Edit: Lengkeng_Sophie
Beta: uchihasaki
Lưu Nga xác thực chuẩn bị chờ sau này cái bụng lớn hơn, không che lấp được ở tại tẩm điện, chỉ hiện tại mới vừa truyền ra có thai, vào lúc này muốn không tiếp khách thật không thể được.
Nghe thấy tiếng ồn ào trong chính điện líu ra líu ríu, mỗi ngày phải ứng phó đám phụ nữ như hổ như sói muốn tìm bất mãn, Lưu Nga biết vậy nên uể oải, nhắm mắt, một tay xoa xoa thái dương, nàng ta nặng nề mở miệng: “Giúp bổn cung thay y phục đi.”
Ăn mặc trang y rộng rãi, che hết bụng dưới hơi nhô lên, Lưu Nga vững bước đi vào trong điện, cung nữ hất mành lên, Lưu Nga liền nhìn thấy bên cạnh Lý thị có một vài người đang vây quanh.
Vào lúc này Lang Hoa cũng có thể tính là người có phúc khí nhất trong hậu cung. Nàng là một cung nữ, được thị tẩm ở dưới mí mắt của con cọp cái Lưu Nga kia, không những không có xảy ra việc gì, còn dễ dàng mang thai, dựa vào đứa bé một đường lên chức, bò đến cùng vị trí với chủ nhân lúc trước, bao nhiêu người phụ nữ nhìn chằm chằm quan phục của nàng đỏ mắt! Ai cũng biết, Chân Tông từ khi đăng cơ, liền ít tấn vị cho phi tần, có ít phi tử ở vương phủ đã hầu hạ, đến hiện tại đều hơn mười năm, vẫn còn phải nhảy nhót muốn tăng thêm phân vị. Chân Tông đối với chuyện tấn phong phi tần vô cùng keo kiệt, theo phía trên liền có thể thấy được. Thế nhưng hắn đối với người phụ nữ yêu thích thì không hề keo kiệt, nói thí dụ như Lưu Nga, vào cung ngắn ngủi mấy năm liền từ mỹ nhân bay đến vị trí tu nghi này, để nhiều người ghen tỵ, càng đáng giận chính là, nàng ta vẫn là chân ái trong lòng Chân Tông!
Cái gì? Ngươi nói ngươi không biết? Đừng đùa, chuyện hoàng thượng muốn phong Lưu Nga làm hậu huyên náo nhốn nháo, toàn bộ Đại Tống đều biết, nếu không phải một đống đại thần liên hợp bẩm tấu lên, nói Lưu Nga vừa vô công với xã tắc, lại vô ích với dòng dõi, có tư cách gì phong hoàng hậu? Lúc này mới làm cho hoàng thượng tạm thời tắt cái ý niệm này, hoàng thượng tuy rằng sửa lại chủ ý, thế nhưng có mấy người vẫn ghi nhớ trong lòng đây, bằng không cũng không xảy ra chuyện Lý thị bò lên giường!
Vận khí của Lý thị quả thực nghịch thiên, vừa leo lên long sàng xong liền mang thai, làm một người nào đó hầu như mỗi ngày đều được thị tẩm quả thực khóc ngất ở nhà vệ sinh! Lý thị sinh con trai, một đống các phi tử không có cơ hội mang thai đều chuẩn bị ngáng chân Lý thị, đứng mũi chịu sào chính là nói ra thân phận cung nữ trước kia của Lý thị. Chuyện Lý thị vốn là ni cô bị Lưu Nga hạ lệnh dấu đi, bởi vì nếu như thân phận của Lý thị bị chọc thủng, ngay cả bản thân nàng ta đều không có quả ngon ăn. Thời điểm mang vào cung, Lưu Nga liền nói là kế mẫu của Lý thị tái giá, Lý thị lang bạt kỳ hồ một quãng thời gian sau đó được Lưu Nga cứu, chúng phi tần chỉ biết gia cảnh Lý thị đã từng cũng không tệ lắm, thế nhưng từ khi cha nàng cũng đi theo gót chân của nương nàng, thời khắc bi kịch của Lý thị liền đến.
Con gái quan gia bị đoạt gia sản, bất đắc dĩ ăn nhờ ở đậu, kế mẫu nhẫn tâm vứt bỏ, Lý thị lang bạt kỳ hồ… Vốn là một vở kịch đầy nước mắt, thế nhưng mạnh mẽ để Lý thị xoay người thành một nữ cường dốc lòng đi lên.
Mấy tháng trước vẫn là cung nữ người người cũng có thể bắt nạt, mấy tháng sau lại đứng vào nhóm phân vị đứng đầu, đây là tốc độ bao nhiêu người thúc ngựa cũng không đuổi kịp?
Chỉ là thân phận Lý thị quá thấp, khó tránh khỏi bị một ít phi tần mắt cao tâm cao đem ra nói, thế nhưng thời điểm Lý thị nghe đến mấy câu này chưa bao giờ phản bác một câu, một chút tức giận đều không có, liền như vậy cười hì hì nhìn những người kia.
Lẽ nào Lý thị có hậu chiêu?
Các nàng nói nhiều cũng mỏi miệng, liên hợp lại nhưng liền làm cho Lưu Nga đều e ngại, Lý thị sao liền bình tĩnh như thế? Khẳng định đã chuẩn bị kỹ càng hậu chiêu, chúng ta… trước tiên quan sát rồi nói sau đi!
Tất cả mọi người đều muốn như vậy, những phi tần kia đại chiêu vẫn không có thả ra, liền bị hành động kỳ quái của Lý thị doạ lui!
Chỉ có Đái thị, lúc đó nàng cũng mặt tươi cười đi tới nhìn đứa bé của Lý thị một chút: “Tiểu hoàng tử thật tuấn tú a, nhìn lông mày, mũi, cùng hoàng thượng thực sự là từ trong một khuôn khắc đi ra.”
Đái thị, ngươi bỏ lại chúng ta đơn độc hành động là muốn làm gì?
Trong lòng oán giận Đái thị không coi nghĩa khí ra gì, thế nhưng có vài nương nương vẫn không nhịn được đi lên xem tiểu hoàng tử mới sinh ra một chút. Lý thị tuy rằng không làm người vui, nhưng nhi tử béo trắng, khoẻ mạnh kia của nàng, không biết có bao nhiêu cung phi ước ao ghen tị!
Có điều Đái thị đón lấy câu nói đó, liền dường như một sấm sét giữa trời quang, đánh cho các vị nương nương kinh ngạc!
“Mấy hoàng tử trước đều không còn, muội muội sinh tiểu hoàng tử cũng coi như là trưởng tử của hoàng thượng, muội muội thăng uyển nghi, phân vị tương đồng cùng ta và tu nghi muội muội, bên người lại có nhi tử kề bên, có thể coi là người đắc ý nhất trong cung.” Lưu Nga làm nàng buồn nôn lâu thế, thật vất vả nhảy ra một Lý thị không chịu thua kém một điểm, nàng tuyệt đối không thể để cho đám người ngu xuẩn chỉ có thể mắng người này làm hỏng chuyện của nàng!
Nguyên tưởng rằng Lưu Nga mới là tình yêu chân thành của Chân Tông. Hiện tại lại nhảy ra một người là Lý thị, Lý thị bò lên so với Lưu Nga còn nhanh hơn, càng quan trọng chính là Lý thị còn sinh một nhi tử! Trong bụng Lưu Nga rốt cuộc là thứ gì các nàng không biết, nhưng coi như sinh ra con trai, Triệu Thụ Ích của Lý thị làm trưởng, từ xưa tới nay đều có lập trường nói chuyện. Đứa bé của Lưu Nga không phải, tương lai cũng không phải là trưởng, cẩn thận ngẫm lại, dường như nhi tử của Lý thị có phần thắng nhiều hơn?
Những phi tần kia suy nghĩ tới suy nghĩ lui, suy nghĩ ra một kết quả như thế, mỗi một người đều ngồi không yên, trên mặt liền đến nịnh bợ Lý thị.
Liền ngay cả tỷ muội tốt của Lưu Nga – Dương thị, cũng không biết nên dựa trên người ai, không thể làm gì khác hơn là trước khi công bố ai là thái tử, tận lực không đắc tội Lý thị.
“Hừ hừ!”
Lưu Nga thấy người trong điện đều lơ là sự tồn tại của nàng, làm bộ cổ họng không thoải mái, ho nhẹ một tiếng sau đó… Thật không may, âm thanh trong điện quá vang dội, không ai nghe thấy!
Mặt Lưu Nga trầm xuống, Ngưng Bích bên cạnh đỡ nàng ta tâm lĩnh thần hội, hô lớn nói: “Nương nương đến —— “
Chúng phi lập tức xoay người lại, phân vị thấp thỉnh an, hai người phân vị tương đồng cùng nàng ta—— Lang Hoa và Đái thị, cả hai liền ngay cả gọi cũng không gọi Lưu Nga một tiếng, trên mặt mang theo nụ cười giống nhau, liền như thế không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cái bụng của nàng ta.
Lưu Nga hít sâu một hơi, cố cười đi tới chủ vị chính điện.
Phi tần tới vấn an trong điện dồn dập đứng lên, theo như Lang Hoa cùng Đái thuận dung thấy, lúc này nhìn thấy Lưu Nga “mới vừa mang thai” liền mặc quần áo rộng rãi, đi giày mềm, nhìn kiểu này. Không biết còn tưởng rằng hiện tại đã hiện ra bụng lớn rồi!
Lưu Nga ưu nhã nâng chung trà lên uống, chậm rãi nói: “Các vị muội muội đều đang nói chuyện gì đấy?”
Lang Hoa cúi chào, nói: “Tán gẫu một ít tục sự, nói vậy nương nương cũng không thích nghe.”
Sắc mặt Lưu Nga cứng đờ.
“Đây là trâm cài bướm vờn khóm hoa* bổn cung đưa cho Lưu muội muội, hi vọng nương nương có thể bình an sinh ra đứa bé.” Đái thuận dung cũng không biết bụng Lưu Nga kỳ thực đã bốn tháng, nắm chặt khăn nói một tiếng chúc mừng với Lưu Nga, đáy lòng nhưng đem tổ tông mười tám đời của Lưu Nga nguyền rủa toàn bộ!
trâm cài bướm vờn khóm hoa – 蝶 戏花丛金钗
Lưu Nga nhìn hai con bướm trên trâm cài đập cánh muốn bay, khi phụ nhân mang thai đưa bướm muốn bay, này không phải là nguyền rủa nàng ta sinh nữ nhi sao?
Lang Hoa theo sát sai Mạc Như cầm một hộp gấm đến: “Đây là chuỗi san hô đỏ Nam Hải tiến cống, mấy ngày trước đây hoàng thượng mới vừa ban thưởng, thiếp thân biết nương nương cái gì cũng có, trong lúc nhất thời cũng không biết nên đưa cái gì tốt, nghe hoàng thượng nói, chuỗi hạt này là chọn những viên châu tốt nhất ở trong trăm nghìn viên san hô, toàn bộ Đại Tống e rằng cũng không có mấy sợi, cho nên liền mượn hoa hiến phật, kính xin nương nương đừng ghét bỏ.”
Chuỗi hạt san hô đỏ
“Ai u ta xem một chút, nhìn phẩm chất hạt châu, quả thật là thượng phẩm, một tia tạp chất đều không có. Ta từng thấy rất nhiều chuỗi san hô, chỉ có chuỗi này là thật xinh đẹp, phần lễ này của muội muội, nhưng làm cho ta bị hạ thấp đi. Vẫn là hoàng thượng thương muội muội, vật gì tốt đều đưa cho muội muội trước tiên.”
Hai người Lý thị và Đái thị một xướng một họa, nói những câu thực sự làm Lưu Nga muốn nghẹt thở.
Cầm thứ của hoàng thượng đến cho nàng ta, là muốn chứng minh với nàng ta cái gì? Chứng minh chuỗi hạt châu này nàng ta không có hay là muốn chứng minh mình được sủng ái hơn so với Lưu Nga? Hừ! Lưu Nga cười gằn. Thời điểm lão nương được sủng ái ngươi còn không biết đang ở nơi nào khóc đâu! Tiểu tiện nhân thôi mà, để cho các ngươi tùy tiện một hồi, chờ bổn cung sinh đứa bé xong, xem ra phải cố gắng chấn chỉnh lại tà khí oai phong trong cung!
☆ Truyện được đăng tại ☆ tieulienlien.wordpress.com ☆
Chờ bụng Lưu Nga đến tám tháng, nàng ta gọi thái y mình có thể tin tới – Lục thái y, an bài ở thái y viện.
Lưu Nga căng thẳng nhìn động tác của thái y, một tay nắm thành quyền, nhắm mắt, lại mở, chờ phán đoán cuối cùng.
Đang nhắm mắt lại tỉ mỉ bắt mạch, Lục thái y bỗng dưng mở to mắt ra, chắp tay nói: “Chúc mừng nương nương, trong bụng nương nương hoài là hoàng tử!”
!!!!
“Thật sự? Ngươi không chẩn sai?” Trong lúc nhất thời hạnh phúc đến quá nhanh, Lưu Nga còn chưa kịp phản ứng.
Lục thái y cũng thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Lão thần làm nghề y mấy chục năm, điểm ấy vẫn có.”
Lưu Nga đột nhiên một phát bắt được tay Lục thái y, kích động hỏi: “Đúng là hoàng tử, ngươi xác định không có chẩn sai?”
Lưu Nga là cung phi, cũng không thể tùy tiện tiếp xúc cùng đàn ông khác, không thấy từ xưa tới nay, đại phu đều để ở trên cổ tay người cần xem bệnh một khối khăn lụa sao, cũng bởi vì nam nữ thụ thụ bất thân. Lưu Nga không có để ý, nhưng Lục thái y sợ phát khiếp, ông ta đã già, không chịu đựng được kích thích lớn như vậy, ông ta rút tay của Lưu Nga ra liền quỳ trên mặt đất, run cầm cập: “Thực thực thực… Thật sự.”
Ha ha ha! Hiện tại liền ngay cả ông trời cũng đang giúp nàng ta!
Tiện nhân Lý thị kia, sinh con trai thì thế nào, hiện tại, thời điểm chúng ta nên tính sổ!
Lưu Nga vuốt cái bụng của mình, cảm thấy thời điểm nên thanh lý rác rưởi chặn đường cho con trai của nàng ta.
Lưu Nga kêu Ngưng Lộ cùng Ngưng Bích, cẩn thận phân phó nói: “Triệu Thụ Ích chưa tròn một tuổi, cái tuổi này dễ hạ thủ nhất. Cho nó bị một chút gió lạnh, hơi nặng một chút liền có thể kết thúc cái mạng nhỏ của nó! Hoặc có thể hạ thuốc trong cơm canh của bà vú của nó, dược tính của thuốc sẽ hòa chung với sữa cho nó uống…”
Lưu Nga dùng ngữ khí nhẹ nhàng nói ra từng cái từng cái biện pháp giết người, Ngưng Lộ và Ngưng Bích coi như ở bên người Lưu Nga đã thấy rất nhiều loại âm mưu ám hại này, lòng cũng vẫn thấy hoảng sợ, huống chi nàng ta lại muốn giết một đứa trẻ con chưa đầy tám tháng tuổi, thực tại làm người hoảng sợ.