Damon đang lái xe không chủ đích khi anh nhìn thấy cô gái.
Cô ta chỉ có một mình,đang đi bộ dọc theo con phố,mái tóc tung bay trong gió ,cánh tay oằn xuống vì xách những gói đồ.
Ngay lập tức Damon làm một hành động có vẻ rất “nghĩa hiệp”:anh cho xe chạy từ từ đến và dừng hẳn ,chờ cho cô gái sải mấy bước dài đến khi bắt kịp anh—che gambe* ! – anh bước ra khỏi xe ,mở cửa phía bên khách cho cô.
Theo như những gì được thốt ra ,tên cô ta là Damaris.
Trong tích tắc,chiếc Ferrari đã lại chạy trên đường,phóng nhanh đến độ làm mái tóc của Damaris tung bay đằng sau gáy như một dải lụa quảng cáo.Cô là một cô gái trẻ và là kiểu người anh vẫn hay tán tỉnh bỡn cợt hàng ngày .Mà điều đó cũng tốt – anh nghĩ ngắn gọn,bởi anh đang chẳng có tâm trạng để …
Tán tỉnh sinh vật đáng yêu với mái tóc nâu đỏ,làn da trắng như sữa này chẳng đem đến chút hứng khởi nào.Anh không mong đợi bất kì rắc rối nào từ cô,và anh dự định sẽ giữ cô qua đêm.
“Veni,vidi,vici”** – Damon nghĩ thầm,nở một nụ cười “nham hiểm” ở mức độ vừa phải.Rồi anh chỉnh lại –Well,có lẽ mình chưa chinh phục ,nhưng mình cá con Ferrari là mình sẽ.
Họ dừng lại ở một khúc quanh, khi Damaris làm rơi ví và định nhặt nó lên ,anh đã thấy cổ cô- nơi mái tóc sóng sánh nâu đỏ phủ lên , chọi lại với màu da trắng nõn.
Ngay lập tức anh hôn lên nó thật mãnh liệt,cảm nhận sự mềm mại như làn da em bé – và ấm áp ,đối chọi với đôi môi anh.Anh để mặc cô tự do chống cự,thích thú đợi xem khi nào thì cô đánh anh,nhưng thay vào đó,cô chỉ duỗi thẳng người,buông một vài tiếng thở gấp gáp trước khi để mặc mình sà vào vòng tay anh,để được hôn bởi một sinh vật bí ẩn ,nóng bỏng và đầy rung động,đôi mắt xanh đen của cô vừa toát lên vẻ van xin,vừa cố gắng chống cự .
“Tôi…tôi không nên để anh làm thế này,tôi sẽ không để anh làm thế này.Tôi muốn được về nhà.”
Damon cười.Vậy là chiếc Ferrari của anh vẫn an toàn.
Cô gái này khá thú vị – anh nghĩ khi họ tiếp tục cuộc hành trình.Nếu cô ta vẫn giữ được thái độ như cô ta đang thể hiện lúc này, có thể anh sẽ giữ cô lại một vài ngày,thậm chí sẽ Biến Đổi cô.
Giờ thì anh đang bị làm phiền bởi những cảm xúc rối loạn đến từ bên trong .Đương nhiên nguyên do là Elena. Đã gần cô như thế ở chỗ khu nhà trọ và thậm chí không dám đi về phía cô chỉ bởi anh không thể làm khác. Chết tiệt, những gì mình đã làm lúc đó – bất ngờ và dữ dội, anh lại nghĩ về nó .Stefan vẫn ổn – có điều gì đó không bình thường đã xảy ra với anh ngày hôm nay.
Anh cảm thấy thất vọng không tả nổi.Những gì anh nên làm đáng ra phải là vùi mặt thằng em trai anh vào bùn , vặn cổ nó như vặn cổ một con vịt , và đi thẳng tới chỗ cái lan can hẹp đó để đưa Elena đi , dù cô có tự nguyện hay là không.Anh không làm những điều như thế chỉ vì thứ xi rô vô nghĩa nào đó,hay vì muốn nghe tiếng cô la hét, hay vì muốn nhấc cái cằm không – thể- so – sánh được của cô lên ,cắm những chiếc răng nanh sắc nhọn đang chìa ra nhức nhối vào cần cổ trắng như hoa huệ ,hay …
Có những âm thanh vẫn tiếp tục vang lên trong xe .Damaris đang nói gì đó như là “…anh có nghĩ thế không?”
Bị làm phiền cũng như quá bận rộn với tưởng tượng của mình để chú ý được cô nói gì ,anh khiến cô câm miệng, và cô lập tức trở nên im lặng.Damaris có cái miệng đáng yêu-nhưng quá nhiều chuyện.Giờ cô ta ngồi đó,mái tóc nâu đỏ vẫn tung bay trong gió nhưng đôi mắt thì vô hồn,giữ nguyên tư thế,con ngươi thu hẹp .
Và tất cả chẳng vì gì cả.
Damon thở dài giận dữ.Anh không thể nào quay trở lại với những ảo mộng đẹp đẽ lúc nãy;ngay cả trong im lặng ,âm thanh tưởng tượng về tiếng khóc nức nở của Elena vẫn vang lên trong anh,nó cản trở anh…
Nhưng sẽ không còn tiếng khóc nào nữa một khi anh biến đổi cô trở thành vampire – một giọng nói nhỏ vang lên gợi ý .Damon tự cốc vào đầu mình rồi cúi gằm xuống,ba ngón tay nắm hờ vô lăng. Anh đã biến cô thành công chúa bóng đêm của mình được một lần,tại sao không làm thế lần nữa? Cô sẽ tuyệt đối thuộc về anh,và nếu anh phải từ bỏ máu của cô…mà thực tế là giờ anh chẳng còn khái niệm nào về thứ đó – giọng nói trong anh lên tiếng một cách châm biếm.
Elena – nhợt nhạt và tỏa sáng với sức mạnh của vampire , mái tóc bạch kim của cô,chiếc áo choàng đen nổi bật trên nền da mịn như lụa…Khung cảnh đó có thể khiến trái tim của bất kì vampire nào cũng phải đập liên hồi.
Anh khao khát cô hơn bao giờ hết kể từ khi cô chỉ còn là một linh hồn.Kể cả lúc còn là vampire,cô vẫn giữ được hầu hết những nét vốn có của mình,anh vẫn như mường tượng được ánh sáng của cô chiếu rọi bóng tối trong anh,sự tinh khôi mềm mại của cô trong vòng tay cứng cáp của mình.Và anh sẽ lấp đầy cô băng những nụ hôn ,cho đến khi cô ngạt thở…
Mà anh đang nghĩ cái quái gì thế này ? Vampire không hôn đam mê kiểu như thế-đặc biệt là hôn vampire khác .Máu và đi săn là những đam mê duy nhất.Nụ hôn ngoài mục đích dùng để chinh phục con mồi ra đều vô dụng,nó chẳng dẫn đến đâu cả.Chỉ có thằng em trai đa cảm và ngu ngốc của anh mới bận tâm tới những nụ hôn. Một đôi vampire trưởng thành có thể chia sẻ máu của nạn nhân với nhau,có thể đi săn,kiểm soát tinh thần con mồi và kết nối tâm linh cùng nhau.Đó là cách các đôi vampire tiêu khiển.
Nhưng Damon lại thấy mình say mê với ý nghĩ được hôn Elena,được phủ đầy lên cô những nụ hôn,anh muốn thấy sự trốn tránh đến cùng của cô với anh đột nhiên ngừng lại và chỉ do dự chút xíu trước khi cô trao cho anh tất cả.
Damon thầm nhủ “Có lẽ mình điên thật rồi”.Trước đây anh chưa từng có suy nghĩ rằng mình bị điên,và giờ thì có rồi đấy.Hàng thế kỉ đã trôi qua kể từ khi anh lại có cảm giác hứng thú với một điều gì đó nhiều như vậy
Mong những điều tốt đẹp hơn đến với cô, Damaris ạ – anh nghĩ .Anh vừa dong xe tới nơi phố Sycamore cắt khu rừng một đoạn ngắn .Những con dường quanh khu này đều quanh co và đầy nguy hiểm.Lơ đãng, anh quay sang Damaris để đánh thức cô, nhận ra đôi môi mềm mại của cô có màu sơ ri tự nhiên mà không cần dùng son.Anh nhẹ hôn môi đó ,chờ đợi một phản ứng .
Rất hài lòng.Anh có thể đọc được tâm trí của cô gái – đang biến chuyển mềm mại và tươi sáng.
Anh liếc nhìn quanh con đường và thử lại một lần nữa,lần này anh để nụ hôn kéo dài lâu hơn.Anh thấy phản ứng của cô thật thú vị,mà phản ứng của anh cũng thú vị nữa.Điều này thật tuyệt.Chuyện này có lẽ xuất phát từ lượng máu anh đang có trong người– nhiều hơn thường lệ,hoặc là sự kết hợp của…
Nhưng ngay lập tức anh phải chuyển sự chú ý của mình từ Damaris sang lái xe bởi một con vật nhỏ bé với bộ lông màu hung vừa từ đâu chui ra ,đứng chắn con đường trước mặt anh.Damon thường không chẹt xe qua những động vật như thỏ , nhím hay đại loại thế,nhưng con vật này vừa làm phiền anh trong lúc “quan trọng”.Anh nắm chặt vô lăng bằng cả hai tay, cặp mắt đen ánh lên vẻ lạnh lùng tàn nhẫn và sâu thẳm như một cái động không đáy,vả anh tính tong thẳng vào con vật màu hung ấy.
Và đó sẽ là một cú xóc không nhẹ chút nào .
“Bám chặt vào”-anh nói với Damaris.
Vào những giây cuối cùng,con vật ấy lại tránh được.Damon vòng bánh lái đuổi theo,và rồi anh nhận ra trước mặt mình là một con mương.Chỉ có phản xạ siêu đẳng của một vampire và một thứ động cơ đắt tiền mới có thể giữ cho họ khỏi lao xuống.May thay Damon có cả hai thứ ấy.Họ bị lắc lư khi anh ngoặt tay lái, lốp xe kêu rít lên,bốc khói mù mịt như thể phản đối.
Và không có vụ đụng xe nào cả.
Damon nhảy ra khỏi xe chỉ với một động tác và quan sát xung quanh.Nhưng dù Nó là cái gì đi nữa,nó đã biến mất hoàn toàn – bí ẩn hệt như khi xuất hiện.
Thật kì lạ .
Anh ước rằng mình đã không lao ra ngoài – cái nắng chói chang của buổi trưa khiến thị giác anh nhức nhối.Tuy nhiên anh cũng kịp thoáng thấy thứ khi nãy lúc nó lại gần,trông nó khá là..dị dạng : một đầu nhỏ gọn và đầu kia thì xòe ra giống như cánh quạt…
Dù sao thì..
Anh quay vào xe ,Damaris đang khá là kích động. Anh cũng chẳng có tâm trạng đâu mà vỗ về,vì vậy đơn giản hơn cả là anh bắt cô quay lại với giấc ngủ mê.Cô buông mình xuống ghế,những giọt nước mắt đang lăn trên má cứ thế tự khô.
Ngồi trong xe,Damon cảm thấy hơi thất vọng.Nhưng anh đã biết hôm nay anh muốn làm gì .Anh muốn tìm một quán bar – xập xệ nhếch nhác hay đắt tiền , gì cũng được;và anh muốn tìm những vampire khác.Fell-Church là một vùng còn nhiều nơi hoang vu nên sẽ không khó để tìm được chúng.Vampire và các sinh vật bóng đêm bóng đêm khác bị thu hút tới đây như ong mật bị thu hút bởi mật ong vậy.
Và anh muốn một trận ẩu đả.Việc đó sẽ không xảy ra một cách công bằng vì như anh biết,anh là vampire mạnh nhất quanh đây do anh luôn được cung cấp đầy đủ máu từ những cô gái khỏe mạnh nhất.Nhưng anh không quan tâm.Anh cần giải tỏa sự bức bối trong mình,và — anh nở một nụ cười quyến rũ không – thể-bắt- chước , một tên người sói hay vampire nào đó sẽ đáp ứng được điều đó.Hoặc thậm chí là hơn một tên nếu anh may mắn.Và sau đó—Damaris ngon tuyệt cho bữa tráng miệng.
Cuộc sống thật tuyệt.Và không-sống… – Damon nghĩ ,đôi mắt đằng sau cặp kính râm ánh lên vẻ nguy hiểm -…còn tuyệt hơn.Anh sẽ không ngồi đây rầu rĩ vì không thể lập tức có được Elena.Anh sẽ ra ngoài kia,tận hưởng,khiến mình mạnh hơn – và sớm thôi,anh sẽ tới chỗ thằng em yếu đuối nhát gan của mình để đưa Elena đi.
Anh liếc qua gương xe ô tô trong một giây.Hình ảnh phản chiếu nháng lên một tia lạ lùng,nó giống như anh có thể thấy đôi mắt anh qua cặp kính râm , chúng đang bốc cháy.