“Xin hộ tớ nghỉ hôm nay nhé! Xong chụp bài hôm nay gửi qua facebook hộ tớ!”
***
Ừm, hôm qua là lần thứ 3 cậu ấy chủ động nhắn tin cho tôi, là tin nhắn sms, không phải inbox trên facebook. Tôi cứ đọc đi đọc lại tin ấy rồi tủm tỉm cả buổi tối, cái thằng chó đó phải chi lúc nào cũng nhẹ nhàng như cách cậu ấy nhắn tin cho tôi thì có phải hay không?:)
Mà... cậu ấy đã lưu số của tôi trong danh bạ chưa nhỉ? Lưu với tên là gì? Hay là vẫn buồn chưa lưu? “:)
Hôm qua đến lớp xin cô chủ nhiệm và cả giáo viên bộ môn cho cậu ấy nghỉ, sau đó lại bị họ trêu đỏ cả mặt, tự cảm thấy lúc đó mối quan hệ giữa chúng tôi như là thân thiết lắm. Ừm, đây cũng là lần đầu tiên cậu ấy nghỉ mà còn nhờ tôi xin hộ trong khi mọi hôm đều tự ý mà nghỉ. Cũng là lần đầu tiên dám nói rằng cậu ấy xin nghỉ với các cô, những lần khác đều muốn xin mà không có cách nào làm được. Lại ước chi từ giờ trở đi, cứ mỗi lần cậu ấy nghỉ thì lại nhắn tin cho tôi...:)
Tối đó tôi về liền chụp lại bài rồi gửi cho cậu ấy kèm theo vài lời nhắn nhủ của cô. Đợi mãi không thấy cậu ấy online, dạo này chăm chỉ online bên nick mới nhiều lắm. Đợi mãi đợi mãi, cuối cùng chỉ đáp vỏn vẹn “OK“...:)
Đm MÁU CHÓ, hết sức MÁU CHÓ!:)
Lẽ nào một câu “cảm ơn” đối với cậu ấy khó khăn đến vậy?:)
Mà thôi, có rep lại còn đỡ hơn là lúc nào cũng lặng lẽ “đã xem“... Nhìn mà đau lòng...:)
***
Hà Nội, 28.03.2017...
Ngay lúc này Hà Nội đang mưa...
Nick xanh cậu vẫn sáng như thường lệ...
Đồ chó, có đó không?:)