức là ma pháp trận nguyên hình của năng lượng trì dạng bỏ túi đã được Olivia phát minh từ lâu, chỉ là giờ đưa nàng cái đề mục này khiến nàng nhớ tới mà thôi?”

“Đúng đúng, thứ đó là thu hoạch ngẫu nhiên của ta khi vừa bắt đầu học luyện kim. Đó là một ma pháp trận có thể khiến năng lượng chảy xuôi tuần hoàn, có thể để tầng hầm ngầm hạ nhiệt độ trong thời gian dài. Xuất phát từ nó, chúng ta đã khai phá ra loại nguồn năng lượng có khả năng bảo tồn năng lượng trong thời gian dài.”

Thí nghiệm rada quân sự tạo nên lò viba, chút lơ là sơ suất trong thí nghiệm tạo nên penicillin, ở lại phòng thí nghiệm đổi dụng cụ phát hiện tia X, quả táo rơi xuống nện ra định lí vạn vật hấp dẫn… Có vẻ như ‘ngẫu nhiên’ và ‘vận may’ luôn có ảnh hưởng không nhỏ đến tiến trình phát minh, phát triển của bất cứ thế giới nào.

Ngay từ ban đầu, Olivia đã nắm được chìa khoá thành công, chỉ là nàng không biết nên đút thanh chìa khoá đó vào ổ khoá nào mà thôi.

“Đây là ma pháp trận, tổng cộng có mười sáu tầng theo kết cấu lập thể. Tổng thể tích chỉ khoảng một quả trứng gà. Chắc nó có thể thoả mãn được yêu cầu của ngài.”

Nhìn từ bề ngoài, thứ này là một khoả bảo thạch óng ánh trong sáng, bên trong chứa một chút dịch thể màu đỏ đang lưu động, nhưng bất cứ ai chỉ cần chạm vào đều có thể cảm giác tới nguồn ma năng tràn ngập bên trong đó, phảng như một sinh mạng đang hoạt bát nhảy lên.

“Làm tốt lắm, tiền thưởng gấp đôi. Tiếp tục mục tiêu kế tiếp đi, phát triển vũ khí đơn thể ứng dụng thứ này, xem ra, rất nhanh chúng ta sẽ xây dựng được một binh chủng mới.”

Theo lời của những người khác kể lại, cả buổi chiều ngày hôm đó ta đều mang một nụ cười quỷ dị trên khuôn mặt. Gặp ai cũng cười, ăn uống cũng cười, đi vệ sinh cũng cười, không ít người bị hù đến.

Ta đương nhiên phải cười nha, chuyện thế này không vui sao được. ‘Ma hộp Olivia’ đã thành công, lượng tài phú to lớn mà nó mang lại trong tương lai gần như chắc chắn đã ở trong tay ta.

“Không chừng khi đó bao nhiêu sứ giả đều chạy đến tận nơi quỳ cầu mua sắm. Bán rồi cũng phải bán, nhưng bán thế nào cũng là một vấn đề. Cắn thì vẫn cắn, nhưng cắn bao nhiêu để không bị tan vỡ ngoại giao. Dù Đông Lam với đại đa số các quốc gia khác đều có thù, đều hận không thể đè đối phương xuống, nhưng dù sao vẫn nên bảo trì bề ngoài rồi tìm cách cắm đao sau lưng mới là chính đạo.”

Cả ngày ta đều suy nghĩ kế hoạch lừa đảo nên nụ cười trên mặt mới quỷ dị đáng khinh, mãi cho đến khi hai tin tức mới nhất truyền đến mới kết thúc.

Tin thứ nhất là người thú bạo động do Rosemary báo đến. Hiện trên địa bàn của người thú đã có vô số thám tử từ các quốc gia.

“Nội chiến trong tộc của người thú sẽ kết thúc vào mùa đông này. Đến sang năm, khi tuyết tan, người thú rất có thể sẽ xuống núi.”

Thứ nên đến cuối cùng vẫn sẽ đến. Ít nhất ta còn có nửa năm làm chuẩn bị.

Còn một tin tức khác, thì chẳng khác gì tạc đạn.

“Đế quốc Ciro tuyên chiến với bốn nước xung quanh. Đại quân vong linh vượt qua các cấm khu sinh mệnh đột tập. Lần tập kích này có tám trên mười hai chấp chính quan tham dự, số lượng binh lực không đếm được. Các vương quốc nhân loại căn bản không phòng bị, liên tiếp bại lui, trong đó có cả liên bang Solo.”

Tình hình thế này chưa có gì, đoạn tiếp sau mới khiến cho các chủ quản tình báo khắp nơi không thể lý giải.

“Chấp chính quan thứ ba – ngạo mạn Omar làm phản sau khi nhậm chức chưa đầy ba tháng. Phái vương quyền lựa chọn đứng trung lập, phái nghị hội bị bức phải nghênh chiến, đế quốc Ciro bạo phát nội chiến, chia ra làm ba.”

Đang đánh thuận tay, hai cái tiểu vương quốc đã sắp bị diệt, bỗng dưng quay ra đánh nội chiến. Đây là tiết tấu kiểu gì?

Ngạo mạn Omar Lam, vị cường giả buộc Cốt long nữ vương Callia buông bỏ vị trí thứ ba, hiện trở thành nhân vật hot nhất toàn đại lục.

Cho đến khi hắn tự xưng là con trai của Vĩnh Dạ đại đế, kẻ đứng đầu bảy nguyên tội, rồi chuyện hắn từng mưu phản mà vẫn không bị tiêu diệt triệt để truyền ra, tất cả mọi người đều cảm thấy “má, hoá ra là vị này”.

“Fitland vẫn quá thiển cẩn, hắn tưởng thả Omar ra thì sẽ kiềm chế được phải vương quyền? Chẳng lẽ hắn không nghĩ Omar cũng có thể quay đi kiềm chế phái nghị hội sao? Ngươi để hắn một mình suất lĩnh quân đội ra ngoài chẳng phải tạo cơ hội để hắn làm phản?”

Fitland có lẽ vẫn chỉ nghĩ rằng trước đây Omar làm phản chỉ vì mong muốn lực lượng và quyền lợi lớn hơn. Cho rằng đến khi các vong linh đại đế từ vị diện tử vong trở về, tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết.

“Trừ ta, có lẽ không còn ai có thể để Omar cúi đầu nhận chỉ huy. Hắn là hoá thân của ngạo mạn, không bao giờ chấp nhận có kẻ nào đứng ở vị trí cao hơn hắn. Phản bội với hắn là chuyện không cần lí do, nếu vẫn cố tìm lí do thì có thể sẽ nhận được câu trả lời kiểu ‘ngươi quá xấu’, ‘ta méo thích ngươi’…”

Ta hiểu rõ đứa trẻ phản nghịch kia, năng lực ‘đặc quyền tối cao của vương tử hắc ám’ mà ta ban cho hắn có khả năng khống chế vong linh siêu cường. Bất cứ vong linh nào một khi đã rơi vào tay Omar thì đừng mong cầm về. Không khéo giờ hắn đã ngầm khống chế mấy vong linh đại quân như năm đó.

Ta thậm chí có chút đồng tình với Fitland, khổ sở sắp đặt bao năm, binh lực tích luỹ đã đủ, thời cơ thánh chiến đã tới, ấy thế mà tất cả lại bị huỷ trong thoáng chốc.

“Ai thắng đây? Tính về thực lực thì Omar ba Fitland bảy. Cơ mà Reinhardt nếu không thừa dịp bày trò thì không xứng làm tuỳ tùng của ta nhiều năm như thế. Mà thôi, kệ đi, mặc ai thắng, dù sao Ciro đã thua.”

Nói chung, tình huống các nơi đều không giống nhau mà lại giống nhau, tóm lại một chữ, loạn.

“Mưa gió nổi lên rồi, trước mắt việc quan trọng nhất là… khu tự trị hỗn huyết và tế đàn cực bắc à? Không thể kéo dài thêm nữa, đợi xử lí xong mấy việc linh tinh này phải xuất hành vậy.”

Vì nhân viên vương thất khan hiếm, khu diễn võ của hoàng cung Đông Lam từ lâu đã mở cửa cho các kị sĩ hoàng gia. Có điều hôm nay nó lại bất ngờ đóng cửa, bởi lẽ nơi đây sẽ diễn ra một cuộc thử nghiệm vũ khí mới.

Yêu cầu đối với bộ vũ khí mới cũng không cao, một nguồn năng lượng bỏ túi, một bộ pháp trận chuyển hoá và một thanh ma kiếm cơ giới.

Mấy món đồ này đều là sở trường của địa tinh, chỉ cần trả đủ tiền thưởng, hiệu suất của chúng luôn rất cao. Sau nửa tháng, nguyên hình vũ khí ta yêu cầu đã thành hình.

Ma kiếm hiện nên ánh đỏ, mang theo khí thế dời non lấp biển mà chém xuống. Ngọn lửa chói mắt che kín thân kiếm, chỉ luồng nhiệt mà nó phát ra cũng đủ làm người ta cảm thấy nghẹt thở.

Người gỗ chịu một kiếm, sau đó bắt đầu cháy hừng hực, hoá thành tro tàn.

“Thành công?”

Đáng tiếc, một giây sau, viên bảo thạch gắn vào chuôi kiếm lấp loé rồi tắt ngúm, mũi kiếm bắt đầu hoà tan, vài giây sau liền biến thành một bãi nước thép.

“Lại thất bại à, sao lại kém vậy chứ?”

“Nói nhảm, ngươi là bán thần, nó làm sao có thể chịu đựng được việc ngươi toàn lực quán thâu năng lượng? Gọi ngươi tới là để kiểm tra uy lực cực hạn của nó, thấy thế nào?”

Adam gãi đầu.

“Miễn cương coi như cấp thấp bạch ngân đi.”

Người trắc thí thì tiếc nuối gãi đầu, trong khi đó nhân viên ghi chép lại ôm nhau hoan hô. Đây là kết quả tốt hơn dự kiến rất nhiều.

Những người ở đây hiện nay là các cao thủ hàng đầu tại Đông Lam. Mà lí do ta gọi họ tới không phải chỉ vì kiểm tra vũ khí mới.

“Được rồi, kiếm ma động và súng ma động đều đã thông qua trắc thí sơ bộ. Giờ bắt đầu công tác tiếp theo, ta muốn sử dụng hai loại vũ khí mới này xây dựng nên hai binh chủng. Mà để binh chủng này có thể đứng vững, chung ta cần phải làm một việc.”

Basra, Adam, Ferdinand, Freddie đều là đại kiếm thánh tư lịch thâm sâu, mà bọn họ cũng không phải kiếm thánh thuần vật lí, không tính kiếm kĩ, ai cũng có những sở trường tuyệt kĩ của riêng mình.

Mà trước đó ta cũng tìm Basra yêu cầu toàn bộ tư liệu về binh chủng lưỡi kiếm hoàng hôn, vì vậy họ cũng đoán được ta muốn làm gì.

“Chức nghiệp tiến giai?”

“Đúng, chúng ta cần phải mở ra một con đường để người đến sau đi theo. Muốn con đường này không đâm vào ngõ cụt, những kĩ năng, phương diện chiến đấu đều cần phải lựa chọn thích hợp. Loại chức nghiệp này sẽ nằm vào khoảng bạch ngân hoặc hoàng kim, có đầy đủ tính thực dụng chứ không phải loại không biết dùng vào đâu như kị sĩ áo pháp. Loại chức nghiệp ma kiếm sĩ tiến giai này sẽ mang tên ‘Tứ linh kiếm sĩ’, mà ta, sẽ là kiếm sĩ đầu tiên.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.