“ Được, chắc đây chỉ là chuẩn bị thôi đúng không?”
Brian gật đầu.
“ Đúng vậy, kế tiếp còn phải dựa vào sức lực cường đại của thú nhân gấu tộc rồi.”
Bạch Kỳ Thư híp mắt nhìn đám người cơ bắp cuồn cuộn xung quanh.
Ánh mắt khó nói nên lời của Bạch Kỳ Thư làm một đám thú nhân rùng mình không hiểu.
Chim to bất đắc dĩ vỗ vỗ đầu con chuột nhỏ.
“ Thật ra chỉ là để các anh xoắn cây mía thôi mà, ha ha ha!!”
Bạch Kỳ Thư cười ha hả.
Đám thú nhân bị cậu cười đến đỏ mặt xấu hổ.
Brian nhún vai, cảm thấy bản thân gặp sư phụ, quyết định chia nhóm đám thú nhân, giải tán hết.
Bạch Kỳ Thư cười xấu xa nhìn bọn họ.
“ Đi thôi, làm cái khuôn mà em nói.”
Chim to sủng nịnh lôi kéo con chuột nhỏ đi, trả lại bình yên cho gấu tộc.
Nói ra thì Bạch Kỳ Thư cảm thấy thật may mắn, nếu mà cậu phát hiện cây mía ở mèo tộc thì chắc là thua rồi, tuy đúng là thú nhân sức đại nhưng mèo tộc thì không có bằng gấu tộc về sức lực, nhiêu đây mía, dù chỉ dùng mười hecta mía thôi nhưng chia đều cho tất cả thú nhân gấu tộc thì mỗi người cũng phải mấy trăm cây, nào có ít.
Sau khi có tộc gấu hỗ trợ thì công việc nhanh chóng hơn nhiều.
Bạch Kỳ Thư chỉ cho chim to cách làm khuôn, đợi họ đi chặt gỗ về thì thấy đám thú nhân đã chặt xuống khá nhiều mía nên cậu bảo họ đừng chặt nữa, bắt đầu cắt bỏ phần lá phía trên của cây mía đi, sau đó thì đem mía đi rửa sạch.
Hai người dựng một cái bếp nhỏ, nấu nhựa thông.
“ Đây là cái gì?”
Marcus chạy lại xem thì hỏi.
“ Nhựa thông, đừng chạm vào!”
Bạch Kỳ Thư vừa nói mà gõ cái tay đang tò mò của hắn.
“ Nhựa thông là cái gì?”
Hắn rụt tay lại, hỏi.
“ Một lát nữa cậu sẽ biết.”
Bạch Kỳ Thư quay đầu nhìn chim to đã tạo xong những miếng gỗ nhỏ hình chữ nhật mỏng nữa phân lại lớn nhỏ khác nhau thì bắt tay vào ghép khuôn.
Cậu ghép sơ qua cho nó thành những ô nhỏ bên trong ô lớn rồi nhờ chim to cố định nó, cậu sẽ múc nhựa thông đổ lên chỗ mối ghép.
Nhựa thông nóng thì lỏng, hết nóng thì sẽ khô lại nên chỉ cần cậu khoé tay là sẽ không lãng phí nhựa thông mà còn không chảy vào tay chim to.
Marcus nhìn cậu thật cẩn thận mà làm thì cũng im lặng xem, lỡ mà có chuyện gì thì á thú nhân nhìn nhỏ nhắn này sẽ hắc hoá mất.
Đến khi đổ đủ nhựa thông lên tất cả mối ghép thì Bạch Kỳ Thư mới nhẹ nhàng thở ra.
Để nó qua một bên, tiếp tục làm cái khác.
Quá trình thì đơn giản nhưng khâu đổ nhựa thông phải hết sức cẩn thận khiến Bạch Kỳ Thư khi làm xong tất cả cũng phải run cả tay.
“ Mệt không?”
Chim to nắm lấy tay cậu xoa bóp lên.
“ Ừm... Ừm...”
Con chuột nhỏ được xoa bóp thoải mái đến rên ư ử.
Chim to bất đắc dĩ nhéo má cậu.
“ Thứ này vậy mà có thể làm dính!”
Marcus nhìn mấy cái khuôn mà giật mình.
“ Đúng vậy!”
Eagle trả lời thay con chuột nhỏ.
“ Thứ này lấy ở đâu ra?”
Hắn ngây dại hỏi.
“ Mèo tộc.”
Anh đáp.
“ Hai người còn đến mèo tộc? Rồi đi định đâu nữa?”
Marcus bất ngờ mà thốt lên.
“ Cứ thẳng đường mà đi thôi.”
Anh nhún vai.
“ Hai người định đi như vậy đến bao giờ?”
Marcus rất không hiểu hành trình dài đằng đẳng như vậy có cái gì hay.
“ Chưa biết, bao giờ mệt thì về.”
Eagle nhìn con chuột nhỏ đang dựa đầu vào vai mình nghỉ ngơi, mềm nhẹ nói.
Marcus theo ánh mắt của anh nhìn Bạch Kỳ Thư, dù không hiểu nhưng lại có chút lý giải.
Đám thú nhân đi rửa mía đã về, họ vác trên vai từng bó mía to gấp mấy lần cái cột điện đi đến, đặt lên nơi đã dùng lá mía lót sẵn.
Mía được chất cao như núi.
“ Tôi mang em ấy về đã, chuyện tiếp theo tôi biết rồi.”
Eagle bế con chuột nhỏ đã ngủ trong lòng đi về hạng động mà tộc gấu đã chuẩn bị cho họ.
Hai người Marcus và Brian đưa mắt nhìn theo.
“ Á thú nhân kia hiểu biết thật nhiều.”
Brian nói một câu.
“ Tộc chim Đại cường đại như bây giờ không chỉ có công lao của Eagle, nhiều hơn là của cậu ta.”
Marcus cũng phải thừa nhận.
Sau khi Eagle mang chuột nhỏ về rồi trở lại thì mọi chuyện đã hoàn tất, anh cho người dựng bếp lửa lên trước, đặt chảo lớn sau khi rửa sạch thật kỹ lên rồi bắt đầu làm mẫu cho đám thú nhân tộc gấu cách xoắn mía.
Đám người nhìn anh cầm cây mía bẻ làm đôi rồi xoắn ngược nó, tự nhiên hiểu tại sao á thú nhân kia lại nói cần thú nhân cường tráng bọn họ.
Marcus bắt trước anh làm thử, thật dễ dài mà xoắn khô cây mía.
“ Vậy là được chứ gì?”
Hắn bình thản hỏi.
“ Đơn giản như vậy thôi, để tránh lãng phí thì nên vắt thật kỹ, chừng nào cảm thấy không vắt được nữa mới thôi.”
Eagle giơ cái xác mía khô khốc lên cho họ xem.
“ Dễ ẹt.”
Đám thú nhân nhanh chóng bắt tay vào làm.
Chẳng cần bao lâu, năm cái chảo to có thể chứa được năm trăm lít nước một chảo đều đầy.
Nước mía sau khi vắt ra có màu hơi đục bởi vì giữ nguyên vỏ mía, nhưng mía đã được rửa sạch nên thật chất nó không hề dơ.
Sau đó Eagle cho người đốt lửa, bắt đầu thắng nước mía.
Lúc này trời đã về chiều tối, đám thú nhân tản ra đi săn, bởi vì không có ai hiểu nên Eagle ở lại xem, ngoài ra còn có mấy á thú nhân rảnh rỗi ra khuấy khuấy để tránh cháy đáy nồi.
Bạch Kỳ Thư ngủ một giấc trưa tỉnh lại thấy mình nằm trong hang đá, lại nghĩ đến đường mía, thế là ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài.
Đến nơi thì nhìn thấy năm cái chảo mía đang nấu sôi sùng sục thì trợn mắt.
Nhanh vậy hả trời?
“ Hạ lửa đi, nếu không sẽ cháy.”
Cậu lên tiếng làm đám người quay lại nhìn.
“ Dậy rồi hả, còn mệt không?”
Eagle đi đến ôm cậu hỏi.
“ Hết mệt rồi, sao mọi người làm nhanh vậy?”
Bạch Kỳ Thư hỏi.
“ Họ đều là thú nhân cường đại mà.”
Anh trêu chọc cậu.
“ Quá cường đại, chồng em cường đại nhất!”
Chuột nhỏ tán dương hôn lên mỏ chim một cái.
Cái câu chồng em mát ruột mát gan khiến đáy lòng con chim thoả mãn vô cùng.
Sau khi hạ lửa rồi thì mấy chảo đá chỉ còn bọt nhỏ lăn tăn.
Lúc cậu ra thì nước đã muốn cạn một phần ba rồi.
“ Hớt cái bọt này bỏ đi.”
Cậu chỉ cái phần bọt phía trên phần nước mía trong chảo.
Đám á thú nhân lẹ tay vớt ra.
Đám bọn họ đã nghe về cậu từ đám thú nhân nên rất tò mò, dù vậy công việc nơi tay vẫn là làm đến thoả đáng.
Đám thú nhân đi săn về mang thịt đến cho Eagle nướng.
Trên khoảng đất trống một đám lửa bếp bập bùng, có lẽ đêm nay sẽ biết thành quả nên đám người đều háo hức ở lại xem.
Nhưng Bạch Kỳ Thư lại nói sáng mai mới có, thế là đám người giải tán, về nhà dưỡng sức để mai còn đi vắt mía.
Đêm đến, mấy cái đống lửa chiếu rọi một mảnh đất, lúc này ở đây chỉ còn năm á thú nhân đang khuấy nồi, Bạch Kỳ Thư hai người, Marcus và Brian thôi.
Trong năm cái nồi đã bắt đầu bốc lên mùi thơm ngọt ngào của đường khi chín, nước trong nồi đã cạn hơn một nữa.
“ Thơm quá!”
Đám á thú nhân hít cái mũi.
Nước mía đã ngã ra màu vàng đậm.
Lúc này có lẽ là sáu giờ tối, đại địa thú nhân đã ngập trong bóng đêm, hầu hết mọi người đều lên giường đi ngủ, ai muốn hoạt động gì hơn thì cứ làm.
Lại thêm một tiếng, nước mía trong nồi đã ra màu vàng nâu, nước còn một phần tư.
Bạch Kỳ Thư múc lên rồi đổ xuống, thấy nó sóng sánh lại còn nặng tay thì kêu đám người rút củi dưới đáy nồi ra, nấu đủ ổn rồi.