Cố Kiều Niệm kinh hãi.
Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Cung Dịch.
Nơi này là phòng luyện tập!
Đối diện là một hàng máy quay phim được xếp ngay ngắn.
Sao anh lại dám chứ?
“Cung Dịch, đối diện anh tất cả đều là máy quay phim.” Cố Kiều Niệm nói từng câu từng chữ.
Nhưng Cung Dịch lại cười lên.
“Trước khi cô giáo tới, không để người đi tắt sao?”
Cố Kiều Niệm: “…”
Thắng nhóc con tiểu hồ ly này!
Một giây sau, đột nhiên Cố kiều Niệm nghĩ tới một vấn đề.
Cô đã để người đóng tất cả máy quay phim của căn phòng này.
Nhưng…
Trên người Cung Dịch có một microphone nhỏ, cái này rất dễ thao tác.
Cô còn chưa kịp bảo anh tắt, thì con hồ ly này đã nổi điên!
“Trên người anh có microphone không?”
Không đợi Cung Dịch trả lời, Cố Kiều Niệm vội vàng đưa tay ra ôm lấy eo Cung Dịch, lấy tư thế ôm anh mò ra sau lưng lấy xuống microphone của anh xuống.
Đang muốn tắt mic.
Thì Cố Kiều Niệm phát hiện mic đã tắt rồi.
Cố Kiều Niệm: “…”
Cô ngẩng đầu lên, nụ cười trên mặt Cung Dịch càng lúc càng rạng rỡ.
Cô Kiều Niệm cắn răng, lại bị anh chỉnh!
Cô biết ngay mà, sao anh lại dám trắng trợn như thế!
Cô đem mic chỉnh sửa lại lần nữa, sau đó hai tay níu lấy cổ áo Cung Dịch, kéo anh tới gần mình: “Cung Dịch, tôi không biết anh muốn gì, anh không nói tôi cũng không muốn hỏi. Nhưng để tục tĩu nói, lấy gương mặt này của anh muốn lăn lội trong giới giải trí không hề khó, anh từng giúp tôi, tôi cũng rất sẵn lòng giúp anh, nhưng nếu anh không biết phải trái muốn gây khó dễ cho tôi, nhất định sẽ không có kết quả tốt.”
“Tôi từng giúp cô sao? Lúc nào? Ở đâu? Giúp cô kiểu gì?” Cung Dịch rũ thấp mi mắt xuống, chậm rãi hỏi từng câu từng chữ.
Cố Kiều Niệm: “…”
Lúc này bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa: “Kiều Kiều, phải đi rồi.”
Đây là ám hiệu của cô và Chu Chu, chỉ cần có người tới, cô ấy liền gõ cửa kêu cô đi.
Cố Kiều Niệm nhẹ nhàng thở ra, cô buông cổ áo Cung Dịch, hai tay vỗ nhẹ ngực anh, vuốt lại nếp nhăn trên quần áo anh.
Anh nhìn không cường tráng, nhưng bắp thịt rất rắn chắc.
“Qua vài ngày nữa thương hội tài trợ mang học viên lớp A đi quay quảng cáo, chúng ta âm thầm gặp mặt.”
“Được.” Câu ‘được’ này của Cung Dịch hơi ngoan.
Ít lửa giận trong lòng Cố Kiều Niệm cũng bị câu nói này dập tắt.
Cũng không biết có phải bị câu dẫn đến thần chí không rõ không.
Vậy mà cô lại cảm thấy, thật ra anh cũng không giống như có địch ý với cô, ngược lại giống như đang đùa dai vậy.
“Đến lúc đó tôi sẽ để người đại diện đến đón anh.”
“Hiểu rồi.”
So với chữ ‘được’ càng ngoan.
Cố Kiều Niệm cắn răng, cố gắng làm nhìn hung dữ một chút, tầm mắt cô rơi vào sợi dây buộc tóc đỏ trên tay anh.
Chói mắt!
Rất chói mắt!
Cô lập tức hồi tưởng lại.
Đêm đó cô bắt buộc anh, mới đeo dây này lên để chắn tầm mắt anh.
“Xấu quá, đừng đeo!”
“Rất đẹp.” Cung Dịch kiên định trả lời.
“Lúc tiết mục ghi hình, nếu như có người bám vào vật này nói anh có bạn gái, e-kip chương trình sẽ gặp phiền phức.” Cố Kiều Niệm nghiêm túc nó: “Sau này đừng đeo nữa.”
Cung Dịch nhìn cô một cái: “Biết rồi cô giáo.”
Dù là buổi sáng Cung Dịch gọi cô là chị.
Hay lúc này Cung Dịch gọi cô là cô giáo.
Cả người Cố Kiều Niệm đều cảm thấy không được tự nhiên.
Chu Chu ở ngoài cửa đã sốt ruột.
Cố Kiều Niệm mở cửa ra ngoài, cô ấy lập tức nhìn về phía phòng luyện tập.
Trong nắng vàng, thiếu niên xinh đẹp giống như bước ra từ tranh, đang ung dung cởi dây cột tóc bình an chị cho xuống.
Trong lòng Chu Chu rung động.
Cây rụng tiện! Đây chính là cây rụng tiền sống sờ sờ!
Lúc này, Cố Kiều Niệm đã đi thẳng ra ngoài.
Chu Chu vội vàng đuổi theo: “Chị giải thích cho cậu ấy hiểu chưa?”
“Rồi.” Cố Kiều Niệm cây ngay không sợ chết đứng nói: “Mang dây cột tóc nữ luyện tập, sau khi tiết mục ghi hình xong, người có tâm nhất định lấy cái này bôi đen anh ta.”
Đúng, không phải cô vì nhìn thấy chột dạ đâu!
“Đừng nói, nếu thật sự là bạn gái, em cảm thấy vậy rất lãng mạn.” Chu Chu nhỏ giọng nói.
“Thần tượng mang theo dây buộc tóc của bạn gái luyện tập? Em định làm fan tức chết sao? Lãng mạn cái gì.” Cố Kiều Niệm than thở nói.
“Bỏ qua chuyện này đi, như thế nào? Vừa rồi chị nói chuyện với cậu ta thế nào rồi?” Đôi mắt tròn xoe của Chu Chu vụt qua tia sáng, mong chờ.
Vừa rồi Cố Kiều để cô ấy đi tìm người tạm thời tắt máy quay phim lớp A.
Chu Chu còn cho rằng Cố Kiều Niệm muốn đi tìm anh trai đẹp nói chuyện ký hợp đồng.
“Nói chuyện như thế nào là sao?” Mặt Cố Kiều Niệm đầy nghi ngờ.
“Không phải chị muốn đi nói chuyện ký hợp đồng sao?”
Cố Kiều Niệm lắc đầu: “Không phải.”
Trong nháy mắt vẻ mặt chờ mong của Chu Chu biến mất: “Vậy chị đi làm gì?”
“Chị thấy hai động tác của anh ta sai nên đi dạy lại.” Cố Kiều Niệm trắng trợn nói dối.
“A?” Con ngươi Chu Chu sắp rớt ra ngoài: “Chỉ như vậy mà chị để em đi tắt hết máy quay phim sao?”
“Đây là thiên vị, quá trắng trợn thì không tốt.”
Chu Chu: “…”
Chị cũng không định ký hợp đồng, thì thiên vị cái gì? Hy vọng của cô lại lần nữa bị đập vỡ!
“Cẩn thận, chị thật cẩn thận!” Chu Chu uể oải giơ ngón tay cái ra.
Cố Kiều Niệm không nói gì.
Trong đầu nghĩ làm sao giải quyết vị bảo bối này!
Cung Dịch cởi dây buộc tóc xuống, sau đó cẩn thận để vào túi, tâm trạng không tồi.
Anh cầm đồ chuẩn bị trở về ký túc xá tắm, buổi chiều tiếp tục luyện tập.
Nhung anh vừa mới ra khỏi phòng học liền bị người cản lại.
“Cung Dịch, còn nhớ tôi không?”
Cung Dịch nhìn người kia nói: “Xin lỗi, học viên quá nhiều, hình như tôi chưa gặp cậu bao giờ.”
Khóe miệng Vưu Vi hơi co rút.
Anh ta tham gia thần tượng quốc dân và đã debut trước đó, độ nổi tiếng cũng không tệ lắm.
Còn từng cùng cả nhóm lấy được đại diện quốc dân.
Sao Cung Dịch có thể không nhận ra anh ta?
Nhất định là cậu ta cô ý nói không nhận ra anh ta!
“Vưu Vi. Lớp C thành viên của X-BOXS!” Vưu Vi giới thiệu mình.
Cung Dịch vẫn rất lạnh nhạt, không hề có dáng vẻ mình biết nhóm bọn họ: “Có chuyện gì không?”
Vưu Vi: “…”
Không phải có vẻ ngoài hơi đẹp mắt sao? Tự hào cái gì chứ?
Cũng không biết chui từ chỗ nào ra!
Đàn một khúc pi-a-nô mà cũng vào được lớp A!
Lúc trước anh ta cũng nghi ngờ, cảm thấy người đàn ông này nhất định có quan hệ.
Vừa rồi anh ta lại chính mắt thấy Cố Kiều Niệm vội vàng đi ra từ phòng luyện tập.
Cô nam quả nữ ở trong phòng luyện tập lại còn tắt hết máy quay phim.
Qủy mới biết bọn họ đang làm gì?
Khó trách Cố Kiều Niệm không để ý tới tình cảm của anh ta.
Thì ra là sớm có người!
“Vừa rồi tôi thấy Cố PD đi ra từ đây, còn tưởng rằng học viên lớp A đều ở đây, thì ra chỉ có cậu?” Vưu Vi mở miệng nói, ban đầu anh ta còn hơi lễ phép, nhưng hiện giờ lại không nhịn được bắt đầu nói móc: “Thành thật mà nói, cậu do PD mang vào chứ gì? Quan hệ của các người là thế nào?”
“Quan hệ của tôi và cô ấy thế nào, thì liên quan gì tới anh?” Cung Dịch lạnh giọng nói.
Một chút mặt mũi cũng không cho.
“Còn tự tin như vậy?” Vưu Vi im lặng cười một tiếng: “Nhóc con, đừng tưởng có vẻ ngoài hơi đẹp mắt thì ngon, ở chỗ này phải dựa vào thực lực!”
“Thực lực sao? Tôi ở lớp A, anh ở đâu?”
Cung Dịch gãi đúng chỗ ngứa, đau chỗ là lần này Vưu Vi bị phân vào lớp C!
Lớp C thuộc lớp kém!
“Cậu ở lớp A thì sao, trong lòng cậu hiểu rõ, không phải bị Cố Kiều Niệm bao nuôi sao? Cậu đắc ý cái gì?” Vưu Vi dần mất đi lý trí.