Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch

Chương 47: Chương 47: Thú thần ban ân




Cậu có phải con của ổng đâu mà muốn hỏi là hỏi được.

“ Thú thần ban ân.”

Tế ti Terry bên kia đã bắt đầu nghi thức tế lễ, ông đưa hai tay lên trời làm động tác hứng lấy.

“ Thú thần ban ân.”

Tất cả thú nhân bên dưới đều nắm lấy tay phải đưa lên ngực trái, á thú nhân thì ngược lại, đồng thanh nói theo tế ti.

Bạch Kỳ Thư nhập gia tùy tục, cậu cũng hành lễ.

Eagle dù đang hành lễ cũng liếc mắt nhìn con chuột nhỏ, anh nhìn thấy cậu lúng túng một hồi, lúc thì đưa tay phải lên, lúc lại đưa tay trái lên, rối rắm vô cùng.

Nhưng cuối cùng cậu cũng quyết định làm giống chim to nhà mình, làm xong rồi còn nhếch lên khoé miệng.

Thì ra chuột nhỏ đang đắn đo việc mình là thú nhân hay là á thú nhân.

Eagle buồn cười trong lòng, may mắn lúc này không có ai chú ý đến cậu.

Sau đó Bạch Kỳ Thư nghe tế ti đại nhân dùng một loại ngôn ngữ cậu nghe không hiểu mà đọc một đoạn dài tế văn.

Đừng nói cái ông thú thần kia nghe hiểu nha.

Cậu nghe mà váng hết cả đầu.

Cũng ngay thời điểm trong lòng cậu nói lời này thì cậu lại nghe hiểu được Terry nói gì.

“ Cảm tạ thú thần đã mang đến đứa con của người, phù hộ cho con dân của người ngày một tốt hơn, càng thêm sung túc.”

Terry đã đọc như vậy đó.

Thật ra phía trước có một đống lớn nhưng cậu nghe không tới, chỉ nghe được nhiêu này thì tế văn của Terry cũng đã xong.

Lại thêm một loạt nghi thức tế lễ như ban chết cho con thú hai sừng kia, cắt lấy đầu của nó đặc trên bàn đá trước tượng thần.

Nghi thức này do tộc trưởng Michael thực hiện.

Đại thúc cao to có mái tóc dài màu vàng kim trên tay cầm một con dao có chút đặc thù, có vẻ là hay dùng trong lễ tế, dao có màu đen bóng, không giống xương của thú mà giống một loại đá nào đó hơn.

Hiệu quả thì thật sự là chém sắt như chém bùn, xẹt một cái đầu mình một nơi, ngọt đến độ Bạch Kỳ Thư cũng thấy cổ mình đau xót.

Vốn dĩ nghi thức đến đây là xong rồi nhưng...

“ Mang Rina lên đây.”

Terry nhìn xuống một chỗ trong quảng trường.

Rina còn đang mang chút lòng may mắn cũng bị lời này đánh cho mặt mày trắng bệch, bấu chặt vào tay David.

“ David, cứu em với...”

Rina giống như vớ được cọng rơm cứu mạng mà bấu víu lấy David.

“ Không sao đâu Rina, em chỉ cần thành tâm nhận sai là được, thú thần đại nhân sẽ tha thứ cho em.”

Đến lúc này David cũng không thể bao che cho hắn được, chỉ có thành thật mới là tốt nhất.

“ Không...”

Rina dù có không muốn cỡ nào cũng chỉ có thể bị David mang đi lên chỗ đài tế.

Tộc trưởng Michael hoàn toàn không biết gì, nhưng lúc này ông cũng chỉ có thể im lặng theo dõi, đưa cho Rose đang đứng bên dưới lo lắng một ánh mắt yên tâm.

“ Anh ta sẽ bị gì?”

Bạch Kỳ Thư có chút tâm thần bất định nhìn Rina đang bị đưa lên mà hỏi chim to.

“ Anh cũng không rõ, lần đầu có chuyện này nên anh không biết tế ti sẽ xử trí cậu ta thế nào.”

Eagle ôm chuột nhỏ nhà mình, tâm chuột rõ ràng là mềm như đậu hủ mà, đến lúc này lại đi lo lắng cho người mắng mình.

“ Á thú nhân Rina, bạn đời của thú nhân David, ngươi có nhận rằng bản thân đã nói xấu thú nhân cũng như á thú nhân của tộc hay không?”

Terry vẫn một mặt đạm nhiên nhìn Rina dù bị kéo lên cũng không buông David ra, hai mắt không dám nhìn ông lấy một lần.

Dù ông không thường xuống núi nhưng vẫn biết á thú nhân Rina này, cậu ta là con của tộc trưởng Michael, lúc cậu ta mới sinh ông có gặp một lần nhưng sau đó đến tận lúc Eagle cùng cậu ta được hai bên phụ mẫu chỉ định bạn đời cho nhau thì ông mới nhìn thấy lần nữa, ấn tượng của ông với Rina chỉ là xinh đẹp cùng kiêu ngạo.

Có lẽ bản thân cậu ta cảm thấy mình siêu việt hơn người nên mới có ý coi thường người khác, cũng có lẽ là trong tộc lúc này có rất nhiều thú nhân cùng với á thú nhân có suy nghĩ này.

Nếu không phải thú thần tự nhiên hiện thân thì có lẽ ông cũng sẽ không quản chuyện này.

Giống như việc các thú nhân khiêu chiến nhau tranh giành bạn đời thì các á thú nhân cũng có thể mạnh mẽ thể hiện mình cũng như giành lấy thú nhân cường đại cho mình.

Cạnh tranh là phát triển, cạnh tranh là hình thức nguyên thủy nhất của đại địa này.

Nhưng lúc này đây thú nhân lại ra tay can thiệp, có lẽ tình trạng đã không còn như mong muốn của thú thần nữa, Rina vừa hay lại trở thành con chim đầu đàn bị thú thần mang ra răn đe những người đó.

Nhưng ông lại không cảm thấy Rina xui xẻo, bởi vì cậu ta đã sai, sai lầm thì bị trừng phạt, dù là á thú nhân cũng vậy thôi.

Rina nghe Terry hỏi thì giật mình, há mồm muốn chối bỏ lại bị một bàn tay khác bóp lấy cánh tay, nhất thời không nói được lời nào.

“ Rina, thú nhân là con của thú thần, việc tôn trọng thú nhân giống như đang tôn trọng thú thần, thú thần cho phép á thú nhân được quyền lựa chọn bạn đời là để chiếu cố bản thân, thú nhân vì bạn đời mà khiêu chiến nhau không chỉ vì á thú nhân mà còn vì thực hiện di chỉ của thú thần, trở nên càng thêm mạnh mẽ từ trong chiến đấu, á thú nhân không thể bởi vì thú nhân đánh nhau vì mình mà kiêu ngạo lại đi khinh thường thú nhân khác, không có thú nhân thì á thú nhân sẽ không sống nổi, ngươi vậy mà quên mất điều này.”

Lời của tế ti truyền vào tai mỗi người trên quảng trường, ánh mắt ông sắc bén đảo qua từng người, ông không chỉ đang nói với Rina.

“ Mỗi một á thú nhân đều là ban ân của thú thần, thú thần đem đến á thú nhân là để yêu thương chứ không phải để nhận kỳ thị, á thú nhân là dựa vào thú nhân mà sống sót, á thú nhân càng nhỏ yếu thì càng cần thú nhân cường đại hơn để bảo vệ họ, bọn họ không phải con rơi của thú thần mà là thử thách của thú thần với thú nhân.”1

Lời này giống như hồi chuông cảnh tỉnh đánh vào lòng mỗi thú nhân trên quảng trường.

Nhiều á thú nhân nhỏ xinh chưa có bạn đời còn có người lén lau nước mắt, sau đó ngẩng đầu ưỡn ngực, là thú nhân không đủ mạnh mẽ, không phải do họ, á thú nhân bọn họ đã rất cố gắng để sống sót.

“ Tế ti đại nhân nói rất hay.”

Bạch Kỳ Thư cũng phải tán thưởng ông.

Eagle ôm con chuột nhỏ, á thú nhân là để yêu thương, anh chấp nhận.

“ Rina...”

David lay lay tay của hắn.

“ Là... Là tôi sai rồi, tôi không nên nói những lời như vậy...”

Rina cắn môi bật ra từng tiếng, hắn biết lúc này mà không thoả hiệp thì kết quả sẽ càng be bét hơn.

“ Lời này ngươi nên nói với thú thần của như tất cả thú nhân cùng á thú nhân, nhận sai không chỉ là nói ra miệng mà còn phải ở trong lòng chỉnh đốn lại ý niệm của mình, còn về trừng phạt dành cho ngươi...”

Terry nhìn Rina, cũng không so đo việc cậu ta có thành ý chút nào hay không mà nói đến việc trừng phạt.

Không phải ai nhận sai xong cũng sẽ tránh khỏi trừng phạt.

Rina vừa nghe trừng phạt đã mềm người, nếu không phải David đỡ lấy anh ta thì chắc đã ngã ngồi ra đất.

Tộc trưởng Michael thở dài lắc đầu, con của ông ông hiểu rõ, ông không sợ Terry đổ oan cho Rina, ông vừa nghe thì đã hiểu, con ông thật sự có thể nói những lời như vậy, nhưng ông không ngờ lần này thú thần lại hiển linh, trừng phạt này là làm cho thú thần xem, nên không thể tránh khỏi được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.