Editor: Gà đồng
Biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng. Câu nói này không có gì mới, thế nhưng từ xưa đến nay ta vẫn thờ phụng nó, tôn nó như chiến tranh yếu quyết.
Giống như kết quả đàm phán thường được định đoạt trước khi cuộc đàm phán xảy ra, ta tin tưởng, thế cục thắng bại của một cuộc chiến cũng đã được quyết định trước khi cuộc chiến bắt đầu bởi sự chuẩn bị của hai bên.
Một cuộc chiến mà không có lợi ích, không có khả năng thắng thì không có khả năng xảy ra.
Vì Hadaraa xuất hiện, Oran và hải tộc lâm vào thế bí. Nhưng nhanh thôi, bước chuyển ngoặt của chiến cuộc sẽ xuất hiện. Mà bất cứ phe nào giành được thượng phong, đối với Đông Lam đều không phải chuyện tốt đẹp.
Nếu Oran thắng, địa vị của Dasos ổn như thái sơn. Dựa theo tính cách và phong cách nhất quán của hắn, kiểu gì cũng phải bày trò nào đó mới chịu được. Còn hải tộc thắng, càng không cần nói, toà thành này sợ rằng sẽ không còn là địa bàn của nhân loại, không khéo nó sẽ còn bị kéo chìm vào trong nước, giống như toà thành Atlantic trong truyền thuyết kia.
Vì vậy, trước khi thế bí bị giải, ta phải chiếm được toà căn cứ bí mật này, lấy được kĩ thuật và hàng mẫu của phù không thuyền. Như vậy, tiến có thể thu lấy lợi ích, lui cũng đảm bảo hoà vốn.
Bên Dasos đã sắp hoàn thành điều khoản trong khế ước, thời gian không nhiều, cơ hội chỉ có một lần. Nếu lần này thất bại sẽ là chuyện vô cùng phiền toái.
Có sự giúp đỡ của nữ yêu vương Heloise, phái mấy tên vong linh cấp thấp trà trộn vào trong thám thính không khó khăn gì, và ta cứ nghĩ mình đã làm đầy đủ công việc tra xét.
Theo tin tình báo thu thập được, cấu tạo của căn cứ này không phức tạp, một khu công xưởng kiến tạo phù không thuyền, khu pháp sư là nơi thường trú của các pháp sư và tượng sư, tiếp đến là khu vực phòng thủ với một vệ đội bạch lang khoảng ba trăm người cùng sáu toà tháp pháp sư.
Án theo tỉ lệ chuyển hoá trăm đổi một, như vậy trong căn cứ sẽ còn khoảng ba mươi tên kị sĩ tử vong, còn các pháp sư nếu muốn chuyển đổi thành thi vu, nữ yêu… thì xác suất thành công càng thấp, khó có thể vượt qua số lượng của kị sĩ tử vong. Như vậy, tổng số vong linh đầu mục trong căn cứ không thể vượt quá một trăm.
Ấy thế mà theo quan sát của thám báo, riêng đoàn kị sĩ tử vong đã vượt quá một trăm, như vậy chỉ có một khả năng duy nhất.
“Tên thân vương Carlone kia từ lúc còn là nhân loại đã lén lút học tập ma pháp vong linh? Một thân vương của đế quốc hùng mại ấy vậy mà lại là một vong linh pháp sư cấp thánh giả trở lên, xem ra mưu đồ không nhỏ đây.”
Sau đó, trinh sát còn phát hiện một huyệt mộ chôn mấy trăm người. Xem ra, sau khi phát hiện mình bị cách biệt, vì giảm thiểu lương thực tiêu hao, một cuộc thanh lí đã diễn ra. Cuối cùng, khi biết trong thời gian ngắn không có cách nào liên hệ với thế giới bên ngoài, Carlone dứt khoát lộ ra thân phận pháp sư vong linh, chuyển đổi mình thành vu yêu, chuyển đổi thủ hạ thành vong linh. Sau đó, nhờ những tên công nhân vong linh không ngủ không nghỉ, tốc độ kiến thạo thuyền còn nhanh hơn nhiều so với kế hoạch.
Trên thực tế, trong quá trình điều tra, ta đã biết nơi này có tháp chiêu hồn và dụng cụ chuyển đổi tử linh. Chỉ có điều không biết rõ chúng đã được lén xây dựng sẵn hay sau khi căn cứ bị quan bế mới dựng lên.
Dụng cụ chuyển đổi tử linh tại Ciro là thứ bị cấm, thứ đồ chơi này có khả năng tăng cao hiệu suất cải tạo vong linh với số lượng lớn, thế nhưng bất kể ngươi cho đầu vào là cái gì, thứ đi ra đều chỉ là cương thi với lính xương. Không chỉ thế, sản phẩm từ đó còn vô cùng thiếu hụt, khó có thể trưởng thành tiến giai, càng đừng nói có cơ hội giác tỉnh trí tuệ thành vong linh cấp cao. Ciro không phải chỉ có người chết, nó cũng có người sống (dù tuyệt đại đa số là nô lệ và phụ kiện phẩm), ngoài ra nơi đó còn có rất nhiều vong linh đại sư có thể thoả mãn các loại nhu cầu chuyển đổi, vì vậy, phương thức sử dụng dụng cụ chuyển đổi tử linh chỉ còn thích hợp với trường hợp muốn tạo ra lượng lớn pháo hôi phục vụ chiến tranh đồ thành.
Huyệt mộ chôn mấy trăm người kia đã xúc phạm tới hạn mức cuối cùng trong [luật của thần], lại thêm vào thứ dụng cụ tà ác đó, đám chức nghiệp giả hệ luật pháp dưới tay ta đã đầy đủ lí do đi thảo phạt thân vương Carlone.
Nhìn số lượng cương thi xương khô đầy khắp chốn, Carlone thực sự làm được cái gọi là ‘vật tận kì dụng’.
Dẫu công tác tình báo đã làm khá tốt, sự việc ngoài ý muốn vẫn xảy ra, đó là nhờ tiến độ công việc hoàn thành nhanh hơn kế hoạch, đã có bốn chiếc phù không thuyền loại nhỏ đã hoàn thành và đưa vào kho.
“Ầm ầm!” “Ầm ầm!”
Tiếng pháo nổ vang giữa không trung, khói bay cuồn cuộn, thi thoảng lại có mảnh vụn kim loại cùng ván gỗ rơi xuống. So với cảnh pháo oanh giữa các chiến hạm trên biển, cuộc không chiến này càng kịch liệt trăm lần.
Đột kích hạm ‘kền kền’ có thiết kế dựa theo pháo hạm loại nhỏ dùng trên mặt nước, cũng là tác phẩm thử của hạm đội phù không. Chúng có một nòng chủ pháo ma năng, hai toà pháo sử dụng thuốc nổ, hai bên cạnh mỗi bên một ống phóng ngư lôi. Số nhân viên tối đa là ba mươi người, hạn mức tối thiểu để khởi động chỉ khoảng năm, sáu người.
Hiện tại phù không thuyền vẫn dừng ở giai đoạn mô phỏng chiến thuyền trên mặt nước, vẫn chưa đạt đến mức quân đoàn với khả năng chao liệng bầu trời, ẩn vào trong mây, đột kích nhanh chóng như mười năm sau. Thậm chí, trong mắt ta, chỉ cần hai tên pháp sư cấp truyền kì cũng đủ để đem nó đánh rơi.
Dù nó không mạnh, nhưng nó lại cực kì quan trọng. Bởi lẽ bộ khung, động cơ, nguồn động lực, bộ phận điều khiển của nó đều dựa theo mô hình kinh điển nhất. Mặt khác, thứ ‘ban đầu’ bao giờ cũng là thứ có kết cấu giản đơn nhất, dễ dàng phân tích và mô phỏng. Do vậy, dù sau này Oran có bán ra một số loại phù không thuyền cỡ nhỏ, đám thuyền mang danh ‘kền kền’ này lại luôn không trong danh sách bán ra ngoài.
Cuộc chiến này là hai đấu bốn, về mặt số lượng chúng ta nằm ở thế yếu tuyệt đối, nhưng bù lại đám lùn kia lại đều là lão làng trong ngành này. Hiệu suất làm việc giữa bọn họ và đám vong linh không não là không thể so sánh.
Đặc biệt là Romers, hắn có kĩ thuật thao tác pháo cực kì thành thạo, lộ ra thực lực khiến người kinh ngưỡng. Hắn không chỉ khiến chủ pháo trong tay mình bách phát bách trúng, mà còn rảnh rỗi đi tính toán góc độ bắn cho một toà chủ pháo khác.
Quân đoàn vong linh của Carlone còn thiếu hụt tích luỹ, số lượng vong linh cấp cao dưới tay hắn cực kì hữu hạn, mà việc làm của hắn khiến số lượng vong linh ghi hận không phải nhỏ, trực tiếp giảm thấp độ khống chế của hắn tới các thuộc hạ dưới tay.
Số ‘người’ mà Carlone có thể thoải mái sử dụng không nhiều, trên mỗi chiếc chiến thuyền nhiều lắm chỏ có một, hai tên thi vu cấp trung với trí lực chỉ đủ để nói chuyện một cách miễn cưỡng, sau đó nhồi vào một đám lính xương khô làm thuỷ thủ. Mấy tên thi vu thuyền trưởng vốn đều là pháp sư, chỉ huy mắc lỗi rất nhiều, có lúc đánh đánh xong quên nổ pháo, thậm chí có tên phát hiện mình nã hoài không trúng, tự mình nhảy lên boong tàu niệm chú làm phép.
Cách làm của hắn gợi ý cho Klose, vì vậy cả không trung lập tức biến thành một mảng bạo lôi.
Cường giả cấp truyền kì nhúng tay, thế cân bằng lập tức bị phá vỡ. Các thuyền đối địch bị sét đánh liên tiếp, buồm bị đốt cháy, thân thủng lõ chỗ, bốc khói ngùn ngụt.
Druid bạo phong vốn là chức nghiệp thích hợp với cái tên tháp pháo còn hơn cả pháp sư hệ lửa, khi Klose bật hết hoả lực, thuyền chính như có thêm hai ổ chủ pháo, sức công kính lật ra gấp đôi.
Bị chủ pháo và lôi bạo đồng thời đánh trúng, thuyền đột kích ‘kền kền số 3’ bắt đầu giải thể, thân tàu rạn nứt từ trong trở ra. Hệ thống động lực nổ tung, cả mui tàu cũng bắt đầu rơi rớt.
Cùng lúc này, tháp pháp sư nơi Carlone đứng cũng nổ ra một luồng ánh sáng đỏ nóng rực, một quả cầu lửa [pyro blast] được bắn ra.
“Rầm rầm!”
Dù Klose đã cố dùng lôi bạo để ngăn chặn, nhưng đòn [pyro blast] này là do một người làm phép cấp thánh giả phát ra, lại thêm tăng phúc của tháp pháp sư. Vì vậy, quả cầu lửa nóng rực vẫn đánh trúng vào thân con thuyền do Diana cướp được, nó bắt đầu noi bước ‘kền kền số 3’, giải thể trên không.
“Nhảy thuyền!”
Tập quán làm tốt phòng cháy nổ của đám địa tinh khiến bọn hắn quyết định nhảy khỏi thuyền mà không có chút do dự nào, tiếp đó, từng căn dù trắng bung ra.
Tiếc rằng, không phải ai cũng chuyên nghiệp như đám lùn này…
“A a a a…”
Thánh kị sĩ là chức nghiệp cận chiến, vì vậy sau khi đoạt thuyền thành công Diana rất nhàn. Tiếp đó, nàng dạo quanh các buồng thuyền, tìm được một bộ giáp lượng sản làm từ hợp kim Miserol, đây là thứ hàng quý trên thị trường không có bán. Diana vui mừng hết cỡ, lập tức cởi ra giáp nhẹ trên thân rồi mặc nó vào.
Ta hiểu được nỗi khát khao đối với hộ giáp tốt của một khiên thịt chuyên nghiệp, nhưng một căn dù đơn giản tuyệt đối không đủ sức mang cả bộ giáp nặng đó cùng phiêu… Vì vậy, các đồng chí luyện class chiến sĩ, kị sĩ, nhớ bớt chút điểm cộng tăng vào trí lực, dù nó chẳng có ích gì trong chiến đấu, nhưng ít nhất sẽ không xảy ra trường hợp chết lãng xẹt.
Một ‘đồ hộp’ rơi xuống từ độ cao hơn ba mươi mét, không cần biết đồ hộp này làm từ sắt lá hay tinh kim, nó nhất định sẽ tan…
Nếu nàng không mặc bộ giáp kia, có lẽ còn tìm được đường sống, đáng tiếc…
Kiêu Nguyệt kị sĩ Diana, ad???? – ad1987, chết vì: tắt mắt + ngu.
“A a a… cứu mạng, ta còn chưa hoàn thành mục tiêu nhân sinh của mình, ta… tất cả tích súc của ta giấu ở trong giày, xin giao nó cho Victoria giúp ta… Đại nhân Patricia, ngài chỉ dẫn con đường cho ta, ta sám hối trước thánh quang, đại nhân Vô Miên giả… ta… ta còn chưa yêu lần nào, ta không muốn chết, đại nhân Vô Miên giả cứu mạng với… a a a!”
“Ngu xuẩn! Thôi, ít nhất còn nhớ xin ta cứu mạng, coi như ngươi mệnh chưa tận.”
Diana mở mắt ra, trước mặt nàng hiện lên một gương mặt quen thuộc, chỉ khác nà có thêm một đôi cánh màu vàng kim đang giang rộng sau vai và vầng hào quang hoả diễm đang cháy rừng rực trên đầu. Loại tư thái này khiến nàng nhớ tới những câu chuyện truyền thuyết kia.
“Thiên sứ? Ta chết rồi ư? Đại nhân, sao ngài ở đây? Ngài cũng chết rồi à?”
Vì cái gì một thánh kị sĩ cấp truyền kì với vẻ ngoài kiều diễm thành thục lại có bộ óc quả nho thế này? Hay đây là sự cân bằng của tạo hoá, vì đã ban cho Diana vẻ ngoài và thực lực, do vậy đưa tay thu lại trí thông minh của nàng?
Quả thực trong thần thoại thì thiên sứ là kẻ tiếp dẫn linh hồn người chết đến thần quốc, nhưng cách nàng mở miệng lại khiến ta tụt hết cả hứng.
“Thu lại lời ngươi vừa nói đồ nông cạn. Cái gì gọi là ‘ngài cũng tới’?... Hửm?”
Ta phiến cánh, liệng sang một bên, tránh khỏi mưa tên gió và cầu lửa từ tháp pháp sư.
“Về sau cẩn thận trong khi sám hối lúc lâm chung, một hơi nhắc đến ba vị chân thần, nếu như cả ba đều nghe được, biết rằng có loại tín đồ như ngươi, không khéo họ bị ngươi chọc tức chết. Giờ tập trung, chúng ta làm chính sự trước.”
Vừa lướt đi ta vừa cúi nhìn, bên dưới đã đánh loạn cả lên.
Ngoại trừ biển vong linh cấp thấp, chủ lực của đối phương hẳn là đoàn kị sĩ tử vong do vệ đội bạch lang chuyển hoá thành.
Những kị sĩ tử vong này đều còn đang nằm trong giai đoạn vừa phục sinh, tỉnh tỉnh mê mê, chưa có đủ trí tuệ, không có cách nào sử dụng ma pháp hắc ám và năng lực thiên phú. Gọi bọn chúng là kị sĩ tử vong rất miễn cưỡng, chúng càng giống một đám chiến sĩ cương thi cao cấp, có điều, đối phó đám này vẫn không phải chuyện dễ dàng.
Nguyên nhân là do trang bị của bọn chúng quá tốt. Bạo kiếm Miserol loé lên ánh lửa hồng, lưỡi kiếm không ngừng thét gào, những thanh kiếm tinh chế của Đông Lam chẳng hơn sắt vụn là mấy khi đối mặt với chúng. Thương bạo liệt Miserol thì lại là vũ khí sát thương quy mô lớn, mỗi lần đánh là tạc một cái hố to, dù là cấp hoàng kim nếu không cẩn thận cũng có thể thương vong.
May là trí tuệ đám này không đến đâu, ngộ thương liên tục, mỗi lần ném thương trên căn bản đều là đám pháo hôi dưới tay chịu tội. Tên kị sĩ tử vong và tên thi vu dẫn đoàn đều tức đến mức hét to không ngừng.
Bên ta hiện tại chỉ có Elohim làm thịt thuẫn cường lực, bên kia có cả trăm kị sĩ tử vong, có chi viện của tháp pháp sư. Trong nhất thời, đợt tiến công của phe ta sa vào vũng lầy.
May mà Casio và Mening đều có mặt, mũi tên của bọn họ có thể nhẹ nhàng khiến thương bạo liệt bị dẫn nổ giữa không trung, thế mới khiến đám người bên ta chưa xuất hiện tổn thất lớn nào.
Ta không có ý định nhúng tay vào chiến cuộc phía dưới, dù sao thời gian kéo dài của hình thái thiên sứ không lâu, cần phải nắm chắc để phát huy tối đa tác dụng của nó.
Tính toán thời gian, có lẽ đến lúc rồi.
“Ầm ầm!” “Ầm ầm!”
Quả nhiên, một tiếng nổ tung xuất hiện cách chúng ta không xa, con cờ ngầm ta bày ra đã xuất hiện tác dụng.
“Gatling với Silverhook cho lên chiến trường đánh chính diện là một sự lãng phí, thả rông bọn hắn để bọn hắn đi phá hoại sau lưng địch mới là cách sử dụng hiệu quả nhất.”
Theo sau loạt nổ tung vừa rồi, ánh sáng trên tháp ma pháp bắt đầu chập chờn lúc sáng lúc tối, tiếp đó hoàn toàn tịt ngóm, nguồn năng lượng của căn cứ này đã bị phá huỷ.
“Trước khi hồ năng lượng dự phòng và bộ năng lượng nguyên cỡ nhỏ bên trong tháp ma pháp được khởi động, chúng ta phải hoàn thành mục tiêu chính.”
Đánh tiêu hao chiến với quân đoàn vong linh là lựa chọn ngu xuẩn nhất, đám thi thể phục sinh với số lượng khổng lồ và không biết mệt mỏi kia luôn có thể tiêu hao sạch thể lực cùng máu tươi của đối thủ. Lựa chọn tốt nhất và duy nhất khi đối mặt với chúng, đó là trảm thủ, chỉ cần vong linh đại quân ngã xuống, quân đoàn sẽ triệt để rối loạn, thậm chí tự động giải thể.
Lúc này, tháp ma pháp đã tắt lửa, ta lại có thể bay, trong tay còn ôm tay chân số một, không đi tìm Carlone thì còn chờ đợi gì.
Giương cánh lên, lướt đi trên không trung, 20 điểm sức mạnh cơ sở khiến ta có thể xách theo nữ kị sĩ mà không quá bị ảnh hưởng đến khả năng bay.
“Uỳnh! Ầm ầm!”
Vừa rồi ta hơi thiếu cẩn thận, đụng phải cánh buồng của ‘kền kền số 5’, mà cũng chẳng sao, đằng nào ta cũng không có việc gì, ngược lại cánh buồm kia nhiều hơn một lỗ thủng hình nữ tinh linh.
Ta thuận tay chém đứt cột buồm, sau đó lại bay vút lên. Romers không bỏ qua cơ hội này, thừa dịp đối phương đình chỉ di động, tặng cho một pháo ngay vị trí kho đạn, biến ‘kền kền số 5’ thành hoa lửa.
Tình thế cuộc không chiến biến thành một đấu hai, nhưng bên ta có Romers cùng Diana, không có gì lo lắng.
“Chậc, xin lỗi nhé, vừa rồi không chú ý.”
“Ngài chắc chắn là cố ý.”
“Không, vừa rồi ta thực sự không cố ý, lần này mới là cố ý.”
“Á a a a!”
Ta cười đắc ý nhìn Diana vừa kêu vừa bay xuống dưới. Cú ném này, rất chuẩn xác!
“Rầm! Rầm!”
Boong tàu của ‘kền kền số 5’ bị nện thủng, tên thi vu bị ta ngắm chuẩn nát thây đương trường, Diana thì còn xuyên thêm một tầng nữa mới dừng lại.
“Cho ngươi hai phút, thanh lý hoàn toàn vong linh cao giai ở chỗ này.”
Thế nhưng tiếng chém giết trong dự đoán không có, chỉ có tiếng bước chân ầm ầm của Diana khi nàng cố chạy lại lên boong.
“Đại… đại nhân, mau dẫn ta đi. Chỗ này sắp nổ!”
Lời nàng nói ta vẫn tin, vì vậy lập tức xông tới ôm nàng bay đi. Chưa rời đi bao xa, lại đã nghe được tiếng nổ tung ở phía sau.
“ẦM ẦM!”
Lần nổ này thanh âm rất lớn, hẳn là kho đạn cùng cái gì đó đồng thời nổ.
“Chuyện gì xảy ra, ngươi rơi vào kho đạn?”
“… Dạo này sao lại xui như vậy?” Diana thì thào lẩm bẩm, sau đó, nghe được câu hỏi của ta, nàng vội phản ứng lại.
“Lúc chạm đất ta lại nện chết thêm một tên kị sĩ tử vong, nhìn có vẻ như hắn là thuyền trưởng. Sau đó ta xuyên thêm một tầng nữa, rơi đúng vào gian động lực, rớt trúng động cơ…”
“Động cơ hỏng? Nó hỏng xong nổ tung luôn? Xem ra loại thuyền này có tính ổn định chưa cao.”
“Không, không phải!” Diana vừa nói vừa hơi ngượng ngùng.
“Ta vừa ngồi dậy thì tay đè phải một nút bấm, bên trên còn có một hình vẽ đầu lâu xương chéo.”
“Rơi xuống nện chết hai tên vong linh cấp cao, ngồi dậy mò phải nút tự bạo? Vận khí này… tuyển ngươi làm bảo tiêu quả thực là quyết định phi thường chính xác.”
Thảo nào vận khí của ta dạo này không tồi, ra là vận xui đều bị người khác hấp thu rồi.
Ta cười thoả mãn, ngược lại, Diana lại hiện dấu chấm hỏi trên mặt, có điều hiện tại không phải lúc để giải thích.
Trên tháp ma pháp, trong vòng bảo vệ của đám kị sĩ tử vong, Carlone lại ngâm xướng [Pyro Blast], mục tiêu hẳn là đối tượng có uy hiếp lớn nhất đối với hắn – chúng ta.
“Tên Dasos đáng nguyền rủa, quần phản đồ khốn nạn, ta, Carlone, mới xứng đáng trở thành hoàng đế tiếp theo của Oran.”
Hô hô, đến hiện tại tên vu yêu này vẫn còn cho rằng chúng ta là người Dasos phái tới, được, cứ để hắn hiểu vậy đi.
“Ừm, vậy thì bệ hạ, để ta đưa ngươi lên đường.”
Đột nhiên, thanh âm của Heloise vang lên bên tai ta.
“Ồ, hoá ra là người quen, nhìn chiếc nhẫn trên tay hắn.”
Ta ngắm kĩ lại, phát hiện tiêu kí trên tay phải của Carlone, cơn phẫn nộ lập tức dâng lên.
“Bọn tháp chiêm tinh chó chết, chỗ nào cũng có vết liếm của chúng.”
“Ta không nói cái này, nhìn kĩ kí hiệu trên chiếc nhẫn tại ngón út tay trái hắn, xem ra, hắn là đệ tử kí danh của ta, sư đệ của ngươi.”
“Sư đệ thì sao? Có khác biệt gì à?”
“Không, ta chỉ nhắc nhở để ngươi ứng đối cẩn thận, đám đệ tử của ta không phải thịt tươi, mỗi tên đều có mấy ám chiêu, đừng cho hắn là một vu yêu phổ thông.”