Bởi vì hai vợ chồng Trương Ngọc Mai phát video vào giữa trưa, thay đổi thế cục nghiêng về một bên lúc đầu, nên trong lòng không biết có bao nhiêu vui vẻ.
“Cố Kiều Niệm mà cũng dám đấu cùng bà đây à! Đây mới chỉ là mở đầu, tôi nhất định sẽ làm cho nó không lăn lộn nổi trong giới này nữa!” Trương Ngọc Mai đắc ý nói.
“Cũng không biết tổng giám đốc Kim chuẩn bị lúc nào thì động thủ, đó mới là kết cục cuối cùng của Cố Kiều Niệm mà tôi muốn!” Hôm qua Cố Đức Hạo bị vệ sĩ của tổng giám đốc Kim đánh cho một trận, lúc này cũng mặt mũi bầm dập, vừa nghĩ tới Cố Kiều Niệm, ông ta liền hận đến nghiến răng!
Hôm qua tổng giám đốc Kim phát tiết tức giận lên người Trương Ngọc Mai, sau đó lực chú ý hoàn toàn đặt ở trên người Cố Kiều Niệm, ngược lại không có nhắc đến chuyện ba trăm triệu.
Nhưng trong lòng Cố Đức Hạo vẫn lo sợ bất an như cũ, chỉ hi vọng tổng giám đốc Kim có thể bắt Cố Kiều Niệm về hung hăng tra tấn sớm một chút, nếu như vậy thì ba trăm triệu này có lẽ ông ta còn có thể giữ được.
Đôi vợ chồng này mỗi người đều nghĩ đến lòng riêng của mình, đang tưởng tượng đến tương lai lúc Cố Kiều Niệm sắp trở nên bi thảm thì Cố Thiến Thiến mặt mũi toàn tím tím xanh xanh cầm điện thoại từ trong phòng bệnh của cô ta chạy ra.
Hôm qua sau khi tổng giám đốc Kim phát tiết lửa giận xong thì không tiếp tục gây khó dễ cho Cố Thiến Thiến nữa, sắp xếp cho cô ta một phòng bệnh xa hoa có hai phòng ngủ một phòng khách để dưỡng thương.
“Không phải bảo con cứ nằm tĩnh dưỡng cho tốt sao? Sao con lại đi xuống giường rồi?” Trương Ngọc Mai vội vàng đứng lên nói.
Hai mắt Cố Thiến Thiến sung huyết trợn thật lớn, cắn răng nghiến lợi đưa di động đến trước mắt Trương Ngọc Mai: “Ai bảo mẹ quay video con thế?”
“Thiến Thiến, mẹ cũng không còn cách nào! Ngoại trừ chống lại Cố Kiều Niệm bằng cách này thì chúng ta không có biện pháp nào khác! Con vẫn luôn hôn mê không tỉnh, không biết một ngày một đêm qua Cố Kiều Niệm đã làm gì đâu! Cột sống của cha mẹ con đã sắp bị cư dân mạng ngu xuẩn đâm gãy mất đây này!” Trương Ngọc Mai khóc lên.
Cố Đức Hạo cũng vội vàng nói theo: “Thiến Thiến con đừng lo lắng, không ai nói con không tốt cả, tất cả mọi người đều rất đồng tình với con!”
“Hai người thật là ngu xuẩn!” Cố Thiến Thiến cảm giác muốn điên mất: “Không phải con đã nói, tạm thời hai người cái gì cũng không cần làm, để tổng giám đốc Kim trừng trị chị ta sao? Hai người hại con thành thế này còn thấy chưa đủ phải không? Còn muốn con chết luôn có phải không!”
“Thiến Thiến, con nói hươu nói vượn cái gì đấy? Mặc dù… mặc dù đêm hôm đó cha mẹ bất đắc dĩ mới để cho con chịu uất ức, nhưng chuyện đó thật sự là bất đắc dĩ mà! Sao chúng ta có thể hại chết con được?” Vẻ mặt Cố Đức Hạo cũng không vui vẻ gì.
Trong lòng ông ta nghĩ, cũng đã bị ngủ rồi, một lần với hai lần thì có gì khác nhau đâu? Đã náo loạn cả một ngày rồi, ông ta cũng đang phiền không chịu nổi đây!
“Hai người có biết, có thể giám định vết thương để biết vết thương đó từ đâu ra hay không? Đây là ông ta cắn, trên cổ là ông ta bóp, trên người còn có chỗ bị phỏng do tàn thuốc! Còn có vết roi đánh! Còn có sáp dầu! Chỉ cần từng chơi những cái này một chút thì mắt thường cũng có thể phân biệt được! Hai người lại ra ngoài nói là Cố Kiều Niệm đánh con?” Cố Thiến Thiến chỉ vào những vết thương trên người mình trong video, điên cuồng quát lên.
Vợ chồng Cố Đức Hạo đều choáng váng.
Hiển nhiên, bọn họ không nghĩ tới còn có những thứ này.
“Mấy người bên quan hệ công chúng không nói với mẹ những cái này! Bây giờ nên làm sao đây? Video rất mờ, lâu như vậy cũng không thấy ai nói gì, có lẽ sẽ không bị người khác phát hiện đâu? Chắc là Cố Kiều Niệm cũng không hiểu đâu nhỉ?” Trương Ngọc Mai hoàn toàn luống cuống: “Để mẹ gọi điện cho bên phía quan hệ công chúng xem giờ nên làm như thế nào!”
Nhưng mà, cú điện thoại này Trương Ngọc Mai gọi tới, đầu bên kia điện thoại tít một tiếng báo đường dây bận.
“Cô ta… cô ta kéo tôi vào danh sách đen?” Sắc mặt Trương Ngọc Mai tái nhợt như giấy.
Trong tai Cố Thiến Thiến chỉ nghe thấy tiếng ong ong, sau đó sắc mặt như tro tàn thất hồn lạc phách nói: “Là Cố Kiều Niệm sắp xếp... ngu xuẩn! Hai người thật là ngu ngốc! Lại bị chị ta tính kế!”