Câu đồ vô dụng này của Cố Kiều Niệm nói rất nhẹ nhàng nhưng lại đập trên đầu Tống Duyệt Nhất một cái thật mạnh.
Cát-xê giảm một nửa cũng là cái chân đau của cô ta.
Đúng vậy, cát-xê giảm một nửa rồi cô ta vẫn không thể cướp được vai diễn của Cố Kiều Niệm!
Mới nghĩ tới thôi đã cảm thấy nhục nhã!
“Cô mới là đồ vô dụng!”
Tống Duyệt Nhất thẹn quá hóa giận, đưa tay muốn đẩy Cố Kiều Niệm.
Cố Kiều Niệm cầm lấy cổ tay cô ta, cơ thể tránh ra một chút, đẩy cô ta về phía trước.
Do quán tính nên Tống Duyệt Nhất trực tiếp lao ra ngoài, cộng thêm gót giày của cô ta tương đối cao, ngay lập tức mất đi thăng bằng, cứ thế ngã nhào như chó ăn phân.
“Trời ơi!”
Một nhân viên công tác đi theo Tống Duyệt Nhất chạy tới vừa khéo nhìn thấy cảnh này.
Nhà sản xuất Dương cũng có mặt, cô ấy cũng hét lên một tiếng, vội vàng chạy tới bên cạnh Cố Kiều Niệm.
“Cố Kiều Niệm, cô làm gì thế? Đoạt vai diễn thì thôi đi, còn ra tay đánh người!” Người đại diện của Tống Duyệt Nhất hô to hét lớn với Cố Kiều Niệm.
“Đang chửi ai vậy hả? Là tự nghệ sĩ nhà anh chạy đến gây sự, cũng là cô ta muốn ra tay đánh Cố Kiều Niệm chúng tôi, Kiều Niệm chỉ là tránh đi, cô ta tự mình mất thăng bằng nên mới ngã sấp xuống, trách ai chứ?” Chu Chu lập tức toàn lực phát nổ: “Tôi muốn anh xin lỗi Cố Kiều Niệm ngay lập tức, nếu không thì chuyện này không xong đâu!”
“Không xong là không xong cái gì? Một nhân viên nhỏ như cô, có thể làm gì được tôi?” Người đại diện kia tốn rất nhiều công sức vẫn không lấy được vai nữ chính Âm mưu phượng hoàng, trong lòng đã mang một bụng tức rồi, lúc này đang lo không có chỗ phát tiết đây.
Cố Kiều Niệm mặt không biến sắc chỉ vào camera trên đỉnh đầu của mọi người: “Đã chụp được hết ở đây. Muốn tôi tìm giúp một ít thủy quân phát tán ra ngoài thì cứ việc nói.”
Người đại diện thoáng chốc nghẹn lời.
“Các vị xin bớt giận.” Nhà sản xuất Dương vội vàng khuyên bảo.
Tống Duyệt Nhất được nâng đứng lên, đoán là ngã đau rồi, lúc này đang gào khóc đây.
“Cô ta mắng tôi là đồ vô dụng!” Tống Duyệt Nhất vừa khóc vừa nói.
“Chị Duyệt Nhất chị hiểu lầm rồi, vừa rồi chị nói tôi diễn vai ác chưa được tốt, tôi là muốn chứng minh cho chị xem, tôi cũng có thể diễn được.” Cố Kiều Niệm nhìn về phía Tống Duyệt Nhất, dùng giọng điệu trà xanh nói một cách lạnh lùng.
Tống Duyệt Nhất vừa nghe tới giọng gọi “chị”, cả người đã muốn bệnh.
“Tôi muốn vạch trần cô!” Tống Duyệt Nhất vừa khóc vừa la: “Tôi muốn cho tất cả mọi người đến xem bộ mặt thật của cô.”
“Tùy ý chị.” Cố Kiều Niệm không sợ chút nào.
“Thang máy đến rồi, Kiều Kiều không phải em còn có việc sao? Nhanh đi làm đi.” Nhà sản xuất Dương thấy cửa thang máy mở, vội vàng nói.
Cô ấy không phải muốn đuổi Cố Kiều Niệm đi. Thật sự là hôm nay Cố Kiều Niệm không dẫn theo người nào, trái lại bên này Tống Duyệt Nhất thì có ba năm người, ngộ nhỡ thật sự đánh nhau, chắc chắn Cố Kiều Niệm sẽ chịu bất lợi.
Cố Kiều Niệm lên tiếng đồng ý.
Theo sau đi vào thang máy, trước khi cửa thang máy đóng lại, cô lại đột nhiên dường như nghĩ tới cái gì: “Đúng rồi, chị Duyệt Nhất, sau này cướp vai diễn vẫn là không cần tự mình hạ giá cát-xê, ngộ nhỡ không cướp được giống như lần này, bị truyền ra ngoài sẽ liên lụy cát-xê về sau của chị cũng bị giảm giá nữa.”
“Cô!”
Tống Duyệt Nhất tức giận đến mức muốn xông lên trước, nhưng người đại diện kéo cô ta lại.
Vừa rồi câu nói kia của Cố Kiều Niệm nói không sai, ngộ nhỡ tự hạ giá cát-xê đoạt vai diễn bị truyền ra ngoài, quả thực sẽ ảnh hưởng đến việc đàm phán cát-xê của những bộ phim khác sau này của Tống Duyệt Nhất...
Cố Kiều Niệm là đang uy hiếp cô ta!
Trên tầng nháo nhào rối loạn như cũ.
Trong thang máy, Chu Chu vẫn còn rất tức giận.
“Đầu năm nay, cướp đồ người khác cướp không được thì khóc lóc la lối, em hôm nay rốt cuộc đã mở mang kiến thức!”
Cố Kiều Niệm mặt không biến sắc: “Tự rước lấy nhục thôi.”
Trên thực tế, trong lòng cô thật sự thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Vừa lúc cô tới phòng làm việc trước Tống Duyệt Nhất, ký hợp đồng vai nữ chính. Nếu không để cho Tống Duyệt Nhất tới trước một bước, sau đó ép nhà sản xuất ký hợp đồng, sự việc sẽ trở nên phiền phức hơn.
“Nói đi nói lại, chị biết được chuyện nam chính từ lúc nào?” Chu Chu nghiệt răng hỏi.
“Vừa nãy tổng giám đốc của Hoàn Ảnh nói cho chị biết.” Cố Kiều Niệm trả lời.
“Tổng giám đốc của Hoàn Ảnh... Đó không phải là người tên Cung Dịch sao?” Chu Chu dùng khẩu hình để phát ra hai chữ Cung Dịch.
“Ừm.” Cố Kiều Niệm gật đầu.
Chu Chu suy nghĩ một chút: “Cho nên lúc ấy ở trên xe chị nói, dùng cái gì cảnh hôn cảnh giường chiếu uy hiếp chị... là Cung Dịch và nữ diễn viên khác diễn này nọ, lấy ra để uy hiếp chị?”
Cố Kiều Niệm cảm thấy đau đầu.
“Không khác là mấy.”
Chu Chu: “...”
Khó trách có người vừa nghe nói Tống Duyệt Nhất đang cướp vai diễn này đã chạy nhanh đến thế!
Chu Chu còn tưởng rằng là bởi vì bệnh nghề nghiệp của Cố Kiều Niệm.
Bây giờ mới biết được, bệnh nghề nghiệp cái khỉ gì chứ.
Chính là bởi vì tên đàn ông kia, đồ hồ ly linh!
Bên này Cố Kiều Niệm vừa mới ký Âm mưu phượng hoàng, người còn chưa về đến nhà đã bị blogger tung tin tức ra ngoài.
“Cố Kiều Niệm vừa mới ký Âm mưu phượng hoàng.”
Tin tức tung ra xong không đợi trong chốc lát Âm mưu phượng hoàng đã lên hot search.
“Tôi bắt đầu tin tưởng, Hoàn Ảnh và Cố Kiều Niệm ký hợp tác lâu dài rồi, chiếc bánh mì lớn Âm mưu Phương Hoàng này được rất nhiều người tranh đoạt nha, lại có thể giao cho Cố Kiều Niệm, người trong vòng hai năm gần đây không có tác phẩm nổi bật nào!”
“Tuy rằng gần đây Cố Kiều Niệm ở trong giới thần thượng rất có nhiều fan, nhưng mà... đến tận bây giờ tôi vẫn còn chưa quên cái cảm giác bị cô ta làm cho sợ hãi trong vai diễn lần trước! Âm mưu phượng hoàng tôi rất thích mà! Quỳ cầu buông tha!”
“Tác giả hám tiền đúng không? Bán sách cho người như thế!”
“Quả nhiên đó là người mà tổng giám đốc Hoàn Ảnh đã tiêu tốn tám triệu!”
Nói tóm lại, ngoại trừ khống chế bình luận của fan bên ngoài, đa số người bởi vì ấn tượng phim dở lúc trước của Cố Kiều Niệm cũng không tin tưởng cô có thể diễn tốt Âm mưu phượng hoàng.
Cố Kiều Niệm nhìn sơ qua một vài bình luận, cô có thể hiểu được mấy cái bình luận ác ý này. Dù sao mấy năm trước, cô quả thật không có trân trọng tiếng tăm của chính mình.
“Nữ chính đã xác định rồi, bọn họ đã xôn xao thành như vậy, cũng không biết bọn họ sau khi khi biết nam chính là Cung Dịch sẽ có phản ứng ra sao đây.” Chu Chu lo lắng: “Kiều Kiều, Cung Dịch có thể được không?”
“Có thể.”
Cố Kiều Niệm suy nghĩ một chút, sau đó nói như đinh đóng cột.
“Được thôi.” Chu Chu thở dài một hơi: “Dù sao em đã lên thuyền giặc của hai người các người, có thể hay không cũng chỉ có thể như vậy.”
Nam chính Âm mưu phượng hoàng bắt đầu từ năm ngoái đã tung tin bát nháo rồi.
Sau khi nữ chính được xác định, trên mạng dự đoán nam chính cũng dầu sôi lửa bỏng.
Trong mớ hỗn loạn, có người đăng tin: “Đừng cãi nhau, các người có đoán cũng không đúng, gợi ý gần đây có đề tài gây sốt rất cao, hai chữ, người đàn ông đẹp trai lạnh lùng.”
Ở dưới có người trả lời: “Nghệ sĩ nam gây sốt gần đây không có mấy người, hai chữ thì có một người, vừa khớp người đặt ra cũng đẹp trai lạnh lùng, Cung Dịch?”
Chủ nhân weibo trả lời bằng một cái biểu cảm lè lưỡi.
Vốn dĩ chủ nhân weibo này không có bao nhiêu fan nhưng bởi vì gần đây CP của Cung Dịch và Cố Kiều Niệm liên tục có tin tức nóng nổi.
Một số blogger vì muốn nổi tiếng đã chăm chú vào tình hình phát sinh của hai người bọn họ.
“Fan của Cố Kiều Niệm và Cung Dịch bị điên rồi hả? Lại còn nói, nam chính Âm mưu phượng hoàng là Cung Dịch, fan Cố Kiều Niệm không chừng lại muốn đi chửi Cung Dịch, Cung Dịch thật là người đàn ông quá thê thảm.”
Văn án giống nhau, hơn nữa thêm ảnh chụp màn hình, hai mươi ba mươi blogger vào cùng một khoảng thời gian cùng nhau đăng bài này.Sau đó Cung Dịch lại bị đưa lên hot search.
Dân mạng ăn dưa đọc xong đều tỏ vẻ.
“Blogger khùng điên hả, tin tức giả như vậy cũng đăng?”
“Cung Dịch có thể diễn được Âm mưu phượng hoàng, tôi sẽ ăn c*t!”1
“Idol nhỏ không đủ trình độ hưởng tài nguyên như vậy đâu… Fan CP đừng có nằm mơ nhé!”