Nhật Ký Dưỡng Thành Nữ Bá Vương

Chương 66: Chương 66: Hắn ta chưa bao giờ gặp được nữ tử dũng cảm quả quyết như thế




Phong Tứ đột nhiên quay đầu lại.

Chỉ vừa liếc mắt một cái, sắc mặt đã lập tức thay đổi!

Trên đỉnh núi vừa rồi bọn họ đứng, đã bốc cháy lên từng đốm, từng đốm lửa.

Gió trên núi rất lớn, vì thế trong chớp mắt, từ đốm lửa nhỏ đã biến thành một biển lửa lớn ngút trời!

Là tín hiệu của Cửu công chúa báo cho Thế tử gia!

Không ngờ nàng lại cùng cách này để mật báo cho đại quân bọn họ!

Không thể nghi ngờ gì, đây chính là biện pháp tốt nhất, nhưng mà quá nguy hiểm!

Quả nhiên, sau khi quân tuần tra Bắc Tần gần đó nhìn thấy ánh lửa, lập tức lao ngay lên núi.

Vì thế nháy mắt đã có vài toán lính đi lên đỉnh núi.

“Tướng quân, làm sao bây giờ?” Phong Nhiễm nghĩ ra là ai là người phóng hỏa, lập tức kinh hồn táng đảm.

“Tướng quân, là Cửu công chúa! Nàng… Nàng không xuống núi!”

“Đáng chết!” Phong Tứ mắng một tiếng!

Nhưng, hắn ta đang mắng bản thân mình!

Thế mà hắn lại không nhìn ra, công chúa đang cố ý điều bọn họ đi, nàng đang muốn mạo hiểm một mình!

“Nhanh! Trở về cứu Cửu công chúa!”

Hắn ta thật sự ngàn lần không ngờ được rằng Cửu công chúa hung tàn thành thói, lòng dạ rắn rết trong truyền thuyết lại có thể làm ra được chuyện dũng cảm, đại nghĩa như vậy.

Phong Tứ chưa từng gặp nữ tử nào như vậy, đây là lần đầu tiên!

“Nhanh!”

Trong lòng hắn ta rất nôn nóng, lính binh Bắc Tần đã xông lên, hắn ta thật sự sợ mình sẽ không đến kịp.

Phong Tứ thi triển khinh công, Phong Nhiễm và Phong Quý phía sau hoàn toàn đuổi không kịp.

Trong nháy mắt, Phong Tứ đã đi đến chỗ sườn núi.

Những không ngờ rằng lại đụng phải đám huynh đệ quân Long Kỵ ở chỗ này.

“Tướng quân!” Mấy người đó lập tức đón đầu.

Phong Tứ nổi giận: “Không phải ta để các ngươi ở lại bảo vệ Cửu công chúa sao? Nàng đâu?”

Mấy người họ cũng rất nôn nóng: “Công chúa nói võ công chúng ta kém quá, sẽ liên lụy bọn họ, vì thế đã chúng ta đuổi đi, nhưng chúng ta không ngờ rằng công chúa lại dám đốt lửa trên đỉnh núi…”

Còn chưa dứt lời, trước mắt bọn họ, đâu còn thân ảnh Phong Tứ?

Phong Tứ xông lên, nhưng mà đỉnh núi đã sớm bị binh lính Bắc Tần bao vây!

Phóng mắt nhìn xung quanh, khắp nơi đều đông nghịt tướng sĩ Bắc Tần!

Cửu công chúa đâu?

Nàng đã đi đâu rồi?

“Có người ở đó!” Bỗng nhiên, có binh lính Bắc Tần hô to một tiếng.

Tất cả mọi người lập tức cầm vũ khí trên tay, men theo con đường xuống núi phía đông đuổi theo…



“Thế tử gia, phụ cận đỉnh núi quân doanh Bắc Tần nổi lửa.”

Phong Tảo thông báo tin tức vừa được truyền đến.

Trong lòng Phong Ly Dạ không hiểu sao lại rất căng thẳng.

Vì sao lại đốt lửa? Vì sao tiễn Xuyên Vân không có tác dụng?

“Thế tử gia, không biết là ai đã đốt lửa, chúng ta…”

“Truyền lệnh xuống, đại quân lập tức xuất phát!”

Không có mũi tên Mặc Vân, nhưng, đám lửa lớn này nhất định là tín hiệu do nữ nhân đáng chết kia phát cho hắn!

Nhưng nàng có biết là hành động đốt lửa trên đỉnh núi rất là nguy hiểm hay không?

Đốt lửa, không bằng tiễn Xuyên Vân, tiễn Xuyên Vân phóng xong sẽ lập tức tắt đi, ít bị phát hiện, quân địch rất khó tìm được vị trí của bọn họ.

Chính mà, đốt lửa! Vậy nhất định phải chờ đến lúc lửa bùng lên!

Phải chờ đợi một lúc lâu như vậy, binh lính Bắc Tần rất dễ tìm được vị trí của bọn họ!

Nữ nhân ngu xuẩn này làm ra trò điên cuồng như thế, là không muốn sống nữa sao?

“Thế tử gia…”

Dương phó tướng quân cảm thấy rất hổ thẹn, không ngờ rằng quân Long Kỵ trong truyền thuyết, lại thật sự đáng sợ như thế!

Tốc độ bọn họ cực nhanh, hắn ta tác chiến trên chiến trường nhiều năm như vậy nhưng chưa bao giờ được tận mắt nhìn thấy!

“Nhanh! Nhanh theo chân Thế tử gia tàn sát quân Bắc Tần cho hả dạ! Nhanh!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.