Đối với hành động của Gia Lôi, Joy cũng tương đối ngoài ý muốn. Hắn còn tưởng rằng ít nhất phải chờ tới khi xác định thực sự an toàn xong Gia Lôi mới có thể buông tay khỏi cổ hắn.
Cử chỉ này xem như...... Tín nhiệm sao? Không phải chỉ có bạn bè thân thiết mới có thể cho nhau tín nhiệm sao?
Trong đôi mắt hiện lên gợn sóng nhợt nhạt. Khóe môi Joy cong lên một chút trước khi bước vào phòng riêng.
Gia Lôi phía sau Joy cũng cất bước đi theo vào.
Thấy Joy bước chân không ngừng trực tiếp đi vào phòng ngủ, Gia Lôi liền tùy tiện kéo một cái ghế dựa ngồi xuống, cầm lấy thiết bị liên lạc, nhanh chóng nhập một dãy số, rồi ấn nút kết nối.
Ở một nơi khác.
Anson đang cùng Sullivan thương lượng phương án, phải phân công bố trí nhân lực như thế nào để đi bắt người luôn chạy trốn, không muốn về nhà, cột lại bên người.
Đột nhiên chuông báo của thiết bị liên lạc vang lên.
“Tít tít tít”
Dãy số thực xa lạ. Nhưng trong tâm trí hắn lại vang lên lời nhắc nhở, người biết số liên lạc này của hắn không nhiều lắm, trùng hợp có Gia Lôi trong đó.
Ngực đột nhiên nhảy dựng, Anson vì suy đoán của mình mà căng thẳng thần kinh.
Thấy biểu tình của Anson không quá thích hợp, Sullivan cùng Garfield nghi hoặc liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi lại cùng lúc nhìn về phía thiết bị liên lạc trong tay Anson.
Ấn nút mở màng hình đa chiều, một màn hình điện tử vuông vức hiện lên ở giữa không trung.
Một mái tóc trắng bạc, một đôi mắt màu trắng bạc, trên đỉnh đầu là một quả cầu màu lam. Người kia nở nụ cười nhợt nhạt hướng tới bên này vẫy vẫy tay.<HunhHn786>
Người kia không phải Gia Lôi thì là ai?
Biểu tình Sullivan cứng đờ.
Anson chậm rãi híp mắt.
Garfield mím môi thật chặt.
Leopold hít một hơi thật sâu.
Lâm Ân chớp chớp đôi mắt.
Còn Addis vỗ ngực ho khan. Đó là do hắn vừa uống một ngụm nước, nên dẫn đến phát sinh bi kịch.
Đây cũng là lời nhắc nhở mọi người thận trọng trong ăn uống.
Sau khi ngốc lăng một chút, mấy người đàn ông đồng thời đứng dậy, bước nhanh tiến đến bên cạnh màn hình trước mặt Anson. Bọn họ dùng đủ các kiểu chào hỏi Gia Lôi.
“Vì cái gì không gọi cho anh?”
Giọng Garfield thực nghẹn ngào.
Hắn ở trong lòng Gia Lôi không quan trọng bằng Anson sao? Cũng đúng, Anson là người đàn ông đầu tiên bước chân vào thế giới tình cảm của Gia Lôi. Không giống bản thân hắn, bị Gia Lôi ghi hận một thời gian rất dài.
Nghĩ vậy, Garfield lại lần nữa mím môi, trong đôi mắt ẩn chứa sự ảm đạm. Bất quá tâm tư đau thương nhanh chóng hóa thành kiên định. Hắn sẽ dùng hành động hướng Gia Lôi chứng minh hắn cũng là người đáng giá để Gia Lôi coi trọng, vĩnh viễn đáng giá.
Người ta đều nói người đàn ông phong cách lạnh lùng là người hấp dẫn, được nhiều người yêu thích. Đặc biệt là con người lạnh lùng sắt đá kia còn khoác một bộ quân trang nghiêm nghị trên người. Trong hoàn cảnh khó khăn hắn vẫn cao ngạo ngẩng đầu, bày ra một bộ dạng uy hiếp bức người. Tư thái không oán hờn không hối hận cũng có lực sát thương cực lớn, cả thần thánh cũng kháng cự không được.
Gia Lôi nhếch mép.
Lại tới nữa... lại tới nữa rồi! Tên Jia Paer Garfield này luôn thích giả bộ đứng đắn để quyến rũ người khác. Ta không phải loại người dễ bị dụ dỗ. Ta đâu phải mấy fan não tàn!
“Em yêu.... em có biết anh nhớ em nhiều..... bao nhiêu hay không?”
Gia Lôi thở dài.
Đã sớm biết tên biến thái Sullivan mặt dày này không có một chút thể diện nào mà!
Giọng Sullivan ái muội kéo dài nhão nhoẹt, phối hợp đôi mắt đầy dâm đãng quét khắp người Gia Lôi, từ trên xuống dưới quấy rối một vòng lớn. Dứt lời hắn còn lè lưỡi liếm liếm môi. Vẻ mặt thèm thuồng kia khiến Gia Lôi không sao chịu nổi.
Cầm thú!
Cánh tay đáp ở trên vai Lâm Ân, Leopold nhẹ hít sâu một hơi, liếc mắt ngó Sullivan một cái.
Không cần mở miệng mọi người đều biết trong lòng ngươi đang suy nghĩ cái gì!
Thu hồi ánh mắt, Leopold lại hướng tới Gia Lôi ai oán nói:
“Thì ra người em thích nhất chính là Anson sao?”
Một tên cả ngày mặt lạnh như băng có cái gì tốt? Cả một lời âu yếm ngọt ngào cũng sẽ không nói!
Addis không nói lời nào.
Hắn cũng muốn cùng Gia Lôi nói vài câu, nhưng do ho khan không dừng.
Mấy tên vô nhân tính kia cứ chèn ép đẩy ta sang một bên. Căn bản không cho ta cơ hội lộ mặt!
Lâm Ân cũng không có mở miệng. Hắn và Gia Lôi tiếp xúc chưa nhiều, còn có khoảng cách cùng cảm giác áy náy. Lần trước gặp mặt, hắn đã bị Gia Lôi đánh đến hoàn toàn thay đổi diện mạo. Bây giờ đột nhiên gặp Gia Lôi khi tinh thần tỉnh táo, hắn có chút chút khiếp đảm.
Mà chờ đã, nhìn bộ dạng Gia Lôi cũng không giống gọi tới để ôn chuyện. Còn nữa quần áo trên người sao ướt mèm thế kia?
Người ngoài cuộc thì luôn tỉnh táo. Lâm Ân xem như là người duy nhất trong những người đàn ông ở đây không có điên đảo vì yêu Gia Lôi. Tất nhiên hắn cũng sẽ không bởi vì đột nhiên nhìn thấy người mình yêu mà tâm trạng quá hưng phấn đến quên hết mọi thứ, do đó xem nhẹ điểm đáng ngờ rõ ràng.
Âm thầm cẩn thận đánh giá không chỉ quần áo, Lâm Ân thấy đầu tóc Gia Lôi cũng ướt, hô hấp cũng không ổn định, như là vừa mới tham gia cuộc thi bơi lội nước rút. Kết hợp vẻ bề ngoài với việc Gia Lôi chủ động liên lạc với Anson, Lâm Ân nhíu mày.
Chẳng lẽ Gia Lôi đang bị người ta đuổi bắt?
“Nói ngắn gọn thôi. Ta hiện tại đang ở đại bản doanh của Ám Dực Tộc. Ta ở chỗ này thấy được Dị tộc.”
Đây mới là nguyên nhân chính Gia Lôi chủ động liên lạc với Anson. Con thủy quái kia cũng không phải mãnh thú, mà là kẻ xâm lược trăm ngàn năm qua vẫn luôn bị nhân loại xem là kẻ địch ngoài hành tinh.
Đặc trưng lớn nhất trên người bọn chúng là màu máu, màu tím đen còn mang theo mùi vị tanh hôi không chịu nổi.
Khi thủy quái bị thương, Gia Lôi vốn định thừa thắng xông lên, tốt xấu gì cũng lôi kéo thủy quái ở dưới nước một hồi lâu, như vậy có thể kéo dài thời gian tạo thuận lợi cho việc chạy trốn.
Cho đến khi Gia Lôi thấy được màu máu của thủy quái thì nhanh chóng quyết định vội vàng rời khỏi. Tin tức quan trọng như vậy cần phải mau chóng truyền ra ngoài, một khắc cũng chậm trễ không được.
“Dị tộc?!”
Ai cũng không nghĩ tới Gia Lôi sẽ đưa đến tin tức kinh người như vậy. Anson hít sâu một hơi, nói một câu.
“Cứ ở nơi đó chờ ta.”
Nói xong, Anson quyết đoán cắt đứt liên lạc, có tọa độ thì hắn có thể tìm được Gia Lôi. Chỉ cầu mong trước khi hắn tìm tới nơi, Gia Lôi chưa bị rơi vào tay của người Ám Dực Tộc, bằng không....
“Ta sẽ đi tìm Thú Hoàng thỉnh cầu tăng cường trấn thủ vách tường vực sâu.”
Vách Tường Vực Sâu là nơi chôn không biết bao nhiêu anh hùng chết trên chiến trường. Cũng là con đường duy nhất thông tới thế giới của những quái vật. Quân đội đóng giữ nơi đó trực thuộc quyền quản lý của Garfield trước khi bị tạm đình chức. Xét về công hay hay tư, hắn đều không thể để Ám Dực Tộc lợi dụng sơ hở ở phía dưới mí mắt của mình.
“Ta đi hạ lệnh cho cấp dưới giám sát gắt gao.”
Leopold ném ra một câu rồi nhanh chóng rời đi. Khu vực thuộc quyền quản lý của hắn gần Vách Tường Vực Sâu nhất, rất có khả năng trở thành mục tiêu thứ hai mà Ám Dực Tộc sẽ lợi dụng.
“Xem ra có một số người đã sớm quên những năm đó kẻ xâm lược đối đãi nhân loại như thế nào. Đừng lo, ta sẽ khiến bọn họ nhớ tới chuyện đó một lần nữa!”
Addis cười lạnh xoay người. Mang theo sát khí đầy người, hắn đi thẳng đến hoàng cung.
Còn lại ba người Dark Clan, Sullivan, Anson và Lâm Ân cũng không có nhàn rỗi. Mấy người Liên Bang dứt khoát rời đi là bởi vì tín nhiệm ba bọn họ có thể bảo vệ tốt cho Gia Lôi. Bọn họ cũng không muốn thẹn với phần tín nhiệm này, Dark Clan cũng không để mất người lần thứ hai.
“Ra lệnh điều động nhân lực, gây nhiễu loạn càng lớn càng tốt, chúng ta phải đi đón Gia Lôi mang trở về.”
Ánh trăng sáng tỏ, những công dân Liên Bang còn ở trên đường đi dạo nói chuyện phiếm không biết toàn bộ Chính phủ Liên Bang cộng thêm toàn bộ Dark Clan đang khẩn trương chuẩn bị cuộc chiến. Nguyên nhân chính là muốn ra một đòn đánh úp chớp nhoáng.
Những thám tử ở khắp nơi không ngừng nhận được tin nhắn, đủ các loại mệnh lệnh, hướng dẫn gửi đến tới tấp. Một nhiệm vụ đặc biệt được triển khai trong yên lặng yên, không một tiếng động mà lan truyền rộng rãi. Đây là đao quang kiếm ảnh nhìn không thấy, so với chiến tranh dùng vũ khí thật còn muốn kinh tâm động phách hơn. Có người đang đi đến tử vong cũng không biết chính mình rốt cuộc là chết ở trong lòng bàn tay ai.
Năm phút đồng hồ sau, ở một căn cứ bên ngoài Ám Dực Tộc, toàn bộ thành viên của một cứ điểm đã mất tích.
Bảy phút sau, một trung tâm nghiên cứu khoa học của Chính Phủ Liên Bang bị quân đội mạnh mẽ tiếp quản. Tất cả nhân viên trong trung tâm nghiên cứu, mặc kệ chức vụ cao hay thấp chỉ có thể thành thật đợi ở trong phòng, mọi thiết bị liên lạc đều bị khống chế và tịch thu, mất liên hệ hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Mười phút sau, tin tức Jia Paer Garfield thăng lên là Trung Tướng Liên Bang được truyền khắp hệ Ngân Hà. Mọi người đều ồ lên.
Tuy nói Thiếu Tướng cùng Trung Tướng chỉ kém một cấp bậc, nhưng khu vực thuốc thẩm quyền cùng số lượng binh lính phụ trách lại lớn hơn gấp nhiều lần.
Hắn mới bao lớn tuổi, lại đang ở giai đoạn tạm thời đình chỉ chức vụ để kiểm tra. Những quân nhân khác ở vị trí Thiếu Tướng còn lâu hơn hắn vài chục năm còn chưa có được thăng cấp đâu. Dựa vào cái gì hắn là người mới lại thăng cấp nhanh như vậy?
Nghĩ theo lẽ thường sẽ không hiểu được. Những gia tộc nào đó có âm mưu liền bắt đầu phát huy trí tưởng tượng theo hướng tiêu cực để suy đoán.
Không phải Thú Hoàng muốn chơi trò sát thủ đó chứ? Thật sự muốn tạo nên cừu hận, khiến những người tức đỏ mắt vì tự nhiên Garfield được thăng chức sẽ gây khó dễ hắn. Mặc dù không làm hắn chết cũng có thể làm cho hắn tàn phế một nửa.
Nhưng Garfield chính là ân cứu mạng của Thú Hoàng. Đã xảy ra sự kiện nghiêm trọng gì mà có thể khiến Thú Hoàng ra đòn sát thủ đối với Garfield như vậy?
Trong khi mọi người đang vò đầu bứt tai suy diễn, Garfield đã mang theo thủ hạ thân tín bay khỏi hành tinh.
Thú Hoàng thăng hắn lên là Trung Tướng vì để hắn có thể chỉ huy chiến đấu tốt hơn. Tình huống ở Vách Tường Vực Sâu chưa rõ thế nào, không có thân phận cao tuyệt đối hắn khó làm việc, rất có thể sẽ gây ra náo loạn lớn.
Cùng lúc đó, Sullivan và Anson cũng điều khiển phi thuyền có thiết bị tối tân nhất hiện tại, đi thẳng tới vị trí của Gia Lôi. Loại phi thuyền này có công năng nhảy không gian tự dò tìm kiểm tra đo lường khoảng cách. Tính năng đang trong giai đoạn thử nghiệm, không đến vạn bất đắc dĩ cũng không ai nghĩ lấy mạng nhỏ ra đùa giỡn.
Tình huống của Gia Lôi cấp bách, điều khiển phi thuyền bình thường căn bản cứu không được người. Không có biện pháp, Sullivan chỉ có thể đánh cuộc vận may. Dù chỉ có được một nửa may mắn, miễn là có thể đem bọn họ an toàn đưa đến bên cạnh Gia Lôi là được.
Lâm Ân không có cùng đi. Hắn phải ở lại hậu phương, theo dõi chỉ huy mọi việc. Hắn cũng thường cùng Sullivan trao đổi ý kiến. Sau đó một tay cầm kẹo có độc một tay cầm roi gai, hắn cười ha hả đem những nanh vuốt của Ám Dực Tộc từng cái lôi ra xử lý.
Càng có nhiều sự kiện phát sinh đột ngột, sự chú ý của Ám Dực Tộc đặt ở trên người Gia Lôi càng ít đi, càng có nhiều thời gian cho Sullivan và Anson tranh thủ cứu người.
Cùng Ám Dực Tộc đối đầu nhiều năm như vậy, lần trước còn “Tình sâu ý nặng” khó mà chia lìa. Những tài liệu bí mật thuộc về Ám Dực Tộc thu nhập trong tay được đem ra sử dụng. Lúc này dùng sức làm ầm ĩ, tuyệt đối đủ cho Ám Dực Tộc luống cuống tay chân một thời gian.
Garfield cũng đã am hiểu về thủ đoạn của Lâm Ân cùng Sullivan, nên mới có thể đem an nguy của Gia Lôi phó thác cho Dark Clan. Hắn là tướng đánh giặc, không phải giỏi ngấm ngầm giở trò. Hắn đem cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân dâng cho người khác chỉ là bởi vì như vậy là tốt nhất cho Gia Lôi, không hơn.
Dark Clan có hành động quả nhiên khiến cho Tộc trưởng Ám Dực Tộc cảnh giác. Liên tiếp thu được tin tức tổn binh hao tướng khiến ông ta nôn nóng.
Khiến cho ông ta đau lòng chính là những quân cờ đưa vào trung tâm nghiên cứu khoa học đều không thể may mắn thoát nạn. Kia chính là tai mắt ẩn mình vài thập niên, mất vô số tâm huyết mới có người đạt được địa vị cao. Nhìn thấy nguồn cung cấp tin tức phong phú đột nhiên bị huỷ hoại, sao có thể nào cam tâm?
Rốt cuộc là ai tiết lộ tin tức của Ám Dực Tộc? Nội gián của Dark Clan đã vào Ám Dực Tộc và có địa vị cao sao?
“Người đâu, đem mệnh lệnh của ta phân phó xuống. Những nơi đã lục soát qua lại lục soát một lần một lần nữa. Đại trưởng lão, Tam trưởng lão cùng Tứ trưởng lão dẫn người lục soát chỗ ở của Nhị trưởng lão, Ngũ trưởng lão, Lục trưởng lão cùng Thất trưởng lão và ngược lại. Những người có quyền cao thì lục soát nơi ở lẫn nhau. Một tấc đất cũng không buông tha. Trong vòng hai mươi phút, ta muốn gặp Gia Lôi hoặc là thi thể của hắn. Không thấy được người các ngươi lấy cái chết tạ tội đi!