Nhật Ký Báo Thù Của Ảnh Hậu Trùng Sinh

Chương 32: Chương 32: Tha cho mày? Đợi mày chết đã rồi tính




Vợ chồng Cố Đức Hạo niềm nở mời tổng giám đốc Kim vào nhà.

Để đề phòng tổng giám đốc Kim tháo bỏ lớp mặt nạ khiến cho bản thân mất cả chì lẫn chài, Cố Đức Hạo bắt đầu thêu dệt nên không ít những câu nói dối, tóm lại tất cả đều là Cố Kiều Niệm vì sở thích của tổng giám đốc Kim mà chuẩn bị, cả quá trình đều không thể tháo bỏ lớp mặt nạ.

Tổng giám đốc Kim thích những người phụ nữ nhiều chiêu trò, vả lại ông ta lại đang rất nhớ Cố Kiều Niệm, không chút hoài nghi, không nói lời nào mà đồng ý luôn.

Sau khi tổng giám đốc Kim vội vã lên tầng, các vệ sĩ nhanh chóng đưa vợ chồng Cố Đức Hạo ra ngoài.

“Cố Kiều Niệm!”

Cố Đức Hạo mới đi được hai bước lại nghĩ tới bản thân thông minh cả một đời, thế mà lại bị Cố Kiều Niệm chơi một vố khiến cho cơn giận bùng lên tận đỉnh đầu.

“Con khốn hại Thiến Thiến của tôi phải chịu khổ, tôi mà bắt được nó nhất định sẽ lột da nó ra!” Trương Ngọc Mai nghiến răng nghiến lợi nói.

Cố Đức Hạo cũng hận không thể giết Cố Kiêu Niệm để trút giận, nhưng...

“Tổng giám đốc Kim thích Cố Kiều Niệm đến phát nghiện rồi, không qua mấy tháng thì không dừng được! Chúng ta cũng không thể để Thiến Thiến thay thế mãi được.” Cố Đức Hạo nghiến răng: “Nếu Cố Kiều Niệm đã không muốn sống những ngày tháng bình thường thì đừng trách cha mày vô tình! Lần này sau khi bắt được nó về, nó không được ở lại giới giải trí nữa, từ nay về sau cứ mang nó đến cho mấy ông chủ giàu có kia, chơi chán rồi lại đổi người khác, cha mày làm như thế vẫn có thể kiếm ra tiền!”

Sau đó hai người ngồi trong gara, không ngừng gọi điện cho Cố Kiều Niệm.

Sau khi biết Cố Kiều Niệm sẽ không thèm để ý đến mình, hai người lại bắt đầu dùng hết mọi cách để tìm người.

Lần lượt tìm kiếm hơn hai mươi khách sạn, còn lật tung cả hồ sơ làm việc của Chu Chu, tìm được địa chỉ chỗ cô ấy đang thuê thì lập tức chạy đến.

Nhưng khi đến đó dịch vụ quản lý nhà đất lại nói với họ, Chu Chu đã chuyển đi từ buổi sáng rồi.

Hai người tốn công chạy đến nhưng không gặp, lúc đang không biết phải làm thế nào thì một tên săn ảnh gọi điện cho Trương Ngọc Mai.

“Chị Mai, tôi vừa trông thấy Cố Kiều Niệm ở bên ngoài một bệnh viện, chị mau đến đây đi!”

“Gửi địa chỉ cho tôi luôn đi!” Trương Ngọc Mai như được sống trở lại, kích động hét lên.

“Sau khi kết vảy, cứ làm theo cách mà tôi đã chỉ cho cô, sẽ không để lại sẹo đâu.”

Bác sĩ Trần lần trước đã đến nhà họ Cố khám bệnh cho Cố Kiều Niệm đang cùng cô bước ra khỏi bệnh viện.

“Cảm ơn bác sĩ Trần, những vết thương của tôi trước đây đều do ông chữa trị, chưa có vết thương nào để lại sẹo cả, tôi rất tin tưởng ông.” Cố Kiều Niệm khẽ cười.

Cô có vẻ ngoài đáng thương, lại còn có chút yếu thế, luôn khiến cho người khác có cảm giác đến mạng sống cũng có thể mang cho cô.

Bác sĩ Trần khẽ thở dài trong lòng.

Một cô gái tốt như vậy tại sao lại gặp phải người cha người mẹ lòng dạ ác độc như thế chứ?

“Cố Kiều Niệm!”

Ngay lúc này hai vợ chồng Cố Đức Hạo đã đợi sẵn ở bên ngoài một lúc cũng đã xông vào.

Cố Kiều Niệm vừa nhìn thấy hai người liền nép ra đằng sau lưng bác sĩ Trần với vẻ mặt kinh sợ.

“Hai người làm gì vậy?” Bác sĩ Trần nhíu chặt mày.

“Tránh ra, đây là chuyện nhà tôi, cậu đừng có nhiều chuyện!” Cố Đức Hạo đã thức trắng một đêm, nôn nóng lo lắng, hung dữ chỉ vào bác sĩ Trần chẳng khác gì một tên du côn.

Cố Kiều Niệm run rẩy nấp đằng sau bác sĩ Trần.

“Tôi và các người đã không còn quan hệ gì cả, nhà và xe đều đưa cho các người rồi, tôi không cần gì cả, cầu xin các người hãy buông tha cho tôi.” Cố Kiều Niệm vừa nói vừa khóc.

Cố Đức Hạo sửng sốt, sau đó tức giận nói: “Tha cho mày? Đợi mày chết đi đã rồi tính, nhân lúc tao còn kiên nhẫn, bước đến đây nhanh cho tao!”

“Hai người đừng có quá đáng!” Bác sĩ Trần quát lên.

“Chúng tôi đang dạy dỗ con gái, liên quan gì đến cậu?” Trương Ngọc Mai không còn kiên nhẫn nữa hét lên, muốn đi tới bắt Cố Kiều Niệm, bác sĩ Trần giơ tay ra cản, sau đó liền bị Trương Ngọc Mai cào cho chảy máu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.