Ước hẹn mùa xuân.
“ Đúng là có, gần đó có một bộ lạc lớn, là bộ lạc của tộc người cá, bộ lạc đó rất kỳ lạ nên tôi đã đến xem.”
Dark có vẻ khá là ấn tượng với nơi này, khi hắn nói cũng có chút cảm thán.
“ Anh nói là... Những người có cái đuôi thật đẹp, có thể hít thở dưới nước hả?”
Bạch Kỳ Thư có chút ngốc ngốc mà hỏi.
“ Đúng là như vây cái đuôi của họ thật sự rất đẹp, nhưng họ cũng không phải chỉ ở dưới nước, lúc lên bờ thì cái đuôi kia sẽ biến thành đôi chân như này đây, tự do đi lại trên mặt đất, họ sống ở những bãi đá ngầm gần những bãi đất trắng.”
Dark đã quá chấn kinh đối với hiểu biết của Bạch Kỳ Thư, lần này lại không thể hiện gì nữa, thản nhiên tiếp chuyện với cậu.
Hắn cảm thấy thật khó hiểu, một á thú nhân nhỏ yếu, làm sao mà kiến thức lại nhiều như vậy, có khi những thứ cậu ta biết hắn còn không biết.
Bạch Kỳ Thư thì lại bị lời của hắn làm cho kinh ngạc rớt cằm.
Đại địa thú nhân còn có cả mỹ nhân ngư?
Thú thần a, ngài cái gì cũng nuôi vậy hả?
Bạch Kỳ Thư có chút tưởng tượng không nổi chuyện này, xem ra cậu đã quá xem thường độ rộng lớn cũng như sự kỳ ba của thế giới này rồi.
Mấy người xung quanh ngồi nghe đến say sưa, thật sự là không biết những người của bộ lạc đó nhìn như thế nào.
“ Anh đến đó mấy bao lâu?”1
Eagle biết ý tưởng của chuột nhỏ, chủ động hỏi.
“ Sao vậy, đừng nói các người tính đến đó nha.”
Dark thâm sâu khó dò mà nhìn Eagle.
“ Đúng là vậy, định là qua mùa đông sẽ đi.”
Eagle cũng không giấu.
“ Thật hả?”
Alice thốt lên, bất ngờ nhìn Bạch Kỳ Thư.
“ Đúng vậy, chúng tôi muốn đi tìm muối.”
Bạch Kỳ Thư cũng thản nhiên thừa nhận.
“ Tìm cái đó sao?”
Floyd chỉ cái bọc nhỏ bằng da thú mà Dark đã đưa.
“ Phải mà lại không phải.”
Bạch Kỳ Thư vừa lắc đầu lại vừa gật đầu.
“ Là sao?”
Alice nghe đến mụ mị cả đầu óc.
“ Muối mà Dark đưa là từ mỏ muối mà ra, muối mà tôi muốn là từ nguồn nước mặn chỗ tộc người cá.”
Bạch Kỳ Thư nhún vai giải thích.
“ Hai người đừng có nói là muốn múc nước đó mang về nhá.”
Dark có chút mò không đến ý tưởng của hai người mà hỏi.
“ Làm sao có thể! Tôi có cách tạo ra muối từ chỗ nước đó.”
Bạch Kỳ Thư lắc đầu.
“ Thật?”
Dark kinh nghi bất định nhìn cậu.
“ Thật.”
Bạch Kỳ Thư khẳng định nói.
“ Vậy tôi đi nữa.”
Dark quyết định thật nhanh.
“ Hả?”
Mấy người đồng thời quay lại nhìn hắn.
Floyd cũng nhìn hắn.
“ Em đi cùng tôi không, Floyd, nếu thật sự như cậu ta nói, tộc chim sẽ có muối sài, muối thật sự dùng rất tốt.”
Dark không quan tâm bọn họ, chỉ nhìn Floyd.
“ Cũng được, đã nghe anh nói nhiều chuyện, em cũng muốn đi ra ngoài xem thử thế giới rộng lớn này.”
Floyd chẳng có vướng bận gì mà lại từ chối cả.
“ Khi nào hai người đi, có tôi, đường đi sẽ không cần quanh co.”
Dark giống như nắm giữa lợi thế, không sợ hai người kia không cho hắn đi.
“ Ê, đi hết rồi tôi chơi với ai, chúng ta cũng đi, Ian!”
Alice quay lại nhìn thú nhân nhà mình.
“ Nghe em hết, em muốn tôi bay đi đâu thì tôi đi đó.”
Ian rất sảng khoái mà đồng ý.
Còn chưa kịp đợi Bạch Kỳ Thư bọn họ nói gì thì bốn người kia đã thông đồng xong, rồi quay sang nhìn họ.
Bạch Kỳ Thư có chút lắp bắp nhìn biến cố này, mặt khổ qua quay sang nhìn chim to.
Eagle trầm trầm nhìn đám người, không nói lời nào.
“ Hai người đi chắc không định để hai đứa nhỏ ở nhà đâu đúng không, chắc chắn là phải mang theo, như vậy có chúng tôi, người nhiều thì dễ chiếu ứng lẫn nhau, không phải sao, giống như lúc cậu đi săn, ai sẽ trông coi bạn đời với ấu tể của cậu?”
Dark nói câu nào là thấm máu câu đó.
Eagle bị nói đến không sao phản bác được.
“ Được, nhưng tôi phải tham dự lễ tuyển chọn tộc trưởng rồi mới đi.”
Eagle nghiêm nghị nói.
“ Cậu muốn tranh đoạt vị trí tộc trưởng?”
Ian chấn kinh nhìn anh.
“ Đúng vậy.”
Eagle gật đầu.
“ Thôi rồi, tôi nghĩ sớm là vừa.”
Ian nhún vai ngồi lại.
“ Ian, anh phải mạnh mẽ lên chứ?”
Alice tiếc rèn sắt không thành thép nhìn hắn.
“ Anh không muốn bị đánh, không có Eagle anh còn sẽ thử.”
Ian không ăn khích tướng của bạn đời nhà mình.
“ Dù sao muốn làm muối cũng phải đợi mùa khô, như vậy sẽ thuận lợi hơn, sau đó chúng ta sẽ về trước mùa mưa.”
Bạch Kỳ Thư ngẫm nghĩ rồi nói.
“ Vậy được, quyết định thế đi.”
Dark vỗ đùi nói.
“ Cậu lại tham gia tuyển chọn tộc trưởng, xem ra sẽ có người khóc.”
Ian có chút hả hê nói.
Ba á thú nhân trong nhà nhìn hắn.
“ David kia chứ ai.”
Ian hí hửng nói.
Cả đám ồ lên, tự nhiên lúc này mới nhớ, mùa đông tới có nhiều chuyện họ đều đã quên mất.
“ David?”
Dark có chút nhớ không rõ mà hỏi lại.
“ David là bạn đời của Rina.”
Floyd giải đáp cho hắn.
“ À, hả, hắn là cái người không khiêu chiến mà cướp bạn đời chỉ định của người khác ấy hả, xem ra cũng rất có mánh lớ.”
Dark có chút không yêu thú nhân kia.1
“ Đúng rồi, dạo trước hắn còn tán tỉnh Kỳ Kỳ đó.”
Alice vỗ tay cái bộp cái.
Cả đám người im lặng.
Hắn hớn hở nói ra, cứ tưởng mọi người sẽ có phản ứng phấn khích, ai nhè chẳng có ai nói gì, hắn nhìn lại thì ai cũng nhìn mình, rồi lại nhìn Bạch Kỳ Thư đang không biết gì kia.
Floyd thiệt muốn đỡ trán.
Eagle nhìn chuột nhỏ nhà mình giống như không có gì mà bôi bôi trét trét cái gì lên mình con mồi chuẩn bị đem đi nướng, có chút trầm mặc.
Bạch Kỳ Thư làm một hồi lại thấy không ai nói gì, ngẩng đầu lên nhìn thì giật cả mình.
“ Chuyện gì vậy?”
Bạch Kỳ Thư khó hiểu hỏi.
Không phải đang nói cái gì mà tuyển chọn tộc trưởng sao, tự nhiên lại nhìn cậu.
“ David đến tìm em?”
Eagle thấy cậu mù mờ thì hỏi.
“ Hả? Hắn tìm em làm gì?”
Bạch Kỳ Thư có chút không theo kịp tiết tấu.
“ Chính là cái hôm phát hiện ra khoai tây đó.”
Floyd nhắc cho cậu.
“ À, hôm đó hắn đi tuần mà.”
Bạch Kỳ Thư chỉ nhớ như vậy.
Floyd đỡ trán tập hai.
“ Cậu không nhớ cái gì thật hả?”
Floyd muốn thua với cậu.
Bạch Kỳ Thư ngốc ngốc nhìn cậu ta.
“ Hắn nói thích á thú nhân nhỏ xinh, còn nói bóng nói gió việc Eagle thích thú nhân cường tráng, muốn khiêu chiến hắn để dành Rina đó.”
Floyd đành phải giải thích thay cậu.
“ Tôi khiêu chiến hắn hồi nào?”
Đến đây Eagle cũng mù mờ theo.
Đám người nhìn hai phu phu nhà kia đầy mặt mờ mịt mà cũng có xúc động muốn đỡ trán y như Floyd.
Riêng Dark thì không biết gì cả, ngồi một bên hóng hớt.
“ Cả tộc chim đều đồn đại ầm cả lên, nói anh đánh David, David còn chấp nhận nữa.”
Alice cũng chịu hết nổi.
“ Tôi đánh hắn vì hắn quá vô sỉ, không đáng mặt thú nhân tộc chim.”
Eagle nhớ lại chuyện này cũng rất không vui.
“ Hắn nói gì với anh?”
Bạch Kỳ Thư rãnh tay đến ngồi cạnh anh hóng hớt.
Eagle nhìn cậu, cũng có chút bất đắc dĩ.
“ Hắn nói tộc trưởng rất thích anh, hắn rất áy náy vì lúc trước đã cướp bạn đời của anh, nếu lúc này anh muốn giành lại bạn đời thì cứ tới, hắn sẽ không đánh trả, hắn còn nói...”
Eagle nói tới đây sắc mặc cũng có chút trầm xuống.
“ Hắn nói gì nữa?”
Bạch Kỳ Thư hỏi.
Dám người cũng ngóng mắt nhìn anh.
“ Nói tôi chỉ vì tức giận mà chọn đại một á thú nhân gầy yếu, hắn càng thêm áy náy nên sẽ nhường bạn đời lại cho anh.”
Eagle ôm cậu vào lòng, tự nhiên có xúc động muốn đánh chết David.
“ Đúng là vô sỉ mà, thứ thú nhân gì vậy?”
Alice tức chết mà nói.
...........................................
Thích
Theo dõi
Quà
Vote
104
555
10087
153
Bình luận nổi bật
Tổng số 8 câu trả lời
Tôi là Hổ ngốc nghếch