Nhật Kí Trưởng Thành Của Nữ Oa

Chương 10: Chương 10: Đều Là Phiền Toái.




Con người ta ai cũng có những vòng luẩn quẩn không giống nhau, tỉ như nói ở trường học có vòng bạn bè, tỉ như nói ở công ti có vòng đồng nghiệp, rồi tỉ như vòng những người có cùng sở thích cùng tham gia vài hoạt động…

Bởi vì vấn đề gặp gỡ cùng tính cách, cho nên mọi thứ mọi điều trong cái vòng luẩn quẩn đó không phải chúng ta có thể kiểm soát hết được, nói theo một cách nói khác, chính là những người chúng ta quen biết đều có một mặt khác mà chúng ta không nhìn thấy.

Cái vòng bạn bè của Phong Tiểu Tiểu gần đây lưu truyền vài chuyện khó nghe, chủ yếu nghiên cứu về vấn đề bạn học Phong Tiểu Tiểu vô thanh vô tức kết giao và sống cùng một người đàn ông là thật hay giả, phủ nhận và phản phủ nhận.

Mà cô nữ sinh khả ái nghe đồn từng có tiếp xúc ngắn ngủi với nam nhân vật chính, thế là trong thời gian ngắn vô cùng được hoan nghênh, được cái vòng bạn bè vô cùng truy phủng, từ hồng danh biến thành hắc danh, nhất thời nổi bật vô lượng.

“Rõ ràng là cậu ăn vụng, vậy mà tại sao ai cũng đến tìm mình?!” Nữ sinh khả ái quệt miệng bất mãn:”Phong Tiểu Tiểu, cậu xem mình bảo vệ cậu đến thế, sống chết quyết không lộ ra tình báo của gian phu, cậu có phải hay không nên tỏ vẻ một chút?”

“Không lộ ra chẳng qua là do cậu cũng không nắm được tình báo.” Phong Tiểu Tiểu bưng li nước trái cây nói:”Nếu không phải cậu lanh mồm lanh miệng bịa đặt, thì nói thật bây giờ cũng không có nhiều chuyện như vậy.”

“Được rồi, mình thừa nhận, nhưng mà ai bảo cậu không nói trước đã bất ngờ mang đàn ông đột kích đến trường. Hơn nữa hôm nay lúc bọn này đến đón cậu, khi xuống lầu, người đàn ông kia vậy mà còn đứng trên cửa sổ vẫy tay…nên thành thật khai báo đã xảy ra chuyện gì.” Nữ sinh khả ái nghiến nghiến răng, hung tợn hỏi:”Nói, cậu lả lơi ong bướm như vậy không nghĩ mình thất vọng thì cũng phải nghĩ đến tiểu Khương thất vọng chứ!”

Phong Tiểu Tiểu yên lặng không nói gì hồi lâu, thở dài:”…Mình không rõ, vì sao cậu luôn muốn đem mình và tiểu Khương thành một đôi?” cho nên cô và nữ sinh này không có tiếng nói chung cũng không phải là không có lí do.

Phong Tiểu Tiểu từ nhỏ ăn cơm thiên hạ, nay ở nơi này, mai ở nơi khác. Tuy rằng cô sẽ không cảm thấy bản thân mình có bao nhiêu đáng thương bi thảm nhưng không thể không nói đây vẫn là cách tôi luyện thật nặng nề đối với một cô bé. Thiên chân, ngây thơ với cô đã không có từ tám trăm năm trước. Mà loại nữ sinh khả ái này giống như những nữ sinh bình thường khác, họ được cha mẹ yêu thương nuông chiều mà lớn lên, trong cuộc sống chỉ có đi học, đi dạo, nói chuyện yêu đương cùng bàn luận ngôi sao linh tinh, phiền não phần lớn chính là thành tích không tốt, tiền tiêu vặt không đủ, thất tình, mùa hè không cẩn thận phơi nắng đen da hoặc thể trọng lại tăng.

Tựa như cô nữ sinh khả ái này luôn chỉ nghĩ có người nhất kiến chung tình rồi theo đuổi Phong Tiểu Tiểu lên đại học là chuyện rất lãng mạn, nhưng vừa vặn, Phong Tiểu Tiểu lại nghĩ ngược lại.

Cái loại chuyện kiên trì theo đuổi này, làm tốt thì may mắn dược gọi là chân thành, làm không tốt thì bị gọi là liều chết bám đuôi. Loại nữ sinh độc lập chỉ có thể dựa vào chính mình như Phong Tiểu Tiểu, đừng nói là gần đây cô biến thành Nữ Oa cùng người thường rớt ra một khoảng cách, cho dù trước hai mươi tuổi khi còn sống cuộc sống nhân sinh có kế hoạch đầy chuyên nghiệp kia thì một vị trí nhỏ cũng không có chỗ cho cái tên tiểu Khương xuất hiện.

Cậu ta mỗi lần bị cô từ chối sẽ tránh về kí túc xá đau thương rơi lệ, trải qua 3 năm cố gắng khóc ròng đã nổi tiếng toàn trường, được vô số thiếu nữ ngây thơ nhiệt tình truy đuổi… Phong Tiểu Tiểu thấy kì thật đối phương nên đổi họ Mạnh, biệt hiệu là Mạnh Khương(*)…

(*) Mạnh Khương Nữ hay Nàng Mạnh Khương (孟姜女) là một nhân vật trong truyện cổ tích dân gian Mạnh Khương Nữ khóc Trường Thành của Trung Quốc. Câu chuyện kể rằng, vào thời Tần Thủy Hoàng, ngay trong đêm tân hôn của Mạnh Khương Nữ với tân lang là một thư sinh Giang Nam tên Phạm Hỷ Lương, chồng Mạnh Khương Nữ bị triều đình bắt đi xây dựng Vạn Lý Trường Thành. Đến mùa Đông, Mạnh Khương Nữ đan áo cho chồng và đã lặn lội tìm chồng để trao áo. Mạnh Khương Nữ đã đi khắp theo chiều dài của Trường Thành, hỏi thăm nhiều người và cuối cùng nhận được hung tin chồng mình bị chết vùi thây dưới Trường Thành. Nàng Mạnh Khương đau buồn khóc lóc thảm thiết 3 ngày 3 đêm, nước hòa lẫn máu. Tiếng khóc của Mạnh Khương vang xa 800 dặm Trường Thành, làm sụp đổ một khúc thành, để lộ xác chết của chồng mình. Nàng an táng cho chồng xong liền nhảy xuống biển tự vẫn. Ngày nay, tại quận Sơn Hải Quan thuộc địa cấp thị Tần Hoàng Đảo của tỉnh Hà Bắc có miếu thờ Mạnh Khương Nữ (nguồn wikipedia)

“Ủa?!” Nữ sinh khả ái đột nhiên nhỏ giọng kinh hô:”Phong Tiểu Tiểu, mình nhìn lầm rồi sao, ca sĩ kia chẳng phải gian phu của cậu à?”

Tiệc sinh nhật Khương Lễ được tổ chức ở quán bar, mọi người vây quanh như chúng tinh phủng nguyệt trấn an chàng trai thất tình yếu ớt, nữ nhân vật chính bị nữ sinh khả ái kéo qua nói lời khách sáo đồng thời khuyên nhủ.

Lúc này trên dài quán bar, một người đàn ông mang kính đen đã hát hơn nửa buổi đang cất lên một bài tiếng Anh cổ điển, thanh âm trầm thấp từ tính, Phong Tiểu Tiểu cảm thấy rất dễ nghe, nhưng lại không đi để ý diện mạo của đối phương.

Nghe nữ sinh khả ái dùng từ hết sức không văn nhã, Phong Tiểu Tiểu mất hứng phê bình:”Một nữ sinh nói từ gian phu thật khó nghe, cậu không thể dùng từ khác sao?”

Nữ sinh khả ái đỏ mặt:”Xin lỗi…”

“Tỉ như cậu có thể gọi là tình nhân.”

“…”

Nữ sinh khá ái giận đưa nắm đấm trừng Phong Tiểu Tiểu.

Đùa giỡn tiểu nữ sinh xong hướng lên dài, quả thật là thằng nhãi Dương Nghiễn, tuy rằng kính đen che nửa khuôn mặt, tóc vuốt gel bái loạn, nhưng cẩn thận một chút vẫn nhận ra được.

Phát hiện Phong Tiểu Tiểu đang nhìn mình, ca sĩ trên đài đem kính đen trượt lên đầu, hướng bên này phi cái nháy mắt, nội tiết tố trong không khí tăng theo cấp độ lũy thừa dẫn theo một màn thét chói tai, ngay cả con chó nhỏ đi ngang cũng chẳng tha.

“…Lẳng lơ.” Phong Tiểu Tiểu giật giật, đối với hình tượng uy mãnh của Nhị Lang Thần đã hoàn toàn tuyệt vọng.

Nữ sinh khả ái cũng hét chói tai, kêu xong còn hết sức có đạo đức chuyên nghiệp, nhớ rõ cho bạn học bên cạnh biết tin tình báo, vì thế tiểu Khương được bạn bè vây bên trong bùng lên tuyệt vọng, khóc thút thít hai mắt đẫm lệ uông uông nhìn về phía Phong Tiểu Tiểu như nhìn vợ mình trèo tường.

Một bài hát xong, Dương Nghiễn xuống đài, đẩy ra tiểu nữ sinh, dựa vào quầy bar bên cạnh Phong Tiểu Tiểu, khóe miệng cong lên, đè thấp âm thanh lộ ra vài phần kinh ngạc:”Sao em lại ở chỗ này?”

“Không phải anh theo dõi em?!” Phong Tiểu Tiểu cũng kinh ngạc.

Dương Nghiễn giật mình, quay đầu nghiêm túc xem Phong Tiểu Tiểu trong chốc lát, tựa hồ nhìn ra đối phương không phải dang nói đùa, lắc đầu thở dài:”Phiền phức đều ở cùng một chỗ…Lát nữa các em vẫn nên đi trước đi. Một đám sinh viên chúc mừng sinh nhật không đi chỗ nào, lại đến quán bar vờ thành thục cái gì đâu!”

“Vờ…”Phong Tiểu Tiểu không nói gì.

Dương Nghiễn cười nhạo xem li nước trái cây trong tay Phong Tiểu Tiểu, thâm ý chỉ:”Chỉ có tiểu nữ sinh mới uống nước trái cây.”

“…Lý Trường nói năng lực của tôi bây giờ chưa ổn định cho nên mới không có cách nào sử dụng bình thường, tôi chủ yếu sợ uống cái gì không cẩn thận lộ ra cái đuôi.”Phong Tiểu Tiểu xem thường:”Lỡ như dọạ chết người ai phụ trách?!”

Dương Nghiễn vừa nghe cũng chẳng biết nói gì hơn, Nữ Oa này đúng là phiền hơn các loại thần khác, chính mình lộ Thông Thiên Nhãn tốt xấu còn có thể dùng tóc che, người ta trực tiếp chơi luôn người vật hợp thể. Khẩu vị nặng thế này chính mình quả thật cũng không có cách nào tiếp nhận.

“Rốt cuộc anh có cái gì phiền phức?” Phong Tiểu Tiểu chủ động hỏi.

“Thế nào, muốn hỗ trợ?” Dương Nghiễn ra vẻ cười nhạo:”Thật không biết em đối với đồng bạn còn có thể tận tâm như thế.”

Phong Tiểu Tiểu giải thích:”Anh hiểu lầm, em chủ yếu nghĩ nếu phiền phức quá lớn, em có nên nắm chặt thời gian về nhà thẳng tay đem hành lí của anh ném ra ngoài…sớm biết rằng liên quan đến Lý Trường sẽ không có gì tốt, không biết bây giờ phân rõ giới tuyến với anh có còn kịp không.”

“…”

Phiền phức của Dương Nghiễn còn chưa xuất hiện. phiền phức của Phong Tiểu Tiểu đã rưng rưng nước mắt lấy dũng khí đi đến:”Tiểu Tiểu, vị này…là bạn trai của cậu sao…?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.