Nhật Ký Thú Tội

Chương 37: Chương 37




Tôi nghĩ là tôi nhớ cơ thể nó.

Đây là nhật ký thú tội, nó được làm ra để viết sự thật, che giấu với nó phỏng ích gì?

Tôi đã nghĩ sau lần làm tình ấy tôi sẽ phủ sạch trơn cái đam mê tội lỗi này nhưng tôi đã nhầm. Nó vẫn còn trong tôi, đang bám rễ rất sâu vào trong bản năng tôi. Nó không thể bị giết chết, có chăng nó được làm dịu đi nhưng rồi bùng phát trở lại. Đây có phải là dấu hiệu của bệnh tâm lý nào không? Có loại bệnh nào khiến con người ta bứt rứt muốn trải qua thử nghiệm ấy thêm lần nữa dù rõ ràng nó sai trái và bẩn thỉu?

Nếu có thì rõ ràng tôi đang bị mắc bệnh ấy. Đã hơn một tháng kể từ lần cuối tôi làm tình với Val, luôn có gì đó thôi thúc tôi phải đi tìm nó, ngả vào vòng tay của nó. Tôi suýt chút nữa là quan hệ với L, vì cái khao khát chết dẫm ấy. Khi anh cởi áo và tôi được tiếp túc với da thịt trần trụi của anh, tôi cảm thấy mình như một khúc gỗ, không có bất cứ xúc cảm tình dục nào đối với anh, thế nên tôi nghĩ tốt nhất là nên dừng lại. L quá tốt để tôi lợi dụng hay lừa đảo anh ấy như thế.

Val đã điều khiển được cơ thể của tôi, tệ hơn nữa là khao khát tình dục trong tôi.

Cả K và L bảo tôi thay đổi nhiều, tính khí thất thường và dễ cáu gắt hơn trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.