Nhật Ký Thú Tội

Chương 8: Chương 8




Những tháng ngày mệt mỏi với số học, tạm thời nhật ký xếp xó, không viết lách gì trong tháng này. Khi đầu tôi nhét đầy số vào thì không thể còn chỗ trống dành cho chữ nghĩa. Tôi cần phải ôn thi và học tiếng Pháp. Càng tiếp xúc, càng học sâu, tôi càng yêu thích tiếng Pháp. Tôi tự nguyền rủa mình vì sao trước đây hồi trung học tôi không theo học thứ tiếng này, nhưng rồi nghĩ lại dù lúc đó có nhận thức được sự tuyệt vời của tiếng Pháp tôi cũng không có thời gian để học nó, thời gian luyện thi để vào đại học Bắc Kinh đã chiếm hết 3/4 ngày của tôi rồi.

Tiếng Pháp nghe rất là sexy như trên giường nhưng phát âm thì khó chết bầm! Điển hình là từ “r” ấy, phát âm như khi bạn đang ngửa cổ lên súc miệng, nói huỵch toẹt ra là giống tiếng ngáy ngủ bị sặc nước. Cô bạn cùng phòng của tôi nói bọn Pháp ngoài đời nói chuyện không nghe sexy như truyền thông quảng bá thế đâu, nó cứ ngang phè và theo cô bạn thì tiếng Anh hay hơn tiếng Pháp về mặt bằng chung. Có thể cô ấy đúng vì dù sao cô ấy từng cặp với một anh người Pháp gần 30 tuổi đã có vợ.

Hôm trước tôi dạy học xong, chuẩn bị đi về thì gặp bà X (lần đầu tôi gặp phụ huynh của tiểu thư A ở nhà kể từ hôm xin việc đến nay) ở phòng khách đọc tạp chí và không thèm ngước lên nhìn tôi lấy một cái sau câu chào của tôi, hỏi tôi A thế nào. Tôi đáp con bà rất ngoan rồi xin phép chuồn về sớm vì khi ngẩng mặt lên nhìn tôi sau câu trả lời khen con gái bà, mắt bà ấy ngay lập tức bật chế độ soi. Đó là một người đàn bà đã ngoài 40, mảnh mai như con gái bà, và hẳn đã có một thời xuân sắc. Bà ấy có cặp mắt soi mói rất khó chịu. A thừa hưởng màu mắt từ mẹ mình và tôi hi vọng nó không thừa hưởng cái soi mói ấy, cứ mãi trong như hồ Crater là đủ rồi. Tôi đoán để giữ được vóc dáng không bị phì ra như những người đàn bà cùng tuổi khác, bà đã phải trung thành với những bữa ăn chay như thế nào. Bà X là người ăn chay, bà thể hiện điều đó ngay hôm tôi đến gặp ông bà X lần đầu để xin việc như một cái gì đó rất đáng tự hào. Khi người giúp việc dọn ra một đĩa bánh quy đãi khách (tức là tôi), bà hỏi có “chất thịt” trong bánh không. Chỉ khi chị giúp việc trả lời là không bà mới yên tâm cắn một miếng bánh. May cho tôi là bà X thích soi quần áo hơn soi kiến thức. Hẳn trong đầu bà nghĩ có nên thuê cái con ăn mặc lỗi mốt này làm gia sư cho con mình không. Chồng bà, ông X, thì như bất kì những người đàn ông bình thường khác, cũng có bụng bia, đầu hói, giọng sang sảng, dễ tính cực kì. Họ chỉ có một đứa con gái duy nhất là tiểu thư A. Chắc họ không muốn sinh thêm con, có thể sự kiêng khem của bà vợ lớn hơn ý nguyện có thêm con của bà. Bà X thích giữ vóc dáng đẹp còn ông chồng thì... tôi không chắc lắm. Nếu đây là kiểu mẫu gia đình bi kịch thời hiện đại (việc bà X thích ăn chay để giữ dáng đủ làm tôi kết luận gia đình X không mấy hạnh phúc lắm) thì ông chồng thích ngủ với bất cứ người đàn bà nào miễn cô ta không phải là vợ mình.

Theo thỏa thuận thì tôi sẽ dạy kèm con bé vào chiều thứ 3, thứ 5 hàng tuần, trừ khi con bé có việc với tập kịch hoặc với đội cổ vũ của nó. Thật may, là một người nổi tiếng nên nó có rất nhiều việc phải làm nên không tuần nào nó học trọn 2 buổi với tôi như trong hợp đồng gia sư được ký kết giữa tôi và phụ huynh nó. Đáng lẽ với trách nhiệm của một người dạy, tôi phải sắp xếp một buổi dạy bù cho nó nhưng nó lười và tôi cũng lười nên cả hai âm thầm đồng ý với nhau lừa dối phụ huynh. Ông bà X đi suốt, chẳng rảnh kiểm xem tôi có hoàn thành 2 buổi/tuần, cái lần đụng độ với bà X ở phòng khách ấy là lần duy nhất, sau buổi đó chị giúp việc (cũng là người Trung Quốc như tôi) bảo tôi cứ thoải mái, ông X sang Nhật 2 tháng còn bà X thì tới Hollywood làm phim mất 4 tháng. Tôi đi dạy bất thường và được trả công bình thường, tôi đã lời gấp đôi như thế đấy, nhà còn một ông quản gia nhưng ông ta có vẻ cũng không quan tâm lắm. Tôi không có gì để phàn nàn về học sinh của mình, nó quá ngoan để bị phàn nàn, chỉ là nó quá xinh nên tôi phải ghen.

Tôi nên dừng việc ghen tị này lại, tôi đến đây để học cứ không phải để đi ganh với con oắt Mẽo xa vời nào đó.

À và nếu thời gian rảnh còn nhiều thế này thì sao tôi không tranh thủ kiếm thêm một công việc khác nhỉ? Một công việc nào đó làm vào cuối tuần để còn thời gian học hành nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.