Sau khi tỉnh dậy cái khác không nói, đầu tiên thể chất thay đổi là không thể thiếu, cũng là cái thể hiện ra bên ngoài rõ nhất.
Bạn học Nhị Lang Thần một thân xanh tím ứ ngân trong quá trình bị khuân vác đã sớm tiêu mất bảy tám phần, đến khi bị quăng lên sô pha nhà Phong
Tiểu Tiểu thì ngay cả các miệng vết thương cũng đều khép lại khá tốt.
Việc tiếp theo chính là chờ anh ta tỉnh lại.
Vì không bỏ lỡ thời khắc có ý nghĩa lịch sử này, Phong Tiểu Tiểu hủy bỏ kế hoạch ăn cơm bên ngoài, trực tiếp đổi thành gọi cơm đến nhà.
Vì
thế, đến lúc Nhị Lang Thần tỉnh dậy, chậm rãi mở to mắt, ánh vào con
ngươi là một nam một nữ, một trước một sau, đều tự ôm cơm hộp ngồi xổm
trước mặt mình, mắt không chớp ăn thật ngon miệng.
Làm, làm gì?!
Nhị Lang Thần kinh hãi.
“Tỉnh?!”
Cô gái nuốt xuống một miếng thịt sườn, huơ huơ chiếc đũa thân thiện chào hỏi.
Nhị Lang Thần:”…”
Nếu hắn nhớ không lầm, trước khi mình hôn mê, cô gái kia hình như tự giới thiệu là Nữ Oa?
Lại nhìn Thái Bạch Kim Tinh đang cắn giò heo miệng dính đầy mỡ…Nhị Lang
Thần thật tình cảm thấy thế giới này chính là một cái chén cụ ( bi
kịch).
Hồi lâu không nói gì, Nhị Lang Thần chậm rãi ngồi dậy trên sô pha, xoa xoa cánh tay, xoa xoa chân, nhìn bằng mắt cùng tự thân cảm
nhận thì thấy thân mình rất khỏe, xem ra thành thần tiên vẫn là có lợi,
ít nhất tiết kiệm được không ít tiền thuốc men: “Thế giới này thật thần
kì” Nhị Lang Thần buông tiếng thở dài, nói không nên lời, không biết là
đang xúc động hay gì nữa.
Phong Tiểu Tiểu đồng cảm, cảm giác có
đồng nghiệp thật tốt, sau này nếu lão đàn ông kia lại nổi điên, ít nhất
cũng có người cùng mất mặt với mình.
“…Tôi muốn biết, rốt cuộc các người muốn tôi làm cái gì?”
Trí nhớ thần tiên với Phong Tiểu Tiểu, với Dương Nghiễn mà nói, giống như
là nhìn một bộ phim điện ảnh ở góc độ thứ ba–tuy rằng rất hiểu, nhưng
cảm xúc chân thực không bao nhiêu. Mọi người đều sớm trưởng thành rồi,
nhân cách cũng đã sớm định hình, trên cơ bản mà nói muốn thay đổi bởi
một bộ phim điện ảnh là chuyện không thực tế.
Phong Tiểu Tiểu
nghe xong vấn đề của Nhị Lang Thần phất phất tay tỏ vẻ không sao cả,
quăng đến anh ta một hộp cơm khác:”không có gì, chỉ là rảnh rỗi, tìm vài đồng nghiệp, cùng tu luyện cho vui…Đúng rồi, hộp cơm này 20 đồng, phí
giao hàng là 10 đồng, chia ra ba người, anh trả cho tôi 23 đồng 3, lấy
tiền mặt không quẹt thẻ, cảm ơn.”
“…”
Nhị Lang Thần hắc
tuyến ôm cơm hộp, sờ sờ túi tiền so với cái mặt còn sạch sẽ hơn. Suy
nghĩ một chút, kéo ra cái áo vốn đã rách không che được cảnh gì, lộ ra
một bộ ngực tinh tráng, nghiêm túc hỏi:”Lấy thịt trả được không?!”
“…Tôi cho anh nợ.”
Chờ ba người đều ăn uống no đủ, người đàn ông cảm thấy mĩ mãn, say mê nhìn
niềm vui ngoài ý muốn:”Vốn chỉ nghĩ là thức tỉnh Nữ Oa, không ngờ nhanh
vậy mà tìm được thêm Nhị Lang Thần…đúng rồi, tôi là Thái Bạch Kim Tinh,
đã giới thiệu lúc nãy, lúc bên ngoài có thể gọi tôi là Lý Trường”.
“Phong Tiểu Tiểu.” Phong Tiểu Tiểu tự giới thiệu một câu, sau đó tò mò như đùa giỡn gọi:”Anh từ nhỏ có cái gì tinh thông không? Nghe nói tôi vì chơi
bùn tốt mới trở thành Nữ Oa, còn anh đâu?”
Nhị Lang Thần Dương Nghiễn chà xát miệng, chống cằm suy nghĩ:”Chẳng lẽ là bởi vì tôi nuôi một con chó ?!”
“…”
Hai đôi mắt nghi hoặc chờ mong giải thích cùng chuyển hướng đến chỗ Lý
Trường, Lý Trường khóe miệng run rẩy:”Cái cậu thức tỉnh là thông thiên
nhãn…chẳng lẽ trước đây cậu không chú ý đến mình thông thạo cái gì sao?
Tỷ như năng lực hiểu rõ người khác linh tinh?”
Dương Nghiễn dừng một chút, cười lạnh:”Có thể nhìn thấu tiểu nhân, ngụy quân tử có được tính không?”
Từ nhỏ hắn đối với bản chất thiện ác của con người đặc biệt nhạy cảm,
chẳng sợ đối phương hành động kín kẽ, công phu lại thâm sâu, chỉ cần chú ý liếc mắt một cái, là người xấu hay người tốt, cho đến bây giờ đều có
thể dễ dàng nhìn thấu, giống như một loại phán đoán bằng trực giác.
Đương nhiên, nhiều người không tin vào phán đoán của Dương Nghiễn…Ai bảo hắn không có chứng cớ!
Phong Tiểu Tiểu đối với khả năng đặc dị này có cảm tưởng nói không nên lời,
lại cảm thấy có chút tiếc nuối đồng tình:”Khi nào có thể tiến hóa đến
mức nhìn thấu dãy số nào trúng độc đắc, khi đó anh xem như tu thành
chính quả…nếu không được thì tiến hóa đến nhìn xuyên thấu cũng được, chứ nhìn ra ai quân tử ai tiểu nhân thì làm được gì?”
“Tại sao lại
vô dụng?” Dương Nghiễn tò mò, thật ra hắn cũng từng dùng khẩu khí đùa
giỡn để cùng bạn bè đàm luận vấn đề này, nhưng chưa từng nghe qua đánh
giá như vậy.
Phong Tiểu Tiểu nhìn vào mắt hắn:”Dùng lời kịch mà
nói, chính là ‘anh biết quá nhiều rồi’…”( cái chỗ này hơi khó hiểu,
thường mí bạn xem phim xã hội đen, khi mà người ta giết người diệt khẩu
thì thường hay nói: “ngươi biết quá nhiều rồi, người như ngươi không nên để sống” kiểu vậy đó).
Không hay ho nhất là, những người khác
vĩnh viễn không biết được nhiều như hắn, vì thế hoặc là không hợp mà
tách ra, hoặc là kiềm chế ghê tởm giả ngu lăn xả vào. Mặc kệ kết quả ra
sao, đối với một người biết quá nhiều sự thật sẽ không hề dễ chịu.
Dương Nghiễn Ngẩn người, tiện đà cười to:”Đúng vậy, quả thật là ‘ biết quá nhiều rồi’.”
“Lại nói, Thông Thiên Nhãn của Nhị Lang Thần vốn là do Nữ Oa nương nương
giúp hắn mở…à, không phải nói con, ta đang chỉ Nữ Oa chủ hồn thần sáng
lập. Mà năng lực của Thông Thiên Nhãn chính là nhìn thấu thiên hạ vạn
vật, hồn phách con người có công đức thiện ác, cậu thấy rõ hết, cho nên
tự nhiên có thể liếc mắt là nhìn thấy đối phương là dạng người gì.” Lý
Trường giải thích.
Dương Nghiễn không để ý tới ông ta, quay đầu
nhìn tiểu Nữ Oa vừa làm cho hắn hứng thú:”Tôi hiện tại không có nhà để
về, muốn ở chỗ này cầu bao dưỡng, không biết có tiện không?!”
Sau khi mở mắt, năng lực tựa hồ càng thấm nhuần hơn so với trước đây, Dương Nghiễn thậm chí không cần cố ý ngưng thần vẫn có thể nhìn trên thân
người khác những quầng sáng màu sắc khác nhau, hoặc tinh nhuần hoặc mờ
đục. Tiểu Nữ Oa trước mắt thuộc loại sạch sẽ làm cho người ta cảm thấy
thoải mái dễ chịu.
Phong Tiêu Tiểu rất thật thà thở dài:”Mặc kệ
tiện hay không tiện, chỉ cần anh là Nhị Lang Thần, tôi nhất định phải
đồng ý…Nột, thấy không, chủ nhà chân chính ở đằng kia, tôi muốn đuổi anh đi, ông ta liền đem tôi…Di, đúng rồi, tôi là Nữ Oa mà, ông ta khẳng
định sẽ khó mà đuổi tôi, cùng lắm tìm một phòng khác cho chúng ta.”
“Ông ta luôn kéo người ta nhập bọn như vậy?! Vậy thì có bao nhiêu phòng mới
đủ đưa?” cái này tuyệt đối là đơn thuần cảm thán, Dương Nghiễn tỏ vẻ
thường thức cách làm của Lý Trường phát ra từ nội tâm.
“Ngày hôm
qua là tôi, hôm nay là anh. Cho đến bây giời tạm thời chỉ có hai chúng
ta…hơn nữa cái thứ phù kia cũng không còn, tôi đoán nếu lại gặp thêm
thần tiên mới, muốn cho người ta tin tưởng mà không phải tin ông ta có
bệnh thần kinh…Điểm này tương đối khó khăn.”
“…+1.” Dương nghiễn đổ mồ hôi.
Lý Trường cũng đổ, càng có nhiều hơn hắc tuyến:”Sắp xếp nơi ở cho các
người không khó, nhưng là Nhị Lang Thần…Bối cảnh xã hội của cậu có phải
có chút vấn đề hay không?! Mặc dù là thần tiên, nhưng nếu gặp phải phiền toái quá lớn, muốn giải quyết cũng không khỏi phiền phức.”
“Ai nói tôi có phiền toái?!” Dương Nghiễn cười:” Tôi là nhân dân lương thiện.”
“…”
Một chút cũng không giống.