Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch

Chương 136: Chương 136: Viên mãn - Làm cối xay hạt




Viên mãn - Làm cối xay hạt.

Cái chuồng lần này lớn hơn lần trước, còn rất chắc chắn, đảm bảo đủ sức chống chọi qua mùa mưa.

Cho hai con vật vào chuồng xong lại cho nó ít cỏ mới cắt, đâu vào đó thì đứa con nhỏ của anh cũng trở về, đi cùng nó là tế ti đại nhân.

Lão nhân gia tóc trắng vẫn hiền từ như khi nào.

“ Eagle, chuyến đi thuận lợi chứ?”

Ông từ ái hỏi.

“ Rất thuận lợi, tế ti đại nhân, ngài đến xem Kỳ Kỳ sao, em ấy còn đang ngủ.”

Eagle đoán ông đến vì Kỳ Kỳ, bạn đời của anh lúc mang thai còn kinh động tế ti Alan kia mà.

“ Ta chỉ đến xem cho cậu ấy một chút, không cần đánh thức cậu ấy.”

Tế ti rất tri kỷ nói, đi theo anh vào trong nhà.

Bạch Kỳ Thư vẫn còn nằm ngủ ngon lành, trên bụng phủ một tấm da thú mỏng manh.

“ Là á thú nhân, rất mạnh khoẻ, chừng năm ngày nữa sẽ sinh, ngươi nên chú ý, Eagle.”

Terry vừa nhìn đã nói với Eagle.

Eagle cũng không kinh ngạc, gật đầu ý bảo đã nhớ.

Sau đó tế ti đi rồi, lần nào ngài đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, không rường rà chút nào cả.

Hai đứa nhỏ vẫn còn đứng bên ngoài xem con Dê Dê mà anh mang về.

Kiểm tra lại số khoai lang khoai tây cùng bắp mà họ để lại nhà thì thấy tất cả đều ổn, khoai tây đúng như Bạch Kỳ Thư từng phán đoán, nó không có mọc mầm, còn khoai lang thì có, nhưng hình như vẫn ăn được, bắp thì lại có chút khô.

Này cũng không lạ, mùa khô vừa qua, chúng nó không khô thì đúng là quái dị, nhưng anh cũng không vứt nó đi, có lẽ vẫn còn dùng được.

Cái này phải đợi chuột nhỏ tỉnh lại rồi mới phán định có nên bỏ đi hay không.

Bạch Kỳ Thư ngủ đặc biệt say, đến khi Eagle nướng thịt, còn cho hai đứa con ăn xong thì Bạch Kỳ Thư mới chịu tỉnh.

Con chuột nhỏ vừa tỉnh đã kêu nói.1

Chim to bất đắc dĩ xé thịt đút cho cậu.

Riêng hai đứa nhỏ mệt mỏi cả ngày lại lăn quay ra ngủ.

Eagle cảm thấy mình đang nuôi ba đứa con chứ không phải hai, sắp tới còn thêm một đứa.

Bạch Kỳ Thư được cho ăn no xong cũng tỉnh táo một chút, ngồi dậy đi lại vài vòng cho tiêu cơm.

Cậu đưa mắt nhìn khắp nơi, lúc về cậu quá mệt mỏi, chỉ muốn ngủ mà thôi nên không có nhìn kỹ, lúc này cũng thấy số bắp trong nhà đã khô hết thì trợn mắt, kiểu này chắc phải mài ra mới dùng được.

Nhưng họ không có đá mài...

Không ngại, không có thì làm, dù sao vẫn còn tri thức trên trăm năm của cậu, không sợ làm không ra cối xay hạt.

Đúng vậy, Bạch Kỳ Thư quyết định làm một cái cối xay hạt thủ công.

Cái này chắc là được đi, ở đây không hề thiếu đá, với trình độ của thú nhân thì chắc là dễ thôi.

Bạch Kỳ Thư nói ý tưởng này với chim to, Eagle gật đầu, để cậu ở nhà, bản thân anh mang gùi đi tìm đá.

Bạch Kỳ Thư ngồi trên thảm, dùng than đen trong bếp vẻ ra kết cấu của cối xay hạt thủ công.

Cối xay hạt gồm hai khối đá chồng lên nhau, dùng một trục quay cố định, khi quay tròn một khối đá trên khối đá còn lại thì sẽ sinh ra tác dụng nghiền nát hạt cứng thành bột mịn.

Nói thì đơn giản vậy thôi chứ mà nó còn một vài thao tác nữa mới có thể xay hạt được.

Lớp đá mặt dưới lớn hơn khối trên một vòng, phần rộng hơn kia sẽ khoét một cái mương bên ngoài, chỉ để lại một khoảng ở giữa vừa đủ cho khối đá trên chồng lên nó.

Ở giữa khối đá làm một cái trục cố định để khối đá trên có thể chuyển động bên trên mặt đá bên dưới.

Khối đá bên trên thì khoét nông phần mặt trên, phần này là nơi sẽ cho hạt cứng vào, ngoài ra còn phải khoét thêm một cái lỗ nữa để hạt cứng có thể rơi xuống nơi tiếp xúc giữa hai mặt đá.

Ở nơi hai mặt đá tiếp xúc nhau cần rạch nhiều đường chéo nhau để tạo không gian cho hạt cứng nằm ở đó, có vậy thì khi xoay tròn khối đá, hạt cứng mới được mài mòn từng chút một cho đến khi nát mịn rồi chảy ra bên ngoài rãnh mương.

Rãnh mương còn phải làm một cái miệng cho bột mịn chảy xuống.

Nói chung thì cũng không phức tạp lắm...

Lần này Eagle đi khá lâu, đến khi anh về thì con chuột nhỏ lại lăn ra ngủ.

Cậu nằm nghiêng bên mép nệm, một tay còn cầm cục than, một tay ôm bụng nhỏ theo thói quen, có chút nhỏ bé đáng thương, bên cạnh là hai đứa con nhỏ.

Nệm bông vẫn còn rất rộng, có lẽ cậu chỉ định đợi anh về, ai biết vừa nằm xuống đã ngủ.

Eagle nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh, chống cằm nhìn con chuột nhỏ ngủ ngon lành, đôi mắt chan chứa nồng đậm yêu thương.

Nhìn đã đời thì anh thấy trên tay cậu cầm cục than, làm bẩn đôi tay nhỏ trắng nõn của mình, chim to có chút nhíu mày, tính lấy nó ra thì thấy những hình vẽ trên đất.

Cơ mà... Chỉ có một nữa... Chim to ngẩn ra, sau đó nhẹ nhàng nhấc mông qua một bên, những hình vẽ lập tức hoàn thiện.

Dù có chút nhoè... Eagle hú hồn trong lòng.

May là chuột nhỏ vẽ khá đậm, còn khá rõ ràng, nếu không giờ anh cũng chẳng nhìn được cái gì cả.

Những hình vẽ này cũng không phức tạp lắm nhưng lại không phải dễ hình dung, ít ra trong hai phần mà cậu vẽ thì anh chỉ nhìn được phần trên, phần dưới thì không rõ lắm cái phần xung quanh.

Thôi vậy, tạm thời làm cái khung trước, đợi chuột nhỏ dậy thì sửa tiếp.

Chứ anh không muốn kêu cậu dậy.

Cứ thế, chim to ngồi gọt đẽo tảng đá, bên cạnh là những người yêu thương nhất của mình, đơn giản nhưng ấm áp tràn đầy.

Bạch Kỳ Thư ngủ đến thơm ngọt thì nghe có tiếng động bên cạnh, giống như âm thanh con gì gặm đá...

Cậu mơ hồ mở mắt ra...

Chim to như có cảm ứng mà quay lại nhìn, vừa lúc đôi mắt đen như hột nhãn của chuột nhỏ.

“ Em dậy rồi hả?”

Eagle tính sờ mặt cậu mà nhớ ra tay mình toàn bụi đá không.

Bạch Kỳ Thư ngồi dậy, nhìn đến tay anh, thì ra tiếng động kia là anh đang gọt đá.

Anh đã gọt được hai khối đá sơ lược nhất, một khối dẹp hơn chỉ cao cỡ một ngón tay, mặt tròn rộng ba gang tay, một khối hình trụ cao cả gang tay của cậu nhưng rộng chỉ một gang rưỡi.

Bạch Kỳ Thư gật gù, tuy chưa ra cái gì nhưng cơ bản đã xong phần đơn giản nhất, bay giờ chỉ cần ở trên hai khối đá đục đẽo cho hoàn chỉnh là được.

“ Chim, anh giỏi quá, chỉ nhìn thôi đã làm được tận đây rồi.”

Con chuột nhỏ không tiếc lời tán dương, ôm mặt anh hôn lên.

Con chim to lâng lâng, không kiềm được ngửi đầu hôn lại.

“ Bây giờ làm sao nữa?”

Eagle liếm nhẹ vành môi hồng của con chuột, hỏi.

Bạch Kỳ Thư lại mổ cái chóc lên môi anh, sau đó mới ngồi xuống nệm, đưa tay chỉ vào phần giữa khối đá lớn.

“ Chỗ này khoét cái lỗ, dùng gỗ làm một cái trục quay, cái trục này sẽ nối liền với khối đá trên.”

Cậu vừa nói, vừa chỉ tiếp vào khối đá trên.

“ Trên khối đá trên cũng đục cái lỗ đối xứng để có thể nối liền hai cái, nhưng không được chặt cứng như anh gắn cửa mà lỏng ra, để khi anh xoay tảng đá trên thì nó sẽ xoay tròn quay trục, hiểu không chim?”

Bạch Kỳ Thư nói xong thì ngẩng đầu nhìn chim to nhà mình.

Eagle gật đầu, thật ra cậu vừa nói vừa chỉ nên anh có thể mường tượng được, so với việc nhìn cái hình kia dễ hơn nhiều.

Thật ra Eagle không biết, hình vẽ là Bạch Kỳ Thư vẽ từ trong trí nhớ ra để cho mình hình dung lại chứ không phải cho anh xem, anh có thể nhìn được như vậy là rất tốt rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.