Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo

Chương 200: Chương 200: Lái chiếc ferrari của anh đến




“Trả tớ thì cũng để đó thôi, cho cậu để cậu xử lý những nhu cầu cần thiết, nếu cậu ngại thì cứ kiếm nhiều tiền lãi hơn cho tớ là được.” Mộ Minh Nguyệt ngang tàng trông như mấy người cho vay nặng lãi.

Lúc này trong mắt Sở Linh Dao, toàn thân Mộ Minh Nguyệt đều tản ra một luồng tài vận mê người!

Khiến cho người ta không kìm được mà muốn tiến lại gần gửi!

“Minh Nguyệt, phong cách tài vận của cậu bị bắt bí sít sao lắm đấy!” Suýt chút nữa thì Sở Linh Dao quỳ xuống ôm đùi luôn rồi!”

“Vậy à!” Mộ Minh Nguyệt nhướng mày, hai đầu lông mày lộ ra vẻ ngang ngược.

Sở Lonh Dao nhìn, bị Mộ Minh Nguyệt cảm phục thật sâu: “Minh Nguyệt, tớ thấy mình đã thích cậu rồi! Tớ bị cậu bẻ cong queo rồi, cậu phải chịu trách nhiệm với mình đấy!”

“Đừng, cậu thích đàn ông, tớ mua cho cậu mấy anh trai trẻ! Cậu thích kiểu nào? Bây giờ tớ đặt mua cho cậu!” Mộ Minh Nguyệt nhìn Sở Linh Dao nói: “Con của tớ không thể chịu nổi chuyện tớ chơi les đâu.”

Sở Linh Dao nghe được cái có cái không, thật ra chỉ cần đối tượng là Mộ Minh Nguyệt, cô ấy bằng lòng bị bẻ cong!

Thậm chí là chỉ yêu một mình Mộ Minh Nguyệt!

Đáng tiếc, cô ấy không tìm được đàn ông cũng không thể bỏ độc Mộ Minh Nguyệt!

Nhắc đến con trai của Mộ Minh Nguyệt, hai mắt của Sở Linh Dao sáng lên: “Minh Nguyệt, bây giờ tớ rất nhớ cục cưng nhỏ nhà cậu đó!”

Cậu nhóc siêu đáng yêu đấy!

Đúng là làm tan chảy lòng người!

“Tan tậm cậu có thể về nhà với tớ, thằng bé đang ở nhà.” Mộ Minh Nguyệt nói.

“Được!” Sở Linh Dao kéo Mộ Minh Nguyệt đi vào thang máy: “Minh Nguyệt, lên phòng làm việc của tớ ngồi một lát, tớ có rất nhiều chuyện muốn nhờ cậu chỉ dạy đó!”

Vào văn phòng, Sở Linh Dao lập tức thông báo chuyện tốt cho các nhân viên: “Mọi ngươi ơi, tôi có một tin tức tốt muốn chia sẻ với mọi người, chúng ta được đầu tư mười tỷ! Mọi người nhất định phải cố gắng lên! Không được phụ lòng giúp đỡ của bạn thân tôi đấy!”

Bầu không khí vốn yên tĩnh đột nhiên nghe bà chủ nói được bỏ vốn mười tỷ thì lập tức đầu máu sống lại, ý chí chiến đấu sục sôi!

Nhìn Sở Linh Dao và Mộ Minh Nguyệt bước vào phòng tổng giám đốc, các nhân viên nháo nhào nghị luận.

“Tôi cũng muốn có một người bạn thân giàu có như vậy!”

“Đúng là tình chị em khiến người ta ngưỡng mộ mà!”

“Nhìn bạn thân người ta rồi nhìn bạn thân của mình...thất vọng!”

Trong văn phòng tổng giám đốc.

Sở Linh Dao tự rót cho Mộ Minh Nguyệt một tách trà tự pha, mùi thơm ngát xông vào mũi, sau đó đi làm việc: “Minh Nguyệt, đây là lần đầu tiên cậu đến, tớ xử lý công việc xong thì lập tức lại chơi với cậu.”

Bạn thân chính là, tôi bận cậu chơi, hai người không ngại.

Mộ Minh Nguyệt ngồi trên ghế sô pham tiện tay cầm lấy một quyển tạp chí thời trang, vừa uống trà vừa đọc.

Cho đến khi thư ký ôm một đống tư liệu gõ cửa đi vào, Mộ Minh Nguyệt nghe cuộc nói chuyện sứt đầu mẻ trán giữa Sở Linh Dao và thư ký.

“Vân chưa liên lạc được với nữ ma đầu giới thời trang sao?” Sở Linh Dao thả bút trong tay, lông mày khẽ chau lại, hỏi.

“Vẫn không liên lạc được...hơn nữa cạnh tranh rất lớn, rất nhiều công ty thời trang mơ ước được mời nữ ma đầu về làm cố vấn gì đấy cho công ty, sếp Sở, sợ là chúng ta...” Thư ký không dám nói gì thêm nữa.

Sở Linh Dao phiền muộn, vò đầu khiến cho đầu tóc rối bời không thôi: “Nghĩ lại cũng đúng, người ta là nữ ma đầu giới thời trang, sao lại để mắt đến công ty nhỏ như chúng ta...”

“Sao cậu lại tự coi thường bản thân như vậy? Có lẽ nếu cậu cố gắng hơn nữa thì có thể tranh được đấy?” Mộ Minh Nguyệt gấp tạp chí lại, tao nhã đứng dậy đi đến trước bàn làm việc của Sở Linh Sao, giơ bìa tạp chí trong tay lên: “Cậu là bạn thân của tớ, cậu không nhận ra dáng người này sao?”

Đây là quyển tạp chí thời trang Wecan, chính là tạp chí đầu tiên của nữ ma đầu M. lượng tiêu thụ còn cao hơn so với tạp chí thời trang quốc tế!

Lúc đưa ra thị trường đến nay, lượng tiêu thụ vẫn không hạ!

Sở Linh Dao cầm quyển tạo chí, nghiêm túc nhìn, sau đó so sách Mộ Minh Nguyệt với bóng dáng của người trên tạp chí.

Cuối cùng, sở Linh Dao hét lên, nước mắt lưng tròng, kích động nhảy dựng: “Minh Nguyệt! Cậu đừng nói với tớ cậu chính là nữ ma đầu M được giới thời trang tranh đến chết đi sống lại đấy?”

Nghe thấy giọng nói run rẩy của Sở Linh Dao, Mộ Minh Nguyệt dịu dàng cười: “Có lúc nào tớ gạt cậu không, đồ ngốc.”

Mộ Minh Nguyệt nhạ nhàng vuốt tóc của Sở Linh Dao, sửa lại tóc cho cô ấy.

Thư ký đứng một bên nhìn, như vừa mới ăn hết một vạn tấn cơm chó!

Có cảm giác bà chủ và bạn thân tràn ngập vẻ CP!

Nhất là khí chất lạnh lùng, tao nhã lại tự phụ của cô bnaj thân này, vừa nhìn đã biết là tiên khí công!

Mà sếp Sở của bọn họ chính là ngốc bạch ngọt.

Cp này muốn ngọt bao nhiêu thì có bấy nhiêu, đúng là chết mất thôi!

“Hu hu, mọi người đều học cùng nhau cả, tại sao cậu lại xuất sắc như thế! Trong năm năm này cậu đã xảy ra chuyện gì, gặp được thế ngoại cao nhân ư? Sao lại giỏi như vậy hả! Giả cho tên giàu nhất lại còn thừa kế gia sản của anh ta thì thôi đi, rõ ràng cậu là một người phụ nữ có sự nghiệp! Nữ ma đầu đó! Là mẫu người trong mơ của biết bao thiếu nữ!”

Sở Linh Dao phát hiện cô ấy rát sùng bái Mộ Minh Nguyệt!

Trời!

Cô bạn thân thần thánh này!

Cô ấy yêu muốn chết luôn được không!

Vào lúc này, điện thoại của Mộ Minh Nguyệt reo lên.

Mộ Minh Nguyệt cúi đầu nhìn, là Chiến Vân Khai gọi đến, cô có hơi chần chừ, không biết anh gọi cô có chuyện gì.

Cô do dự bấm nút nghe, bên kia truyền đến một giọng nói lạ lẫm thô kệch: “Rõ ràng ăn mặc cũng được lắm, vậy mà lại ngồi xe buýt không trả tiền! Hai tệ mà cũng không có thì ngồi xe làm quách gì!”

Mộ Minh Nguyệt nghe người trong điện thoại nói, nhíu mày.

Chiến Vân Khai ngồi xe không trả tiền?

Anh chạy đi ngồi xe buýt có được không vậy?

Bên kia vẫn ồn ào, Mộ Minh Nguyệt không nghe được giọng của Chiến Vân Khai, cô có hơi nóng nảy.

“Này, Chiến Vân Khai! Chiến Vân Khai! Anh có nghe tôi nói không?” Mộ Minh Nguyệt lo lắng nói.

Mộ Minh Nguyệt thấy Chiến Vân Khai không trả lời cô, cô mới bừng tỉnh nhớ rằng trên điện thoại di động của chiến vân khai có thiết bị định vị.

Cô mở điện thoại ra bắt đầu tìm kiếm vị trí cụ thể của Chiến Vân Khai, sau khi định vị được bèn nói với Sở Linh Dao: “Dao Dao, tớ có việc bận, tớ đi trước!

Lúc Sở Linh Dao phản ứng lại thì Mộ Minh Nguyệt đã đi ra.

Sở Linh Dao nhanh chóng cầm chìa khóa xe theo sau.

Lúc Sở Linh Dao ngồi vào xe, Mộ Minh Nguyệt lái Ferrari biến mất không thấy đâu.

Mà Mộ Minh Nguyệt một tay lái Ferrari một tay gọi điện thoại.

Mộ Minh Nguyệt dùng mười phút để bay đến chỗ Chiến Vân Khai.

Một chiếc xe Ferrari màu đỏ phóng khoáng xuất hiện trước xe buýt.

Khiến cho phạm vi nhỏ chấn động, thấy người phụ nữ lái Ferrari đều lấy điện thoại di động ra quay chụp.

Mộ Minh Nguyệt xuống xe, gõ cửa xe buýt, lái xe nhanh chóng hạ cửa xuống.

Tất nhiên Chiến Vân Khai cũng thấy Mộ Minh Nguyệt.

Lúc anh thấy Mộ Minh Nguyệt thì rất kích động.

Anh không ngờ Mộ Minh Nguyệt lại lái Ferrari của anh đến đây!

“Minh Nguyệt, sao em lại đến đây?” Chiến Vân Khai quẫn bách nói.

Nguy rồi, anh bị Mộ Minh Nguyệt phát hiện anh ngồi xe bá vương rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.