Nhật Kí Trưởng Thành Của Tòa Thành Ngầm

Chương 10: Chương 10: Thẻ nhân vật




Cô gái người thú đứng lên giống như đang ở trong trạng thái hồi quang phản chiếu, bắt lấy bút sau đó ký tên xuống.

Lực cầm bút của cô gái giống như đang cầm dao, vẽ lên trang giấy những hình vẽ xiêu xiêu vẹo vẹo khiến Tasa gần như cho rằng cô gái này chỉ đơn giản là đang phát tiết cơn giận dữ trước khi chết nên mới vẽ linh tinh trên trang giấy đang lơ lửng giữa không trung nhưng khi cô ta viết xong nét cuối cùng thì cả tờ khế ước phát sáng rực rỡ. Ngay sau đó tờ khế ước đẹp đẽ nhưng có vẻ không chân thực đang lơ lửng giữa không trung lập tức hóa thành tro bụi, cùng lúc đó khế ước sáng lên ở trong đầu hai bên.

Đây là một loại chuyển hóa rất kỳ lạ, hữu hình hóa thành vô hình, tiêu tán hóa thành bất tử. Nếu như chuyện đốt tiền âm phủ có thể đến được tay của những vong hồn trong truyền thuyết là có thật thì đại khái quá trình cũng giống như thế này. Trong khoảnh khắc khế ước bắt đầu có hiệu lực, trong đầu Tasa như có pháo hoa đang nổ tung đồng thời hình như có một cánh cửa bị khóa trong linh hồn cũng được mở ra. Sau một tiếng “cạch”, vô số tin tức được mở ra khỏi lớp khóa tro bụi.

Lượng tin tức này rất khổng lồ hơn nữa lại phức tạp khiến Tasa lập tức hiểu được vì sao lần đầu tiên cô tỉnh lại lại không “nhớ đến” những thứ này, lúc ấy cô không hề chuẩn bị cho việc linh hồn của mình sẽ bị những thứ này chen lấn, xô đẩy sau đó nổ tung. Tuy vậy tình huống hiện tại cũng không tốt hơn bao nhiêu, Tasa như bị giam trong một thư viện điên rồ, mỗi quyển sách trong đó đều giống như chim chóc bị hoảng sợ bay dáo dác khắp nơi. Chỉ mỗi việc né tránh góc cạnh của những quyển sách đã làm cô cực kì mệt mỏi rồi.

Tasa cố gắng thuần hóa những tin tức này, tìm kiếm quy luật, phán đoán quỹ đạo.... Cái khó nhất là ở chỗ cô không muốn trốn tránh những tri thức nguy hiểm này mà cô muốn hiểu chúng nó. Sự thật là cô rất tỉnh táo lại cẩn thận nhưng đồng thời cũng có lòng hiếu kỳ rất lớn, người này hơn người khác chính ở chỗ... Hoặc có thể nói là những người dũng cảm chỉ hơn những kẻ ngu ngốc, lỗ mãng ở một chút sáng suốt và may mắn thôi, không phải sao?

Dường như do hai chủng tộc có nền văn minh hoàn toàn khác nhau nên khi dịch đống tin tức này có những chỗ Tasa rất khó lý giải vì cô chưa bao giờ nhìn thấy, chưa từng được nghe nói qua. Nếu có cặp hồ sơ để phân loại từng thứ thì tốt rồi, Tasa nghĩ. Trong đầu cô lóe lên bảng excel, túi hồ sơ, hộp danh thiếp. Những ý niệm nhỏ nhoi trong đầu cô lặng lẽ rót vào dòng lũ tin tức.

Ở dưới ý chí của cô, những kiến thức này bắt đầu thay đổi.

Từng mảng từng mảng tin tức được phân loại, quy nạp thành một hệ thống mà cô có thể hiểu được, có thể sẽ có một ít tin tức bị mất đi hoặc ý nghĩa bị thay đổi nhưng như thế cũng đủ rồi. Cánh cửa kia khép lại một lần nữa, phần lớn “Sách” đều bay vào trong đó, dòng nước lũ đang càn quét bỗng dừng lại, Tasa mừng rỡ phát hiện có một ít tư liệu được cô lưu giữ lại.

A, khó trách Tòa thành ngầm lại được xưng tiền tiêu của đội quân Vực sâu.

Đối với những tòa thành ngầm bình thường mà nói thì việc nuốt chửng các sinh linh trên mặt đất là cách tiến thêm một bước để đạt được sự chú ý của Vực sâu. Tòa thành ngầm truyền năng lượng thuộc về chủ nhân vật chất vị diện này tới Vực sâu sau đó nhận lại ma lực từ Vực sâu. Vực sâu trao đổi năng lượng đó rồi làm nhiễm bẩn thế giới trên mặt đất. Tựa như Slime, nó có thể kiến tạo ra ma thạch trong hoàn cảnh sinh trưởng thích hợp, nếu như Tòa thành ngầm xuất hiện đầy rẫy ở Erean và chúng nó liên tục cải tạo hoàn cảnh thì một ngày nào đó sẽ làm cho Đại ác ma không bị vị diện này bài trừ, sau đó là tung hoành trên mặt đất.

Tasa không làm như vậy nhưng không biết có phải là do ký khế ước với Victor dẫn đến tạo thành thay đổi hay là trung tâm của tòa thành ngầm tiến hành thỏa hiệp với tình trạng hiện tại mà nó lại công nhận việc ký khế ước với một sinh vật là chủ nhân của vị diện này.

Những bí mật được cất giấu ở trung tâm của tòa thành ngầm đã mở khóa một phần với Tasa nên cô có thể dùng những phương pháp mà cô biết để điều chỉnh lại tri thức và sức mạnh đến từ thế giới khác này. Tin tức bị che giấu đã trở thành một bản kê khai rất rõ ràng, minh bạch.

Trên bàn trước mặt cô có ba “tấm thẻ“.

Trên tấm thẻ thứ nhất vẽ cái đầu của A Hoàng mập mạp đồng thời có chú thích: “Địa Tinh A Hoàng thông minh, con kiến có khỏe mạnh đến mấy cũng chỉ là con kiến, có lẽ đơn thuần là lãng phí năng lượng của trung tâm.”

Tasa tập trung sự chú ý vào tấm thẻ, sau đó vì tò mò nên cô dùng ý chí của mình chạm vào trung tâm của A Hoàng, nhìn thấu cảm xúc của nó giống như lúc trước cô trao đổi với nó bằng trò chơi vứt gậy vì không thể trông cậy vào việc nó nói rõ ràng cho cô nghe được. Tin tức bên trong nó rất rối loạn, mất trận tự, đại khái chỉ có một con Địa Tinh khác mới có thể hiểu được. Tên tấm thẻ đó ngoại trừ tên và dòng chú thích ngắn thì không còn gì nữa. A Hoàng vốn là sản phẩm của Tòa thành ngầm, hiện tại cũng không có nhiều thay đổi lắm.

Trên tấm thẻ thứ hai là một đôi mắt màu vàng với con ngươi dựng thẳng đứng và chú thích: “Quyển sách của tòa thành ngầm, Victor, một quyển sách kỳ lạ tự xưng là Đại ác ma, ít nhất hiện giờ đang đảm nhận tốt vai trò sách tham khảo.”

Tasa cũng tìm kiếm thông tin giống như cô đã từng làm với A Hoàng, cô như đi vào một con đường nhỏ bị bao phủ bởi bóng đêm vô biên, bên tai nghe thấy giọng nói nhỏ, nhưng chưa tới nửa đường thì cô đã bị bắn ra ngoài: “Hừ! Không phải cô muốn nhìn trộm ta đấy chứ?” Victor kêu lên: “Đừng có ngớ ngẩn nữa, linh hồn tối tăm trong ta sẽ khiến cô nát bấy, sau đó ta sẽ bị sự ngu xuẩn của cô hại chết!”

Tasa cảm thấy phần lớn lời nói của Victor chỉ là khoa trương nhưng cô thật sự cảm giác được sự lạnh lẽo thấu xương và một ít hình ảnh không hoàn chỉnh, những hình ảnh kia như cảnh sáng sớm trong mơ, biến mất rất nhanh. Tasa cảm thấy cho dù giữa hai người có sự gắn kết bằng khế ước nhưng tốt nhất là đừng tùy tiện nhìn trộm đối phương. Làm vậy có chút nguy hiểm hơn nữa việc xâm phạm riêng tư của người khác như vậy là không phải phép, cộng thêm không phải linh hồn mỗi người đều giống như A Hoàng, chỉ cần liếc nhìn là có thể thấy hết tất cả.

Trên tấm thẻ 【 quyển sách của tòa thành ngầm 】còn có viết một năng lực.

Nghiệp vụ viên giải đáp thắc mắc: Cô có thể tạo ra một tờ khế ước vào bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu nhưng chỉ được dùng những ngôn ngữ mà cô đã được học đồng thời không có những điều kiện hấp dẫn của ác ma đi kèm nhưng không sao! Bởi vì thành công hay không đều phụ thuộc vào nghiệp vụ viên! (Edit khúc này tui cũng không hiểu lắm vì nghiệp vụ viên trong tiếng Anh là Account executive, tui đọc thông tin thấy không nên dịch từ này ra tiếng Việt và tui cũng không tìm được từ Việt hóa nào của từ này, còn chế nào thắc mắc không tìm được từ Việt hóa mà sao để nghiệp vụ viên thì tui để theo QT đó. Công việc của nghiệp vụ viên này khá mơ hồ với đứa như tui, chuyên ngành tui học không có bất cứ liên quan nào đến kinh tế, cầu chế nào học kinh tế hoặc marketing vào giải thích)

... Tasa bắt đầu khẳng định những thông tin ghi trên tấm thẻ kia không đúng hoàn toàn với năng lực ở thế giới này, mà lời giải thích về nghiệp vụ viên đó nghe sao cũng thấy giống như đến từ thế giới của cô. Diễn đàn Lê Quý Đôn. Nghĩ đây cô lập tức thấy những hình vẽ ở phía sau tấm thẻ cực kì giống hình vẽ bên ngoài bộ bài tú lơ khơ bán mấy đồng một bộ ở gần nhà ga xe lửa.

Cô lướt qua hai tấm thẻ đầu, dời tầm mắt đến tấm thẻ thứ ba, trên tấm thẻ thứ ba là cô gái người thú máu chảy loang lổ.

“Marion mất máu quá nhiều, máu của cô ta đã bị pha trộn, không thuần khiết, nhiều nhất là từ con người và người sói. Cung cấp cho người thân của cô ta một nơi ẩn núp tạm thời, sau đó cô có thể lấy đi linh hồn của cô ta.... Tái bút: Thời gian còn lại đến khi cô ta biến thành “Marion chết ngắc” còn khoảng mười phút nhưng không sao, một con chó nhỏ có huyết thống như vậy thì sức chiến đấu chẳng có bao nhiều, linh hồn của cô ta càng hữu dụng hơn xác cô ta rất nhiều.”

Rõ ràng giọng điệu này là của Victor.

Tasa liên tục liếc Victor trắng mắt, đôi mắt màu vàng cực lớn của Victor khó hiểu nhìn lại cô, hoàn toàn không biết trong đầu cô đang nghĩ gì.

Lúc nãy khi tạo ra khế ước, Tasa hoàn toàn không để tâm đến việc điều chỉnh lại điều khoản trong khế ước, dù sao đối phương cũng không hiểu, vì vậy nội dung trong khế ước chính là cô thực hiện nguyện vọng người kí khế ước, từ nay về sau tất cả những gì của người ký khế ước đều thuộc về cô.

Điều khoản ngang ngược, bất bình đẳng rất có phong cách Vực sâu, đại khái chỉ có Victor mới cho rằng nó công bằng.

Năng lực phía dưới tấm thẻ có tên cô gái người thú Marion bị gạch ngang bởi một đường thẳng màu xám, phải đợi đến khi khế ước hoàn thành mới có thể mở khóa được. Tasa nhíu mày nhìn hai chữ “gần chết” bên cạnh, đột nhiên cô rùng mình một cái, cầm theo tấm thẻ và cái bàn thoát ra khỏi không gian này.

Nhưng không hề có tấm thẻ và bàn đọc khi cô thoát ra không gian, đó chẳng qua chỉ là những thứ được hiện thực hóa nhờ vào linh hồn của cô mà thôi. Điên cuồng như cơn lũ dữ vừa rồi cũng được, sau khi sửa sang lại hợp lí chỉnh tề cũng được, cả hai thứ đều chỉ xảy ra trong tư duy của Tasa còn ở trong hiện thực, không đến mấy phút nữa Marion sẽ chết, cô ta đang nằm trên mặt đất cầu xin Tasa, người chung quanh vẫn sợ hãi giống như vừa rồi. Lúc này Tasa nhìn thấy ánh sáng của những ngọn đuốc cách nơi này không xa và đang dần dần tiến đến chỗ này. (Tóm lại từ khúc khế ước biến mất, khế ước sáng lên trong đầu cả hai thì đoạn này chỉ diễn ra trong đầu Tasa, tới khúc này bả mới thoát ra khỏi suy nghĩ và quay trở về hiện thực. Vì Tasa với Victor kí khế ước nên có sự kết nối, khi bả chỉnh sửa hệ thống lại thông tin = 3 tấm thẻ thì cha Victor cũng chen vào một chân)

“Giấu tất cả đi!“.... Hiện tại cô đã có thể hiểu được câu nói của Marion lúc nãy là có ý gì.

Chuyện này cũng không khó.

Mặt đất tách ra thành một khe nứt dài, nhóm Địa Tinh đã tạo ra một khe nứt nuốt chửng tất cả mọi người, binh khí và những thi thể trên mặt đất. Những người dân du cư phát ra tiếng kêu kinh hoảng: “Đừng sợ!” Marion la to sau đó ho ra máu tươi: “Theo tôi... Mọi người đi theo tôi!”

Marion gắng gượng đi vào sâu trong đường hầm tối đen như mực khiến người ta cực kì bất an dưới mặt đất nhưng so với quân đội đang gần trong gang tấc thì đi đến một nơi mà mình không biết còn có thể tệ hơn nữa sao? Có Marion làm gương, đám dân du cư dần dần đi theo cô.

Những người còn lại tuy có bất mãn nhưng cũng đuổi theo rất nhanh, sau khi tất cả tiến vào tòa thành ngầm thì khe nứt dần dần khép lại. Ở phương diện sử dụng, chi phối nguyên tố đất thì những con Địa Tinh cực kì xứng đáng nhận được danh hiệu bậc thầy, Tasa cũng không biết chúng nó có thể làm được xuất sắc như vậy. Không lâu sau mặt đất hoàn toàn bằng phẳng giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

“Được rồi!” Victor nói: “Khế ước đã hoàn thành, ném bọn chúng đi.”

Anh ta nói không sai, Tasa có thể cảm giác được điểm ấy. “Giấu tất cả đi!” nhưng không nói là giấu bao lâu, cũng không nói là giấu ai. Nếu đã tuyệt vọng đến mức kí khế ước với ác ma thì tuyệt đối phải nhớ bổ sung tất cả lỗ hổng có thể nghĩ đến, bao giờ khế ước của ác ma cũng mang đến cái lợi lớn nhất cho chủ nhân. Marion đã lâm vào hôn mê nên không thể nào biết được đây là chuyện đáng sợ đến cỡ nào.

“Cô còn chờ cái gì nữa?” Victor thúc giục: “Không có một chủ nhân của tòa thành ngầm nào cho phép chủ của vị diện xuất hiện trong tòa thành ngầm của mình, cô muốn bị một đội kỵ sĩ Thánh Quang bao vây sao?”

“Tất cả dấu vết đều đã bị mặt đất nuốt chứng rồi.” Tasa chỉ chỉ xác của bọn lính: “Bọn họ sẽ không phát hiện được gì cả.”

“Một đám người mất tích ở trên mặt đất bằng phẳng? Đứa ngốc cũng biết là có vấn đề!” Victor không đồng ý nói.

Nhưng dù có như thế nào đi nữa thì cũng đã quá muộn rồi. Phía trên đã truyền đến tiếng bước chân của quân đội, tất cả chỉ cách bọn họ một lớp đất. Những người sống sót tập trung lại thành một đám, tất cả đều căng thẳng đến ngừng thở.

Tiếng chó sủa, tiếng bước chân, tiếng quát mắng ... Quân đội đến gần... Sau đó đi xa.

Phù! Lúc này đám người mới dám thở ra khe khẽ nhưng ở trong bóng đêm vô biên như thế này lại to đến dọa người, rất nhiều người đều hoảng sợ vội vàng bịt kín miệng mình lại. coki LQĐ. Bọn họ đứng bất động như pho tượng một lúc lâu, sau đó không ít người bắt đầu kinh hoảng nhìn về phía nguồn sáng duy nhất trong đường hầm, cũng chính là Tasa đang ở trong thân thể U Linh.

Trong đường hầm này có đủ không khí sao? Tasa di chuyển một cách vô ý thức. Ở dưới mặt đất, con người cần phải có không khí cũng giống như cần ánh sáng, thức ăn, chữa trị...

Cô sững sờ một chút, sau đó phát hiện trong đầu có một tin tức mới đã mở khóa.

“Phép thuật chữa trị: Nguồn năng lượng sinh mạng của sinh vật kí khế ước với cô đã giảm xuống tới mức thấp nhất, phép thuật chữa trị được mở khóa.”

“Phòng bếp: Sinh vật kí khế ước với cô muốn tồn tại được cần phải ăn uống, phòng bếp đã được mở khóa “

...

Những thông tin mới liên tục xuất hiện, ngoài ra còn có “Chỗ ở: Sinh vật kí khế ước với cô không thể tồn tại và khôi phục ở trong đường hầm, nơi ở đã mở khóa.” v…v.. (là vân vân đó) nhưng không thể nghi ngờ điều quan trọng nhất chính là cái đầu tiên. Trong khoảnh khắc cô gái người thú trở thành vật sở hữu của Tòa thành ngầm thì Tasa cũng nhận được khả năng tự phục hồi của cô gái. (Xem X-men chưa, Logan có khả năng tự chữa trị siêu nhiên đó, chắc bà này fan của X-men)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.