Cố Kiều Niệm nhìn hơi chằm chằm vào hai cái tên CP này.
Thật ra cô cũng không bận tâm lắm về cái tên đồng âm ở phía trước.
Chẳng qua, đó chỉ là cách gọi mà thôi.
Thế nhưng, nó lại buộc cô phải đưa ra một trong hai lựa chọn, giữa cố ý và ý niệm.
Cố Kiều Niệm không chút do dự chọn ý niệm.
Cô không thể nói được nguyên nhân vì sao.
Cô chỉ cảm thấy nghe cái này thoải mái, nhìn cũng hợp mắt.
Còn về cố ý...
Nghe thì biết nó giống như một trò đùa dai.
Mà chắc chắn cậu chủ Cung rất thích trò chơi đùa dai này!
Cô đang muốn thả di động xuống, thì đột nhiên một tin nhắn nhảy ra.
Tin nhắn đến từ nhóc đáng thương được nhặt về.
Cố Kiều Niệm bấm mở tin nhắn.
Cung Dịch gửi tới hình khuôn mặt với biểu cảm tươi cười, ngốc nghếch.
“Cậu chủ Cung… Mắt thường cũng có thể thấy được cậu đang vui sướng.”
Cố Kiều Niệm nói thầm trong lòng, nhưng đáy mắt và khóe miệng của cô, lại phủ lên ý cười nhạt.
*
Nghiêm Trình Thành cảm thấy bản thân là một thiên tài về quan hệ xã hội.
“Mặc dù Cung Dịch tuổi nhỏ, nhưng nhìn không giống cừu non, nhất định là chó săn! Á, quỳ gối cầu xin nhân viên nặc danh của hai bên tung tin ân ái hằng ngày hai người này cho công chúng đi!”
Nghiêm Trình Thành đắc ý, ghi nhớ bình luận này.
Vừa đọc xong, anh ấy còn ngắm Cung Dịch đang ngồi phía đối diện.
“Cậu là sói, thì tôi biết rõ rồi. Nhưng mà, cậu ở trước mặt Kiều Kiều cũng là sói sao? Người ta thật tò mò quá đi!” Nghiêm Trình Thành càng nói càng làm ra vẻ!
Sáng sớm hôm nay, Cung Dịch về công ty mới biết được tin tức này. Đương nhiên tạo hình của anh, cũng đã khôi phục bá đạo hơn hẳn những tạo hình thường ngày.
Tóc chải ngược về sau, để lộ ra vầng trán cao, thoạt nhìn đường nét trên gương mặt và ngũ quan của anh, càng thêm rõ ràng.
Một cơ thể cao vững chãi trong bộ vest đen, làm lộ ra cơ thể vai rộng eo hẹp hoàn mỹ của anh.
Ngón tay thon dài của anh ung dung và thong thả kéo cà vạt xuống, rồi lại cởi bỏ hai nút trên cùng áo sơ mi ra, để cái cổ thon dài lộ ra.
“Lần trước, cậu nói muốn đầu tư vào một làng du lịch phải không?” Cung Dịch hỏi.
“Đúng vậy, nơi này tôi cũng đã nhìn kỹ rồi, nhưng cha của tôi lại giữ tiền chặt quá!” Nghiêm Trình Thành ủ rũ nói.
“Phương án kế hoạch đưa cho Hứa Cao, còn số tiền kia tôi xuất ra.” Cung Dịch chậm rãi nói.
Nghiêm Trình Thanh khiếp sợ nhìn về phía anh.
Anh ấy muốn làm cái kia thành một khu nghỉ dưỡng, đầu tư xây dựng cơ sở cũng phải bảy, tám ngàn vạn.
“Phần thưởng.”
Cung Dịch không đợi cho Nghiêm Trình Thành phục hồi lại tinh thần, anh đứng dậy chuẩn bị thay quần áo khác về phòng luyện tập, chờ Cố Kiều Niệm đến sắp xếp và tập diễn.
Cho tới nay, Nghiêm Trình Thành chưa bao giờ nhìn thấy Cung Dịch vui vẻ như thế.
Hình như sau khi thành CP với Cố Kiều Niệm thì anh còn vui vẻ hơn cả khi ném mấy trăm triệu USD vào dự án nữa đấy.
“Cung Dịch, cậu cứ yên tâm. Tôi khẳng định sẽ vực dậy dự án này và làm cho nó thành công!” Nghiêm Trình Thành vui vẻ đến mức muốn bay lên.
Cung Dịch đã đi tới cửa ra vào.
Anh không quay đầu lại, chỉ hơi giơ tay lên ra hiệu.
Anh mở cửa phòng làm việc của Nghiêm Trình Thành đi ra ngoài.
Nhưng anh vừa xoay người lại, Cố Kiều Niệm và Chu Chu đã xuất hiện ở cuối hành lang.
*
Sáng sớm, Chu Chu đã có hẹn với Nghiêm Trình Thành. Trước đó Cố Kiều Niệm đi đến phòng luyện tập cũng sẽ ghé qua văn phòng của anh ấy một chuyến.
So với thời gian hẹn gặp, Cố Kiều Niệm đến hơi sớm một chút.
Lúc cô vô tình nhìn thấy Cung Dịch, cũng có chút không dám tin.
Lúc Cung Dịch luyện tập, mái tóc thả tự do trông cực kì hiền lành, cộng với một cái áo T-shirt phối hợp với quần vận động anh hay mặc thường ngày, nhìn giống một cậu nhóc mới lớn.
Nhưng bây giờ trước mặt cô, Cung Dịch đang mặc một bộ vest, đi giày da, một chút tính trẻ con cũng không còn, anh hoàn toàn trở thành một người trưởng thành.
“Chị.”
Cung Dịch nhìn thấy Cố Kiều Niệm, lập tức mỉm cười.
“Cậu...”
Cố Kiều Niệm đi tới trước mặt anh.
Thành thật mà nói, cô có chút không chống đỡ nối vẻ ngoài soái khí của anh.
“Không còn tới mấy ngày nữa đã công diễn rồi, cậu không luyện tập còn chạy tới đây làm gì?”
Cố Kiều Niệm cố giả vờ nghiêm khắc.
“Tôi sai rồi, tôi sẽ lập tức trở lại.”
Tâm trạng của Cung Dịch đang rất tốt, nên tính cách cũng vô cùng ngoan ngoãn.
Cố Kiều Niệm thoát được ánh mắt của anh.
“À, Nghiêm Trình Thành có ở bên trong không?”
Chu Chu cảm giác mình như người tàng hình giữa hai người này.
Cô ấy lập tức lên tiếng để nâng cao cảm giác tồn tại của bản thân, đồng thời cô ấy cũng muốn đánh vỡ bầu không khí mờ ám của hai người Cố Kiều Niệm và Cung Dịch trước công chúng!
“Ừm.”
Cung Dịch cũng là người khéo léo.
Chu Chu và Cố Kiều Niệm đều đứng trước mặt của anh
Nhưng từ trong đối thoại cho thấy, anh lại thể hiện hai thái độ hoàn toàn đối lập nhau.
Đối với Cố Kiều Niệm, anh dịu dàng, ngoan ngoãn.
Còn đối với Chu Chu, anh lại tỏ ra thờ ơ lạnh lùng trái ngược hoàn toàn với lúc nãy.
Người không hiểu, còn tưởng anh bị đa nhân cách.
“Mau chóng trở về phòng luyện tập đi, lát nữa tôi sẽ đi qua.” Cố Kiều Niệm nói.
“Được.” Cung Dịch gật đầu.
Ngay lúc Cố Kiều Niệm chuẩn bị đi vào phòng của Nghiêm Trình Thành.
Đột nhiên Cung Dịch nói ở bên tai cô: “Tôi càng thích cố ý hơn.”
Giọng nói của anh vốn đã êm tai còn cố ý kéo theo ý cười trêu chọc khiến nó đặc biệt...
Trong chớp mắt ấy, Cố Kiều Niệm hoa mắt chóng mặt.
Không thèm để ý đến anh nữa, Cố Kiều Niệm vội vàng tiến vào trong văn phòng Nghiêm Trình Thành, như chạy trốn.
Chu Chu nhìn hai người tương tác trong khoảng thời gian ngắn.
Nói thế nào nhỉ?
Nếu như không phải cô ấy còn có lương tâm, thì mấy chuyện tình cảm này cô ấy sẽ lập tức gặm ngay tại chỗ.
Nhưng chỉ là ghé tai một lát mà thôi. Chu Chu đã cảm thấy toàn bộ hành lang đều bị màu hường tưới lên rồi.
“Cô Chu.”
Chu Chu đang định bước vào văn phòng theo Cố Kiều Niệm.
Bình thường trừ khi là việc liên quan đến Cố Kiều Niệm, nếu không Cung Dịch cũng không thèm nhìn, hay chủ động gọi cô như thế.
Chu Chu cực kỳ sợ hãi và ngạc nhiên nhìn về phía Cung Dịch.
Tâm trạng Cung Dịch thật sự rất tốt.
Anh không còn hơi thở như lúc trước, bức người khác đến mức không dám ngẩng đầu.
“Cô cảm thấy là cố ý tốt hơn hay là ý niệm tốt hơn?”
Chu Chu: “?”
Chu Chu: “...”
Bây giờ, cô ấy sắp phát điên với cặp đôi mới xuất hiện này rồi, nhưng chính Cung Dịch lại còn cắn lại mình câu đó?
“Hả?”
Thấy Chu Chu vẫn chưa trả lời.
Cung Dịch cũng không từ bỏ.
“Cố… Cố ý?”
Nếu như đang có dao kề ở trên cổ của cô ấy, bắt cô ấy phải chọn. Thì Chu Chu chắc chắn sẽ chọn cố ý, dù CP có bị gặm thế nào đi nữa thì nhất định nghệ sĩ do cô phụ trách, phải đặt lên hàng đầu!
“Rất tốt.”
Cung Dịch hài lòng gật đầu.
Sau đó làm lơ gương mặt kinh ngạc của Chu Chu rời đi.
“Chuyện gì vậy trời!”
Chu Chu lấy lại tinh thần, vẻ mặt đều toát ra sự nghẹn lời.
Lúc Chu Chu đẩy cửa đi vào, thì Nghiêm Trình Thành đang pha cà phê cho Cố Kiều Niệm.
“Mặc dù tôi không có ý muốn đẩy thuyền CP của các người, nhưng không thể không nói, ánh mắt của cư dân mạng đều rất tinh tường biết nhận ra châu báu.” Nghiêm Trình Thành vui tươi hớn hở.
“Nghiêm tổng, chuyện CP này phải thật nghiêm túc, dù nói thế nào đi nữa, anh cũng nên sớm bàn bạc với chúng tôi chứ.” Chu Chu nghiêm giọng nói: “Đây là thời điểm quan trọng cho Kiều Kiều chuyển mình, toàn bộ đoàn đội của chúng tôi càng hi vọng vào chị ấy hơn. Nên thứ quan trọng nhất cần quan tâm ở đây, chính là tác phẩm, chứ không phải những chuyện thật giả lẫn lộn kia.”
“Chu Chu nói không sai, chuyện ghép cặp này quá nóng, sẽ ảnh hưởng không tốt đến sự phát triển trong tương lai của Cung Dịch.” Cố Kiều Niệm cũng rất nghiêm túc, tiếp lời.
Sau đó công ty quản lý của Cung Dịch có biết hay không, Cố Kiều Niệm cũng không rõ cho lắm.
Nhưng mà, lúc này rõ ràng công việc quản lý của anh do Nghiêm Trình Thành đảm nhiệm.
Cố Kiều Niệm có chút lo lắng, nếu Nghiêm Trình Thành thấy được lợi ích trong chuyện CP này thì sau đó anh ấy sẽ kéo theo Cung Dịch đi vào con đường sai trái.
Đây chính là mục đích chính khi cô đến đây, tìm Nghiêm Trình Thành.
Nếu như nói mà Nghiêm Trình Thành không thông...
Công việc quản lý của Cung Dịch, cô cũng không có ý định để cho Nghiêm Trình Thành nắm trong tay.
Trạm trưởng thống kê.
Dù sao thì hiện tại cũng là một đống lộn xộn rồi, có lộn xộn thêm chút nữa cũng không khác biệt gì.
Quá lắm thì cô ký cho Cung Dịch về là được rồi!
Thế nhưng, Nghiêm Trình Thành...
Khuôn mặt anh ấy đầy ý cười nhìn Cố Kiều Niệm.
Trong lòng lại đang suy nghĩ, Cung Dịch không làm idol.
Sau này cậu ta còn muốn làm diễn viên cộng diễn với cô.
Không đẩy thuyền CP này mới ảnh hưởng tới phát triển thì có.
Đương nhiên, cái này không phải phát triển về tiền tài hay quyền thế.
Những cái này Cung Dịch không thiếu.