Bonnie không còn nhớ nổi một lời khấn nguyện phức tạp nào nữa. Thì thào như một đứa trẻ mệt mỏi,cô lặp lại lời cầu nguyện cũ : “…Cầu Chúa tha thứ cho linh hồn của con…” .Cô đã sử dụng tất cả năng lượng của mình để phát ra lời kêu cứu nhưng chẳng nhận được phản hồi nào ngoại trừ âm thanh vọng lại của chính cô.Cô buồn ngủ quá.Cô đang lả đi , ngay cả cơn đau khi nãy dường như cũng đã biến mất.Thứ duy nhất còn ảnh hưởng đến cô là cái lạnh.Nhưng sớm thôi,cả cái lạnh cũng sẽ bị mang đi .Cô chỉ cần kéo một tấm chăn lên người – một tấm chăn dầy và êm ái ,và rồi người cô sẽ ấm trở lại.Cô biết điều đó mặc dù không biết tại sao mình có thể biết.
Điều duy nhất kéo cô ra khỏi ảo tượng về tấm chăn ấm áp là hình ảnh của mẹ.Mẹ cô sẽ buồn nếu cô ngừng tranh đấu.Đó lại là một điều cô biết chắc mặc dù không hiểu tại sao mình lại biết. Cơn tê cóng khiến cô đờ đẫn ,giá như cô có thể truyền một thông điệp tới mẹ, cô sẽ nói với bà rằng cô đã đấu tranh hết sức có thể.Và nói với bà cô đang hấp hối nhưng cái chết không đau đớn chút nào nên..mẹ ơi đừng khóc.Lần sau..con nhất định sẽ rút kinh nghiệm mẹ ơi..con hứa…
Damon xuất hiện khá hoành tráng.Một ánh chớp nháng lên và đôi bốt của anh đã an vị trên nóc xe.Đồng thời ,anh phóng ra một chuỗi các tia năng lượng nhắm vào những cái cây đang trở thành con rối cho một kẻ giấu mặt.Nó mạnh đến mức anh có thể cảm nhận được từ khu nhà trọ phía xa kia Stefan cũng đang phản ứng lại.Anh trầm ngâm đứng đó.Những cái cây…chúng ẩn hiện trong bóng tối , dường như đang cố bật tung nắp cái xe ra như thể đó là một lon cá sardine đóng hộp..và điều đó thật tiện cho anh.
Anh chuyển sự tập trung của mình vào Bonnie – cô nhóc tóc xoăn đang ở ngay dưới chân anh và đáng lẽ đang phải nhảy cẫng lên để nói “Cảm ơn” với anh.
Nhưng cô đã không làm thế.Cô nằm đó ,vẫn tư thế như lúc bị các cành cây quấn quanh . Damon cảm thấy hơi phiền khi anh phải với xuống để nắm lấy tay cô và ngay lập tức anh bị shock.
Anh đã cảm thấy nó trước khi chạm đến nó,ngửi thấy nó trước khi nó bám vào ngón tay anh : Có hàng trăm vết châm , mỗi vết đều đang nhỏ máu. Những cái vòi của lũ cây hẳn đã làm điều này : hút máu của cô gái …không ,là bơm vào cô nhựa của chúng thì đúng hơn.Giống như một mũi tiêm thúc đẩy tiêu hóa ,-thứ nhựa đó hẳn có tác dụng gây mê đảm bảo cô còn nguyên vẹn cho tới bước tiếp theo ..Thật không dễ chịu gì khi bị bơm vào người thứ đó rồi để những sinh vật ấy nắm quyền sinh sát.
“Hoặc có lẽ chúng chỉ đơn giản là một thứ giữ cho cô còn sống và giúp chiếc xe không bị đông cứng” – anh vừa nghĩ và bị shock một lần nữa khi nhận ra cơ thể cô quá lạnh. Cổ tay cô cứ như là băng vậy.Anh liếc nhìn hai người còn lại : cô gái với mái tóc đen dài,đôi mắt thông minh toát lên chút bối rối và tên nhóc tóc húi luôn thích gây sự với anh – tên này có lẽ không cứu cũng được. Thực sự thì trông hai người đó cũng đang trong tình trạng khá tệ nhưng anh sẽ cứu nhóc này trước bởi anh thích thế ,bởi vì nhóc này đã thảm thiết cầu cứu anh.Và lí do cuối cùng là vì lũ sinh vật kia– những malach đã cố khiến anh phải chứng kiến cái chết của cô.Nửa tập trung vào việc đang làm ,nửa lơ đãng , anh chìm đắm vào suy tư.
Malach – đó là một từ đê chỉ chung những tạo vật hắc ám , những anh chị em của bóng đêm.Nhưng Damon nghĩ tự bản thân từ đó đã gợi lên cái gì đó rất xấu xa,âm thanh của nó khiến người ta phải phỉ nhổ hoặc rít lên.
Và anh sẽ không để chúng đắc ý.
Anh nhấc Bonnie lên như thể cô là một cọng bồ công anh và vắt cô lên một bên vai. Anh rời khỏi chiếc xe.Bay trên không mà không biến thân quả là một thách thức.Damon thích những thách thức.
Anh quyết định sẽ đem cô tới khu nhà trọ – nơi gần nhất có nước nóng.Anh không cần đánh động tới Stefan.Có cả nửa tá phòng trong khu đó đã xuống cấp vào bậc nhất ở vùng Virginia này.Trừ phi Stefan khoái rình mò không thì nó sẽ không bao giờ đặt chân tới những cái buồng tắm xập xệ như vậy.
Nhưng anh đã đoán trật lất ,Stefan không chỉ khoái rình mò mà còn rất nhanh nữa.Nó gần như là một cuộc chạm trán : Damon cùng gánh nặng trên vai ; Stefan đang lái xe dọc con đường tối với Elena – giống hệt Damon , đang lơ lửng đằng sau ô tô như thể cô là một quả bóng bay.
Những từ đầu tiên đươc thốt ra chẳng lịch sự và cũng chẳng hài hước tí nào.
Stefan la lên “Anh đang làm cái quái gì vậy?”
“CHÚ đang làm cái quái gì vậy ?” – Damon đáp trả ,đúng hơn là giờ mới định thần để nói bởi anh vừa chú ý đến sự thay đổi rất lớn trong Stefan và cả năng lượng phi thường toát ra từ Elena.Trong lúc phần lớn tâm trí anh còn đang bị shock thì một phần nhỏ khác lập tức lao vào phân tích tình hình, tìm hiểu tại sao Stefan có thể biến đổi từ một con số không trở thành một—một—
Nản thật.Oh,well,ít nhất thì mình cũng nên dũng cảm nhìn nhận nó.
“Tôi cảm nhận được một trận ẩu đả” – Stefan lên tiếng –“Mà anh biến thành Peter Pan từ khi nào thế hả?”
“Chú nên mừng là chú không biết bay.Và anh có thể bay vì anh có sức mạnh nhóc ạ”
Tuyệt . Từ “nhóc” dù trong bất kì trường hợp nào, kể cả trong thời kì họ được sinh ra cũng đều thích hợp một cách hoàn hảo để gọi những đứa kém cỏi hơn .
Bây giờ thì không.Một phần trí óc không bị ngưng trệ của anh vẫn tiếp tục nhiệm vụ phân tích.Anh có thể thấy,cảm nhận ,làm bất kì điều gì nhưng không thể chạm được vào vòng ảnh hưởng của Stefan.Và điều đó thật là….không tưởng tượng nổi. Nếu Damon không ở gần và chính tay trải nghiệm thì anh cũng không thể tin nổi một cá nhân lại có quá nhiều sức mạnh đến vậy.
Nhưng trong tình hình này , cái đầu lạnh và óc suy luận của anh đã khẳng định : trong thời điểm hiện tại ,sức mạnh của anh không là gì cả so với Stefan , kể cả nếu anh có xài đến lượng máu gom được từ tất cả phụ nữ trong vài ngày trở lại đây. Cái đầu lạnh cùng óc suy luận đó cũng chỉ ra với anh rằng Stefan vừa mới bị kéo từ trên giường xuống vì những chuyện vừa nãy nên nó chắc chắn không đủ thời gian – hay đủ hợp lý để che giấu đi sức mạnh của nó.
“Chà chà ,coi chú kìa” – Damon nói với chất giọng mỉa mai nhất có thể – và điều đó cũng giúp ích được kha khá “Vòng hào quang gì thế này?Chú được phong thánh lúc anh không để ý hả?Anh đang có vinh hạnh được diện kiến thánh Stefan đây sao ?”
Stefan không biểu lộ gì ,anh đi thẳng vào vấn đề :“Meredith và Matt đâu?”
“Hay là..”- vờ như không nghe thấy Stefan nói gì , Damon tiếp tục : “..hay là do cuối cùng chú đã đắc đạo nghệ thuật lừa bịp và được khen thưởng ..?”
Stefan hỏi ngay , để ngoài tai lời bình phẩm của Damon: “Và anh đang làm gì với Bonnie thế kia?” – .
“..Nhưng có vẻ như chú vẫn chưa đắc đạo tiếng Anh cơ bản thì phải ,vì thế anh sẽ giải thích một cách đơn giản nhất có thể :Chú lỡ mất cuộc đấu rồi.”
“Tôi lỡ mất cuộc đấu ?” – Stefan hỏi lại , hiểu rằng Damon sẽ không trả lời bất kì câu hỏi nào của anh cho tới khi anh nói ra sự thật.
“ Tạ ơn chúa vì trông anh có vẻ đang phát điên hay say xỉn gì đấy.Tôi không hi vọng anh và phần còn lại của thế giới biết được chính xác những điều mà máu của Elena có thể làm .Anh đã bỏ đi ,không thèm nhìn lại cô ấy một lần và thậm chí không nghi ngờ rằng ngay từ lúc bắt đầu, tôi đã có thể hất văng anh đi như hất một con bọ chét .”
“Anh chưa từng biết là chú lại nghĩ thế. ” – Damon vừa nói vừa hồi tưởng lại từng chi tiết của trận “ẩu đả nhỏ” sáng nay.Mà đúng thật : anh chưa từng nghi ngờ biểu hiện đó của Stefan lại hoàn toàn là …và càng không ngờ được khả năng anh ta có thể hạ gục Damon và làm bất kì điều gì anh ta muốn vào bất cứ lúc nào .
“Và đó là người ban phát ân huệ của chú hả?” – Damon hất cằm về phía Elena – người đang lơ lơ lửng lửng như thể ai đó đã cặp cô lên giàn dây phơi quần áo một cách cẩn thận.
“Chỉ kém thiên thần một chút , rực rỡ và tinh khiết..”- anh thầm nhận xét trong lúc bất cẩn ngây ra nhìn cô.Thực sự là Elena quá sáng chói, đến nỗi chỉ nhìn thôi cũng khiến mắt anh đau nhức như thể anh đang nhìn thẳng vào một vầng mặt trời.
“Có vẻ như cô ấy đã quên mất cách che dấu sức mạnh của mình ; cô ấy cứ phát sáng như một ngôi sao trắng ấy” – Damon lẩm bẩm.
Rõ ràng là cơn giận của Stefan đang dịu lại “Cô ấy chỉ là không biết cách dối người thôi Damon..Giờ thì nói tôi nghe xem chuyện gì đang xảy ra và anh đã làm gì Bonnie?”
“Câu trả lời là : Không làm gì cả . Sao , hay chú muốn anh “làm gì đó”?” – Damon suýt đã phun ra những lời đó nhưng đã kịp thời nén lại.Anh biết anh đang đối diện với một Stefan hoàn toàn khác mà anh chưa từng thấy trước đây. Giọng nói trong anh lên tiếng nhắc nhở rằng đó không còn là đứa em trai bé nhỏ “khoái”bị anh đạp trên nền đất nữa , và anh nghe theo .
“Hai con – người còn lại..”- Damon kéo dài giọng vẻ châm biếm – “…đang ở trong xe hơi của họ…” – Đột nhiên giọng anh trở nên nghiêm túc – “..và anh mang Bonnie đến chỗ của chú.”
Stefan đang đứng cạnh chiếc xe, ở một khoảng cách vừa đủ để xem xét hai cánh tay đang buông thõng của Bonnie.Những vết châm ứa máu khi anh chạm vào chúng ,và Stefan ngó mấy ngón tay của mình với một nét mặt kinh dị .
Hẳn Damon đang càu nhàu vì khi không lại đi làm việc thiện – điều mà anh vẫn luôn tránh.
Thay vào đó, anh lại đang chú mục vào một hiện tượng thiên văn gần đấy.
Trăng tròn – trăng mọc lưng chừng trời – trắng và tinh khôi như tuyết . Elena thì đang lơ lửng phía trước vầng trăng ấy trong bộ đồ ngủ cổ cao kiểu cũ (và hình như hơi chật thì phải.).Giá như anh có thể quan sát cô như một cô gái bình thường , giá như thứ năng lượng từ cô không toát ra ,làm cô tỏa sáng đến chói mắt như một thiên thần .
Damon tự cốc vào đầu mình để tỉnh táo lại.Đúng , đó chính là diện mạo thích hợp nhất với cô ấy , và cô ấy nên mãi mãi đứng trước vầng sáng chói lòa kia. Nếu anh—-
Rầm.
Anh văng ra phía sau rồi lại văng sang bên trái. Người anh đập vào một cái cây trong lúc cố gắng đảm bảo Bonnie không cùng va vào nó – cô ấy có thể vỡ vụn ra mất. Anh lơ lửng trên không , sững sờ trong giây lát — và rồi thực sự bị cắm đầu xuống mặt đất.
Stefan đang đứng trên người anh .
“Mày..” – Damon nói , mơ hồ cảm nhận được máu đang ứa ra từ mồm “..thật là một cậu bé hư , NHÓC à”
“Cô ây đã ép tôi – theo nghĩa đen ấy.Tôi đã nghĩ cô ấy sẽ chết mất nếu tôi không lấy đi một chút máu từ..—và sức mạnh của cô ấy đã tạo nên điều này.Giờ thì khai ra anh đã làm gì với Bonnie mau—-”
“Vậy là mày đã hút máu cô ấy nhân danh lá cờ anh hùng chính nghĩa của mày—-”
Rầm.
“Cái cây này có mùi của nhựa thông.Mình vốn chẳng bao giờ có hứng thú với cái gì bên trong những cái cây.Kể cả dưới lốt quạ mình cũng chỉ xài chúng khi thực sự cần thiết..” – Damon vừa nghĩ vừa thổ ra một bụm máu.
Bằng cách nào đó Stefan đã đỡ được Bonnie từ không trung trong lúc Damon bị đập vào cái cây. Anh đủ nhanh để làm thế . Anh nhanh , rất nhanh.Elena quả là một hiện tượng.
“Anh vẫn luôn muốn biết máu Elena có tác dụng thế nào phải không? Giờ thì thỏa mãn rồi đó .” – những tưởng Stefan có thể nghe thấy được suy nghĩ của Damon.
Thông thường Damon sẽ đứng dậy và đáp trả , nhưng ngay lúc này đây, anh như vẳng nghe thấy tiếng Elena đang ngồi khóc bên người bạn trần tục của cô . Và có thứ gì đó bên trong anh bỗng trở nên kiệt quệ – rất già cỗi – và rất mệt mỏi…
Nhưng để đáp lại câu hỏi của Stefan thì : Well , đúng thế .Elena vẫn đang trôi nổi vu vơ trên không , lúc thì duỗi người như một con đại bàng duỗi cánh , lúc lại cuộn tròn như một bé mèo con .Máu của cô – nếu đem so với của những cô gái bình thường thì khác gì đem nhiên liệu tên lửa so với xăng không pha chì.
“Và Stefan muốn một trận đấu , thậm chí nó không thèm che giấu điều đó.Mình đã đúng” – Damon tự nhủ – “Đối với vampire, tranh đấu là sự thôi thúc mạnh mẽ nhất , hơn cả việc hút máu hoặc trong trường hợp của Stefan – cái điều mà nó quan tâm đến – gọi là gì ấy nhỉ ?….À phải rồi : Hơn cả bạn bè.”
Giờ Damon đang tìm một cơ hội phản công và tập trung sức lực – dù chẳng còn lại bao nhiểu bởi Stefan vẫn đang áp dảo anh. Anh cần phải nghĩ cho ra .Phải nói thành lời. Phải làm Stefan hiểu rằng đây là một cuộc đấu vô nghĩa. Suy luận .Và dùng bản năng của anh để tìm cho ra kẽ hở…
Hmmm…
“Meredith và…—Chết tiệt ! Tên của thằng nhóc đó là gì nhỉ?… mà tao nghĩ lúc này bầu đoàn thê tử của cô ta đã toi ráo rồi “ – anh tiếp tục vẻ thản nhiên – “Chúng ta có thể ở đây, gây gổ như mày muốn – và có vẻ như tao chẳng thể chạm nổi một ngón tay vào mày , hoặc chúng ta có thể thử đi giải cứu họ . Tao tự hỏi mày sẽ chọn điều nào đây?” .Thực sự anh cũng rất tò mò , liệu Stefan có thể áp chế anh đến đâu.
Cảnh tượng lúc đó như thể Damon đang nhìn qua một ống kính máy quay còn Stefan thì bị thu nhỏ : đang lơ lửng cách mặt đất vài feet và giờ anh đáp xuống ,xem xét bản thân với một vẻ kinh dị , hiển nhiên không ý thức rằng mình vừa phi hành trên không.
Damon chớp lấy khoảng lặng lúc Stefan vẫn còn đang bối rối để lên tiếng : “Anh không phải là người đã hại họ.” – anh bổ sung –“Nếu chú để ý kĩ Bonnie—(tạ ơn những điều xấu xa là anh biết tên của cô)—chú sẽ thấy không vampire nào làm được điều này.Anh nghĩ ..” – anh khéo léo chêm vào để tăng độ shock — “..kẻ tấn công họ là những cái cây do malach điều khiển.”
“Những cái cây?”- Stefan nhìn lướt qua cánh tay chi chit vết châm của Bonnie – “Đánh thức Mrs.Flower .Làm tất cả những gì anh có thể cho Bonnie.Tôi sẽ đi cứu Meredith và Matt ngay—-”
À há ! Matt.Sao trước đây anh không nhớ ra nhỉ.
“Họ bị nạn ngay trên đường hả ? Ngay chỗ sức mạnh phá hoại của anh lan ra phải không?”
Phá hoại ? Sao chú không thành thật mà kêu nó là rẻ rách cho rồi ?
Và trong lúc điều đó còn tươi mới trong đầu,anh thầm ghi nhớ…
“M cho Mortal(tầm thường) , A cho Annoying(ồn ào), T cho Thing (thứ).Thật tệ là ghép mấy từ đó lại mình mới chỉ được chữ MAT . Oh,chết tiệt , thế còn chữ T đằng cuối phải làm sao đây? Mortal, Annoying, Troublesome Thing ? (Tầm thường , ồn ào , cực kì phiền toái ?)hay là Annoying Terrible Thing (ồn ào khủng khiếp?)..”
“Tôi ĐANG hỏi anh là họ vẫn ổn chứ ?”
Damon bừng tỉnh : “ À không , không ổn chút nào.Cái xe của họ bị kẹt rồi , không lái đi được.”
“Tôi sẽ làm nó bay lên và mang nó về” – Stefan không hề khoác lác , anh chỉ đang tuyên bố một sự thực.
“Không đơn giản đâu”
“Tôi làm được.Thôi mà Damon.Tôi rất xin lỗi vì lúc nãy đã gây lộn với anh.Tôi đã hoàn toàn hiểu nhầm về chuyện đang xảy ra.Nhưng Matt và Meredith đang chết mòn , chúng ta có thể sẽ không cứu kịp họ kể cả nếu tôi và Elena dùng hết sức mạnh.Tôi vừa đẩy nhiệt độ cơ thể Bonnie lên chút xíu nhưng tôi không dám ở lại đây và trì hoãn thêm nữa.Làm ơn đi Damon” – vừa nói anh vừa nhẹ đặt Bonnie lên ghế xe ô tô.
“Well , mấy câu đó nghe có vẻ giống Stefan cũ nhưng kì thực ,với sức mạnh của nó bây giờ – của một Stefan mới, nó nên đổi một tông giọng khác.Chừng nào Stefan còn nghĩ nó là một con chuột thì nó đúng là một con chuột . Chấm – hết .”
Mới trước đó thôi Damon còn thấy mình LÀ núi lửa Vesuvius đang phun trào.Tự nhiên bây giờ anh lại cảm thấy mình đang ĐỨNG CẠNH Vesuvius , và ngọn núi đang sôi sùng sục. Hoan hô các thánh thần! Chỉ có đứng gần Stefan thôi mà cũng làm anh thực sự thấy lép vế.
Anh tĩnh trí lại , làm đầu óc trở nên băng lãnh và hi vọng ít nhất câu trả lời của anh vẫn còn toát lên được chút bông đùa “Anh sẽ làm. Gặp lại chú sau —hi vọng mấy tên đó chưa ngoẻo.”
Ngay khi họ tách ra , Stefan liền phóng một thông điệp đầy quyền năng tỏ ý không hài lòng tới anh .Thông điệp đó tuy không gây nên nỗi đau thể xác như lúc anh quật Damon đập vào mấy cái cây nhưng cũng đủ đau đớn để chắc chắn lần sau anh trai mình phải cân nhắc từng lời trước khi nói.
Damon cũng đáp trả lại Stefan một thông điệp ngay khi anh vừa biến mất : “Anh không hiểu” – anh tỏ vẻ ngây thơ – “Nói ‘anh mong họ chưa ngoẻo’ có gì sai chứ? Anh vẫn lui tới mấy tiệm bán thiệp mừng,và chú biết đấy..”-( nhưng anh lại không nhắc tới chuyện lui tới đó không phải vì mấy cái thiệp mà vì cái cô bán hàng trẻ măng ) – “..họ vẫn thường in mấy câu đại loại kiểu ‘Mong bạn dồi dào sức khỏe” hay “Vô cùng thương tiếc”,mà anh thấy mấy câu đó còn chả làm sao . Vì vậy có gì không ổn nếu anh nói ‘Anh mong họ chưa ngoẻo’ chứ hả?”
Stefan không buồn đáp lại . Nhưng rất nhanh,Damon nở một nụ cười chói lóa . Anh quay đầu chiếc Porsche và hướng về khu nhà trọ.
Anh với tay, muốn giựt tung cái dây phơi quần áo vô hình đang giữ Elena nhấp nhô phía trên anh.
Cô trôi lơ lửng bên trên đầu – hay nói đúng hơn là trên chỗ đáng lẽ là đầu Bonnie , váy ngủ dập dờn tung bay. Bonnie vốn đã nhỏ bé , và giờ thì cơn tê cóng khiến cô co rúm lại trong tư thế của một hài nhi. Tưởng như Elena có thể ngồi lấp lên cô vậy.
“Xin chào , công chúa.Trông em không tệ chút nào , vẫn tuyệt đẹp như mọi khi ha.”
Và anh lập tức thấy hối hận , biết rằng đó là câu mở đầu tệ nhất trong cuộc đời mình.
Anh cảm thấy như không còn là chính mình nữa.
Và anh tự nhủ : Sự chuyển mình của Stefan đã làm mình sợ hãi , đó là lí do mình cảm thấy không ổn.
“Da..mon.”
Damon giật bắn.Giọng Elena vang lên chầm chậm và ngập ngừng và… cực kì tuyệt vời : ngọt lịm như đường,sóng sánh như mật . Anh chắc chắn là giọng cô hơi trầm hơn so với trước khi cô chuyển đổi và mang hơi hướm giọng miền Nam. Đối với một vampire , đây chẳng khác nào tiếng nhỏ giọt drip – drip từ một cái tĩnh mạch tươi mới đang mở toang…
“Đúng vậy thiên thần ạ.Trước đây anh đã từng gọi em là ‘thiên thần’ chưa ? Nếu chưa thì đó hoàn toàn là một sai lầm.
Trong lúc anh đáp lại cô , anh cũng nhận ra trong giọng cô có một thứ khác mà trước đó anh đã bỏ lỡ : sự thuần khiết. Sự thuần khiết tuyệt đối đến từ thiên thần của những thiên thần.Điều đó đáng lẽ đã khiến anh nản lòng nhưng thay vào đó , nó chỉ giúp nhắc nhở anh Elena xứng đáng để được ai đó nghiêm túc nhìn nhận , xứng đáng để tỏa sáng.
Anh sẽ nhìn nhận em , làm em tỏa sáng bằng bất cứ cách nào em muốn , chỉ là…nếu em không mắc kẹt với thằng em trai đần độn của anh.
Cặp mắt của Elena – như hai vầng thái dương màu tím quay sang anh . Cô đã nghe thấy anh .
Lần đầu tiên trong đời , Damon bị vây quanh bởi toàn những người có sức mạnh hơn anh. Mà đối với một vampire , sức mạnh là tất cả : là nguyên liệu , hàng hóa , vị thế , danh dự , tiện nghi , tình dục , tiền mặt , kẹo ngọt..
Đó là một trải nghiệm mới lạ . Anh cũng không cảm thấy khó chịu chút nào khi điều này liên quan tới Elena . Anh thích những phụ nữ mạnh mẽ .Anh đã mất hàng thế kỉ để tìm một người như thế..
Cái nhìn của Elena đã có hiệu quả , nó đưa anh trở về với tình huống họ đang đối mặt . Anh đậu xe cái két bên ngoài khu nhà trọ,vác Bonnie và bay vượt qua chuỗi cầu thang hẹp,xoắn ốc để tới phòng Stefan – phòng có bồn tắm duy nhất mà anh biết.
Phòng tắm quá nhỏ , gần như chỉ vừa đủ cho ba người và Damon là người đang ẵm Bonnie. Anh vặn nước cho chảy vào chiếc bồn cũ kĩ bốn chân .Giác quan nhạy bén báo cho anh biết nước ở đây ấm hơn khoảng 5 độ so với nhiệt dộ cơ thể đang đóng băng của cô.
Anh cố giải thích cho Elena việc anh đang làm nhưng hình như cô không chú ý lắm thì phải .Cô cứ trôi lơ lửng vòng quanh và vòng quanh lần nữa trong phòng ngủ của Stefan như một nàng Tinkerbell** đang bị nhốt trong cũi.Cô liên tục húc vào những ô cửa sổ đã đóng và rồi bay vọt tới chỗ cửa ra vào , ngó nghiêng tìm kiếm gì đó.
**Tinkerbell : Nàng tiên chuông nhỏ có thể phát sáng và biết bay.Tinkerbell không biết nói và chỉ yêu quí một người duy nhất là PeterPan – người bạn đồng hành của nàng.
Thật là một tình huống khó xử.Anh phải làm gì đây? Bảo Elena cởi quần áo và tắm cho Bonnie và rồi mạo hiểm để cô ấy cho Bonnie “chìm” luôn ?Hay là nói Elena tự làm mọi thứ rồi ngồi quan sát hai người và không cần đụng vào trừ phi có tai biến xảy ra?Hơn nữa cũng cần có ai đó tìm Mrs.Flower để lấy một chút đồ uống nong nóng. Chả lẽ phải viết một mẩu giấy và gửi nó đi cùng Elena à ?
Rồi Damon bắt gặp ánh mắt của Elena ,và tất cả những mối quan tâm vụn vặt và tầm thường ấy đều trôi đi đâu mất.Ngôn từ truyền tới óc anh mà không cần thông qua đôi tai .
“Cứu cô ấy.Làm ơn mà !”
Anh quay trở về buồng tắm , đặt Bonnie nằm trên tấm thảm dầy và cởi quần áo cho cô như bóc vỏ một con tôm.Ban đầu là chiếc áo chui , rồi đến cái áo hai dây.Và đến cái áo ló….à à không – cái cốc , đúng rồi ,cứ nghĩ đó là 2 cái cốc – anh tự nhủ trong lúc cố không nhìn trực diện vào Bonnie.Nhưng dù anh đã cố , anh không thể không để ý đến những vết châm do cái cây để lại chi chit trên cơ thể cô.
Rồi thì đến cái quần bò . Nó thực sự khá phiền bởi nếu anh muốn kéo cái quần dài tới mắt cá đang bó chặt ây ra ,anh phải để chân cô gác lên đùi mình. Và cuối cùng là đôi tất.
Thế là xong.Bonnie đã gần như khỏa thân , ngoại trừ máu và bộ đồ lót màu hồng vẫn dính trên người.Anh nhấc cô lên và ngâm cô vào bồn , bản thân anh cũng đang phải rất kiềm nén. Vampire hẳn sẽ rất thích thú nếu được ngâm mình trong một bồn toàn máu trinh nữ , nhưng chỉ có thằng điên mới tính thử điều đó.
Khi anh đặt Bonnie vào , nước trong bồn chuyển thành màu hồng.Anh để vòi nước tiếp tục chảy vì bồn cũng khá lớn , và anh ngồi đó quan sát , suy xét tình hình.
Những cái cây đã bơm vào cô ấy chất gì đó .Và bất kể đó là thứ gì thì tác dụng của nó chắc chắn không lành.Anh cần làm nó chảy ra .Tốt hơn hết là nên hút nó ra ngoài giống như hút nọc vết rắn cắn, nhưng anh cũng không muốn mạo hiểm làm điều đó cho tới khi anh chắc chắn rằng Elena sẽ không bộp cho vỡ sọ anh ra nếu cô nhìn thấy anh lúi húi hút hít gì đó ở phần trên cơ thể Bonnie.
Anh phải tính đến cách tiếp theo.Nước nhuộm máu bao phủ Bonnie những không hoàn toàn che hết các đường nét trên cơ thể cô. Một tay Damon đỡ sau đầu Bonnie cho cô khỏi chìm xuống , tay kia bắt đầu xoa bóp và nặn chất độc ra khỏi một cánh tay cô.
Khi anh ngửi thấy mùi nhựa cây đang tỏa ra,anh biết là anh đã làm đúng . Nó đặc và sền sệt đến nỗi chưa thể hoàn toàn ngấm vào bên trong Bonnie. Anh đang khiến một lượng nhỏ chất đó ngoan ngoãn chui ra, nhưng liệu thế đã đủ ?
Rất thận trọng , anh để mắt canh chừng cửa ra vào , đồng thời các giác quan căng ra để bao quát tình hình xung quanh họ.Damon khẽ nâng một bàn tay Bonnie lên như thể anh chuẩn bị hôn vào nó . Thay vào đó , anh đưa cổ tay của cô vào miệng mình , gồng lên để chống lại mọi ham muốn được sục nào nó thay vì chỉ cắn nó.
Anh nhả ra ngay lập tức.Trong mồm anh toàn nhựa.Đúng là chỉ xoa nắn thôi không đủ.Thậm chí nếu anh có tìm được thêm một tá vampire nữa và bắt chúng hút nhựa , bắt chúng dính vào Bonnie như mấy con đỉa thì cũng không đủ.
Anh ngồi tựa vào gót chân mình và quan sát cô – người con gái đang bị nhiễm độc nặng mà anh rất muốn cứu.Lần đầu tiên từ khi chuyện này xảy ra ,anh sợ rằng anh đã quá trể. Anh ném một cái nhìn giận dữ về phía thiên đường và khẽ nhún vai .
Anh có thể làm gì chứ ? Bonnie cần một phương thuốc, nhưng anh không biết cô cần một phương thuốc đặc biệt đến cỡ nào và không phù thủy nào anh quen có thể đến đây kịp.Liệu Mrs.Flower có biết những kiến thức phức tạp kiểu ấy không? Nếu có thì bà có chịu giúp anh không?Hay bà ta chỉ là một mụ dơi già xấu tính?Thế còn những phương thuốc loài người hay dùng thì sao?Anh có thể đơn giản đưa cô tới chỗ người của cô và để họ áp dụng sức mạnh của khoa học , mang cô đến bệnh viện hay gì đó… Nhưng liệu kiến thức của họ có giúp được gì cho một cô gái bị kẻ đến từ Thế Giới Bên Kia – thế giới tăm tối mà con người chưa bao giờ nhìn thấy hoặc hiểu được đầu độc?
Anh dùng một cái khăn tắm để lau hai cánh tay , bàn tay và chiếc áo sơ mi đen của mình một cách lơ đãng.Giờ anh nhìn vào cái khăn và quyết định rằng Bonnie xứng đáng có một cơ hội để được cứu, đặc biệt kể từ khi anh không biết anh còn có thể làm gì cho cô. Anh ngâm chiếc khăn vào nước,vắt khô và dùng nó chà xát khắp cơ thể – từ cổ đến bàn chân của Bonnie. Cái khăn lúc chìm lúc nổi nhưng kể ra nó cũng khá có ích.
Anh tăng nhiệt độ của nước lên nhưng không có gì khác xảy ra.Bonnie vẫn cứng đờ như người đã chết , và cô còn quá trẻ…
Theo tiêu chuẩn cũ ở Italy , cô gái này là một thiếu nữ – không còn là một cô nhóc, nhưng cũng chưa hẳn là phụ nữ. Bất cứ vampire nào cũng có thể chỉ ra điều đó.
Và điều đó cũng đang hiển hiện trước mặt anh.Trong lúc anh chỉ có thể ngồi đó và nhìn , thiếu nữ đang chết mòn bởi thứ kịch độc xâm lấn, tấn công và làm cô tê cứng.
Damon có thể cảm nhận thứ gì đó bên trong anh đang từ từ trỗi dậy.Nó chớp nhói khi mỗi khi anh tưởng tượng cảnh tên malach khốn nạn đó đang săn đuổi người của anh ngay trước mũi anh.Nó cũng không trả lời cho câu hỏi tại sao tự dưng anh lại gọi đám người mắc kẹt trong xe ô tô ấy là “người của anh”. Anh thầm nhủ dù cho họ còn sống hay đã chết ,dù cho họ đã nghĩ gì về anh thì anh và họ cũng đã gần gũi hơn ,đủ để anh coi họ là “người của mình”.
Thứ đang trỗi dậy trong anh cũng nhắc anh nhớ lại cái cách tên malach kia thâm nhập vào tâm trí anh , khiến anh chìm đắm trong niềm ham muốn bênh hoạn được giết chóc trong khi những cái chết thực sự đang xảy ra ngay dưới chân mình. Ngày hôm nay nó đã thách thức anh qua nhiều lần , và giờ điều đó đã vượt quá sức chịu đựng của anh .Không thể tha thứ cho …
Và Bonnie…
Bonnie – người không bao giờ chủ động gây hại đến ai .
Bonnie – con mèo con vô tư nghịch ngợm.
Bonnie – với mái tóc được coi là màu dâu nhưng đơn giản trông nó giống một ngọn lửa đang cháy hơn.
Bonnie – làn da mỡ màng với những mạch máu thanh mảnh trải dài khắp cánh tay và cổ họng.
Bonnie – người lúc nào cũng lén nhìn anh với đôi mắt trẻ con to tròn màu nâu , lấp lánh như những ngôi sao dưới hàng mi…
Quai hàm và răng nanh anh bỗng nhức nhối như thể thứ nhựa cây kia đang thiêu đốt chúng.Nhưng tất cả những điều đó đều có thể cho qua bởi anh đang đắm chìm trong một suy nghĩ khác.
Bonnie đã kêu gọi sự giúp đỡ của anh trong gần nửa tiếng đồng hồ trước khi cô kiệt sức và quỵ ngã trong màn đêm.
Đó là thứ đáng kể nhất,cần suy ngẫm nhất.Bonnie đã cầu cứu Stefan – người lúc đó đang ở quá xa và còn mải bận rộn với thiên thần của anh ta.Nhưng Bonnie cũng cầu cứu cả Damon nữa , và cô đã nài xin sự giúp đỡ của anh.
Và anh đã lờ cô đi.Anh đã lờ đi ba người bạn của Elena ,lờ đi dự hấp hối của họ khi họ ở ngay dưới chân anh.Anh đã lờ đi lời cầu cứu thảm thiết “làm ơn đừng để chúng tôi chết”của Bonnie .
Thương thì mấy chuyện kiểu này chỉ khiến anh rời đi,tìm kiếm một thị trấn khác.Nhưng bằng cách nào đó lần này anh vẫn ngồi đây,gặm nhấm nỗi ân hận vì hành động của mình.
Damon cúi gằm , hai mắt nhắm nghiền,cố đẩy lui khỏi tâm trí cái mùi nồng nặc của máu và mùi mốc meo cũ kĩ của ….một thứ gì đó.
Anh nhổm dậy và ngó xung quanh.Căn phòng nhỏ nhưng khá sạch sẽ.Không có gì mốc meo quanh đây cả , nhưng cái mùi thì vẫn không tan đi.
Và rồi anh nhớ ra.