Tuệ Anh thân mến, em hi vọng chị không nhảy tưng tưng khi thấy chữ của em trong cuốn nhật ký này. Trước khi chị muốn nhảy hay muốn xé nát cuốn nhật ký này, em xin chị hãy cố đọc hết những gì em sắp viết.
Đầu tiên sẽ là thú tội, đúng như tiêu đề chị đặt cho cuốn nhật ký này. Nhân lúc chị ngủ em đã đọc xong hết cuốn nhật ký. Em không cảm thấy tội lỗi lắm, dù sao thì những chuyện trong này chỉ có chị em mình biết với nhau. Em hứa sẽ không sử dụng bất cứ thông tin nào trong đây để chống lại chị. Cơ mà em rất vui sướng vì chị quan tâm đến em nhiều phết đấy.
Có vẻ em đã nói dối khá nhiều trong đời mình. Em luôn muốn có cho bằng được mọi thứ mình thích, dù phải dùng bất cứ thủ đoạn nào. Chị không biết chị đã khiến em hao tâm tổn sức nhiều thế nào đâu. Một mặt nào đó em phải thừa nhận chị rất khá.
Chuyện về Kristine Lawrence, em chưa kể hết, ừm có thể có chút thêm bớt. Lúc ở trong xe em đã rất muốn kể toàn bộ, nhưng em sợ. Em không biết nữa, nhưng em thật sự rất sợ chị sẽ cho đây là màn diễn kịch mới của em và cười nhạo em. Em kể chuyện này ra không mong chị thông cảm, em chỉ mong chị hiểu rằng con bé 16 tuổi năm đó đã đủ trưởng thành và trải qua đủ chuyện để nhận ra hồi đó nó đã ngu ngốc và ngạo mạn thế nào. Em đã sai khi nghĩ rằng trói buộc được chị thì mình có thể có được tình yêu của chị. Không tình yêu nào sống được trong sự giam cầm.
Kristine ấy là người tốt khi đã cứu em ra khỏi mẹ em nhưng... Người Mỹ vẫn nói :“Không có bữa ăn trưa nào miễn phí“. Vào một tối em bị chếnh choáng sau bữa tiệc tại gia của Kristine, Kristine đã lợi dụng điều đó và cưỡng hiếp em. Sáng hôm sau cô ấy lại ôm em vào lòng nói xin lỗi, chị yêu em, đại loại vậy, em không nhớ rõ lắm. Sau đó em tha thứ cho những gì cô ấy đã làm với em. Em coi đó là sự trừng phạt mà Chúa (nếu Ngài có thật) dành cho mình. Chuyện tương tự tiếp diễn nhưng em tự nguyện, may mà không tệ quá. Em đoán đọc đến đây chị đã liên tưởng đến chuyện xưa đúng không? :)) Rất mỉa mai khi cái cách Kristine đối xử với em và chờ mong tình cảm của cô ấy được em đáp lại nó từa tựa như những gì em đã làm với chị trước kia. Điểm khác biệt duy nhất giữa em và Kristine là nếu em muốn, Kristine sẵn sàng để em ra đi. Nhưng em cần cô ấy, em tự biết tất cả những gì em đang có bây giờ đều nhờ Kristine mang lại, em sẽ chẳng-là-gì nếu không có cô ấy.
Nhưng em nguyện trở thành chẳng-là-gì vì chị.
Em yêu chị. Em tự tin khẳng định rằng em yêu chị chứ không phải cơn cảm nắng nhất thời của tuổi niên thiếu. Bằng chứng khi còn vài tháng nữa sẽ tới sinh nhật tuồi 20 của em, em vẫn còn yêu chị. Có thể em đã không yêu chị từ cái nhìn đầu tiên (mà chị cũng đâu tin tình yêu từ cái nhìn đâu tiên) nhưng em yêu chị vì rất nhiều thứ. Nếu chị muốn biết lí do vì sao em yêu chị, em có thể kể ra hàng vạn lí do nhưng chị chỉ cần nhớ một lí do duy nhất: vì chị là Lục Tuệ Anh.
Khi chị tỉnh dậy chắc em đã quay về khách sạn rồi. Chị có 6 ngày để đưa ra quyết định rằng chị có yêu em và muốn ở bên em không. Chị chỉ cần nhắn tin câu trả lời của chị. Nếu chị trả lời là không, em hứa tối qua là lần cuối chúng mình gặp nhau. Chị đừng lo lắng về Kristine, em giải quyết được. Quan trọng là câu trả lời của chị.
Chúc Tuệ Anh một ngày tốt lành :))
p/s: tối qua vui thật đấy, gia đình chị quý em hơn em nghĩ nhiều :)) Em chỉ bế chị lên giường và đắp chăn cho chị thôi, ngoài hôn môi chị ra em không có làm gì hết, tại em nhớ chị quá thôi :((
Ký tên
Valentina Xavie