Vào một ngày, tôi chợt nghĩ, mình thật ngốc nghếch, thích một người, hi sinh quá nhiều cho người ta, rồi lại bị người ta làm cho đau khổ đến tột cùng. Nhưng phải làm sao đây, có một số người, từ khi thích một người, đã rơi vào cảnh thất tình...
Tâm trạng của tôi hôm nay thật sự rất tốt. Cậu có bắt chuyện với tôi, mặc dù chỉ là vài ba câu. Và nhờ một số người, mà tôi có cơ hội để cười với cậu, để nhìn thấy cậu vui vẻ cười đáp lại...
Cậu biết không? Bây giờ tôi mới nhận ra một điều, từ lúc gặp cậu đến bây giờ, số lần cậu bắt chuyện với tôi, nhiều hơn số lần tôi bắt chuyện với cậu rất nhiều.
Haha. Cuối cùng thì cậu cũng vì muốn bắt chuyện với tôi mà hạ thấp lòng tự trọng xuống rồi:“)
Là do cậu không biết phải nói gì với tôi, hay là do cậu chỉ muốn nói chuyện với tôi.
Cậu đứng cạnh tôi, hỏi:
Crush: Ê, mi biết bóng đè là gì không?
Tôi: Là kiểu nằm mà không cử động được.
Cậu: làm mặt ngu at the moment:)
Tôi: Ta cũng bị rồi, khó chịu lắm.
Cậu: Ghê thế à. Sao ghê rứa mày?
Và rồi sau đó, cậu đem câu trả lời của tôi trả lời lại cho mấy đứa bạn của cậu. Haha, chúng ta nói chuyện nhảm thật. Nhưng tôi thích thế:)
Hôm nay, cậu cũng khá may mắn khi được xem cuốn vở vẽ của tôi, vì cậu giật nó từ tay bạn thân tôi. Cậu có vẻ rất thích thú, nhưng sự thích thú đó đã bị dập tắt khi tôi lấy lại vở:)
Ước gì chúng ta cứ mãi thân thiết như ngày hôm nay....
29/9/2017
_ Thời gian trôi nhanh thật, chúng ta đã học với nhau được 1 tháng rồi đấy:)